- Bệ hạ!
Thấy Tôn Phi đến, đám người Drogba và Pires vui buồn lẫn lộn, trong lòng lại là vạn phần xấu hổ, từng người quỳ một chân xuống đất, đầu không dám ngẩng lên
Tôn Phi ném ra một lọ “dược tề khôi phục toàn diện” đến trước người Torres, quát một tiếng:
- Cứu người trước, Oleguer đang rất nguy hiểm.
Nói xong, vừa chỉ Thần Sư Garcia và Thần Kỵ Sĩ Alan mà hắn vừa ném trên mặt đất, lại nói:
- Đem hai người kia chiếu cố một chút.
Cùng lúc đó, thân hình cũng chợt lóe, cả người lượn lờ quang huy bạch ngân sắc, một thân lực lượng Barbarian cấp độ 42 độ khó ác mộng vận hành đến đỉnh phong, đẩy ra một cái quang tráo bạch ngân, vội vã chìm vào trong ngọn lửa hừng hực.
Torres vội vàng đem dược tề tử sắc đưa vào trong miệng Oleguer đã ngất đi, hơi thở hết sức mỏng manh, đem bình nước thuốc rót hết toàn bộ vào miệng hắn.
Gương mặt nhợt nhạt như kim loại khiến người ta kinh hãi mới dần dần có chút điểm hồng nhuận, hô hấp cũng bắt đầu trở nên dài hơn, những thương thế trên người hắn do bị đá vụ tạc vào cũng khôi phục rất nhanh, hai tay bị Donie đánh cho trở thành thịt vụ mất đi hình dáng ban đầu, lúc này cũng bắt đầu khôi phục lại, như là một đoàn thịt nhúc nhích, thế nhưng do bị thương vô cùng nghiêm trọng, mặc dù có “dược tề khôi phục toàn diện” trị liệu thế nhưng khôi phục cũng là có hạn, rót hết cả bình nước thuốc lớn mà cả người vẫn nặng nề hôn mê như cũ.
Nhìn bạn thân Oleguer bị trọng thương, đám người Pires và Drogba đều tự liếc nhìn nhau một cái, trong lòng hơi có vẻ ngượng ngùng.
Cho tới nay bọn họ tuy rằng đã chậm rãi tiếp nhận tên mập mạp chuyên nịnh hót chết bầm này, thế nhưng ở dâu trong nội tâm cũng không phải là không còn khúc mắc, Oleguer đã từng vẽ đường cho hươu chạy, là một trong những nanh vuốt của Barzel, chưởng quản “thiết ngục thủy tù” phía sau núi Hương Ba thành, trên tay cũng dính đầy máu tươi. Thế nhưng ngày hôm nay, cái tên chuyên nịnh hót Quốc Vương Bệ Hạ này, bình thường đối với mọi người đều khom lưng cúi đầu, lại tự xưng là dũng mãnh khiến bọn họ cảm thấy xấu hổ thay, trong nháy mắt lúc đó tên mập mạp này lại bộc phát ra sức chiến đấu làm người ta nghẹn họng trân trối, ngày hôm nay nếu không phải là Oleguer điên cuồng bộc phát ra thì e rằng lúc này Donie đã chạy trốn được.
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều triệt để tiếp nhận cái tên mập mạp nhát gan bỉ ổi này.
Đưa hắn trở thành một thành viên chân chính của Hương Ba thành, một thành viên trọng yếu.
Bên kia, tiểu nam hài Arthur cục súc, bất an nắm lấy góc áo, tuy rằng mang theo mặt nạ nhưng có thể đoán được biểu tình trên mặt hắn lúc này là vạn phần xấu hổ, nguyên bản hắn là bị Tôn Phi cho ở ngoài “Nguyên tố chi môn” để giám thị “Tuyết Sơn Ẩn Giả” và Donie, phòng khi hai tên này chó cùng dứt giậu làm ra phá hoại gì, thế nhưng ai biết chính hắn vì uống rượu mà hỏng việc, không có bất kỳ tác dụng gì, gây thành đại họa, đây phải đối mặt với căn dặn của tiểu tử Alexander kia thế nào?
Nói thật, tuy rằng mới góp sức cùng nhau chưa đến mười ngày, thế nhưng Arthur có một loại tâm tình rất khó hiểu, hắn đối với Tôn Phi vẫn còn rất lưu ý, vô cùng thân thiết thế nhưng vẫn có một tia sợ hãi trong đó.
