- Hừ!
Kromkamp trực tiếp hừ lạnh một tiếng, ngậm miệng không nói.
Tử Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink cũng cười nhạt, hắn là nhân vật nào chứ? Thực lực đỉnh phong cũng khiến cả Thần Thánh Giáo Đình rơi vào đại địch, ngạo cười thiên hạ, hiện tại tuy rằng thời vận rủi ro, thế nhưng trải qua trị liệu của Tôn Phi thì thực lực rất nhanh đã được khôi phục, không chút yếu kém so với Ma Pháp Sư áo bào trắng phía đối diện, hắn mang trên mặt vẻ tươi cười trêu tức, hiển nhiên là cũng không chút nào để đối phương vào mắt.
Tôn Phi nhún nhún vai, sự tình về “Thiên Không Chi Thành”, hắn sẽ tuyệt đối không nói ra.
- Hừ, các người đều không muốn nói, vậy thì ta chỉ đành tự mình động thủ…
Ma Pháp Sư thần bí cười lạnh, cuối cùng ánh mắt ngưng lại trên người Tôn Phi.
Quả hồng mềm đương nhiên phải bóp đầu tiên.
Tâm niệm hắn vừa động, cười lạnh một tiếng, một cỗ tinh thần lực bàng bạc vô thanh vô tức ngưng tụ thành từng đạo châm tinh thần lực, như là những mũi tên nhọn, bay thẳng đến huyệt thái dương của Tôn Phi.
Ma Pháp Sư áo bào trắng thần bí này hiển nhiên là nắm giữ một loại kỹ xảo rất thâm độc, có thể xuyên thủng óc người khác, trực tiếp lấy được tin tức từ trong tinh thần hải của người ta, loại thủ đoạn này đáng sợ vô cùng, sau khi hoàn tất sẽ trực tiếp phá hư đại não của người đó, kết cấu đại não bị phá hủy không còn, thiên tài cũng sẽ biến thành kẻ ngu si, tùy thời đều nguy hiểm đến tính mạng.
Tử Linh Ma Pháp Sư cảm ứng được, trong lòng kinh hãi không thôi, lo lắng cho an nguy của Tôn Phi, lập tức quát lớn một tiếng, nhịn không được mà chuẩn bị bộc phát ra một thân Vong Linh Tử Khí đáng sợ, cho dù là bại lộ thân phận của mình cũng phải cứu được Quốc Vương Bệ Hạ, bất quá, đúng lúc này lại thấy Tôn Phi khẽ lắc đầu với hắn, trên mặt Hasselbaink biểu tình hết sức kỳ quái, thế nhưng hắn vẫn dừng lại, đành tạm thời đè nén nôn nóng trong lòng xuống, yên lặng theo dõi diễn biến.
Quyết đấu không tiếng động rốt cục cũng bắt đầu trình diễn.
Kỳ thực thời điểm Ma Pháp Sư thần bí phóng thích ra tinh thần lực của mình thì Tôn Phi đã phát hiện dị trạng trong không khí rồi, dưới sự giật mình, Quốc Vương Bệ Hạ cũng nổi lên lòng háo thắng trong lòng.
Phải biết rằng từ khi tu luyện tinh thần lực dựa theo chi thư “Kỹ năng tử sắc” đến nay, Tôn Phi hoàn toàn chưa đụng qua một đối thủ nào ở phương diện tinh thần lực, lúc này tháy Ma Pháp Sư áo bào trắng kia thế nhưng lại sử dụng tinh thần lực, tự nhiên là ngứa nghề, Quốc Vương Bệ Hạ nhịn không được mà muốn quyết đấu một phen.
Quyết đấu tinh thần lực là một loại quyết đấu vô hình, vô thanh vô tức, không có đánh nhau hoa lệ và tiên huyết văng ra, cũng không có vũ khí va chạm kinh thiên động địa, thế nhưng lại càng nguy hiểm hơn, bên ngoài dường như là mặt sông yên tĩnh, thế nhưng thật ra lại như sóng ngầm dưới mặt nước đủ để phá hủy tất thảy, tuyệt đối nguy hiểm.
Bên kia, trong nháy mắt Tôn Phi và Ma Pháp Sư áo bào trắng giao thủ, mấy vị cường giả như trung niên tóc dài lam sắc và hoàng giả Ajax cũng phát hiện trong nháy mắt, trên mặt đều hiện lên vẻ kinh hãi.
Mà Jan Vertonghen, Murdoch cùng với mấy vị Thần Sư của Thần Thánh Giáo Đình lại không biết có chuyện gì xảy ra, thế nhưng khi thấy mấy cao thủ đứng đầu ở đây ai nấy đều biểu tình biến sắc thì cũng tự đoán được trong lòng, hẳn là một hồi phách đấu kinh tâm động phách đang lén lút triển khai.
Mà trong tất cả mọi người, biểu tình của Ma Pháp Sư áo bào trắng là kinh ngạc nhất.
