- Chờ một chút, ta nghĩ hết thảy đây đều là hiểu nhầm, Ma Pháp Sư các hạ, thỉnh thu tay lại, ta thay mặt “Thần Chi Tử” Alexander biểu thị áy náy, chuyện này, không bằng dừng lại ở đây đi, sau này giáo đình cũng không truy cứu.
Cảm thụ được quang mang nguy hiểm trong đôi mắt của Ma Pháp Sư thần bí, trong lòng chấp sự Pellegrini vừa nhảy, chủ động mở miệng nói.
Vậy cũng đủ cấp cho Ma Pháp Sư đạo bào trắng một cái bậc thang đi xuống.
Tầm nhìn của Ma Pháp Sư đạo bào trắng dừng trên mặt của chấp sự Pellegrini, quang mang trong mắt không ngừng lóe ra, hiển nhiên là không cam lòng như vậy, dừng một chút, lại cười hắc hắc hỏi ngược lại:
- Nếu như ta không đáp ứng?
- Đây…
Hồng bào chấp sự hiển nhiên là không ngờ tới cục diện như vậy, Ma Pháp Sư đạo bào trắng không biết có lai lịch như thế nào mà ngang ngạch như thế, dám không để ý tới uy nghiêm của giáo đình, mà đối phương lại phát ra khí thế cường đại bức bách, trong khoảng thời gian ngắn hắn cũng không biết phải nói gì cho phải.
- Nếu như các hạ cố ý muốn giết người, xuất thủ đối phó với “Thần Chi Tử” Alexander, như vậy phải đem mọi người ở đây giết sạch, bằng không, một khi tin tức lộ ra ngoài, cao thủ Thần Đội Tài Quyết truy ra, đến lúc đó chỉ sợ ngươi sống không qua nổi ngày thứ hai.
Thần Sư trẻ tuổi Garcia bước lên phía trước một bước, chắn trước người của Tôn Phi, hắn nói bằng giọng không nhanh không chậm, ngữ khí coi như là ôn hòa, thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh, dưới cỗ khí thế áp bách như thế mà biểu hiện ra như vậy cũng khá hơn hồng bào chấp sự rất nhiều.
Trước mắt Tôn Phi sáng ngời, lần đầu tiên hắn chú ý tới Thần Sư trẻ tuổi này.
- Ha ha, đem người nơi này đều giết sạch? Ha ha, ha ha ha, ngươi nghĩ rằng ta không dám? Thực sự không làm được sao?
Quang mang trong mắt Ma Pháp Sư đạo bào trắng càng lúc càng điên cuồng, trong không khí tràn ngập vị đạo nguy hiểm, đang lúc mọi người còn chưa kịp phản ứng, chỉ thấy hắn nhẹ nhàng giơ tay lên, hai đạo lưu quang hỏa diễm lóe ra được hắn chuẩn bị tốt từ sớm lóe ra, trong nháy mắt đã đi đến trước người hồng bào chấp sự và Thần Sư Garcia.
- Ngươi…
Nguy hiểm thật lớn phủ xuống trong nháy mắt, con ngươi hồng bào chấp sự co rút lại.
Thánh lực ngân sắc Tân Nguyệt cấp trung giai của hắn còn chưa kịp nở rộ, chỉ thoáng lóe lên đã bị một đạo lưu quang xích sắc bám trên thân, trong nháy mắt hắn giống như một viên hỏa tinh, rầm một tiếng, lưu quang thành lửa hừng hực, cả người Pellegrini đầy hỏa diễm gai mắt, trở thành một hỏa nhân, nửa tiếng kêu vừa kịp vang lên thì cả người hắn đã hóa thành một luồng khói xanh, thậm chí ngay cả tro tàn cũng không còn để lại, trực tiếp chết thảm tại chỗ.
Bên kia…
Thực lực của Thần Sư Garcia cao hơn Pellegrini, phản ứng rõ ràng là nhanh hơn hồng bào chấp sự rất nhiều, thân hình bạo lui, rầm một tiếng, thánh lực cuộn trào mãnh liệt, “Thần Ân Chi Dực” mở rộng phía sau lưng, từng đạo khí tức thần thánh lưu chuyển, hai cánh màu bạch ngân uốn lượn, chặn đoàn lưu quang hỏa diễm bay đến như tử thần đòi mạng.
Tuy rằng lưu quang hỏa diễm chỉ tiếp xúc với “Thần Ân Chi Dực” trong nháy mắt thế nhưng cũng bị thiêu đốt điên cuồng, trong tiếng rống giận Garcia lần thứ hai đề cao đấu khí khiến hai cánh sau lưng trải rộng ra, đem chính hắn bao phủ trong đó, cản trở hỏa diễm bên ngoài.
