Hỏa diễm hừng hực điên cuồng thiêu đốt, phóng ra nhiệt lượng kinh người, ngay cả cự thạch xung quanh cũng bị cháy thành nham thạch nóng chảy, vụ khí hắc sắc phóng lên cao, cảnh tượng này chính là một mảnh địa ngục trần gian, tràn đầy khí tức tử vong.
Nơi đây đâu còn dáng dấp của phủ thành chủ thành Song Kỳ.
Đại điện đã bị Donie liên tục thi triển đấu khí kỹ Nguyệt cấp “Viêm bạo” trực tiếp phá hủy, không còn ra hình dạng, đá đất bay tứ tung, trong đá vụn lờ mờ hiện ra chút tàn dư quần áo bạch sắc, bị đốt thành hắc sắc loang lổ với vết máu, chỉ liếc mắt nhìn cũng khiến người ta giật mình.
Bầu không khí như ngưng đọng lại.
Donie và cao thủ Hương Ba thành giao thủ lúc trước cũng nổ tung từng đợt sóng xung kích, tràng diện trước mắt vô cùng thảm hại, Donie lấy thân thể đang bị thụ thương liên tục thi triển đấu khí kỹ Nguyệt cấp, lại xị sóng xung kích tràn tới, hỡn nữa lúc trước giao thủ với cao thủ Hương Ba thành cũng tạo thành ám thương, trong khoảng thời gian ngắn đấu khí trong cơ thể không thuận, thương thế càng tăng lên, huyết khí cuồn cuộn, thế nhưng không cách nào rời đi, mà mọi người trong phủ thành chủ cũng bị sóng xung kích ập tới, thụ thương có nhẹ có nặng, may là tương đối cách xa nên không lo lắng đến tính mạng, nghiêm trọng nhất chính là hai người Lampard và Torres ở gần đại điện nhất, Lampard bị sóng xung kích trực tiếp oanh kích, may là một thân thực lực của hắn không thấp, đấu khí hệ điện bao phủ quanh thân, chỉ là bị oanh phu, thương thế chưa tính là quá nặng, mà Torres đứng ở đỉnh đại điện, sau khi bị oanh phi cũng vô cùng nhuần nhuyễn phát huy đấu khí phong hệ, tung bay trong hư không như lá liễu, giẫm đạp lên đất đá bay lên, phiêu phiêu tiêu sái, ngược lại lại không có thụ thương.
Nhìn cảnh tượng như địa ngục trước mắt, trong lòng mọi người là một mảnh băng lương.
Angela Vương phi và Nữ Vũ Thần Elena, các nàng…
- Giết hắn, giết hắn, báo thù cho Vương phi…
Giám ngục quan Oleguer bị nổ da bong tróc thịt giống như một huyết nhân, hai mắt hắn trở nên đỏ bừng, điên cuồng xông tới như dã thú, thừa dịp đấu khí trong cơ thể Donie còn chưa kịp phản hồi, lập tức ôm lấy cao thủ Tân Nguyệt cấp sơ giai, song chưởng phát lực, cốt cách ba ba vang lên, chính là muốn lấy lực bản thân đem giết chết đối thủ.
Donie há mồm phun ra một ngụm tiên huyết, chỉ cảm thấy trước mắt tối đen, hít thở không thông, xương sườn gãy răng rắc, hắn điên cuồng giãy dụa, song chưởng bang bang đánh lên hai tay Oleguer, miệng rống giận:
- A a, đau chết mất! Cút ngay, cút ngay cho ta, giòi bọ đê tiện, ngươi đúng là muốn chết! Buông, a a a a! !!
Thực lực của Donie, một chưởng đánh gãy cánh tay Oleguer, vài chưởng đã gẫy hẳn xương cánh tay, mảnh vỡ răng rắc răng rắc.
- Mơ tưởng! Cùng chết đi, cùng chết đi, ngươi giết Vương phi điện hạ, ngươi giết Angela Vương phi, ngươi phá hủy cơ hội làm người tốt của ta, a a a, cùng chết đi!
Oleguer sắc mặt trắng bệch, hai cánh tay cơ hồ như bị đối thủ đập nhừ, chỉ dựa vào từng phần cơ thể bị nghiền nát và gân cốt còn lại, thế nhưng hắn giống như không biết đau đớn, hai tay giữ chặt không chịu buông lỏng, dùng sức kẹp chặt Donie.
Lúc này giám ngục quan đã triệt để lâm vào điên cuồng.
