- Lẽ nào ba ma thú vừa mới sinh ra này thế nhưng đem Angela và Elena cho rằng là mẹ của chúng?
Tôn Phi nhìn một màn kỳ quái này, tựa hồ là minh bạch chút gì.
Nghe đâu rất nhiều sinh vật sẽ đem sinh vật sống đầu tiên nó nhìn thấy khi mới mở mắt ra cho rằng là cha mẹ của chính mình, Tôn Phi nhớ ở kiếp trước đã từng gặp qua loại tình huống này, chó con đem lợn mẹ cho rằng là mẹ nó, còn mèo con lại đem gà mái cho rằng là mẹ mình…Đây cũng không phải là hư cấu.
Hay là ba tên tiểu gia hỏa này sau khi từ hóa thạch đản nở ra liền liếc mắt nhìn thấy hai người Angela và Elena ở trên giường, vì thế liền đem các nàng nhận làm mẫu thân.
Hơn nữa cho tới nay Angela đều đem ba viên hóa thạch đản theo bên mình, rất thích chúng, cố ý thiết kế hộp ma pháp ổn định nhiệt độ cho chúng, nếu như trong lúc hóa thạch đản đã tồn tại sinh mệnh, nói không chừng tiếp xúc thời gian dài như vậy, ba tên gia hỏa này còn chưa sinh ra đã sớm nhận thức Angela làm mẫu thân của mình, cho nên lúc này mới cẩn thận từng li từng tí bảo vệ cho hai nàng.
Sau một lúc, Tôn Phi chậm rãi khiến tâm tình mình bình phục lại, biểu tình cũng dần trở nên bình thản, tận lực làm cho chính mình trong mắt của ba tiểu gia hỏa này trở nên khả ái dễ thân, không hề có uy hiếp gì, lúc này Quốc Vương Bệ Hạ mới thử tiếp cận từng chút từng chút, việc cấp bách là nhanh chóng an trí một chỗ an toàn cho hai nàng, sau đó lợi dụng “Thế Giới Chi Thạch” để đánh thức bọn họ, tiếp tục giằng co thêm mỗi giây đều nguy hiểm đến sinh cơ của các nàng.
- Rống! Tê tê tê tê…
Gia hỏa hồng sắc thấy thế, cổ họng nó liền phát ra tiếng gầm lên giận dữ.
Ánh mắt nó lộ ra hung quang sáng quắc, con ngươi nguyên bản lam sắc giờ biến thành màu đỏ như máu, há mồm lộ ra hàm răng sắc bén như đao nhọn cực kỳ đáng sợ, đầu lưỡi cũng không tính là thô dày phun ra như độc xà, trong lúc phun ra nuốt vào phát ra âm thanh tê tê giống như thằn lằn.
- Chớ khẩn trương, ta là bạn trai của mụ mụ ngươi…đúng, chớ khẩn trương, mụ mụ của ngươi hiện tại gặp nguy hiểm, ta mang nàng đi trị liệu…Đúng, cứ như vậy…Đúng…Chớ khẩn trương…Nghe lời…Ái? Phun hỏa a! Ta dựa vào, ta là ba ba ngươi…
Nhất thời cả người Tôn Phi đầy bụi đất.
Vốn hắn đã cẩn thận từng li từng tí tiếp cận, lại liên tục mở miệng trấn an quái vật hồng sắc.
Ai biết gia hỏa này cảnh giác dị thường, căn bản không cho Tôn Phi cái danh nghĩa “Ba ba” này, thấy Tôn Phi vừa di chuyển không đến hai thước thì cái miệng rộng của nó đã mở ra oanh một tiếng, phun ra một ngụm hỏa diễm xích sắc, nhất thời mùi lưu hoàng lan ra trong vòng mười thước, Tôn Phi không nghĩ là sẽ bị phun hỏa diễm, chỉ cảm thấy nhiệt lượng cao khó có thể tưởng tượng nhào tới trước mặt, miệng mà mũi đều hít vào khí cháy, thiếu chút nữa là thở không thông, may là hắn vẫn duy trì cảnh giác, vòng bảo hộ ngân sắc giống như phản xạ có điều kiện khuếch trương ra bên ngoài, đem hỏa diễm nhiệt độ cao ngăn trở ở bên ngoài…
- Chết tiệt…Uy lực của ngọn lửa này thật quá đáng sợ, tương đương với nhiệt lượng và cao thủ Nguyệt cấp đấu khí hệ hỏa phun ra!
