Ngồi bên trên vương tọa là một thiếu niên diện mục tuấn mỹ, một đầu tóc dài đen như thác nước chảy trên vai, trên đầu vai là một con tiểu thú khả ái, thiếu niên mày kiếm mắt sáng, nhãn thần lãng lãng, tay phải chống cằm, nhìn phương hướng Yashin đại đế rời đi, tựa hồ như có điều suy nghĩ.
- Nghĩ không ra “Loạn Thế Vương Tọa” thế nhưng thật sự có thể xuyên qua tấm chắn bên ngoài “Thần Ma Cung Điện”, không cần mượn Nguyên tố tế đàn và Nguyên tố chi môn, liền dễ dàng đi tới trung tâm tiểu thế giới này như vậy…Ân, nói như vậy, chẳng phải nghĩa là chỉ cần ta nguyện ý, tùy thời có thể xuất nhập nơi đây?
Chỉ cần năng lực này, giá trị của “Loạn Thế Vương Tọa” chính là vô giá.
Phiến tiểu thế giới này tồn tại vô số thiên tài địa bảo, bất luận là cường giả thế giới bên ngoài có bao nhiêu hâm mô đều phải đợi đủ hai mươi năm mới có thể tiến đến, nhưng lại chỉ có bốn mươi danh ngạch bước vào Nguyên tố chi môn mà đánh nhau đầu rơi máu chảy, mà Tôn Phi lại có thể tùy thời đem chỗ này thành hậu hoa viên của nhà mình, một mình chiếm lấy tài nguyên ở đây, có thể tùy ý nguyện của hắn và đi vào.
- Chi chi chi chi…
Tiểu Hoán Hùng vẫn ngồi trên đầu vai Tôn Phi đột nhiên chi chi hét lên.
Tiểu tử kia nhìn xuống, chỉ chỉ vào một cái hố to phía dưới, đó chính là hố lõm mà thân thể của Hỏa Diễm Cự Ma do Domenech triệu hoán ra tử vong hóa thành lưu tinh rơi xuống mặt đất.
- Ân? Lẽ nào ở đây có bảo vật gì?
Tâm niệm Tôn Phi vừa động, trong lúc đó “Loạn Thế Vương Tọa” lóe lên một cái thì đã đi tới cái hố lõm trên mặt đất rồi.
Quốc Vương Bệ Hạ biết Tiểu Hoán Hùng là một tầm bảo thú, đối với thiên tài địa bảo có năng lực cảm ứng kinh người, có thể làm cho tên tiểu tử này biểu hiện ra trạng thái vội vã như vậy, khẳng định là phát hiện thiên tài địa bảo không phải chuyện đùa.
Nơi sâu nhất hố lõm là một đoàn hỏa diễm cam sắc không ngừng thiêu đốt.
Đoàn hỏa diễm này chỉ lớn bằng một nắm tay, quái dị chính là, thế nhưng không có một chút nhiệt độ.
- Đây là cái gì? Ngươi nói bảo vật, chính là chỉ chỗ này?
Tôn Phi quay đầu lại nhìn Tiểu Hoán Hùng vẫn đang ngồi trên đầu vai mình.
Tiểu tử kia khẩn cấp gật đầu, móng vuốt lại chỉ chỉ, đôi mắt trông mong nhìn hỏa diễm cam sắc, giống như là sắc lang nhìn thiếu nữ xinh đẹp.
Chỉ là tựa hồ nó có chút sợ hãi đoàn hỏa diễm này, cũng không dám tới gần.
- Để ta xem, đây là vật gì?
Tôn Phi từ trên vương tọa đi xuống, từng bước một đi tới trước đoàn hỏa diễm, lực lượng bạch ngân bảo vệ hai tay, cẩn thận từng li từng tí vươn tay, đem đoàn hỏa diễm nắm trong tay mình.
Không ngờ, đoàn hỏa diễm cam sắc này cũng không có cảm giác cực nóng như trong tưởng tượng truyền ra.
- Đây là… Kết tinh lực lượng bổn nguyên cường giả Đại Nhật cấp?
Tôn Phi phát hiện trong ngọn lửa cam sắc có một kết tinh xích sắc cỡ nắm tay, trong đó ẩn chứa năng lượng thật lớn, cho hắn một loại cảm giác phi thường quen thuộc, loại lực lượng ba động này với lực lượng ba động của Hỏa Diễm Cự Ma mà lúc trước Domenech triệu hoán ra rất giống nhau.
Tôn Phi dựa vào “Loạn Thế Vương Tọa” trở về trung tâm tiểu thế giới, chính là địa điểm mà Yashin đại đế và Domenech đánh nhau một trận cuối, hắn vẫn luôn dựa vào “Loạn Thế Vương Tọa” ẩn nấp trong không gian, ở ngoài vòng chiến ngàn thước, lặng lẽ quan sát trận ác đấu.