Đúng lúc này, xa xa trong ngọn lửa đột nhiên truyền tới một tiếng thét kinh hãi.
- Di? Đây là…Chuyện gì xảy ra?
Chính là âm thanh của Tôn Phi.
Chẳng qua là để mọi người bên ngoài chấn động chính là, trong âm thanh của Quốc Vương Bệ Hạ lại không có lấy một chút bi thương, nhiều hơn là kinh hỉ và vô cùng kinh ngạc, hiển nhiên là gặp sự tình gì ngoài ý liệu, mà tựa hồ là hai vị hồng nhan tri kỷ cũng không có bị thương tổn gì.
Hỏa diễm khắp bầu trời dần dần yếu đi, nhiệt lượng kinh khủng tràn ngập không gian cũng thối rút thật nhanh như thủy triều, không khí hàn lãnh một lần nữa bao phủ đại địa, làn khói đen bao phủ phủ thành chủ cũng dần dần tiêu tán, thế nhưng trong không khí lại tràn ngập một cỗ mùi lưu hoàng nhàn nhạt, quái dị vô cùng.
- Chuyện gì xảy ra?
Cảm thụ được khí nóng tản đi, chư vị cao thủ Hương Ba thành không chút để ý thương thế trên người mình, rất nhanh hướng về phía trung tâm phế tích tiến lên, muốn nhanh chóng biết rõ tình hình bên trong.
Bọn họ liếc nhìn bóng lưng của Quốc Vương Bệ Hạ.
Thân thể Quốc Vương Bệ Hạ bởi vì tâm tình kích động mà kịch liệt run rẩy, chặn mất tầm mắt của mọi người, đợi đến khi bọn họ tiến gần một chút, lúc này mới qua khỏi tầm ngăn trở thân mình của Quốc Vương Bệ Hạ, thấy được một màn khiến bọn họ kinh hỉ vạn phần rồi lại tới cảnh tượng chấn động không hiểu…
Nơi giường đá trước kia Vương phi điện hạ và Nữ Vũ Thần Elena say ngủ thế nhưng lúc này có một vòng bảo hộ vô hình xung quanh, một hồi nổ tung kinh thiên động địa lúc nãy, bất luận là giường đá hay dải lụa mỏng bạch sắc hai bên giường vẫn nguyên vẹn như cũ, hai nàng vẫn thật chỉnh tề nằm đó như hai thiên thần ngủ say, ngay cả một tia bụi bặm cũng không có, hai nữ tử hô hấp bình thường, sắc mặt hồng nhuận, hoàn toàn không bị vụ nổ lúc nãy ảnh hưởng chút nào.
Đây là tràng diện khiến bọn họ kinh hỉ vạn phần.
Mà để bọn họ cảm thấy chấn động không hiểu chính là, đối diện giường đá chính là ba con quái vật thoạt nhìn rất quỷ dị, mỗi một con quái vật đều có ngoại hình rất lớn, không khác gì nhau, như là từ một mô hình khắc ra, đuôi dài như cá sấu, tứ chi tráng kiện hữu lực, chi trước tương đối ngắn và nhỏ hơn rất nhiều, toàn thân đầy lân giáp lớn nhỏ, chi sau đầy gai xương bén nhọn, con mắt thật lớn, đầu cũng hiện đầy gai xương và chất sừng màng, thoạt nhìn dữ tợn dị thường.
Ba con quái vật phân biệt thành ba loại màu sắc, bạch sắc, hồng sắc và lam sắc.
Trong đó quái vật hồng sắc có hình thể lớn nhất, khoảng chừng trên dưới mười thước, đuôi dài chừng hơn năm thước, linh xảo dị thường quấn quanh toàn bộ giường đá, thân thể cao lớn hầu như chặn trước toàn bộ giường đá, mồm thoáng mở, bên trong phun ra khí tức màu vàng nhạt, nồng đậm mùi lưu hoàng, phảng phất tùy thời đều có thể thiêu đốt, mà thân thể quái vật bạch sắc nhỏ hơn một chút, đại khái trên dưới sáu thước, cả người tỏa ra quang thải trong suốt, khiến người ta có một loại cảm giác băng sơn, mang theo hàn khí nhè nhẹ, tràn đầy linh khí, cuối cùng là quái vật màu xanh lam, chí có trên dưới bốn thước, nhưng lại khiến người ta cảm nhận được sự linh hoạt dị thường và cảm giác nguy hiểm, một thân lân giáp màu lam lóe ra khuynh hướng cảm xúc giống như kim loại, nếu không phải là một đôi mắt to linh hoạt hung ác lúng liếng chuyển động, quả thực giống như một pho tượng thanh đồng.