Hắn vốn là tay sai của Barxel, phản tặc của Hương Ba thành, là ác bá vô số người trong thành oán giận, sau khi Alexander Bệ hạ quật khởi nắm quyền, đã từng có vô số người yêu cầi xử tử Oleguer, nhưng Tôn Phi lại lấy uy vọng và quyền lực của Quốc Vương đem hắn bảo vệ khỏi những gian thần hèn mọn, cho hắn cơ hội tăng cường thực lực, lại cho hắn vô số cơ hội lấy công chuộc tội, ngay từ đầu tâm tính của Oleguer chỉ là bảo toàn tính mệnh, sau lại dần dần cảm nhận được biến hóa trong ánh mắt của những người xung quanh, từ hèn mọn biến thành thưởng thức, từ phỉ nhổ biến thành tiếp nhận, mà bản thân Oleguer cũng từ trong những biến hòa này cảm nhận được cảm giác thành tựu và thỏa mãn trước nay chưa từng có, lần đầu tiên hắn cảm nhận được vinh quang trở thành một “người tốt”.
Oleguer đã thề, nhất định phải đem loại vinh quang này tiếp tục duy trì.
Nhất định phải như đám người Pires, Drogba, Torres và Cech vậy, trở thành một trong những trợ thủ của Quốc Vương Bệ Hạ.
Kinh lịch qua quá khức u ám khiến hắn có chút tự ti phát ra từ nội tâm, rồi lại hăng hái lấy lại động lực.
Hắn nguyện ý vì Alexander Bệ hạ mà nỗ lực, cho dù là cả sinh mệnh của mình.
Thế nhưng hiện tại, tên gia hỏa ghê tởm trước mắt này đã phá hủy vinh quang của hắn, hắn giết chết Angela Vương phi, hắn hiểu hai cô gái trong đại điện quan trọng như thế nào đối với Quốc Vương Bệ Hạ, dựa theo truyền thống của đại lục Azeroth, làm thần tử mà chính mình không bảo vệ tốt hai nàng, đã mất đi tất cả vinh quang, đối với hắn, mất vinh quang chính là mất đi tất cả, càng không còn là người tốt nữa.
Vì vậy, hắn muốn đồng quy vu tận với tên hung thủ trước mắt này.
- Cùng tiến lên, giết hắn, không cần lo cho ta…
Oleguer điên cuồng hô to.
Những người khác cũng hô to gào thét nhe dã thú, hai mắt đỏ bừng như máu, nổi điên bao vây qua đây.
Cao thủ Hương Ba thành rơi vào trạng thái hung hãn không sợ chết khiến trong lòng Donie không tự chủ được mà kinh hoảng, những người này nguyên bản chỉ như con rệp trong mắt hắn, lúc này gây cho hắn cảm giác không thể chiến thắng, đột nhiên trong nháy mắt này, Donie bắt đầu hối hận, hối hận chính mình không nghe theo lời căn dặn của “Tuyết Sơn Ẩn Giả”, tự mình chủ trương trả thù Hương Ba Vương, càng hối hận chính mình ngay từ đầu không nên trêu chọc Hương Ba Vương, thành thành thật thật ở trên Đại Tuyết Sơn là một tiểu bá vương, nếu như tất cả chưa từng phát sinh, như vậy thật là tốt biết bao.
Hưu!
Bầu trời xẹt qua một đạo quang diễm xích sắc mang theo sóng nhiệt vô biên, bắn tới như bão tố.
Khí tức quen thuộc đến cực điểm, chính là “Tuyết Sơn Ẩn Giả”.
- Là sư phụ…Sư phụ, ta ở chỗ này, cứu ta, mau tới cứu ta…
Donie đã hoàn toàn bị đố thủ dũng mãnh dọa cho vỡ lá gan, kỳ thực lấy thực lực Tân Nguyệt cấp sơ giai của hắn, muốn tránh thoát thật sự là việc rất dễ dàng, đáng tiếc hắn như đóa hoa trong nhà kính, đã bị đối thủ dũng mãnh dọa vỡ gan, cả người yếu ớt vô lực giãy dụa, đánh mất năng lực phản ứng cơ bản nhất của một cường giả võ đạo, biến thành một kẻ đáng thương.
Oanh!
“Tuyết Sơn Ẩn Giả” lăng không hạ xuống một chưởng.
Toàn bộ cao thủ Hương Ba thành đều không chịu được sóng nhiệt thật lớn mà bị đánh văng ra.
“Tuyết Sơn Ẩn Giả” không phải loại như Donie, thực lực của hắn viễn siêu hơn Donie, kinh nghiệm chiến đấu phong phú đến cực điểm, ở cách xa vài trăm thước với một chưởng đã dễ dàng hóa giải tử cục của Donie, đem giám ngục quan Oleguer chấn hôn mê bất tỉnh, đây là hắn còn lưu thủ, khống chế lực lượng vừa phải, cũng không có giết chết một ai, nếu không phải là không muốn làm sâu sắc thêm thù hận với Hương Ba Vương, một chưởng này e rằng có thể đánh cho toàn bộ thành bột mịn.
Quang diễm xích sắc chợt lóe, “Tuyết Sơn Ẩn Giả” một phát bắt được vai Donie, hô lớn:
- Ai bảo ngươi tới đây, thật sự muốn chết phải không? Đi mau!
