Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 649 - Chương 545: Đến Phiên Ta

Quoc vuong van tue Full
Chương 545: Đến Phiên Ta
 

Là thạch trụ thần bí.

Thạch trụ thần bí ở “Thiên Không Chi Thành” nguyên bản bị gãy thành hai đoạn, trong quá trình Tôn Phi tinh lọc “Thế Giới Chi Thạch” bị ô nhiễm, bởi vì nguyên nhân thần bí nào đó, sau khi hai đoạn hợp thành một bỗng đứng sừng sững trong không gian cơ thể Tôn Phi, nó vẫn luôn trầm mặc, mặc cho Tôn Phi triệu hoán thế nào cũng không có chút động tĩnh đáp lại nào, giống như là có chết cũng không chịu bị cưỡng chế.

Thế nhưng ở thời khắc này, ở thời điểm sinh mệnh của Tôn Phi bị uy hiếp, nó đột nhiên nhẹ nhàng mà rung động một hồi.

Chính là một chút rung động rất nhỏ này, bất ngờ thay đổi.

Đó là một loại lực lượng khó có thể hình dung.

Trong nháy mắt từ trong thân thể của Tôn Phi, lực lượng bắt đầu khởi động ra.

Nếu như lực lượng của “Hỏa diễm xét xử chi kiếm” mà Domenech thi triển ra cường hãn như thần chi lâm trần, vậy lực lượng mà thạch trụ khẽ rung động lúc đó biểu hiện ra chính là phản ứng phẫn nộ của Vương thần chi sau khi gặp thần tử khiên khích.

Bất luận một từ ngữ hoa lệ nào dùng để miêu tả cỗ lực lượng uy nghiêm làm cho thần nhân khiếp sợ này đều không nói quá! Cũng không thể miêu tả tận hứng!

Uy áp nghiền nát!

Không ai có thể chống đối!

Giống như là hỏa diễm nơi địa tâm bừng bừng phấn chán, cự kiếm của Domenech thi triển ra trước mặt cỗ lực lượng này không có một chút lực chống lại, tất cả nghịch chuyển, cự kiếm hỏa diễm dùng một loại tốc độ cực nhanh mà dập tắt, cự kiếm cao ngàn thước lấy tốc độ cực nhanh mà thu nhỏ lại, thu nhỏ lại, không ngừng thu nhỏ lại, tiếp tục thu nhỏ lại!

- Đây là cái gì…

Domenech giương to hai mắt nhìn kinh sợ.

Khí tức dũng mãnh đột nhiên hiện ra từ trên thân Tôn Phi khiến hắn thân là Tôn giả Đại Nhật cấp cũng nhịn không được mà run sợ từng đợt từ sâu trong linh hồn, có một loại xung động muốn quỳ xuống đất cúng bái.

Coi như là Yashin cũng chưa từng làm cho hắn có loại cảm giác hít thở không thông giống vậy.

Hắn nghẹn họng nhìn trân trối, cự kiếm hỏa diễm hắn triệu hoán ra trong mười giây ngắn ngủi đã hóa thành tro bụi, triệt để tiêu thất trên bầu trời, sắc trời dần khôi phục lại vẻ ban đầu, cảnh vật bốn phía khôi phục lại dáng dấp khi trước, phong vân khinh đạm, phảng phất như tất cả chưa từng phát sinh.

Cỗ lực lượng đáng sợ như chư thần chi Vương này tới bất khả tư nghị, đi càng là nhanh như gió.

Tôn Phi ngẩn người, nhẹ nhàng vung tay.

Bao tay ma pháp “Thái Thản chi cự lực” đã triệt để vỡ vụn, độ bền của song kiếm sáo trang cũng rơi xuống một chút, lộ ra da thịt phía dưới khôi giáp.

Nguyên bản những chỗ bị “Hỏa diễm xét xử chi kiếm” làm tổn thương gần như biến thành than, trong nháy mắt khi cỗ lực lượng kia khởi động liền khôi phục lại bình thường, da thịt trắng trẻo, giống như tái sinh.

- Lực lượng thật đáng sợ, ẩn chứa uy nghiêm không thể khiêu khích!

Cỗ lực lượng này từ trong thân thể Tôn Phi hiện ra, vì vậy hắn cảm thụ được rõ ràng nhất, trong nháy mắt khi cỗ lực lượng này đột phát, Tôn Phi quả thật có cảm giác chư thần nắm trong tay vạn vật bao quát chúng sinh, phảng phất như chính mình chính là chúa tể duy nhất trên thế giới.

Nhất niệm hoa nở, nhất niệm cây khô, nhất niệm thiên đường, nhất niệm địa ngục!

Hết thảy lực lượng này, đều là từ sự nhẹ nhàng rung động của cự trụ thần bí trong cơ thể mang đến biến hóa.

