Trong ba người này thì người có tâm tình khẩn trương nhất chính là Batistuta.
Nhãn thần vị lão nhân uy mãnh này nhìn Tôn Phi quả thật giống như là thầm mến lâu ngày rốt cục cũng lấy dũng khí hướng tình nhân của mình thổ lộ, lúc này đang đợi tình nhân trả lời, nhãn thần nóng bỏng đủ để hòa tan kim thiết.
Đối với hắn mà nói, đây là cơ hội ngàn năm có một.
Vài ngày trước, bởi vì lão giáo chủ đã thoái vị của “Hắc Y Thánh Điện” trong lúc cầu khẩn đạt được ý bảo của chư thần, Garcia lần này trong lúc làm nhiệm vụ cùng với Thần Đội Tài Quyết sẽ gặp phiền phức lớn, vì vậy hắn lo lắng phản đồ Pura Boutini sẽ làm thiên tài của giáo phái “Hắc Y Thánh Điện” ngã xuống, thế nên mới dùng hữu chấp sự tôn sư không quản vạn dặm xa xôi vội vã chạy tới thành Song Kỳ.
Ai ngờ lúc đến thì chính hắn gặp Garcia và Alan bị trọng thương nằm trong giáo đường Song Kỳ thàn, trong lòng hắn tức giận vì có người làm thương tổn Garcia, không tiếc tiêu hao thánh lực bản thân, toàn lực trị liệu cho Garcia, trong lúc vô tình từ miệng Garcia biết được thể chất “Thần Chi Tử” của Hương Ba Vương, cũng biết được tin tức Hương Ba Vương nắm giữ kim sắc thánh lực.
Tin tức này khiến trong lòng Batistuta có chút rung động.
Từng ấy năm qua, trọng trách duy nhất của Batistuta ở “Hắc Y Thánh Điện” chính là đi khắp bắc vực tìm một mần thể chất “Thần Chi Tử”, trọng chấn “Hắc Y Thánh Điện”.
Bởi vì dựa theo truyền thống của Thần Thánh Giáo Đình, có Thần Chi Tử của chính giáo phái mình ý nghĩa chính là một lần nữa chiếm được yêu mến của chư thần, càng ý nghĩa “Hắc Y Thánh Điện” một lần nữa về lại hàng ngũ giáo phái chủ lưu, có tư cách khởi xướng trùng kích bảo tọa giáo hoàng, có cơ hội khôi phục vinh quang ngày xưa.
Đáng tiếc là, trong hơn sáu mươi năm tìm kiếm mà Batistuta vẫn luôn không có thu hoạch gì.
Đương nhiên, cũng không thể nói là nhất vô sở hoạch.
Ít nhất hắn cũng ba lần từ trong đám người thật vất vả tìm ra ba thiếu niên có thể chất “Thần Chi Tử”, thế nhưng kết quả cuối cùng của ba lần này đều giống nhau, còn không đợi hắn kịp tới đem “Thần Chi Tử” về “Hắc Y Thánh Điện” thì đã bị các chi nhánh giáo phái khác như âm hồn không tiêu tán tìm cách nửa đường giết chết, đem hết các loại thủ đoạn hèn hạ ra cướp đi hy vọng trong tay Batistuta.
Thậm chí một lần cuối cùng, đó là ba mươi năm trước, Batistuta cuối cùng tìm được một đứa bé sáu tuổi thể chất “Thần Chi Tử”, bởi vì có cảm tình tương đối tốt với Batistuta nên cự tuyệt dụ dỗ của các giáo phái khác, nhất tâm muốn ra nhập “Hắc Y Thánh Điện”, thế nhưng ai biết, trên đường về giáo khu “Hắc Y Thánh Điện” lại chết một cách ly ly kỳ.
Kỳ thực trong chuyện này, kẻ ngu cũng nhìn ra có kẻ ám sát vị “Thần Chi Tử” còn chưa kịp trưởng thành này.
Batistuta vô cùng tức giận, đại náo giáo khu bắc vực.
Thế nhưng nháo nữa cũng không thể tránh được việc đã qua.
