Cảm thụ được hỏa diễm đang cấp tốc tiêu tán trong không khí, Tôn Phi hơi cảm khái lắc đầu.
Một đời cường giả, vị ma pháp sư Tôn giả Đại Nhật cấp cứ như vậy chết đi.
Hắn vốn có thể là cường giả một phương nở rộ trong khuôn viên trăm vạn dặm đế quốc, vốn có thể trở thành một truyền kỳ ma pháp trong lời những người ngâm thơ rong, cũng có thể trở thành thần tượng của vô số Ma Pháp Sư, hay có thể làm ra sự tích anh hùng lưu thiên cổ, hẳn là hắn có khả năng sáng tạo ra vô hạn!
Thế nhưng, Tử Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink lại càng là truyền kỳ, nhẹ nhàng khoát tay, thong dong giết chết một truyền kỳ gần quật khởi như vậy.
Trong tiếng nổ vang lên, con đường truyền kỳ của ma pháp sư áo bào trắng Domenech còn chưa kịp mở ra thì đã vội vã đặt dấu chấm tròn.
Đây, chính là luật rừng tàn khốc của đại lục Azeroth!
Đây, là bi ai và vinh quang của Vũ giả!
Tử Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink vung tay lên, tòa cốt sơn như cồn cát sụp đổ, từng khối cốt cách bạch sắc rơi xuống như bọt nước, hợp vào đại địa vô tận cốt hài, không có nhấc lên mảy may rung động.
Trên không trng, một đoàn sương mù nóng xích sắc thong thả tiêu tán ra.
Đây chính là một tia dấu vết cuối cùng chứng minh sự tồn tại của Domenech trên thế giới này sau khi hắn tự bạo bổn nguyên Đại Nhật cấp của chính mình.
Đương nhiên, sau khi khí nóng tiêu tán hết, tất cả đều đi vào dĩ vãng.
Tôn Phi nhẹ nhàng thở ra một ngụm trọc khí, đem tất cả cảm khái trong lòng xua tan đi, trong lòng rất nhanh liền không nhịn được mà mừng rỡ một trận, sự cường đại của Tử Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink xa xa vượt ra khỏi ước lượng của hắn, phong thái thong dong giết chết Domenech khiến Tôn Phi cũng nhịn không được mà chấn động trong lòng.
Chỉ là không biết Hasselbaink và Yahsin đại đế gặp nhau, hai vị cường giả tuyệt thế, rốt cuộc ai lợi hại hơn?
Cỗ ý niệm quái dị này chỉ tồn tại trong đầu Tôn Phi trong nháy mắt, rất nhanh chợt lóe rồi biến mất.
- Bái kiến bệ hạ!
Thân hình Tử Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink lóe lên, đi tới trước người Tôn Phi, lấy một thái độ tiêu chuẩn của thuộc hạ tham kiến quân chủ.
Tuy rằng hắn không nói gì khác, thế nhưng cử động này chính là tuyên bố tuyệt đối thần phục trước Quốc Vương Bệ Hạ.
Một màn phát sinh lúc trước khắc sâu ấn tượng trong lòng Hasselbaink, hình ảnh Tôn Phi sừng sững chắn trước người hắn tử chiến không lùi, thật sự ăn sâu trong tâm khảm của Tử Linh Ma Pháp Sư, đối với hắn mà nói, coi như là vị Quốc Vương trẻ tuổi trước mắt này không có Vong Linh Tử Khí thuần túy nhất trong truyền thuyết, hắn cũng sẽ không chút do dự nào mà thuần phục.
Mà tất cả phát sinh khi trước, khiến hắn càng thêm kiên định với quyết định của mình.
Chỉ một từ, trung tâm như một!
- Có muốn hay không thu hồi Đại Nhật Dị Tượng “Tử Thần Đạo”, chúng ta tìm một nơi thích hợp chậm rãi nói chuyện?
Tôn Phi còn có rất nhiều sự tình còn muốn thỉnh giáo Tử Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink.
Tôn Phi minh bạch ý tứ ẩn trong lời nói của Tôn Phi, suy nghĩ một chút, nói:
- Bệ hạ không cần lo lắng, Đại Nhật Dị Tượng là không gian không tồn tại ở bình diện hiện thực, sẽ không lưu lại dấu vết ở thế giới hiện thực, cũng sẽ không có người nào phát hiện ra sự tồn tại của khí tức vong linh, tuy rằng ta chỉ mới trở lại cảnh giới Tôn giả Đại Nhật cấp, thế nhưng trình độ duy trì Đại Nhật Dị Tượng như vậy cũng không tiêu hao bao nhiêu lực lượng!
- Ân, như vậy là tốt rồi!