Ba con quái vật vây quanh chiếc giường đá của hai cô gái xinh đẹp đang say ngủ, trong ánh mắt tràn đầy vẻ cảnh giác, cổ họng phát ra tiếng gầm nhẹ liên tiếp như dã thú, trong không khí tràn ngập uy áp vô hình, khiến người ta cảm giác giống như là đang đối mặt với cao thủ võ đạo vậy, áp lực dị thường, một khi thấy có người tiến tới gần thì chúng sẽ làm ra phản ứng, ánh mắt lộ ra hung quang.
- Đây là…Ma thú gì?
Trong khoảng thời gian ngắn, đám người Drogba và pires hai mặt nhìn nhau, nhưng không biết ba con quái vật này có lai lịch như thế nào, nhìn bên ngoài không có chỗ nào là không hung ác dữ tợn, bất quá quang mang trong mắt lại lóe ra trí tuệ, lại phóng ra uy áp cường đại, điều này đủ nói rõ, chúng nó tuyệt đối là một trong cái loại ma thú cường đại.
- Không nên tới gần, đừng chọc giận ba tên tiểu gia hỏa này.
Tôn Phi mang sắc mặt cổ quái quay đầu căn dặn thuộc hạ phía sau, phất tay một cái ý bảo bọn họ lui ra xa, không muốn kích thích ba con quái vật này.
Kỳ thực lúc này trong lòng Quốc Vương Bệ Hạ đã mơ hồ đoán được lai lịch của ba tên gia hỏa này.
Bởi vì theo Tôn Phi thấy, Angela vẫn luôn mang theo một ma pháp hộp hồng sắc dị thường bên người, lúc này đã bị mở ra mà ba thạch đản hình tròn đặt bên trong hộp lại biến mất vô tung, nếu như nhìn kỹ vẫn có thể thấy trong ma pháp hộp và bên chăn có một ít toái xác bạch sắc, rõ ràng là mảnh vụn cùng vật liệu với thạch đản kia.
- Thật sự là khó tin, lẽ nào ba cái hóa thạch đản đó sớm đã mất đi sinh mệnh, lại được cơ duyên xảo hợp ấp nở lần nữa? Thế nhưng rõ ràng là ba tảng đá a? Trong viên đá sao có thể sinh ra vật sống? Chẳng lẽ nói, ba cái hóa thạch đản lai lịch bất phàm này thế nhưng vẫn luôn bảo vệ phôi thai bên trong?
Trong lòng Tôn Phi chấn động đến cực điểm, thế nhưng trừ cách lý giải đó ra thì tựa hồ không còn cách nào lý giải được hợp lý lai lịch của ba đầu ma thú thần bí này.
Hơn nữa Quốc Vương Bệ Hạ còn tỉ mỉ quan sát phát hiện ra một ít chuyện thú vị khác, ba đầu ma thú tuy rằng dáng dấp hung hãn đến cực điểm, ngoại hình dữ tợn cực đoan thế nhưng ba đôi mắt to lúng liếng lại trong sáng cực kỳ, giống với tiểu hài tử mới sinh, tràn đầy ngây thơ thuần khiết, đối với ngoại giới tất cả đều tràn ngập tò mò, đồng thời cũng cảnh giác với mọi người, thường xuyên ngẹo đầu quan sát mọi nơi.
Tôn Phi cũng phát hiện, ba tiên tiểu gia hỏa này đối với hai nữ hài tử đang say ngủ trên giường có thái độ cực kỳ thân thiết, có loại thần thái giống như là mê luyến mẫu thân của mình vậy, chúng nó dùng thân thể của chính mình vây quanh giường đá, cũng không phải là muốn thương tổn đến hai nữ tử trên giường mà là đang cẩn thận từng li từng tí bảo vệ các nàng, cổ họng ba tiểu gia hỏa này phát ra tiếng rống trầm thấy tràn đầy lo lắng, tựa hồ là giục hai nàng mau tỉnh dậy, ở đây nguy hiểm, nhanh rời khỏi nơi này…