Thực tế khi hắn vừa cảm giác được sự phản kích của Tôn Phi thì hắn còn cười nhạt, cảm thấy có chút chẳng đáng, bất luận là về thực lực hắn cao hơn so với Tôn Phi vài bậc hay nói riêng về sự rèn luyện tinh thần lực của hai chức nghiệp Vũ sĩ và Ma Pháp Sư thì Tôn Phi đều không có cách nào vượt qua được hắn, mọi người đều biết so sánh giữa Vũ sĩ và Ma Pháp Sư, lấy lĩnh vực đối kháng tinh thần lực mà nói, tuyệt đối là lấy trứng chọi với đá, kết cục nhất định là bi thảm vô cùng.
Thế nhưng rất nhanh Ma Pháp Sư áo bào trắng đã nhận ra tin tức mà chính hắn cũng phải chấn động.
Hắn kinh hãi phát hiện, chính mình dùng bí pháp thôi động “Tinh Thần Lực Chi Thứ”, thế nhưng lại không làm gì được đối thủ, loại cảm giác sung sướng nghiền nát đối thủ khi sử dụng bí kỹ này, ngày hôm nay khó có thể tìm được, chính mình biết rằng từng châm tinh thần lực của hắn khó có thể đến gần phạm vi mười mét quanh Hương Ba Vương, chớ nói là đâm được vào sọ hắn để thăm dò tin tức.
Sau một hồi khiếp sợ, trong đáy mắt Ma Pháp Sư đạo bào trắng hiện lên vẻ thâm độc ngoan lệ, toàn lực thôi động tinh thần lực bàng bạc như biển của mình, hướng về phía Tôn Phi triển khai công kích vô cùng ngoan lệ.
Tôn Phi cẩn thận chú ý ứng đối.
Đây là lần đầu tiên Quốc Vương Bệ Hạ gặp được đối thủ cường hãn như vậy trên phương diện tinh thần lực, cũng là lần đầu tiên sử dụng tinh thần lực của chính mình để chống đối, ngay từ đầu hắn đã biểu hiện phi thường cẩn thận, chỉ phòng thủ không tiến công, sợ bị đối thủ nắm được kẽ hở.
Dần dần Tôn Phi cũng yên lòng hơn, hắn phát hiện tinh thần lực của Ma Pháp Sư đạo bào trắng cũng không tạo uy hiếp gì quá lớn đối với mình, sau khi bình tĩnh lại, hắn quan sát tỉ mỉ lần thứ hai, thời gian trôi qua, thật đúng là hắn phát hiện được không ít việc…
Trình độ tinh thần lực của Ma Pháp Sư đạo bào trắng nếu so với chính mình thì cao hơn ít nhất hai lần, dường như là đại dương cuồn cuộn vô cùng vô tận, nếu như luận về độ hùng hồn của tinh thần lực thì e rằng mình còn kém xa.
Thế nhưng xét về phương diện ngưng luyện tinh thần lực thì Tôn Phi lại cao hơn đối thủ khá nhiều.
Nếu như nói tinh thần lực của Ma Pháp Sư đạo bào trắng vô tận như đại dương mênh mông thì tinh thần lực của Tôn Phi lại cứng rắn như cương thiết, một cái thắng ở độ hùng hồn, một cái thắng ở phương diện ngưng luyện rắn chắc, hai bên trong khoảng thời gian ngắn cũng khó phân thắng bại.
Quyết đấu tinh thần lực trong khoảng thởi gian dài tạo thành thương tổn không nhỏ đối với Vũ giả, thế nhưng trong hai người ai cũng không muốn dừng tay.
Ma Pháp Sư đạo bào trắng là quyết tâm muốn hủy diệt thiên tài trước mắt này để lập uy, mà Tôn Phi cũng làm bộ gần chống đỡ không nổi, kỳ thực trong lúc thực chiến lén lút học tập thủ đoạn và kỹ xảo điều khiển tinh thần lực của đối thủ.
Tôn Phi rèn luyện tinh thần lực qua “Chi Thư Kỹ Năng Tử Sắc”, tiến triển cực nhanh, hơn nữa tinh thần lực ngưng luyện cũng thuần túy đến cực điểm, không có một chút tạp chất nào, chẳng qua là ở phương diện kỹ xảo công kích đối thủ vẫn như một tờ giấy trắng, hoàn toàn không biết gì cả, giống như là có bảo kiếm nhưng lại không biết cách sử dụng, lần thực chiến này chính là cơ hội ngàn năm có một, Ma Pháp Sư đạo bào trắng có vẻ rất tâm đắc với phương diện điều khiển tinh thần lực công kích đối phương của mình, đúng lúc là đối tượng tốt cho Tôn Phi học tập.
Rất nhanh, Tôn Phi đã phát hiện ra một chút ý tứ.
