- Không được…Năng lượng của “Thế Giới Chi Thạch” quá khổng lồ, “Loạn Thế Vương Tọa” căn bản không hấp thu được…
Đại gia Kane còn chưa nói hết lời, “Thế Giới Chi Tọa” trong tay Tôn Phi đã ấn vào trong hố lõm xuống của “Loạn Thế Vương Tọa”.
Chỉ một thoáng toàn bộ quang diễm xanh lam như hòa như biển trong thạch thất đều chìm vào hố lõm xuống của “Loạn Thế Vương Tọa”, tiếp thep mép hố nổi lên một tia tế văn màu xanh lam, rung động rất nhỏ, giống như là mạch máu trong cơ thể, khẽ co khẽ rút, điên cuồng mà hấp thu năng lượng trong “Thế Giới Chi Thạch”.
Ánh mắt Tôn Phi và đại gia Kane dính trên “Loạn Thế Vương Tọa”.
Ngay cả Tiểu Hoán Hùng vốn nhìn đông nhìn tây, nữ tu sĩ Akara đang đắm chìm trong thực nghiệm huyền ảo khác, lúc này cũng chăm chú nhìn chằm chằm vào dị tượng mà “Loạn Thế Vương Tọa” sinh ra.
Năng lượng khổng lồ trong “Thế Giới Chi Thạch” vọt vào “Loạn Thế Vương Tọa” như thủy triều, thậm chí mọi người ở đây có một loại ảo giác, phảng phất như có thủy triều gào thét bên tai, từng đạo lam sắc tinh tế chỗ hõm xuống của “Loạn Thế Vương Tọa” không ngừng lớn lên, từ “mao mạch” trở thành “động mạch chủ”.
Có ít nhất hai đạo lam sắc lớn bằng ngón cái lan tràn ra, không ngừng mà phân nhánh, không ngừng tạo ra các chi.
Đến cuối cùng, tuyến ánh sáng màu lam hiện lên toàn bộ “Loạn Thế Vương Tọa”.
Một màn này khiến người ta có cảm giác vạn phần quỷ dị, giống như là một thây khô héo không biết bao nhiêu năm, một lần nữa tái sinh, mỗi một đường ánh sáng không ngừng bành trướng co rút, phảng phất như có một trái tim yên lặng vạn năm, giờ phút này đang bang bang nhảy lên một lần nữa.
Mà “Thế Giới Chi Thạch” khảm nạm trên “Loạn Thế Vương Tọa”, bằng mắt thường cũng có thể thấy được đang nhỏ đi dần dần.
Quá trình này giằng co đại khái vài chục phút.
Đến cuối cùng, “Thế Giới Chi Thạch” chỉ còn lại không đến một ngón tay út, mà “Loạn Thế Vương Tọa” tựa hồ là rốt cục cũng được “ăn no”, không tiếp tục hấp thu năng lượng trong “Thế Giới Chi Thạch” nữa.
“Thế Giới Chi Thạch” chậm rãi bay về tay Tôn Phi.
Lúc này, “Loạn Thế Vương Tọa” sinh ra biến hóa kỳ dị.
Theo từng “mạch máu” một lần nữa lờ mờ biến mất, “Loạn Thế Vương Tọa” bắt đầu không ngừng nhúc nhích, thạch tọa màu bạch ngân không biết làm bằng chất liệu gì bắt đầu phân giải biến hóa, từng đạo ký hiệu chưa từng xuất hiện bắt đầu lúc ẩn lúc hiện, lưu động như là vằn nước, quang hoa hiện lên trên thạch tọa, mặt ngoài thô ráp biến thành vân da nhẫn nhụi tự nhiên phong phú.
Giống như là vịt con xấu xí sau bao lần biến đổi tân tân khổ khổ trở thành thiên nga trắng.
Cuối cùng, dáng dấp của “Loạn Thế Vương Tọa” cũng biến đổi…
Hai đầu thần thú giống như cự long điêu khắc lan tràn ở hai bên bậc thang, thân thú dựng lên trường hai bên tay vịn, đầu thú dữ tợn nhô ra đỉnh tay vịn, hàm răng khổng lồ mở ra, giống như là đang sống, ở mỗi một cấp trên bậc thang còn có vô số đầu thần thú ẩn hiện, con mắt sâu thẳm giống như là ánh mắt Thần Ma nhìn xuống mọi người.
