Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 603 - Chương 499: Ngươi Không Dám Giết Ta

Quoc vuong van tue Full
Chương 499: Ngươi Không Dám Giết Ta
 

Liên tiếp giao thủ, hỏa quang bắn ra khắp nơi.

Ma Pháp Sư đạo bào trắng thẹn quá hóa giận bạo khởi ra lực lượng cực lớn làm người ta kinh sợ, thế nhưng phản ứng nhanh chóng của Hương Ba Vương càng làm cho người ta thất kinh hơn, đối mặt với đối thủ thực lực viễn siêu mà lại không né tránh chút nào, trái lại còn chủ động xuất thủ, quả quyết vô tình, tàn nhẫn dị thường, dã tính cuồng bạo của Barbarian bộc phát vô cùng khí phách, mọi người chỉ nhìn từ xa mà đã thấy miệng đắng lưỡi khô.

Đối với công kích của Tôn Phi, trong kinh ngạc Ma Pháp Sư đạo bào trắng hiển nhiên là có chút phản ứng không kịp, vòng bảo hộ hỏa diễm của hắn ngạnh chống với mấy chục quyền của Tôn Phi, thiếu chút nữa rơi vào tình trạng nguy hiểm, cũng may hắn có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, cũng không phải là loại chỉ biết tu luyện trong học viện Ma Pháp Sư mà không trải qua chiến đấu gì, phản ứng cũng nhanh đến cực điểm, quát lớn một tiếng, cười lạnh phất tay không ngừng.

Nhất thời, nguyên tố hỏa diễm bốn phương tám hướng điên cuồng hội tụ qua đây.

Trong tiểu thế giới này tràn đầy các nguyên tố thiên địa, bất luận kẻ nào ở trong hoàn cảnh này mà thi triển ma pháp thì uy lực đều đề thăng cực đại, ngắn ngủi không đến mười giây, dưới tiếng ngâm xướng chú ngữ liên tục, vòng hỏa diễm bảo hộ của Ma Pháp Sư đạo bào trắng nhanh chóng hoàn thiện, trở nên vô cùng cứng cỏi.

Cùng lúc đó, Ma Pháp Sư đạo bào trắng cũng gia trì thêm vài món ma pháp phụ trợ cho mình.

Thân hình của hắn phiêu phù trong hư không, không ngừng lóe ra cấp tốc lùi về phía sau, giật lại khoảng cách với Tôn Phi, đồng thời nguyên tố hỏa diễm dưới sự ngâm xướng của Ma Pháp Sư đạo bào trắng bắt đầu ngưng tụ tạo thành bốn, năm cái hộ thuẫn hỏa diễm to lớn, tỏa ra hỏa quang gai mắt cực nóng, trên mặt hộ thuẫn lưu chuyển ký hiệu ma pháp khiến người ta có cảm giác không gì có thể phá vỡ được, thật nhanh xuất hiện bốn phía xung quanh, đem hắn bảo hộ trong đó.

Đây là phương thức chiến đấu điển hình của Ma Pháp Sư.

Một khi bị Ma Pháp Sư giật lại khoảng cách, như vậy hắn có đầy đủ thời gian chuẩn bị sát chiêu ma pháp, đối với rất nhiều Vũ sĩ mà nói thì đó chính là đại nạn.

Thân thể Ma Pháp Sư gầy yếu thế nhưng năng lực oanh tạc phát ra không gì sánh được, phòng ngự thân thể và kỹ năng cận đấu của Vũ sĩ tương đối cường đại, trong lúc chiến đấu khoảng cách là nhân tố quyết định thắng bại quan trọng nhất.

Vì vậy, hiện tại Tôn Phi gặp phiền phức rồi.

Mặc dù Quốc Vương Bệ Hạ phản ứng cực nhanh, cũng biết Ma Pháp Sư đạo bào trắng muốn tạo phiền phức cho mình thế nhưng thực lực giữa hai bên chênh lệch rõ ràng, Ma Pháp Sư đạo bào trắng thoáng bày ra thực lực đã dễ dàng làm tan rã thế tiến công của Tôn Phi, khoảng cách kéo ra nhanh như thiểm điện khiến Quốc Vương Bệ Hạ vốn đã chuẩn bị tốt công kích thế nhưng lại thất bại toàn bộ.

- Hương Ba Vương Alexander sao? Ngươi thật sự là khiến ta cảm thấy kinh ngạc, thế nhưng biểu diễn dừng ở đây được rồi, ngày hôm nay, ngươi phải chết, phải chết, không ai có thể cứu được ngươi…

Đôi mắt Ma Pháp Sư đạo bào trắng lóe ra sát khí, khí tức trên thân hắn phát ra càng nguy hiểm, thực lực không ngừng kéo lên.