Toàn bộ các đại phái hệ của Thần Thánh Giáo Đình từ trên xuống dưới đều hiểu, cái gọi là trùng hợp lần này chính à vị giáo hoàng cao cao tại thượng Blatter vẫn luôn không yên lòng về sự tồn tại của “Hắc Y Thánh Điện”, vẫn âm thầm giám thị nhất cử nhất động của “Hắc Y Thánh Điện”, rất sợ kình địch một thời có cơ hội quật khởi.
Nói thật, nếu không phải trong quá khứ “Hắc Y Thánh Điện” thật sự quá là hiển hách, có tầng tín đồ khổng lồ, chế định và giáo lí của “Hắc Y Thánh Điện” có ảnh hưởng rất lớn đến toàn bộ hệ thống tín ngưỡng Thần Thánh Giáo Đình, chỉ sợ cả tòa Thần Điện sớm đã bị các loại âm mưu quỷ kế làm cho chìm.
Mấy năm nay, trong sự phẫn uất, Batistuta vẫn chưa từng buông tha tìm kiếm “Thần Chi Tử”.
Giống như một tội nhân đang chuộc tội, hắn điên cuồng mà tìm kiếm, tuyệt đối không buông tha bất luận một cơ hội nào.
Vì vậy lần này trong lúc vô tình nghe được tin tức về Tôn Phi, Batistuta liền đặc biệt để ý.
Trong ba ngày qua, Batistuta đem chính mình nhốt trong mật thất, vận dụng toàn bộ tài nguyên có thể, tỉ mỉ điều tra kinh lịch cuộc đời của Tôn Phi, từ lúc sinh ra đến lúc lớn lên là một kẻ ngu đần, lại đến lúc Quốc Vương Bệ Hạ đột nhiên trở nên cường thế quật khởi, về sau lại đến đế đô Zenit tập luyện võ nghệ tác chiến trở thành một quốc vương tân quý…Những sự tích liên tiếp này khiến Batistuta tốn tròn ba ngày ba đêm không ra khỏi phòng đóng cửa tỉ mỉ nghiên cứu, cuối cùng cho ra một kết luận khác với các thế lực giáo đình khác…
Hương Ba Vương, cho tới bây giờ, có lẽ còn chưa gia nhập bất luận một phe phái giáo đình nào.
Cái kết luận này làm chính hắn cũng phải giật nảy mình.
Phải biết các đại phái giáo đình hầu như đều có “Thần Chi Tử” thuộc về mình, cũng sẽ âm thầm an bài một ít nhiệm vụ thí luyện cho “Thần Chi Tử”, đưa bọn họ phân đến các nơi trên đại lục, lấy địa vị và thân phận khác kinh kịch một phen, hơn nữa rất nhiều thời điểm các đại giáo phái cạnh tranh với nhau, cũng sẽ bảo trì bí mật về thân phận cho “Thần Chi Tử” giáo phái mình, vì vậy các giáo phái khác sẽ lầm tưởng Hương Ba Vương hẳn là một trong những Thần Chi Tử của giáo phái khác.
Cũng sẽ không có người nào để tâm sâu sa, ai cũng đều cho rằng Hương Ba Vương là người của đối thủ, dù sao điều tra “Thần Chi Tử” của phe phái đối phương cũng là một sự tình có thể nói là kiêng kỵ trong giáo đình.
Thực tế này chính là nguyên nhân khiến cho Quốc Vương Bệ Hạ có thể đục nước béo cò.
Bất quá đối với kết luận này, bản thân Butistuta cũng không dám khẳng định hoàn toàn, nói cách khác, chỉ với trực giác và tin tức về cuộc đời của Hương Ba Vương khiến hắn đưa ra suy đoán như vậy.
Chẳng qua là, dù chỉ có mười phần vạn hy vong, hắn đều muốn thử một lần, bởi vì mỗi một cơ hội đối với “Hắc Y Thánh Điện” mà nói đều phi thường quan trọng.
Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ thạch điện đều đổ dồn ánh mắt vào Tôn Phi, cùng đợi câu trả lời của hắn.
Mà Tôn Phi từ khiếp sợ ban đầu cũng dần dần bình tĩnh lại, bắt đầu tự hỏi then chốt trong chuyện này.