Đáng tiếc chính là, cây thạch trụ này quả thật giống như con quỷ keo kiệt, sau khi nhận thấy nguy hiểm của Tôn Phi đã được giải trừ liền lập tức khôi phục trạng thái lười biếng như cũ, bình tĩnh vô xùng, không còn mảy may lực lượng nào phát ra. Mặc cho Tôn Phi triệu hoán thế nào, vẫn là không có mảy may đáp lại nào.

- Vừa…Đó là…Ngươi không có khả năng có được loại lực lượng không thuộc về phàm nhân này được! Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Domenech kinh hồn chưa xác định được chuyện gì xảy ra liền tách ra ngoài trăm thước, dùng một loại nhãn thần như ban ngày gặp ma, bất khả tư nghị nhìn Tôn Phi.

Cỗ lực lượng kia, cường hãn tới độ không thể tưởng tượng nổi.

Chỉ cần nhẹ nhàng đụng vào một chút, có thể trong nháy mắt khiến hắn biến thành tro bụi.

Ở một khắc kia, hắn thật sự cảm nhận được rõ ràng khí tức tử vong, ngay khi hắn tuyệt vọng buông tha phản kháng thì cỗ lực lượng kia lại đột nhiên biến mất, phảng phất như chưa từng xuất hiện qua vậy.

Hắn kinh hồn không xác định được nhìn lại Tôn Phi, muốn từ trên biểu lộ của Quốc Vương Bệ Hạ nhìn ra đầu mối gì.

Tôn Phi mặt không chút thay đổi.

Từ trong giới chỉ trữ vật hắn lấy ra một lọ “dược tề khôi phục toàn diện”, búng nắp bình đưa một ít đến miệng Tiểu Hoán Hùng.

Rất nhanh tiểu tử kia chi chi tỉnh lại, bộ dáng mê man, xoay người nhìn thấy Domenech phía xa xa lập tức sợ đến toàn thân xù lông, bộ dạng lo lắng sợ hãi chi chi nhảy lên muốn giục Tôn Phi rời đi.

Mà ở phía sau Tôn Phi, từng sợi khí tức kỳ dị nuốt vào trong thân thể Tử Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink, phảng phất như cự nhân hô hấp, một ngụm hít vào cũng dấy lên lực lượng sóng động trong phiến tiểu thế giới.

Đây là dấu hiệu trùng kích gần thành công Tôn giả Đại Nhật cấp.

- Không có khả năng, đây không phải lực lượng của ngươi, điều đó không có khả năng…

Cảm thụ được thân thể Tử Linh Ma Pháp Sư đang điều hòa tia lột xác cuối cùng, con ngươi lục sắc của Domenech lóe ra màu sắc mạo hiểm và điên cuồng, trong lúc không nhìn ra được chút manh mối nào trên người Tôn Phi, hắn quyết định xuất thủ thăm dò lần thứ hai:

- Ta không tin ngươi có thể xuất ra lực lượng đó lần thứ hai, tiếp thêm một chiêu của ta! “Vẫn Thạch Diệt Thế” !

Mưa kiếm xích diễm khắp bầu trời, sản sinh ra gào thét điên cuồng, tiếp theo một viên cự thạch hỏa diễm đường kính vượt quá mười thước từ trên bầu trời đập xuống, hướng về phía Tôn Phi và Tử Linh Ma Pháp Sư bao trùm xuống.

Khí lưu hỏa diễm bắt đầu khởi động, bầu trời dường như bị xé rách, lưu lại một đạo vết rách xích sắc.

Trên mặt Tôn Phi lộ ra thần sắc ngưng trọng.

Vừa đại chiến một phen, lúc này toàn thân hắn đau nhức vô lực, chỉ là miễn cưỡng làm ra bộ dáng có thể đánh một trận, kỳ lực đã không còn lực lượng để cầm vũ khí, đừng nói là đi ngăn trở hỏa diễm vẫn thạch đáng sợ kia được.

Trăm thước…

Năm mươi thước…

Ba mươi thước…

Mười thước…

Ba thước…

Tôn Phi vẫn không nhúc nhích, cảm thụ được khí tức cực nóng của vẫn thạch hỏa diễm từ trên trời giáng xuống, nhìn vẫn thạch không ngừng tới gần nhấc lên một trận lốc xoáy khiến hắn khó thở.

Bất quá, trên mặt Quốc Vương Bệ Hạ vẫn mang theo dáng tươi cười…

Dáng tươi cười như trút được gánh nặng.

Bởi vì, đúng lúc này…

Oanh! !!

Một cỗ lực lượng từ phía sau Tôn Phi phóng lên cao.

Hỏa diễm vẫn thạch bị cỗ lực lượng này chấn cho thành từng viên đá nhỏ, hỏa diễm vụt tắt, sau đó bay ngược trở lại, dường như bồ công anh trong gió, trong nháy mắt tiêu thất trong bầu trời, cuối cùng không còn nhìn thấy nữa.

Nguy cơ trong chớp mắt, rốt cục được hóa giải.