Bán Nguyệt cấp trung giai…

Bán Nguyệt cấp thượng giai…

Mãn Nguyệt cấp hạ giai…

Mãn Nguyệt cấp trung giai…

Mãn Nguyệt cấp thượng giai…

Mãn Nguyệt cấp đỉnh phong đại viên mãn…

Theo nguyên tố hỏa diễm bên người Ma Pháp Sư đạo bào trắng điên cuồng mà đề thăng, vẻ mặt mọi người xung quanh liên tục biến hóa từ kinh ngạc, ngưng trọng đến khiếp sợ, rất nhiều người cũng nhìn ra được, thực lực của Ma Pháp Sư đạo bào trắng rất kinh khủng, thế nhưng ai cũng không ngờ được lại cao tới trình độ này.

Hắn đã là Nguyệt cấp Đại viên mãn, chỉ thiếu chút nữa là có thể bước vào hàng ngũ Tôn giả Đại Nhật cấp, có hơn sáu trăm năm thọ mệnh, trở thành cường giả tuyệt đối trên đại lục này, ngảy cả đế quốc cấp tám, cấp chín cao cao tại thượng cũng phải tôn sùng là khách quý.

Ma Pháp Sư này thật kinh khủng!

Trong khoảnh khắc, ánh mắt mọi người nhìn Tôn Phi liền mang theo vẻ thương hại.

Hương Ba Vương thiên tư tuyệt diễm, hơn nữa có tiềm lực vô cùng, thế nhưng tiềm lực không có nghĩa là thực lực, ngày sau có thể là siêu cấp cường giả vô địch một phương, thế nhưng là hôm nay, đối mặt với sự chênh lệch thực lực to lớn này tuyệt đối là không có chút may mắn nào, không ai hoài nghi, dưới thực lực cường đại của Ma Pháp Sư đạo bào trắng, Hương Ba Vương không có chút cơ hội sinh cơ nào.

Cục diện tiến triển như vậy khiến Tử Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink cũng không khỏi âm thầm đề thăng thực lực, một khi Tôn Phi rơi vào nguy hiểm thì hắn sẽ không đứng nhìn, toàn lực xuất thủ bảo vệ Quốc Vương Bệ Hạ.

Nhưng mà biểu hiện kế tiếp của Quốc Vương Bệ Hạ lại khiến cho tất cả mọi người thiếu chút nữa là cắn nát đầu lưỡi.

- Ha ha ha ha…Không ai có thể cứu ta? Thật sự là đáng tiếc, chỉ sợ khiến ngươi phải thất vọng rồi!

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Tôn Phi không chút nào sợ hãi, trái lại còn cười ha hả mà đối mặt với cường địch, trong tiếng cười không chút che giấu ý kiêu ngạo:

- Lão gia hỏa, ta dám đánh cược, cấp cho ngươi mười lá gan ngươi cũng không dám xuất thủ với ta!

- Cái gì? Ngươi nói cái gì? Hắc hắc, ha ha ha…Ngu ngốc, ngươi đúng là ngu ngốc, cho rằng cái danh của ngươi ở đế quốc Zenit có thể hù dọa được ta sao? Ngay cả Yashin đại đế của ngươi, ha ha, ta còn không thèm để vào mắt, giết chết ngươi đối với ta mà nói chỉ giống như giết chết một con giòi bọ mà thôi…

Tư thái kiêu ngạo đến cực điểm của Tôn Phi triệt để chọc giận Ma Pháp Sư đạo bào trắng.

Hắn nhịn không được điên cuồng mà cười nhạt, nhìn Tôn Phi mà giống như là nhìn người chết, trong miệng đã bắt đầu ngâm xướng chú ngữ ma pháp, muốn chuẩn bị một đòn ma pháp cực kỳ lợi hại, một chiêu đem tên ngu xuẩn trước mắt giết chết…

Thế nhưng, dị biến đột nhiên xuất hiện rồi.

Một đoạn chú ngữ thường ngày hắn quen thuộc đến cực điểm, còn chưa ngâm xướng hoàn tất thì đột nhiên, ánh mắt của hắn triệt để dại ra, quên mất tiếp tục ngâm xướng, mà như con gà mắc tóc, líu lưỡi không nói được gì.

Từng đạo kim sắc quang diễm tỏa ra say lòng người như sóng nước từ dưới chân Tôn Phi cuồn cuộn lan ra chu vi xunh quanh, quang diễm mang theo khí tức cao quý uy nghiêm, dường như ánh mắt của Chư Thần từ trên cao nhìn xuống, làm cho người ta nhịn không được mà nảy sinh xung động muốn cúi lậy.

Thánh lực!

Hơn nữa còn là Kim sắc Thánh lực!

Ngay lập tức mọi người đều triệt để dại ra.

Ngoại trừ những người của Thần Thánh Giáo Đình và Tử Linh Ma Pháp Sư Haselbaink đã sớm biết ra thì những người khác đều dùng biểu tình kinh dị như gặp ma nhìn Tôn Phi, bọn họ quả thật là muốn điên…Hương Ba Vương lại là người của Thần Thánh Giáo Đình?