Nhân vật Barbarian đối với lực lượng ba động cực kỳ mẫn cảm, nhất là đối với năng lượng đẳng cấp cao, hầu như đạt được trình độ đã gặp qua là không bao giờ quên, vì vậy ba động mà Hỏa Diễm Cự Ma khi nãy truyền tới, Tôn Phi đã khắc sâu.
Mà Tôn Phi hầu như có thể khẳng định, tinh thể xích sắc trong tay hắn lúc này chính là lực bổn nguyên Hỏa Diễm Cự Ma.
- Trong tràng đấu từ nãy, Domenech tự nói là thiêu đốt bổn nguyên Tôn giả Đại Nhật cấp, hơn phân nửa là au khi bị Yashin đại đế lấy Long Quyền đánh bại, chạy trốn quá mức vội vàng, lực lượng bổn nguyên phòng ra cũng không có triệt để thiêu đốt, lúc hắn bại trốn liền thành vật vô chủ, cho nên mới hỗn tạp trong thi thể Hỏa Diễm Cự Ma, rơi trên mặt đất.
Tôn Phi cơ hồ là lập tức đoán được lai lịch của kết tinh xích sắc này.
Trên thực tế cũng là không sai chút nào.
- Đây là lực bổn nguyên Đại Nhật cấp, không chỉ càng là năng lượng cao cấp, trong đó càng là ẩn chứa cảm ngộ đối với pháp tắc thế giới của Tôn giả Đại Nhật cấp, rất khó có được, một ít cường giả Nguyệt cấp đại viên mãn đạt được, dung hợp được pháp tắc và lực lượng trong đó, có thể bớt đi mấy chục năm khổ tu, tấn chức Tôn giả Đại Nhật cấp.
Đáng tiếc chính Tôn Phi cũng không thể tu luyện đấu khí, vì vậy khối kết tinh này đối với hắn cũng không có tác dụng lớn.
- Bất quá có thể lưu lại, đợi sau khi người của Hương Ba thành có người đạt đến Nguyệt cấp đại viên mãn, lợi dụng dung hợp... Được rồi, vừa rồi Yashin đại đế cũng dừng lại ở đây vài phút, vì sao hắn không phát hiện khối kết tinh này? Là không phát hiện, hay căn bản là khinh thường chú ý?
- Bỏ đi, không nghĩ nữa!
Tôn Phi lắc đầu, không hề tiếp tục đoán ý nghĩ và hành vi của nhân vật như Yashin đại đế nữa.
Hắn dựa theo lời của nữ tu sĩ Akara truyền một ít năng lượng để bảo tồn vào, đang chuẩn bị đem khối kết tinh bổn nguyên Đại Nhật cấp phong ấn rồi cất vào giới chỉ trữ vật, vừa lúc đó, Tiểu Hoán Hùng vẫn ngồi trên đầu vai Tôn Phi nhìn chăm chú, tựa hồ phát hiện khối năng lượng kết tinh này không có gì nguy hiểm, nhảy qua há mồm cắn một cái trên mặt khối kết tinh.
Phốc!
Sau một khắc, lỗ tai, mồm miệng, lỗ mũi của tiểu tử kia phun ra từng đạo tiểu hỏa cam sắc, tròng mắt quay tròn loạn chuyển, giống như là say rượu, lung la lung lay trên cánh tay Tôn Phi suýt thì ngã xuống.
- Ân? Tiểu tử này thế nhưng có thể trực tiếp ăn tinh thể năng lượng như ăn cơm?
Tôn Phi phát hiện Tiểu Hoán Hùng tuy rằng say như chết nhưng cũng không có nguy hiểm đến tính mạng, ngược lại cả người sau khi cắn nuốt tinh thể kết tinh trở nên càng thêm mềm mại, nguyên bản thân thể nó đã béo mập, lúc này càng thêm béo hơn.
- Tiểu tử tham ăn kia, đáng đời!
Tôn Phi nhìn Tiểu Hoán Hùng quỳ rạp trên mặt đất không nhúc nhích được một bước, mắt say lờ đờ nhìn mình, Tôn Phi cười mắng một câu, cũng không có trách cứ quá nhiều, cái tinh thể năng lượng này là do nó phát hiện trước, phân một phần cho nó cũng là đáng.
Trở lại “Loạn Thế Vương Tọa”, Tôn Phi đang suy nghĩ tiếp theo chính mình nên làm gì, vừa lúc đó, ngoài trăm dặm hướng chính tây, đột nhiên có hai cỗ lực lượng ba động khiến Quốc Vương Bệ Hạ chú ý.
