Núi cao, gió to, bầu trời trong xanh, trong nháy mắt đã triệt để biến mất.
Thế giới trước mặt tràn ngập một mảnh khí tức màu xám tĩnh mịch, mây đen bao phủ bầu trời, không có một chút gió, nặng nề vắng vẻ, đầy dẫy cỗ khí tức bi thương cổ quái làm người ta tuyệt vọng.
Hết thảy đây cũng không làm người ta chấn động.
Điều làm người ta chấn động nhất chính là, đại địa thế giới kỳ quái này, hoàn toàn là do từng khối cốt hài trắng như tuyết cấu thành, cốt hài rậm rạp kéo dài đến vô cùng vô tận, quỷ hỏa từ đám cốt hài lóe ra, lân quang mơ hồ, khí tức tử vong lưu chuyển.
Đột nhiên, tựa hồ là nhận được lực lượng kinh khủng nào thôi động, cốt hài bạch sắc vô tận như sóng biển va chạm phát ra âm thanh ồn ào đáng sợ, làm cho thế giới này trở nên vắng vẻ tuyệt vọng, không chút sức sống.
Mắt thường có thể thấy được, từng sợi vụ khí xám trắng từ trong cốt hài xông ra, không ngừng biến ảo trở thành hư ảnh các loại sinh linh giãy dụa trước khi tử vong, cảnh tượng kinh khủng, giống như có một đôi bàn tay vô hình khổng lồ xé rách trái tim và linh hồn chúng, sợ hãi tột cùng vô thanh vô tức lan tràn ra.
Vụ khí xám trắng âm lãnh này, chính là Vong Linh Tử Khí.
Ở đây, là một thế giới tử vong triệt để.
Đây chính là Đại Nhật Dị Tượng mà Tử Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink tạo ra - “Tử Thần Đạo”.
Tôn Phi như một khách qua đường đứng xem, thần thái thong dong, thư thư phục phục nằm nghiêng trên “Loạn Thế Vương Tọa”, từ trong giới chỉ trữ vật lấy ra rượu ngon và món ngon, không chút hoang mang bắt đầu hưởng dụng, hồi tử chiến vừa rồi khiến hắn tiêu hao quá nhiều lực lượng, lúc này cần được bổ sung lại, Tiểu Hoán Hùng ngồi trong lòng Tôn Phi, mặt mày rạng rỡ ôm một bình rượu, trong miệng nhét đầy thịt quay.
Trên bầu trời, Tử Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink một thân áo giáp hắc sắc sừng sững như Ma Thần.
Áo choàng đỏ như máu lặng yên không một tiếng động cuồn cuộn phía sau hắn, giống như là một đoàn máu đỏ.
Nhìn cốt hài trên mặt đất, Domenech khó khăn nuốt nước miếng một cái, một đoàn quang diễm xích sắc đưa hắn vững vàng bao phủ trong đó, chống lại với tập kích của Vong Linh Tử Khí xám trắng khắp nơi, đánh giá bốn phía một phen, trong con ngươi lục sắc của hắn lóe ra thần sắc chấn động mà lại tuyệt vọng.
- Ngươi dĩ nhiên là một Tử Linh Ma Pháp Sư, ngươi là ai? Có thể tấn cấp Tôn giả Đại Nhật cấp hệ Tử Linh Ma Pháp Sư, tuyệt không phải hạng vô danh!
Lúc này, rốt cuộc Domenech cũng phát hiện ra lực lượng của đối thủ là thuộc tính gì.
Tim của hắn, đang từng chút từng chút chìm xuống.
- Ngô danh, Jimmy Hasselbaink!
Ma Thần sừng sững giữa bầu trời đưa ra đáp án.
Domenech chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng không thôi.
Cái tên đáng sợ này, có ma lực thần kỳ, cơ hồ là trong nháy mắt đã đánh tan tia hy vọng may mắn cuối cùng của hắn.
Jimmy Hasselbaink đã từng là nguyên lão của “Tử Vong Thần Điện”, được xưng là nam nhân tối tiếp cận tử thần, mặc dù kết cục cuối cùng của “Tử Vong Thần Điện” chính là bị các đại phái Thần Thánh Giáo Đình hợp lực công phá, thế nhưng người trước mắt này, cũng đã trải qua đại chiến kinh thế, sau khi chém giết vô số cao thủ của Thần Thánh Giáo Đình, thong dong trở ra.
Mấy trăm năm nay, Thần Thánh Giáo Đình đem hắn xem là cái gai trong mắt, phát lệnh truy sát trên toàn bộ đại lục.
Thế nhưng, mỗi lần hắn hiện thân, những cao thủ Thần Thánh Giáo Đình đuổi giết hắn chỉ có một kết cục, đó là máu tanh ác mộng.