Lúc này Ma Pháp Sư đạo bào trắng chính là cưỡi hổ khó xuống!

Nét mặt già nua của hắn cứng lại, khóe miệng co quắp, một thân lực lượng Mãn Nguyệt cấp đại viên mãn lúc này không có chỗ chương hiển, trái lại trở nên nặng nề, lộ vẻ châm chọc dị thường.

Người này, trước mắt tuyệt đối không thể giết được.

Giết hắn rồi dậy không nổi!

Đừng nói là “Thần Chi Tử” được toàn bộ giáo đình đều nể trọng, coi như là một con chó trong giáo đình cũng không phải là người ngoài có thể tùy ý chém giết, nếu như ngày hôm nay Ma Pháp Sư đạo bào trắng thật sự giết chết Tôn Phi, như vậy chỉ cần hắn vừa rời khỏi tiểu thế giới này tất nhiên sẽ bị Thần Đội Tài Quyết của Thần Thánh Giáo Đình truy sát khắp nơi, ngay cả hắn có là Tôn giả Đại Nhật cấp cũng phải nuốt hận xuống.

Dù sao thì hiện tại cũng có một đội Thần đội Tài Quyết của giáo đình ở đây.

Dưới tình huống này, người của giáo đình ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng Thần Sư trẻ tuổi Garci quyết định tỏ thái độ, không thể không đứng về phía Tôn Phi, biểi thị tầm quan trọng của “Thần Chi Tử”. Mặc kệ nội bộ giáo đình tranh đấu kịch liệt thế nào, thế nhưng sau khi Tôn Phi lộ diện thân phận “Thần Chi Tử” của chình mình thì bọn họ nhất định phải đứng về phía Tôn Phi, đây chính là vinh quang và tôn nghiêm của toàn bộ giáo đình.

- Thế nào, ngươi còn muốn giết ta sao? Ngươi còn dám giết ta sao?

Tôn Phi không chút nào che giấu trào phúng và đắc ý, biểu tình trêu tức nhìn Ma Pháp Sư đạo bào trắng, nói.

Kỳ thực nếu như Tôn Phi chọn không bại lộ cái gọi là thân phận “Thần Chi Tử” của chính mình thì hắn và Tử Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink liên hợp với nhau cũng không chắc là sẽ thua, thế nhưng cách này không thể nghi ngờ sẽ làm lộ thân phận và quan hệ giữa Tôn Phi và Tử Linh Ma Pháp Sư, như vậy Tôn Phi sẽ vướng vào tội danh “giao dịch với Ác Ma”, đến lúc đó thiên hạ tuy lớn cũng không có chỗ cho Tôn Phi và hơn hai vạn thần dân Hương Ba thành sinh sống.

Đương nhiên, Tôn Phi còn có vài con át chủ bài khác,

Chẳng qua là những con át chủ bài này tạm thời hắn chưa muốn công khai ra ánh sáng.

Hơn nữa, trước rất nhiều cường giả mà Tôn Phi chương hiển ra thân phận “Thần Chi Tử” của chính mình cũng không có gì là nguy hiểm, mặc dù nói chỉ là giả thế nhưng cũng không khó để trở thành chính thức, trong giáo lí Thần Thánh Giáo đình có nói, một khi có người nắm giữ Thánh lực kim sắc, không phải là tử địch của giáo đình thì chắc chắn được tuyển chọn làm “Thần Chi Tử”, Tôn Phi muốn mượn cơ hội này nương theo lời nói của đông đảo cường giả ở đây mà đem tin tức chính mình sở hữu kim sắc thánh lực phát đi, uyển chuyển thông tri cho giáo đình, đợi giáo đình đến “hợp nhất” với chính mình.

Đương nhiên, Quốc Vương Bệ Hạ cũng không có dự định góp sức vào Thần Thánh Giáo Đình.

Trở thành “Thần Chi Tử” trên đại lục Azeroth này mà nói, bất luận là đối với chính Tôn Phi hay cả Hương Ba thành mà nói đều là một trợ lực không nhỏ, chí ít cũng không phải như trước, chó mèo cũng có thể tùy tiện đánh chủ ý lên Hương Ba thành.

Đối mặt với chất vấn của Tôn Phi, Ma Pháp Sư đạo bào trắng phẫn nộ mà không nói được gì.

Con ngươi hắn lộ ra quang mang nguy hiểm, khi thì nhu hòa, khi thì phẫn nộ, khi thì điên cuồng, hiển hiên đang giao chiến trong chính nội tâm mình, nếu như vẫn muốn giết chết Hương Ba Vương mà không bị giáo đình truy sát thì chỉ có cách đem toàn bộ cường giả ở đây giết chết diệt khẩu…Thế nhưng, chuyện này đối với hắn mà nói là có chút khó khăn quá mức.

Bình Luận (0)
Comment