Tôn Phi gật đầu.
Quốc Vương Bệ Hạ đem tất cả kỳ ngộ mình gặp được trong khu vực trung tâm “Thần Ma Cung Điện” nói giản lược một lần, vẫn nói đến sự tồn tại của “Thiên Không Chi Thành”, bất quá không có nói tới sự tình tinh lọc “Thế Giới Chi Thạch” và thạch trụ thần bí, dù dao sự tình tinh lọc “Thế Giới Chi Thạch” liên quan đến đến sự tồn tại của thế giới Diablo, là bàn tay vàng duy nhất Tôn Phi có thể dựa vào ở nơi luật rừng như đại lục Azeroth này.
Con người, vẫn luôn muốn bảo lưu một ít bí mật chỉ mình biết.
Nói xong, Tôn Phi lại đem sự tình sau khi mình ly khai tiểu thế giới này và những kinh lịch bên ngoài Song Kỳ thành, đại khái nói lại một lần.
- Arthur đáng chết này!
Nghe được sự tình Arthur bởi vì ham mê rượu ngon mà thiếu chút nữa làm hỏng việc, Tử Linh Ma Pháp Sư không khỏi lắc đầu, vừa vười vừa tức, nói:
- Trong mấy trăm năm qua, gia hỏa này bởi vì ham mê rượu mà làm hỏng việc không phải là lần một lần hai, không nghĩ tới vẫn y tật cũ!
Tôn Phi cười cười:
- Đây cũng không sao, may mà sự tình cũng không tính là không xong, nếu không phải là cuối cùng Arthur xuất thủ thì không có người nào có thể bắt được cha con “Tuyết Sơn Ẩn Giả”.
Nói đến đây, Tôn Phi nhớ lại một chuyện kỳ quái, đem việc Tiểu Hoán Hùng dùng tay chống đỡ cự kiếm hỏa diễm mà không bị thương tổn gì nói lại một lần, ngạc nhiên nói:
- Ngươi có biết đây là chuyện gì hay không, trạng thái của tiểu tử kia có chút kỳ quái!
- Ân…Nếu như ta đoán không sai, cái tiểu ma thú này hẳn là một loại giống biến dị phi thường hiếm thấy, có thể thôn phệ lực lượng bổn nguyên đem cải biến thể chất của mình, bệ hạ có nói qua, khi trước nó đã từng thôn phệ lực lượng bổn nguyên của Domenech hỏa hệ, ta đoán, sau khi nó tiêu hóa lực lượng bổn nguyên này liền có năng lực miễn dịch nhất định với hỏa diễm.
Tử Linh Ma Pháp Sư vừa nói vừa nắm cổ Tiểu Hoán Hùng sờ soạng toàn thân cao thấp một phen, không để ý đến bộ dáng nhe răng nhếch miệng phản đối của nó, thậm chí ngay cả bộ phận giữa chân nó cũng đều xem xét tỉ mỉ, rồi mới đưa ra kết luận như vậy.
Tiểu Hoán Hùng thét lên bụm hạ bộ của mình, giống như là thiếu nữ bị phi lễ, mắt to đen lúng liếng lóe ra nước mắt ủy khuất, chạy trối chết, lẻn đến sau Tôn Phi, nắm quả đấm nhỏ nhe răng nhếch miệng với Hasselbaink.
- Còn có chuyện như vậy?
Tôn Phi cảm thấy thật sự ngoài ý muốn:
- Lẽ nào ta nhặt được bảo, tên tiểu tử kia lại lợi hại như vậy?
Nghe Tôn Phi hoài nghi, Tiểu Hoán Hùng khẩn cấp nhảy lên đầu vai Tôn Phi, móng vuốt chỉ chỉ cơ thể chính mình, như thể muốn nỗ lực khoe khoang cái gì.
- Muốn chứng minh suy nghĩ của ta, có biện pháp rất đơn giản!
Hasselbaink giơ tay lên, một đoàn vụ khí xám trắng gào thét xoay tròn trong lòng bàn tay hắn, không ngừng mà áp súc ngưng tụ, cuối cùng từ trạng thái khí hóa thành dịch thể, lại từ trạng thái lỏng hóa thành trạng thái cố định, biến thành một viên đá cỡ viên lạc, kết tinh trong suốt, lập lòe chiếu sáng.
Là kết tinh lực lượng bổn nguyên của Đại Nhật cấp vong linh hệ.
Chỉ cần để Tiểu Hoán Hùng ăn viên kết tinh bổn nguyên này, sau đó dùng ma pháp vong linh thực nghiệm, như vậy có thể biết Tiểu Hoán Hùng có đúng là loại biến dị thiên phú như Hasselbaink nói hay không.
