Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 653 - Chương 549: Tôn Phi Xuất Thủ

Quoc vuong van tue Full
Chương 549: Tôn Phi Xuất Thủ
 

Người này ẩn thân trong đám người mà không lộ diện, chỉ là không ngừng biến đổi phương vị lên tiếng ồn ào, kích động tâm tình mọi người, dụng tâm thật sự là hiểm ác đến cực điểm.

Thế nhưng trong không khí thuốc súng khắp nơi này, thủ đoạn ti tiện như vậy lại phi thường dùng được.

Rất nhiều người đã bị sự tham lam chiếm giữ trong đầu, cả người ở trong trạng thái nôn nóng cực độ, như là củi bị đổ xăng, chỉ cần một điểm kích động, xoát xoát bóng người lóe ra liên tiếp, trong đám người có mấy kẻ không kháng cự được tham lam, vọt lên tế đàn.

- Đem bảo vật trên thân đều giao ra đây…

- Ha ha, chết đi!

Trong tiếng cười nanh, kình khí bốn phía bắn lên, mấy cường giả già yếu thực lực tương đối kém trên Nguyên Tố Tế Đàn trở thành mục tiêu công kích đầu tiên, trong khoảng thời gian ngắn, hầu như tất cả công kích đều hướng về mấy người này bắn tới như bão tố.

Đúng lúc này…

- Hừ!

Một tiếng hừ nhẹ như búa tạ hung hăng đập vào đầu mỗi người, mọi người chỉ cảm thấy hết hồn, miệng đắng lưỡi khô.

Trên Nguyên tố tế đàn, bóng người lam sắc lóe ra.

Yahin đại đế vẫn trầm mặc nãy giờ, đột nhiên xuất thủ mà không hề có dấu hiệu gì.

Mấy người nhảy lên trước căn bản không kịp phản ứng nữa đã bị ám kình vô hình bắn trúng, ngay cả tiếng kêu trước khi chết cũng không có phát ra, những tiếng vang bang bang liên tiếp như pháo hoa, ở giữa không trung nổ tung thành một chùm huyết vụ, tàn chi bay đầy trời, mưa máu rơi xuống đám người phía dưới…

Biến cố này khiến ai nấy đều sợ hãi.

- Chết tiệt, hắn giết người, hắn ra tay trước, chết tiệt, thế nhưng lòng dạ độc ác đến vậy, mọi người còn do dự gì nữa, cùng tiến lên, giết chết tên ác ma này đi, đoạt bảo vật trên người hắn, đối với tên ác ma lòng dạ ác độc như vậy không cần đơn độc đả đấu…

Âm thanh ồn ào khi nãy lại xuất hiện.

Đó là một tên giảo hoạt đến cực điểm, lúc nói chuyện không ngừng thay đổi vị trí, lúc trái lúc phải, lúc cao lúc thấp, làm cho người ta khó có thể nắm được hành tích của hắn, không có cách nào tìm ra hắn trong đám người hỗn độn.

Nhưng mà…

Hưu! !!

Yashin đại đế nhẹ nhàng bấm tay một cái, một luồng kiếm khí kim sắc hoa phá trường không.

- A…

Một tiếng hét thảm vang lên trong đám người, chỉ thấy một gã khoảng chừng ba mươi tuổi gầu gò tay ôm yết hầu, miệng phát sinh gào thét ôi ôi, không cam lòng ngã xuống đất.

Yashin đại đế là nhân vật bậc nào chứ, hắn đã sớm biết kẻ ồn ào kia chỗ nào, một kích đoạt mệnh.

Uy thế như vậy, dáng vẻ khí thế ngập trời, rất nhiều cường giả phía dưới Nguyên tố tế đàn đều bị rung động, hai mặt nhìn nhau, cũng không dám lỗ mãng thêm, hai mắt Yashin đại đế như thiểm điện đảo qua, mọi người chỉ cảm thấy mặt đau đớn như đao cứa qua, không có bất cứ người nào dám đối diện với ánh mắt của hắn, tất cả đều cúi đầu.