Tôn Phi có chút hổn hển, chỉ thẳng vào quái vật hồng sắc mắng to:
- Tiểu tử chết tiệt kia, thế nào ngay cả cha ngươi mà ngươi cũng không thừa nhận?
Lúc này, những cao thủ Hương Ba thành thấy một màn quái dị như vậy, tâm tình khẩn trương nhất thời có chút buông lỏng, dáng dấp biểu hiện ra của Quốc Vương Bệ Hạ hiếm khi mà chật vật như vậy khiến cho mọi người nhịn không được đều ha ha cười thành tiếng.
Thế nhưng trong đôi mắt to ngập nước của Vong Linh Cốt Long Arthur lại lóe ra thần sắc khiếp sợ và kinh ngạc, tựa hồ là nghĩ tới điều gì, rồi lại không dám khẳng định.
Tiểu quái vật hồng sắc vừa phun hỏa diễm vào mặt Tôn Phi nhất thời dương dương đắc ý kêu lên một tiếng, bộ dạng đắc ý hướng về phía hai tiểu quái vật lam sắc và bạch sắc khoe khoang, thoạt nhìn bề ngoài thì dữ tợn nhưng thật ra mang theo một ít khả ái và thần thái bướng bỉnh giống như một đứa trẻ, phi thường sống động.
Thực lực hình thức “Đức Lỗ Y (Druid)” và hình thức Barbarian kém nhau quá nhiều, nếu như bị tiểu quái vật trước mắt này phun một ngụm hỏa diễm, Tôn Phi tất nhiên sẽ bị thương nặng, sau khi giật lại một khoảng cách an toàn, Tôn Phi bắt đầu thử sử dụng hình thức Đức Lỗ Y câu thông với ba tiểu quái vật đang cảnh giác vạn phần kia.
Đi qua lực tự nhiên, Quốc Vương Bệ Hạ rất nhanh đã rõ ràng tâm tình của ba tiểu gia hỏa này.
Đó là một loại cảm giác kinh ngạc hoàn toàn xa lạ với hoàn cảnh xung quanh mang theo một tia thần sắc cảnh giác, bởi vì lúc trước Donie thi triển “Viêm bạo” công kích đại điện, vì vậy ba tiểu gia hỏa này mới xuất hiện địch ý nồng đậm với mọi người, cả người giống như con nhím dựng lên gai nhọn thủ hộ lãnh địa của mình, tràn đầy cảm giác không tín nhiệm, hơn nữa quả nhiên như Tôn Phi đoán, ba tiểu gia hỏa đối với Angela và Elena tràn đầy thân thiết không muốn rời, bọn chúng cho rằng Angela giống như là mẫu thân của mình vậy.
Nhờ hình thức Đức Lỗ y mà Tôn Phi có thể vượt qua trở ngại ngôn ngữ, câu thông với linh hồn của ba tiểu gia hỏa.
Thế nhưng, sự tình làm người ta không tưởng tượng nổi rất nhanh đã xuất hiện…
Tôn Phi còn đang suy nghĩ nên dùng phương thức gì để xóa đi địch ý và cảnh giác của ba tiểu tử kia với hoàn cảnh xung quanh, đột nhiên tiểu tử hồng sắc giống như là phát hiện cái gì, ngẹo đầu mở to hai mắt một lần nữa tỉ mỉ quan sát Tôn Phi, rất nhanh giống như phát hiện một đại lục mới, trong miệng phát ra tiếng kêu vui sướng, tứ chi kích động sử dụng đến tiểu cánh phía sau, giống như tiểu cẩu đột nhiên gặp được chủ nhân, bay tới thật nhanh…
Tôn Phi lấy làm kinh hãi.
Bất quá hắn cũng yên lòng rất nhanh, bởi vì Tôn Phi phát hiện tiểu tử kia không hề có bất kỳ địch ý nào, thần tình vui vẻ, giống như đã quen biết mình lâu rồi vậy, trong tiếng kêu tràn đầy thân thiết, buông xuôi tất cả cảnh giác và địch ý.
Tôn Phi mở rộng tay ôm nó.
Tiểu tử kia vui mừng nhào vào lòng Tôn Phi, Tôn Phi vội vàng không kịp chuẩn bị ngã nhào trên mặt đất, trong miệng tiểu tử kia phát sinh âm thanh khò khè vui vẻ, lè lưỡi hồng ra liếm trên mặt Tôn Phi, biểu hiện như tiểu hài tử, bướng bỉnh đến cực điểm, mà hia tiểu quái vật còn lại sau khi thoáng ngẩn ra cũng đồng dạnh phát sinh tiếng kêu vui vẻ, xông lên nhào vào người Tôn Phi, tiếng kêu thân thiết vô cùng, đầu lưỡi ướt sũng vươn ra liếm cổ và đầu Tôn Phi.