Một giây sau, hỏa diễm bao phủ lấy xung quanh hắn tạo thành một cái hỏa cầu, trong nháy mắt đã đem “Thần Ân Chi Dực” đốt thành tro bụi. Bất quá, trì hoãn trong nháy mắt này cũng đủ để cho Garcia cơ hội chạy trốn, không biết Thần sư trẻ tuổi này sử dụng thủ đoạn thần bí gì, quang diễm bạch sắc chợt lóe, thế nhưng thuấn di một cái, tránh thoát khỏi hỏa cầu trí mạng một cách thần kỳ, thân ảnh xuất hiện ở ngoài cách hai mấy mét vô cùng chật vật.
- Đây…Điên rồi, hắn nhất định là điên rồi!
- Thế nhưng dám giết chết hồng bào chấp sự, xuất thủ với người của Giáo đình, ngươi nhất định phải chết, chết chắc rồi…Ngươi sẽ bị đưa lên Vạn Lưu phong thiêu sống, Thần Linh cũng không thể cứu được ngươi!
- Dừng tay, mau dừng tay, ngươi biết mình đang làm cái gì không?
Ba người khác của Thần Thánh Giáo Đình may mắn sống sót sợ đến ngây người trước một màn này.
Bọn họ quả thật không thể tin được tất cả những gì mà mình đã nhìn thấy, Ma Pháp Sư đạo bào trắng này thật sự ra tay giết chết hồng bào chấp sự của một Thần Đội Tài Quyết phía bắc…Đây chính là công nhiên đối kháng với giáo đình, ai cho hắn lá gan lớn như vậy?
- Di? Lại bị ngươi né tránh, thật là làm cho ta ngoài ý muốn đó!
Ma Pháp Sư đạo bào trắng đứng giữa không trung, khí thế ầm trầm như sát thần, thấy Garcia né tránh được một kích trí mạng mà mình đã chuẩn bị tỉ mỉ, trên mặt hắn lộ ra vẻ kinh ngạc, hiển nhiên là có chút ngoài ý muốn.
Bất quá, cũng chỉ là hơi chút ngoài ý muốn mà thôi.
Sau một khắc, trong tiếng cười điên cuồng của mình, Ma Pháp Sư đạo bào trắng chưởng ra một chưởng, một cỗ khí tức cường hãn tới cực điểm từ trên người hắn tỏa ra, mọi người chỉ cảm thấy thân thể cứng đờ, sau đó cảnh tượng trước mặt mọi người tất cả đều biến đổi, biến hóa bất khả tư nghị xảy ra, tầm nhìn trở nên mơ hồ không rõ, thời gian và không gian đều biến đổi, thiên địa dường như đang xoay tròn.
Ở thời khắc này, tất cả mọi người có một loại ảo giác, phảng phất thời gian và không gian giống như nước lũ trôi qua người mình không gì ngăn trở được, cứ vậy mà nghiền áp qua.
Chỉ ngắn ngủi trong một cái chớp mắt mà tưởng như vạn thế kỷ đã qua.
Đợi cảm quan của tất cả đều khôi phục bình thường thì hết thảy cảnh vật trước mắt đều đã thay đổi.
Không còn thấy dãy núi phía xa xa, cũng không thấy cây cỏ dưới chân, di tích cổ bảo không còn, dòng sông phía xa xa cũng không thấy…Tất cả cảnh vật bên cạnh mọi người lúc trước toàn bộ đều không thấy đâu nữa.
Lúc này tất cả đều đứng ở một địa phương vô cùng xa lạ…đây là một ngọn núi không biết cao bao nhiêu, đỉnh núi là bình đài rộng chừng trăm thước, mọi người đều đứng trên bình đài, mà xung quanh bình đài không phải là mây trắng lượn quanh mà lại là nham thạch nóng chảy màu cam.
Nham thạch nóng chảy như biển lửa bắt đầu khởi động, vẫn lan tràn về tận phía chân trời, không ngừng sôi trào cuồn cuộn, tỏa ra nhiệt độ cao ngất, mặc dù tất cả đều là cao thủ một phương thế nhưng cũng bị từng đợt sóng nhiệt đập vào mặt làm cho phi thường khó chịu.
- Chuyện gì xảy ra? Đây là có chuyện gì?
Một vị Thần Sư giáo đình luống cuống mờ mịt, trên mặt ngập tràn thần sắc kinh hãi, giọng run run đặt câu hỏi:
- Làm sao chúng ta lại đột nhiên xuất hiện ở chỗ này?
- Đây là…
Tử Linh Ma Pháp Sư thực lực cường hãn cũng khẽ nhíu mày, sau một cái chớp mắt tựa hồ như phát hiện cái gì, sắc mặt đột biến, thân hình lóe lên xuất hiện bên người Tôn Phi, thấp giọng nói vài câu, mà trong nháy mắt này sắc mặt Tôn Phi cũng thay đổi.