Chuyện gia nhập Thần Thánh Giáo Đình, từ trước tới nay Tôn Phi hầu như không có suy nghĩ qua, hiện tại muốn hắn vứt bỏ tình cảm nồng đậm đối với Hương Ba thành là điều tuyệt đối không có khả năng, nhất là giáo phái xuống dốc như “Hắc Y Thánh Điện”, gia nhập vào đó chẳng khác nào bỗng dưng vô cớ chịu một phần gánh nặng trầm trọng, đối với loại sự tình cật lực để phục hưng này Tôn Phi không có bao nhiêu hứng thú.
Bảo hộ Hương Ba thành đủ khiến Quốc Vương Bệ Hạ đau đầu rồi, hắn không muốn phải dưỡng thêm một cái chi nhánh giáo đình.
Đối với người ham hưởng lạc như Tôn Phi mà nói, việc này quả thực chính là lãng phí sinh mệnh.
Bất quá, Tôn Phi cũng không có sốt ruột cự tuyệt.
Hắn đang cân nhắc lợi và hại trong đó.
Tôn Phi có một dự cảm, mình là giáo đình nhất định sẽ phát sinh một sự tình gì đó, nhất là chuyện đã từng phát sinh trên người Angela khiến Quốc Vương Bệ Hạ không thể không sinh tâm cảnh giác, trong khoảng thời gian này, trong lòng vẫn có lòng đề phòng.
Tôn Phi đã tỉ mỉ nghiên cứu qua một ít điển tịch và giáo lí của giáo đình, tự nhiên hiểu một nữ tử có linh hồn thuần túy có ý nghĩa như thế nào đối với giáo đình, thậm chí nếu so với “Thần Chi Tử” còn hiếm hơn, tuy rằng trong lúc đó Tôn Phi đã quyết định thật nhanh đem Baresi giết chết, trì hoãn một đoạn thời gian, nhưng chỉ sợ sớm muộn cũng có người tới cửa “mời” Angela, đến lúc đó, lực lượng mà Tôn Phi phải đối mặt có thể gấp Baresi vô số lần.
Ngay khi Tôn Phi cúi đầu trầm tư, đột nhiên có tiếng bước chân truyền tới, mọt thành quản Hương Ba thành vội vàng hấp tấp chạy vào, ở bên tai Quốc Vương Bệ Hạ thấp giọng nói vài câu.
- Cái gì? Thứ không biết sống chết, hắn đây là đang muốn chết!
Tôn Phi nghe vậy, đột nhiên biến sắc.
Phanh!
Tôn Phi nghe vậy, trở tay một chưởng, đem bàn đá bên người đánh thành bột mịn.
- Không biết chuyện gì xảy ra khiến Bệ hạ phẫn nộ như vậy?
Ba người giáo đình lấy làm kinh hãi, đối với một màn trước mắt này cảm thấy mạc danh kỳ diệu.
- Ba vị nếu có hứng thú, có thể cùng Bản Vương đi ra phía trước xem.
Tôn Phi nói, thân hình lóe lên một cái, dĩ nhiên là trực tiếp hóa thành một đạo tàn ảnh bắn ra ngoài phía phủ đệ nhanh như bão tố.
Ba người Btistuta liếc mắt nhìn nhau, trong lòng hết sức hiếu kỳ.
Thái độ của Hương Ba Vương đột nhiên thay đổi, trong ánh mắt nhìn đám người mình mang theo băng lãnh và địch ý, hiển nhiên là có liên quan đến sự tình mà vệ binh kia hồi báo, ba người cũng lập tức không dám chậm trễ, hóa thành ba đạo lưu quang, đi theo phía sau Tôn Phi, hướng về phía xa xa vội vã đi.
Nhìn phương hướng, chính là trực tiếp chạy về phía quân doanh.
…
…
- Ha ha ha, mấy tên đê tiện các ngươi, thật là lớn mật! Ba đầu dị thú này là thần sủng giáo đình chúng ta tân tân khổ khổ đào tạo ra, lại bị tiểu nhân ghê tởm các ngươi trộm đi, còn dám chống chế? Hắc hắc, đem bọn chúng toàn bộ bắt hết vào đại lao cho ta, mấy phụ nữ hẳn là bị người xấu dấu diếm nên mới làm ra sự tình xúc phạm như vậy, đưa bọn họ vào hát thơ ban, giao cho những ma ma dậy dỗ đi!
Đạo âm thanh bá đạo này chính là từ miệng một Thần Sư trung niên nói ra.
Phía trước quân doanh Hương Ba thành, hai nhóm người đối đầu.