Dưới ánh mắt soi mói của Tôn Phi, Tiểu Hoán Hùng bộ dáng ủy khuất, nắm nắm cái mũi của mình, cực kỳ không tình nguyện nuốt viên kết tinh bổn nguyên Đại Nhật cấp vong linh hệ này vào.
Xem ra tựa hồ kết tinh lực lượng vong linh cũng không có “ngon miệng” như kết tinh lực lượng hỏa hệ, tiểu tử này ăn vào một cách gian nan, trợn mắt há mồm.
Rất nhanh sau đó, loại trạng thái lung la lung lay như say rượu lại xuất hiện trên thân tiểu tử kia.
Xoạch một tiếng, tiểu tử kia trực tiếp rớt xuống “Loạn Thế Vương Tọa”, như kẻ say rượu, chảy nước vọt như say chết.
Tôn Phi có chút lo lắng dò xét đặc thù sinh lý của nó một phen, tất cả dấu hiệu sinh mệnh đều bình ổn, lúc này mới yên tâm lại.
Giống như say rượu cần thời gian để tỉnh rượu, Tiểu Hoán Hùng tiêu hóa kết tinh bổn nguyên vong linh hệ cũng cần một đoạn thời gian ngắn.
Trong khoảng thời gian ngắn này, Tôn Phi và Tử Linh Ma Pháp Sư lại hàn huyên một ít chuyện quan trọng khác, Hasselbaink đối với sự tồn tại của “Thiên Không Chi Thành” vô cùng hiếu kỳ, tồn tại đệ nhất đại lục Vũ Thánh Maradona cũng bởi vì gặp tọa chi thành trong này mà uy chấn thiên hạ, lại có lời đồn nói, “Thiên Không Chi Thành” thật ra phiêu phù bất định, không chỉ ở di chỉ “Thần Ma Cung Điện” mà trong một ít cấm địa thần bí, di chỉ viễn cổ khác trên đại lục cũng từng xuất hiện qua tung tích của “Thiên Không Chi Thành”.
Rất nhanh, Tiểu Hoán Hùng sau khi say bí tỉ, mê mê hoặc hoặc trừng mở mắt.
Ngón tay Tử Linh Ma Pháp Sư dẫn một đạo cốt chi bạch sắc không tính là sắc bén trảm vào mông của Tiểu Hoán Hùng, hắn khống chế lực lượng vô cùng tốt, cũng không có toàn lực chém xuống, chỉ là nhẹ nhàng lướt qua.
Nếu là sinh vật bình thường bị một đạo cốt chi dính vào, không đến ba mươi giây toàn thân sẽ sinh mủ trở thành bạch cốt.
Thế nhưng đối với Tiểu Hoán Hùng, vong linh tử khí này lại không có tạo thành bất luận thương tổn gì cho nó.
Chỉ là cái mông bị người ta đánh một chút, tiểu tử kia rất không hài lòng nhe răng hướng về phía Tử Linh Ma Pháp Sư, quơ quả đấm nhỏ của chính mình.
- Xem ra suy đoán của ta không có sai, đây thật là loài biến dị thiên phú cực kỳ hiếm thấy…
Tử Linh Ma Pháp Sư như có điều suy nghĩ, nhãn thần nhìn Tiểu Hoán Hùng thâm ý sâu sắc, chỉ nhìn thôi cũng khiến tiểu tử kia cả người rét run, sợ hãi trốn phía sau Tôn Phi.
- Ân, nói như thế, chỉ cần tập hợp đủ kết tinh bổn nguyên Đại Nhật cấp các hệ ma pháp, há lại không phải là tạo ra một tiểu quái vật triệt để miễn dịch với các loại ma pháp, mặc dù lực lượng của tiểu gia hỏa này kém một chút, thế nhưng miễn dịch toàn hệ ma pháp cũng là một tồn tại rất kinh khủng, ở trường hợp đặc thù, sẽ có tác dụng riêng.
Ý nghĩ của Tôn Phi và Hasselbaink không mưu mà hợp.
Nghiệm chứng xong thiên phú dị biến của Tiểu Hoán Hùng, Tôn Phi đang muốn đem một sự tình rất trọng yếu mà hắn suy tính hồi lâu nói ra…
Thế nhưng, đúng lúc này, đột nhiên không gian thiên địa bắt đầu lay động kịch liệt, một cỗ lực lượng từ bên ngoài thế giới đánh thẳng vào “Tử Thần Đạo”, Đại Nhật Dị Tượng của Tử Linh Ma Pháp Sư trong nháy mắt khó có thể chống đỡ, có xu thế tan vỡ.