- Cỗ lực lượng này là…Không tốt!
Trong nháy mắt Tôn Phi phát hiện ra cái gì, sắc mặt đại biến, tâm niệm vừa động, “Loạn Thế Vương Tọa” khẽ run lên, tiêu thất ngay tại chỗ.
…
…
- Đáng chết, đáng chết, đáng chết! Kẻ trộm Yashin, pháp sư ta, lấy vinh quang dòng họ pháp sư Domenech, thề sớm muộn gì ngươi cũng phải trả giá thật đắt!
Hốt hoảng thoát được một mạng, Domenech chạy tán loạn như chó hoang, dùng từ thần hồn nát thần tính nhìn gà hóa cuốc để hình dung vị Tôn giả Đại Nhật cấp trước đây không lâu còn ngạo nghễ lâm thế cũng không quá, hắn sợ hãi Yashin đại đế từ phía sau truy sát đến, cơ hồ một đường là thiêu đốt bổn nguyên của chính mình, dùng tốc độ nhanh nhất chật vật chạy trốn.
Sau khi thoát được mấy trăm dặm, phát hiện phía sau cũng không có cỗ lực lượng ba động quen thuộc truy sát, tâm sợ hãi như thỏ của Domenech lúc này mới thoáng yên ổn.
- Thật đúng là tổn thất lớn, bổn nguyên Đại Nhật cấp bị tiêu hao hơn phân nửa, nếu như còn bổ sung trễ, chỉ sợ có nguy hiểm rơi đến xuống dưới cảnh giới Đại Nhật cấp! Vì sao? Rốt cục là vì sao? Cái kẻ cuồng trộm Yashin này, lại có thể lấy lực lượng Mãn Nguyệt cấp đối kháng với cảnh giới Đại Nhật cấp?
Thật vất vả mới lên được Đại Nhật cấp, Domenech vốn cho rằng có thể giết chết tử địch, ai biết lại khó coi chạy trốn như chó hoang, trong lòng vừa hận vừa tức, rồi lại nhiều hơn là không thể lý giải.
Mãn Nguyệt cấp không thể dựa vào bất luận ngoại vật gì để đánh bại Đại Nhật cấp, đây là sự tình rất ít phát sinh ở đại lục Azeroth.
- May nơi này là trung tâm tiểu thế giới, nguyên tố thiên địa dồi dào, lực pháp tắc so với ngoại vi thế giới cũng rõ ràng hơn mấy lần, chỉ cần tìm một chỗ kín đáo tu tập hơn mười ngày, hẳn là có thể khôi phục thực lực, hừ, đợi bản tọa trở lại đế quốc Lyon, nhất định bẩm báo cho Juninho đại đế, đem đế đô Zenit san thành bình địa.
Dự định trong lòng như vậy, Domenech thả chậm tốc độ, bắt đầu tìm kiếm nơi kín đáo bắt đầu tu luyện.
Đúng lúc này, trên một tòa núi phía trước, một cỗ lực lượng ba động làm hắn chú ý tới.
- Có người ở đây trùng kích cảnh giới Đại Nhật cấp? Cỗ lực lượng này, thật sự là đáng sợ, dường như là ám vực sâu không thấy đáy, ẩn chứa tử vong khí vô tận…Đây là thuộc tính gì? Lực lượng vong linh? Tựa hồ cũng không phải…Là ai?
Cỗ lực lượng thuộc tính kỳ dị này đưa tới sự chú ý của Domenech.
Hắn thu liễm khí tức, lặng lẽ tới gần ngọn núi, muốn xem là ai.
Các cường giả lần này đi qua Nguyên tố chi môn vào tiểu thế giới hắn đều nhìn qua, trong đó không ai có tư cách trùng kích Tôn giả Đại Nhật cấp, mà bây giờ, rốt cuộc là ai tích lũy nội tình như vậy, chợt trùng kích Đại Nhật cấp? Hơn nữa nhìn độ cường hãn của cỗ lực lượng này, tựa hồ cũng sắp trùng kích thành công rồi.
Lại có một Tôn giả Đại Nhật cấp muốn ra đời sao?
Trong lòng Domenech dâng lên một tia may mắn, chính hắn là cường giả Đại Nhật cấp, biết được rất nhiều bí kỹ lột xác sau khi thực lực đề thăng lên Đại Nhật cấp, kinh nghiệm phong phú, nếu như có thể thử tạo lập quan hệ với vị Tôn giả Đại Nhật cấp này, lại lấy danh nghĩa đế quốc Lyon triêu mộ, nói không chừng có thể thuyết phuch người này, biết đâu có cơ hội chuyển bại thành thắng, hai người liên thủ, đem Yashin giết chết trong phiến không gian này.