- Nơi này là cương cảnh đế quốc Zenit, người cố ý kích động sinh sự, chết!

Lời nói băng lãnh, câu chữ cực kỳ bá đạo, toàn bộ mảnh sân đều hoàn toàn yên tĩnh, không người nào dám mở miệng phản bác.

Tuy rằng lúc này chưa có người nào nhận ra nam nhan đại triển thần uy trước mắt là thần thánh phương nào, thế nhưng thái độ cường thế phen này của Yashin đại đế cũng đủ khiến những kẻ vốn định đục nước béo cò bên dưới tế đàn như bị đặt vào hố băng, chỉ có thể mạnh mẽ kiềm chế tham lam trong lòng, hành sự tùy theo hoàn cảnh.

- Đi!

Sau khi mọi người kinh hãi, Yashin đại đế cũng không có ý định tiếp tục dừng lại, trực tiếp mang theo hộ vệ phía sau, từng bước bước xuống Nguyên tố tế đàn, hướng về phía ngoài đi ra.

Nơi hắn đi qua, cường giả phía dưới tránh né như gặp rắn rết, mở ra cho hắn một con đường đi ra.

Yashin đại đế không nhanh không chậm, lững thững bước từng bước rời đi.

Thời điểm thân ảnh hắn chuẩn bị tiêu thất ở một góc đường, tựa hồ là nghĩ tới điều gì, quay đầu xoay người, ánh mắt dừng lại trên thân Tử Linh Ma Pháp Sư mang mặt nạ con mèo nhỏ trên Nguyên Tố Tế Đàn, trong con ngươi có một luồng chiến ý chợt lóe rồi biến mất, đột nhiên hỏi:

- Là ngươi, giết Domenech?

Hạch tâm tiểu thế giới đã triệt để đóng kín, lúc này người còn không có xuất hiện trên tế đàn, tự nhiên là đã chết bên trong đó.

Domenech đến giờ còn không có xuất hiện, hiển nhiên là đã chết.

Mà trong những người đi vào phiến tiểu thế giới, nhân vật có thực lực chém giết Domenech, Yashin đại đế xem ra cũng chỉ có kẻ bịt mặt lai lịch khó lường trước mắt này thôi, ở trên người của người này, Yashin đại đế cảm nhận được khí tức Tôn giả Đại Nhật cấp.

Hasselbaink gật đầu.

- Hảo, hôm nay còn bất tiện, Bổn Hoàng, rất mong sau này cùng ngươi đánh một trận.

Yashin đại đế gật đầu.

Hắn thật không ngờ nửa đường nhảy ra một tên Trình Giảo Kim, giết chết Domenech, cũng phá hủy một sự tình mà hắn đã chuẩn bị tốt kế hoạch, Yashin đại đế đối nhân xử thế là tâm cao khí ngạo bậc nào, lại là bá đạo bực nào, tuy rằng Hasselbaink giết chết Domenech là cử chỉ vô tâm, thế nhưng dưới cái nhìn của hắn, chính là mạo phạm uy nghiêm của hắn, tự nhiên sẽ không cứ như vậy bỏ đi.

Giữa hai người, trong nháy mắt lơ đãng đã quyết định, tất sẽ đánh một trận.

Bất quá, thực lực mơ hồ trên thân Tử Linh Ma Pháp Sư toát ra khiến hắn mặc dù được xưng là “Cả đời Yashin, không thua với người” cũng không nắm chắc tất thắng, hơn nữa còn có rất nhiều sự tình muốn hoàn thành, tự nhiên là muốn tạm thời kéo dài.

- Ta, rất mong chờ!

Tử Linh Ma Pháp Sư ngữ khí bình thản, trong âm điệu cũng không có ý sợ hãi.

Yashin đại đế hừ lạnh một tiếng, đột nhiên lại hỏi:

- Alexander, hắn ở đâu?