Một cao thủ lâu đời như vậy, là nhân vật tử thần trong truyền thuyết, có lẽ bởi vì bị truy sát mà thực lực rơi xuống dưới cảnh giới Tôn giả Đại Nhật cấp, thế nhưng khi hắn một lần nữa trở lại hàng ngũ Tôn giả Đại Nhật cấp, với kinh nghiệm chiến đấu và thủ đoạn đáng sợ, tuyệt đối không phải là kẻ mới bước chân vào hàng ngũ Đại Nhật cấp một năm như Domenech có thể so được.
- Hương Ba Vương!
Domenech đột nhiên nghĩ tới cái gì, nhãn thần ngừng lại trên thân Tôn Phi, giận dữ hét lớn:
- Ngươi thế nhưng cấu kết với Tử Linh Ma Pháp Sư? Ngươi thân là “Thần Chi Tử” của Thần Thánh Giáo Đình, lại dám cấu kết với người của “Tử Vong Thần Điện”, ngươi…
- Nói thật, ngươi dùng từ thật là thô lỗ, như thế nào có thể nói là cấu kết? Chúng ta đây là hợp tác, ân, hợp tác mà thôi. Lại nói, đây có gì là kỳ quái?
Tôn Phi thoải mái nhàn nhã nhổ ra một cái vỏ nho, cười nói:
- Mỗi người đều có bí mật của mình, ngươi có thể giết chết người của giáo đình, ta cùng Tử Linh Ma Pháp Sư hợp tác, có cái gì mà ngạc nhiên?
Domenech: “… …”
- Bị ta biết bí mật này, xem ra ngày hôm nay ta phải chết rồi?
Tầm nhìn của Domenech về trên thân Hasselbaink, dù sao cũng là nhân vật thiên tài trong vòng trăm năm đã tấn chức Tôn giả Đại Nhật cấp, sau khi chấn động khi nghe đến tên của đối thủ, hắn rất nhanh đã khôi phục lại trấn định, dưới áp lực cực lớn ngược lại lại làm cho hắn bình tĩnh lại.
Trên bầu trời, Hasselbaink chưa có trả lời.
Thế nhưng nhãn thần tràn đầy sát cơ và hàn ý đã nói rõ tất cả.
- Cũng tốt, để cho ta nếm thử, “nam nhân tối tiếp cận tử thần” trong truyền thuyết, rốt cục có lực lượng thế nào!
Lời còn chưa dứt, một tiếng bạo rống vang lên, thân thể Domenech bay lên, quang diễm cam sắc từ trong thân thể hắn điên cuồng phóng ra, dường như núi lửa phun trào, sau một khắc, trong tiếng ngâm xướng chú ngữ tối nghĩa, quang kiếm hỏa diễm thật lớn đã ngưng tụ thành hình.
Hiển nhiên, trước khi nói chuyện một đoạn thời gian, ma pháp sư áo bào trắng đã lặng lẽ chuẩn bị ma pháp này.
Vì vậy, lúc này thi triển ra nhanh đến cực điểm.
- Hỏa diễm phán xét chi kiếm…Trảm!
Trong tiếng rung động rất nhỏ, khí lãng kinh khủng từ cự kiếm hỏa diễm phân ra hai bên, hướng về phía Hasselbaink đang ở trên cao.
Chính là một chiêu này đã khiến khi trước Tôn Phi bị thương nặng, nếu không phải là ở thời khắc mấu chốt có lực lượng đến từ thạch trụ thần bí, nói không chừng lúc này Quốc Vương Bệ Hạ đã bị chém thành hai mảnh, uy lực của một chiêu này, có thể nói là kinh khủng!
Thế nhưng, Hasselbaink ngay cả mí mắt cũng không có động.
Mãi cho đến khi mũi kiếm sắp trảm lên đỉnh đầu, lúc này Tử Linh Ma Pháp Sư mới nhẹ nhàng vung lên một chưởng hướng xuống mặt đất, nhất thời cốt hài vô tận trên mặt đất trong nháy mắt biến thành một thanh cốt kiếm bạch sắc thật lớn từ vô số cốt cách lớn nhỏ cấu thành, cốt kiếm bay vọt lên, nhảy đến tay hắn.
- Vong linh chi nộ cốt kiếm…Trảm!
Trong thanh âm không nhanh không chậm của Tử Linh Ma Pháp Sư, cốt kiếm bạch sắc đụng độ với Chanh Quang Kiếm hỏa diễm trên đỉnh đầu.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ thật lớn vang lên, hai thanh kiếm thật lớn rốt cục đụng vòa nhau.
“Hỏa diễm phán xét chi kiếm” với nhiệt độ cực lớn đủ để phá hủy song kiếm sáo trang “Bul-Kathos’ Children”, ở thời khắc này, ngay cả một khối cốt cách của cốt kiếm cũng không chém được, khoảng cách tới đỉnh đầu Hasselbaink chỉ còn không tới năm phân, trong gang tấc cũng không có trảm xuống nữa.
- Lực lượng của ngươi, còn kém quá xa!