Ở hai bên tay vịn của vương tọa, phía dưới lờ mờ là tượng hai nữ thần, đại khái không đến một thước, bán ngọa ở trên bậc thang, trong tay nâng thần bàn, mà phía trên tượng hai nữ thần đứng sừng sững hai tượng Chiến Thần mặc áo giáp, tỉ lệ chân nhân trông rất sống động, mang theo khí thế xuất thần ngạo thị chúng sinh, dường như là cửu thiên Chiến Thần, vô hạn trung thành với chủ nhân vương tọa.
Hai bên trái phải tổng cộng có bốn pho tượng nhỏ, trông rất sống động, bốn pho tượng đều đang nhắm mắt, làm cho người ta có một loại ảo giác, chỉ cần bọn họ mở mắt, sẽ giống như là sống lại.
Điều duy nhất làm người ta cảm thấy ngoài ý muốn chính là, bất luận là hai pho tượng nữ thần hay tượng hai Chiến Thần đều vươn bàn tay rộng lớn ra, hẳn là nên bày vật gì mới đúng, đáng tiếc lúc này lại trống rỗng, làm cho người ta nhìn đến, trong lòng không khỏi sinh cảm giác có chút vắng vẻ.
Bên ngoài của vương tọa vẫn là màu bạch ngân như cũ, một loại ánh sáng rất thánh khiết uy nghiêm, ôn nhuận hài hòa.
- Đây…chính là diện mục chân chính của “Loạn Thế Vương Tọa” sao?
Tôn Phi ngăn chấn động trong lòng, từng bước đi tới trước mặt vương tọa.
“Loạn Thế Vương Tọa” phảng phất như cảm ứng thấy Tôn Phi đến, tự động chậm rãi rơi trên mặt đất, nhẹ như lông hồng, không có kích khởi lên một chút bụi bặm nào, giống như là đợi Tôn Phi đến.
Đạp!
Đạp đạp!
Tôn Phi nện từng bước lên bậc thang dưới vương tọa, xoay người đi lên, ngồi trên vương tọa.
- Loại cảm giác này…Giống như là dung làm một thể vậy…
Tôn Phi lẳng lặng ở phía trên vương tọa, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve hai bên tay vịn, truyền đến tay là một mảnh cảm giác ôn nhuận như ngọc, cực kỳ thư thích, khiến người ta có một loại cảm giác huyết mạch tương liên, giờ khắc này hắn cảm giác như ngồi trên đỉnh thế giới, bao quát chúng sinh, cao cao tại thượng như Vương trong Vương.
Tiểu Hoán Hùng ngồi trên đầu vai Tôn Phi, nhìn chung quanh, con mắt thoải mái nheo lại.
Tiểu tử kia hiển nhiên cũng cực kỳ thích cảm giác ở trên vương tọa này.
- Ha ha, thì ra đây mới là diện mục chan chính của “Loạn Thế Vương Tọa”, ha ha, có ý tứ, thật có ý tứ…
Đại gia Kane vuốt chùm râu của chính mình hắc hắc cười không ngừng, đối với hắn mà nói, việc này không khác gì phá được một cửa ải ma pháp khó khăn, khiến hắn hưng phấn như điên, nhịn không được vươn tay muốn kiểm tra “Loạn Thế Vương Tọa”, hưng phấn mà nói:
- Tôn, ta dám khẳng định, ngươi nhất định là nhặt được bảo bối, thứ đồ như thế này mà không phải Thần Khí sao, ha ha…Ai? Ai ui!
Tay của đại gia Kane còn chưa có chạm tới “Loạn Thế Vương Tọa” đã bị một cỗ lực lượng vô hình hất văng ra, lảo đảo một cái, thiếu chút nữa là ngã ra đất.
- Ta không cố ý!
Tôn Phi kinh hãi, nhanh chóng nhảy xuống đỡ đại gia bỉ ổi, kinh ngạc nói:
- Chuyện gì xảy ra? Lẽ nào vương tọa bài xích ngoại nhân?
- Không có việc gì, không có việc gì, ha ha, thật có ý tứ!