Rốt cục sau vài phút, Tôn Phi đã thành công bắt chước phương thức của đối thủ, chế tạo ra được cây “Tinh Thần Chi Lực Thứ”, tuy rằng nhỏ gấp năm, sáu lần cây “Tinh Thần Chi Lực Thứ” của Ma Pháp Sư đạo bào trắng, hơn nữa số lượng cũng ít hơn rất nhiều thế nhưng lại rất ngưng thực, sắc bén vô cùng, tinh thần lực hùng hồn của đối thủ tuy hùng hồn như nước thế nhưng cũng không ngăn cản được, giống như là cương châm xuyên vào biển rộng, tự do tự tại, mặc cho Ma Pháp Sư đạo bào trắng toàn sức ngăn cản thế nhưng cũng không có cách nào ngăn trở được.
- Ha ha ha, lão gia hỏa này, ngươi thua rồi!
Tôn Phi cười to.
Sau khi quen cảm giác công kích, Quốc Vương Bệ Hạ khống chế được “Tinh Thần Lực Chi Thứ” của chính mình triển khai tập kích, tốc độ nhanh như thiểm điện hướng về phía sau ót Ma Pháp Sư đạo bào trắng đâm tới.
Mặc dù đối thủ ngăn trở kịch liệt, thế nhưng thủ đoạn thi triển của Quốc Vương Bệ Hạ giống như là sóng lớn cuồng bạo, sau khi ba, bốn cây châm bị chặn lại thì mạng phòng hộ của Ma Pháp Sư đạo bào trắng cũng càng ngày càng yếu đi, tiếp tục hướng về phía sau ót của hắn tập kích đi.
- Đáng chết!
Ma Pháp Sư đạo bào trắng vừa sợ vừa giận, một tiếng kêu đau đớn vang lên, thân hình hắn loạng choạng, hiển nhiên là ăn không ít đau đớn. Sau đó hắn lùi nhanh, khó khăn lắm mới tránh né được công kích của Tôn Phi, nhưng trong lòng cũng bị dọa không ít, hắn tinh thông công kích tinh thần lực, tự nhiên là thừa biết uy lực đáng sợ của tinh thần lực, một khi bị tinh thần lực của dối thủ xâm nhập vào trong đầu mình, chính là một hồi đại họa.
Một màn này khiến xung quanh ai nấy đều nghẹn họng nhìn trân trối.
Ai cũng không ngờ đến cuối cùng trận đấu trong vô thanh vô tức lại kết thúc như vậy, nguyên bản rất nhiều người đều cho rằng Hương Ba Vương nhiều lắm cũng chỉ miễn cường chống đỡ được Ma Pháp Sư đạo bào trắng trong chốc lát, thế nhưng lúc này thân hình Ma Pháp Sư đạo bào trắng vừa lảo đảo lui lại, mọi người liền bất khả tư nghị phát hiện, một hồi quyết đấu tinh thần lực này, Ma Pháp Sư đạo bào trắng lại là người thất bại.
Một Vũ giả lại chiến thắng một Ma Pháp Sư am hiểu tinh thần lực?
Đây thật sự là một kỳ tích.
- Ngươi…Chết cho ta!
Hai tròng mắt của Ma Pháp Sư đạo bào trắng lóe lên sát cơ, cười lạnh liên tục, vung tay lên gia trì vòng bảo hộ ma pháp quanh người, giơ tay lên thuấn phát ra một đạo trường long hỏa diễm, trường long gào thét liên tục, hoa phá trường không, bay thẳng đến chỗ Tôn Phi phủ xuống.
Tôn Phi cười ha hả, hiển nhiên là hắn đã sớm có đề phòng, vì vậy không lùi mà tiến, chủ động công kích, thân hình giống như một đạo thiểm điện đi tới đánh ra một quyền, trong tiếng kinh hô của mọi người, Tôn Phi tay không dễ dàng xé rách hỏa long, hỏa diễm bao phủ khắp bầu trời làm nổi bật lên thân ảnh cao ngất như Chiến Thần của Tôn Phi, khiến cho người ta có một loại cảm giác không thể chiến thắng được hắn.
Trong tiếng rít, thân hình Tôn Phi lóe lên một cái, hướng về phía Ma Pháp Sư đạo bào trắng như bão tố, hắn chủ động xuất thủ, trong nháy mắt đánh ra bốn mươi đạo dấu quyền bạch ngân, gào thét như lưu tinh khắp bầu trời, mang theo khí tức tử vong đập thẳng vào Ma Pháp Sư đạo bào trắng.
Bang bang phanh!
Tiếng rung động liên tiếp truyền tới.
Đối với phản ứng nhanh chóng như vậy của Tôn Phi, trong thời gian ngắn Ma Pháp Sư đạo bào trắng không kịp tách ra, chỉ có thể bảo hộ bản thân mình bằng vòng bảo hộ ma pháp hỏa diễm, nhất thời kích động ra vô số hỏa tinh, từng đạo gió xoáy bắn ra bốn phía, vòng bảo hộ ma pháp rung động kịch liệt, giống như là tùy thời đều có thể bị nghiền nát, nứt ra vỡ vụn…