- Trễ một chút nữa là cả hai chúng ta đều bị đập thành thịt vụn rồi!

Tâm Tôn Phi rốt cục cũng được hạ xuống, trong nháy mắt lực lượng tiêu thất, lảo đảo một chút, nửa nằm nửa ngồi trên “Loạn Thế Vương Tọa”.

- Hoàn hảo tới kịp, hiện tại, rốt cục đến phiên ta xuất thủ!

Tử Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink chậm rãi đứng lên, nhẹ nhàng phất tay một cái, ma pháp trận thu liễm khí tức xung quanh tiêu thất trong nháy mắt.

Không mang theo chút lực lượng ba động nào, Hasselbaink từng bước một, chân đạp hư không, mỗi một bước hạ xuống liền có một đóa liên hoa ma lực nở rộ, đi tới trước người Tôn Phi, bóng lưng nguy nga như núi chặn trước người Quốc Vương Bệ Hạ.

Giống như Tôn Phi lúc trước, tử chiến không lùi, vì hắn mà quên cả tính mạng, chặn hết tất thảy tập kích lại.

Tất cả vừa rồi, tuy rằng hắn không thể động đậy cũng không thể nói, thế nhưng thủy chung hắn vẫn nhìn trong mắt hết thảy, nói thật, Tử Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink chưa từng nghĩ tới, Tôn Phi sẽ chọn thà chết trận cũng phải bảo bộ cho mình, người mà hắn còn chưa quen được một tháng.

Hasselbaink đột nhiên có một loại cảm động mà mấy trăm năm sinh mệnh hắn chưa từng được trải qua.

Hắn nấn ná như cổ thụ trên hư không, trên thân không mang theo chút khí tức khói lửa nào, bình tĩnh như vực sâu tĩnh mịch.

Thế nhưng, trong hai tròng mắt hắn, chiến ý cực kỳ nóng rực.

Hasselbaink nhìn chằm chằm ma pháp sư áo bào trắng Domenech phía xa.

Cảm nhận được chiến ý dâng trào của đối thủ, rất nhanh Domenech bình tĩnh lại trước rung động mà cỗ lực lượng mà Tôn Phi đem lại.

Áo bào trắng phật động, trong tay nắm ma pháp trượng, Domenech đánh giá trên dưới một lần, mặt không đổi sắc, khẽ cười nói:

- So với trong tưởng tượng của ta, ngươi tấn chức Tôn giả Đại Nhật cấp nhanh hơn nhiều, cũng coi như là một thiên tài, đáng tiếc, ta đã đặt chân đến vị trí Tôn giả Đại Nhật cấp ước chừng một năm, mà ngươi mới đến được mấy giây, thời gian chênh lệch, trước mặt ta ngươi chỉ như một tiểu hài tử đang tập tễnh học đi, lại dám đến khiêu khích uy nghiêm của bản tọa, thật ngu xuẩn!

- Dong dài!

Tử Linh Ma Pháp Sư không nhịn được nữa, nhẹ nhàng giơ tay, một cỗ lực lượng vô hình bắn phá hư không, bắn đi như bão tố.

Con ngươi lục sắc của Domenech lóe lên vẻ tức giận vì bị xem thường, sau đó hắn nhẹ nhàng nâng tay, nhấn về phía trước một cái.

Oanh!

Hai cỗ lực lượng thuộc tính khác nhau xảy ra va chạm như tưởng tượng.

Chớp mắt một cái, lực lượng cuồng bạo nở ra như mỹ lệ như pháo hoa, mang theo khí tức kinh khủng, dật tán bốn phía.

- Ách…Phốc!

Tiếng kêu rên vang lên trong không trung, Domenech như thấy quỷ kinh hô chói tai, sắc mặt cuồng biến, phun ra một ngụm máu tươi, cũng không nói nhiều, trực tiếp xoay người chạy trốn.

- Đã muộn!

Tử Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink tựa hồ sớm đoán được phản ứng của đối thủ như thế, phất tay một cái.

Chỉ một thoáng, thiên địa biến sắc.

Bầu trời như bị vẩy mực, nguyên bản trong xanh đột nhiên tối sầm, từng khối mây đen lấy Tử Linh Ma Pháp Sư làm trung tâm, điện quang hỏa thạch dật tán bốn phương tám hướng, tốc độ nhanh tới cực điểm, rất nhanh đã đuổi theo Domenech đang liều mạng chạy trốn, đem hắn bao phủ trong hắc vân.

- Đại Nhật Dị Tượng? Nhanh như vậy ngươi đã nắm giữ Đại Nhật Dị Tượng?

Ma pháp sư áo bào trắng kinh hãi thét chói tai, Tôn Phi phát hiện cảnh sắc xung quanh mình thay đổi, đột nhiên chuyển biến giống như là một thế giới khác, tất cả đều thay đổi.

Bình Luận (0)
Comment