- Ha ha ha ha…
Tiếng cười lớn vang vọng trong thiên địa, tiếng gầm cuồn cuộn như sấm, đinh tai nhức óc, dường như là thần chi ở trên triển hiện thực lực của chính mình, vang vọng bên tai mỗi người:
- Ha ha, đám kiến hôi, hoan nghênh các ngươi đến với…Vương quốc tử vong!
Lời còn chưa dứt, một trận nham thạch nóng chảy ùng ùng gầm lên.
Dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người, chỉ thấy phía dưới dòng nham thạch đội lên một ngọn núi cao lớn, rất nhanh tạo thành một chi trụ nham thạch cao tới trăm thước.
Rất nhanh, sự tình quỷ dị hơn xuất hiện rồi.
Chi trụ nham thạch này giống như là có sinh mệnh, thong thả biến ảo ra tứ chi, rồi đến lưng, đầu lâu, ngũ chỉ, ngũ quan, đến cuối cùng hóa thành một cự nhân bằng nham thạch cao trên dưới trăm thước, cả người đều hừng hực lửa cháy cam sắc, không khí bị đốt cháy tạo thành âm thanh xuy xuy nhẹ, hốc mắt cự nhân nham thạch bắn ra hỏa diễm thiêu đốt hư không.
Âm thanh ầm ầm như tiếng sấm lúc nãy chính là là trong miệng cự nhân nham thạch này nói ra.
Tôn Phi chăm chú nhìn cự nhân nham thạch, từ trên thân cự nhân nham thạch quả nhiên cảm nhận được điểm khí tức quen thuộc.
- A a a…Ta hiểu rồi…Trởi ạ, đây là Đại Nhật Dị Tượng, tên kia là một Tôn giả Đại Nhật cấp, hắn dĩ nhiên lại là Tôn giả Đại Nhật cấp, chúng ta chết chắc rồi…Chúng ta chết chắc rồi…
Rốt cuộc cũng có người bừng tỉnh đại ngộ, minh bạch ngọn nguồn sự tình, đó chính là một trong những Thần Sư còn lại của Thần Thánh Giáo Đình, sau khi phát hiện ra thì nói năng lộn xộn, sắc mặt tái nhợt, điên cuồng mà kêu rống lên.
- Ha ha ha, xem ra trong bầy kiến hôi vẫn còn có kẻ coi như là hiểu biết…Không sai, Bản Tọa một năm trước đã tấn chức Tôn giả Đại Nhật cấp, nắm giữ Đại Nhật Dị Tượng, ha ha ha, hiện tại mới biết, đã muộn rồi, toàn bộ các ngươi đều chôn mình trong “Thế Giới Hỏa Diễm” của ta đi, đến nước này chỉ có thể đem toàn bộ các ngươi giết hết, giết hồng bào chấp sự thì thế nào chứ, toàn bộ các ngươi đều chết rồi, ai có thể biết?
Tiếng cười to như tiếng sấm liên tục vang vọng thiên địa.
Cự nhân nham thạch nhúc nhích làm nổi lên một trận hỏa diễm trên đỉnh đầu, Ma Pháp Sư đạo bào trắng cầm ma pháp trượng trong tay chậm rãi từ trong ngọn lửa xông ra, lúc này cả người hắn được bảo vệ trong lớp áo giáp hỏa diễm cam sắc, toàn thân chỉ chừa lại mặt bên ngoài, trên mặt hắn mang theo thần sắc mỉa mai nhìn mọi người, giống như là Thần Chi nhìn bao quát lũ phàm nhân nhỏ bé, trong mắt hắn lóe lên kiêu ngạo không gì sánh được.
Giờ khắc này, một ít cường giả thực lực hơi thấp còn chưa kịp hiểu chuyện gì phát sinh thì lúc này cũng không khỏi lộ ra thần sắc tuyệt vọng trên mặt.
Ma Pháp Sư đạo bào trắng thần bí dĩ nhiên lại là một Tôn giả Đại Nhật cấp trong truyền thuyết? !
Sắc mặt Tôn Phi cũng biến đổi.
Hắn biết một hồi suy tính của mình đã sai, không ngờ thực lực của lão gia hỏa này lại cao như vậy, hơn nữa hành sự lại điên cuồng, hắn thật sự muốn lấy lực lượng một người giết chết tất cả mọi người, hơn nữa hiện tại xem ra, cái tên điên này thật sự có năng lực để làm vậy…Bất quá trong lòng Quốc Vương Bệ Hạ vẫn không bối rối, trái lại còn có cảm giác hưng phấn, nóng lòng muốn thử.