Đại gia Kane đắm chìm trong lạc thú nghiên cứu, không có chút nào để ý suýt bị ngã lúc nãy, trừng mắt nhìn Tôn Phi, nói:
- Sao ngươi lại xuống? Mau trở lên, thử lại lần nữa, xem vương tọa này còn có công năng gì? Trước đây không phải ngươi nói nó có thể xuyên qua thời không sao? Nhanh đi thử xem, ha ha, nhanh đi thử xem…
Tôn Phi: “… …”
Tuy rằng có điểm bỉ ổi, thế nhưng thái độ làm việc của đại gia Kane này vẫn còn khiến Tôn Phi theo không kịp.
Trách không được lão đầu sợ chết tham tài này có thể trở thành kho từ điển sống của thế giới hắc ám, biết được vô số bí mật và vô số chiến hỏa trong lịch sử, ở phương diện trình độ bác học, ngay cả nữ tu sĩ Akara cũng không bằng.
Một lần nữa ngồi trở lại “Loạn Thế Vương Tọa”, hai tay Tôn Phi đỡ lấy hai bên đầu thần thú.
Hắn đột nhiên nhớ lại tiểu thế giới khu vực độ khó cấp độ ba mươi sáu trong Thần Ma Cung Điện, tâm niệm vừa động, không biết “Loạn Thế Vương Tọa” sau khi chiếm được năng lượng trong “Thế Giới Chi Thach” có thể xuyên thời không, một lần nữa trở về tiểu thế giới kia được không?
Trong nháy mắt ngay khi Quốc Vương Bệ Hạ toát lên ý niệm trong lòng, “Loạn Thế Vương Tọa” đột nhiên khẽ run lên.
- Di…A?... Thế nhưng…biến mất?
Đại gia Kane há to miệng kinh ngạc.
Chỉ thấy trước mắt là một mảnh trong suốt vô sắc nhộn nhạo rung động, “Loạn Thế Vương Tọa” cùng với Tôn Phi ở trên, còn có tiểu ma thú đứng trên đầu vai Tôn Phi cũng biến mất, không có một chút động tĩnh và dị trạng, cứ như vậy trực tiếp hòa tan trong không khí ngay trước mắt.
- Trời ạ, vương tọa này…Đây là cái Thần khí gì, thế nhưng có thể xuyên qua cấu trúc không gian thạch thất này, trực tiếp ly khai, thiên hạ này còn có chỗ nào có thể ngăn cản được hắn sao?
Nhìn từng vạch sáng hình cung bất định trên vách tường thạch thất, đại gia Kane đột nhiên ý thức được gì, hoàn toàn bị rung động.
Cấu trúc tường thạch thất là ký hiệu Á Thần ngưng tụ ra, ngay cả loạn lưu thời không đều có thể ngăn trở, có thể thấy được kiên cố vô cùng, “Loạn Thế Vương Tọa” thế nhưng có thể xuyên qua thạch thất, như thế nào có thể không chấn động được, nếu là như vậy, trong thế giới này, sợ rằng không gì có thể lưu Tôn Phi lại được.
- Vậy cũng không nhất đinh, ngươi xem cái kia.
Nữ tu sĩ Akara nãy giờ vẫn vùi đầu trong thực nghiệm, lúc này ngẩng đầu chỉ chỉ sắc truyền tống môn xanh lam Tôn Phi lưu lại, nói:
- Có cái thông đạo không gian này, có thể không cần xuyên qua cấu trúc bích chướng Á Thần, “Loạn Thế Vương Tọa” tuy rằng bất phàm, thế nhưng ở trong tay Tôn Phi còn chưa phát huy ra uy lực chân chính, không đến mức sẽ lập tức phá được bích chướng Á Thần.
…
…
Thần Ma Cung Điện.
Trung tâm tiểu thế giới, khu vực độ khó cấp độ ba mươi sáu.
Hai đạo lưu quang lấy tốc độ mà Vũ giả thông thường căn bản khó có thể nắm bắt, kẻ trước người sau, triển khai điên cuồng truy đuổi.
Tiếng xé gió bén nhọn cắt đứt bầu trời.
- Yashin, ngươi bức bách ta như vậy, ta và ngươi hai thế đối lập, ta thề, một khi ta chạy thoát, nhất định sẽ xuất lĩnh đoàn ma pháp hoàng gia đế quốc Lyon, hủy diệt đế đô đế quốc Zenit, chó gà không tha…
Một tiếng rống giận hổn hển vang lên phía chân trời.
Bóng người phía trước tất tả bỏ chạy chính là kẻ hơn mười ngày trước đã cùng Yashin đại đế đánh một trận bị thua, Tôn giả Đại Nhật cấp Domenech.