Hasselbaink lắc đầu, cánh tay nắm cốt kiếm bạch sắc giơ lên, dễ dàng đem Chanh Quang Kiếm đẩy lùi lại, mặc cho bên kia Domenech rống giận tạo áp lực lấy thân hợp kiếm cũng không làm nên được chuyện gì.
Tựa như là giữa tiểu hài tử và đại lực sĩ, đây hoàn toàn là một hồi quyết đấu nghiêng về một phía.
Trong nháy mắt, Chanh Quang Kiếm hỏa diễm đã bị cốt kiếm bạch sắc áp trở lại, tiếng răng rắc vỡ nứt vang lên liêp tiếp, cự kiếm gãy nát, hóa thành từng sợi nguyên tố hỏa diễm, dật tán về bốn phương tám hướng…
Tôn Phi vẫn ngồi trên “Loạn Thế Vương Tọa” quan chiến cũng bị một màn trước mắt này làm cho chấn động, sự cường đại mà Tử Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink bày ra khiến cho Quốc Vương Bệ Hạ cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn và chấn động, loại phong thái giơ tay nhấc chân đã phá giải được đòn sát thủ của Tôn giả Đại Nhật cấp làm người ta không thể không chấn động.
- Đây là lực lượng vong linh sao?
Xa xa, tâm thần Domenech chấn động mạnh, thân hình liên tiếp lui về phía sau, lung la lung lay, khóe miệng tràn ra tiên huyết.
Hắn bị lực phản chấn của “Vong linh chi nộ cốt kiếm” chấn tới thân thể, rõ ràng cảm nhận được sự lợi hại của Tử Linh Ma Pháp Sư, bàn về lực thương tổn, loại lực lượng thuộc tính đặc biệt này tựa hồ là cao hơn hẳn lực lượng của ngũ hệ nguyên tố cơ bản, trách không được lực lượng vong linh có thể tổn thương chư thần, được xưng là thực lực vô tận truy sát người phát ngôn của Thần.
Biểu hiện cường đại vừa rồi của Tử Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink cũng đã khiến Domenech vốn bị thiêu đốt hơn phân nửa bổn nguyên phải tuyệt vọng.
- …so với hoàng hôn còn muốn hôn ám hơn, so với tiên huyết còn tiên diễm mỹ vị hơn, hỏa diễm đến từ trời đất viễn cổ, xin nghe lời triệu hoán đến từ người hầu của ngài, tụ tập hai tay ta…Lấy lực lượng của chúng ta, hợp hai thành một…Ta nguyện lấy tính mạng của ta vi đại giới, hỏa diễm bén lửa phẫn nộ thần chi, thiêu đốt tất cả địch nhân trước mắt ta…
Trên mặt Domenech thần sắc điên cuồng triệt để, ha ha cuồng tiếu.
- Triệt để thiêu đốt bổn nguyên, muốn đồng quy vu tận? Đáng tiếc, trong Đại Nhật Dị Tượng “Tử Thần Đạo”, ta chính là thần chi vô địch!
Tử Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, liếc mắt liền biết Domenech muốn làm gì, hai tây giơ lên, ngẩng đầu phát ra những âm phù kỳ dị liên tiếp.
Trong thiên địa, lực lượng tử vong bắt đầu biến hóa.
Phía dưới cốt hài vô tận, đột nhiên có từng bàn tay cố hài thật lớn lướt ra, hướng về phía ma pháp sư áo bào trắng trên bầu trời chộp tới.
Thủ trưởng bạch sắc không ngừng xuất hiện, không ngừng bao trùm.
Rất nhanh chỗ địa phương Domenech đã bị vô tận cốt trảo bao trùm, dường như ngủ chỉ sơn che Tôn Ngộ Không, đem ma pháp sư thủ tịch hoàng gia đế quốc Lyon triệt để lôi cuốn vào vô tận cốt hài. Cốt hài bạch sắc chặt chẽ tương liên như xiềng xích, tầng tầng lớp lớp quẩn quanh, phóng ra từng sợi Vong Linh Tử Khí xám trắng, cương nhu kết hợp, không thể phá vỡ.
Cốt hài, tạo thành một tòa cự phong cao tới ngàn thước.
Bạch cốt lao tù!
Bang bang!
Bang bang bang bang phanh! !!
Rất nhanh, từng đợt tiếng vang nổ tung vang lên, mơ hồ có hỏa quang từ trong đó truyền ra.
Đây là Domenech ở trong đó tự bạo.
Đáng tiếc, mặc dù chấn lãng vang lên kịch liệt, nhưng thủy chung cốt lao vẫn không bị sụp đổ.
Sau hai, ba phút đồng hồ, hỏa diễm nổ tung bắt đầu ngưng xuống, cỗ lực lượng hỏa diễm bắt đầu tán đi, giống như là cây đuốc bị thổi tắt, khí tức nhanh chóng tiêu thất…
Người chết như đèn diệt.
Sinh mệnh Domenech như đèn cạn dầu, đang dần tắt.