- Á, được rồi, được rồi, bọn tiểu tử này, có thể nhận thức ta là tốt rồi, ha ha, quái vật, nga…không được liếm, mau buông, để ta đứng lên…
Tôn Phi chật vật đến cực điểm giằng co trên mặt đất.
Hình thức Đức Lỗ Y cũng không lấy lực lượng làm sở trường, tuy rằng ba tiểu gia hỏa này chỉ là ấu thú, thế nhưng lực lượng cũng phi thường kinh người, vì vậy Tôn Phi giãy dụa hơn nửa ngày mới đẩy được đám tiểu quái ra khỏi lòng.
Tiểu thú hồng sắc hiển nhiên là ma thú thuộc tính hỏa, đầu lưỡi liếm trên mặt Tôn Phi có cảm giác nóng như ớt xượt qua, mà tiểu thú bạch sắc là ma thú băng hệ, đầu lưỡi băng lương hàn lãnh, cảm giác như hàn băng ngàn năm, mà tiểu thú lam sắc có vẻ hơi bình thường một chút, Tôn Phi còn chưa phát hiện ra thuộc tính của tiểu tử này, bất quá đầu lưỡi nó cứng rắn dị thường, đem đến cho Tôn Phi cảm giác như một khối thiết giáp thật cứng ma sát trên mặt mình.
Ba tiểu gia hỏa phát ra tiếng kêu to vui sướng, vô cùng thân thiết ôm bên người Tôn Phi, bộ dáng nhu thuận, giống như là tiểu cẩu đợi chủ nhân cho ăn.
Một màn này quả thật khiến mọi người há to miệng kinh hãi, đầu lưỡi muốn rớt luôn trên mặt đất.
Bọn họ không chỉ kinh ngạc vì thấy Quốc Vương Bệ Hạ chỉ nhẹ nhàng mà thu phục được ba quái thú đáng sợ như vậy mà còn vì ba ma thú này có trí tuệ tương đối cao, chúng nó quả thật giống như hài tử tám, chín tuổi, độ trí tuệ làm người ta chấn động.
- Được rồi, xem ra ta đã đạt được cho phép đi nhìn mẹ của các ngươi rồi hả?
Tôn Phi thử câu thông với ba tiểu gia hỏa.
Quả nhiên không còn bất luận trở ngại gì.
Ba tiểu gia hỏa đứng thẳng lên đi lại, kéo góc áo Tôn Phi lôi kéo đi, mang theo Tôn Phi đi thẳng tới trước giường đá, tiểu móng vuốt chỉ chỉ vào hai nữ tử trên giường, trong cổ họng phát ra âm thanh kỳ quái liên tiếp, đôi mắt trong suốt hồn nhiên tràn đầy lo lắng, vừa chỉ chư vị cao thủ Hương Ba thành phía xa xa vừa nhe răng phát ra từng đợt tiếng rít gào…
- Ha ha ha, xong rồi xong rồi, đều là người một nhà, bọn tiểu tử, để bọn họ tới đây đi.
Tôn Phi cười trấn an ba tiểu thú.
Sau đó Quốc Vương Bệ Hạ phất tay ý bảo mọi người dọn sạch chiến trường, chuẩn bị xe ngựa ma pháp, chính mình ôm lấy Angela và Elena vào trong xe ngựa, lại mang theo ba tiểu thú tràn ngập tò mò đi cùng, chúng thường xuyên nắm lấy góc áo Tôn Phi như muốn hỏi “Đây là cái gì, đó là cái gì?”, đoàn người đi tới một phủ đệ an toàn khác trong thành, đem hai nữ tử tạm thời an bài ở đây.
Tôn Phi bố trí phủ đệ mới một lần nữa, lúc này ngoài lỏng trong chặt, từ bên ngoài nhìn vào không thấy bất luận dị trạng gì, thế nhưng bên trong tường đá bố trí cẩn mật, Tôn Phi dùng hình thức “Thích Khách” bố trí lượng lớn ma pháp bẫy rập, lại căn dặn một phen, đem Vong Linh Cốt Long Arthur vừa thề son sắt nhất định lấy công chuộc tội an trí trong phủ, đảm bảo phương diện an toàn không lại xảy ra vấn đề gì.