Hai người làm bộ chuẩn bị ly khai.
- Đi? Ngày hôm nay hai người các ngươi, ai cũng không được đi!
Một đạo âm thanh non nớt nhưng bao hàm tức giận từ trên trời vọng xuống.
Trong lòng “Tuyết Sơn Ẩn Giả” cả kinh, ngẩng đầu nhìn lại, lại phát hiện một tiểu nam hài đeo mặt nạ ngưng lập hư không, ánh mắt bắn ra ánh sáng lạnh, hai tròng mắt một mảnh đen kịt, không mang theo chút sức sống nào, lạnh lùng vô cùng, giống nưh hai vực sâu không đáy có thể đem hút linh hồn con người vào trong đó, cả người lượn lờ năng lượng sóng động màu xám, mang theo uy nghiêm thật lớn.
- Là ngươi? Không phải ngươi đã cùng Hương Ba Vương tiến vào “Nguyên tố chi môn” sao?... Tại sao ngươi lại ở chỗ này?
Trong lòng “Tuyết Sơn Ẩn Giả” kinh hãi, hắn rõ ràng thấy tiểu nam hài quái dị này tiến nhập “Nguyên tố chi môn”, thế nào lại đột nhiên xuất hiện ở đây, chẳng lẽ nói…đám người Hương Ba Vương đã trở về?
- Hai tên đáng chết kia, đều lưu lại nhận lửa giận của Alexander đi!
Âm thanh từ phía trên truyền đến, thế nhưng trong nháy mắt thân hình tiểu nam hài Arthur đã xuất hiện phía sau “Tuyết Sơn Ẩn Giả”, bàn tay béo mập bắt qua nhanh như thiểm điện.
Phanh!
“Tuyết Sơn Ẩn Giả” kinh hãi, phản ứng chậm nửa nhịp, trong lúc gấp gáp trở tay chạm một chưởng, ai biết trong lúc đó lòng bàn tay đối thủ đột nhiên hiện lên một cỗ hấp lực thật lớn, tiếp theo là một cỗ lực lượng âm hàn điên cuồng mà tràn vào trong cơ thể hắn qua bàn tay, bẽ gẫy đấu khí hệ hỏa của hắn, trong nháy mắt thân thể hắn đã chết lặng.
- Đây là …Vong Linh Tử Khí? Ngươi là…
“Tuyết Sơn Ẩn Giả” cả kinh, đây không phải là chuyện đùa, quả thật hồn muốn bay lên trời, cúi đầu nhìn xuống, tiếp xúc với tay hắn rõ ràng chính là một lợi trảo đen kịt, chính là lợi trảo của cốt long.
- Ngươi biết đã quá muộn.
Vì thực lực của đối thủ cũng không kém, tiểu nam hài Arthur lần thứ hai mạo hiểm thể hiện ra vong linh cốt trảo, một thân vong linh tử khí nồng đậm trong nháy mắt xâm nhập vào cơ thể không chút phòng bị nào của “Tuyết Sơn Ẩn Giả”, phong tỏa hơn phân nửa kinh mạch của đối thủ, sau đó thân hình chuyển hoán như huyễn ảnh, trực tiếp hai chưởng đánh vào hậu tâm của “Tuyết Sơn Ẩn Giả” và Donie, hai người kinh hãi phun ra một ngụm tiên huyết, trực tiếp ngất đi.
Leng keng!
Hai quả “Khi Thần Văn Chương” nhanh chóng đinh trên thân hai người.
Hai người này bị vong linh ma pháp xâm nhập thân thể, trong cơ thể ẩn chứa Vong Linh Tử Khí rất dễ bị người khác phát hiện, “Khi Thần Văn Chương” có thể che đậy tử khí trên người bọn họ, tránh cho người của giáo đình tìm tới. Arthur cũng không có giết hai người họ mà muốn giữ lại chờ Tôn Phi về xử lý.
- Nhanh đi nhìn đám lửa, nói không chừng Vương phi điện hạ còn sống…
Lampard bị trọng thương thấy tiểu nam hài đột nhiên xuất hiện bắt hai địch nhân, cũng đã hiểu được là tiểu tử này phe mình, cao giọng hô to, cũng chỉ có thực lực cỡ Arthur mới có thể xuyên qua hỏa diễm đáng sợ kia tìm người.
- Không cần, tự Bản Vương tìm.
Một đạo âm thanh ẩn chứa sát cơ kinh người gầm lên, từ đàng vòm trời xa truyền tới, chỉ thấy ngân sắc lưu quang chợt lóe, một đạo thân ảnh anh tuấn cao ngất xuất hiện trước mắt mọi người, ném hai người trong tay xuống, thân không dừng lại, nhanh như thiểm điện, chạm tới ngọn lửa đang phóng lên cao kia.
Chính là Hương Ba Vương Alexander.
------ ---------- -----------