Hắn xem với thực lực và vận thế của Hương Ba Vương, tuyệt đối không có khả năng ngã xuống trong tiểu thế giới, thế nhưng lúc này lại không thấy bóng dáng hắn, dù sao cũng là nhân tài mới xuất hiện của đế quốc Zenit, Yashin đại đế không khỏi muốn hỏi một câu.

- Đã ly khai từ lâu.

Tử Linh Ma Pháp Sư ngữ khí bình thản.

- Nga, có ý tứ.

Yashin đại đế thoáng sửng sốt, đột nhiên khóe miệng giương lên một độ cung, làm như nghĩ tới điều gì, không thèm nói lại, xoay người mang theo hộ vệ bên cạnh, trực tiếp bước không nhanh không chậm rời đi.

Mọi người vẫn nhìn theo thân ảnh kẻ như sát thần này tiêu thất ở phía xa, đợi cảm giác khí tức của hắn triệt để tiêu thất, lúc này mới thở ra một hơi, từng người thoát khỏi cảm giác hết hồn.

Sau một khắc, bầu không khí một lần nữa trở nên ngưng trọng.

Không có Yashin đại đế áp chế, lòng tham và điên cuồng của đông đảo các cường giả bên dưới tế đàn lại trỗi dậy, tuy rằng trước khi rời đi Yashin đại đế đã nói rõ ý của mình, thế nhưng người đã ly khai, chỉ bằng một câu nói không thể nào áp chế được đám người ở đây, bảo vật mà mấy người trên tế đàn cất giữ càng hấp dẫn họ hơn.

Hoa lạp lạp!

Hoàng giả Ajax khoát tay, “Địa Nộ Chi Sa” phiêu phù trên đỉnh đầu nhóm năm người họ, rũ xuống từng sợi chi khí cam sắc, đưa hắn và đám người Jan Vertonghen bao phủ trong đó, cũng không nói gì, trực tiếp bay thẳng đến phía dưới Nguyên tố tế đàn.

- Á Thần Đấu Binh? !

Trong đám người có kẻ kinh hô, nơi Á Thần Đấu Binh đi qua tản ra uy áp và lực lượng ba động đáng sợ khiến những kẻ xung quanh tản ra như gặp độc xà.

Một cường giả Mãn Nguyệt cấp thượng gia thôi động Á Thần Đấu Binh, đủ để quét ngang bất luận một đối thủ Tôn giả Đại Nhật cấp nào, số lượng đông cũng không thể bù đắp được lực lượng tuyệt đối, hơn trăm người ở đây cộng lại cũng không đủ cho hoàng giả Ajax giết, không kẻ nào dám liều mạng chịu chết.

Rất nhanh, đoàn người Jan Vertonghen cũng an toàn ly khai.

Vù vù!

Hoàng trữ Ghilaro đế quốc Saint-Germain cũng không có ý định dừng lại, hắn huy động “Hắc Thủy Tinh chi trượng” trong tay, một đàon hắc sắc xuất hiện bao phủ hắn và bốn thị thiếp tuyệt sắc trong đó, dường như cưỡi mây đạp gió, cách mặt đất hơn hai mươi thước, phiêu nhiên bay về phía ngoài…

- Lại là một kiện Á Thần Đấu Binh? !

Đông đảo cường giả bên dưới Nguyên tố tế đàn nuốt nước miếng, yết hầu khô khốc, rồi lại không dám tiến lên ngăn trở, trơ mắt nhìn năm người ly khai.

Lúc này, trên Nguyên tố tế đàn chỉ còn lại bảy lão cường giả khi trước được Tôn Phi đem vào tiểu thế giới và Tử Linh Ma Pháp Sư.

Một phen nói khi trước của Yashin đại đế khiến đông đảo cường giả ở dưới trực tiếp đặt Tử Linh Ma Pháp Sư vào nhân vật “Không được trêu chọc”. Một cường giả có thể đánh một trận với Yashin đại đế, há lại là nhân vật mà bọn hắn có thể trêu chọc sao?

Vì vậy, bãy lão cường giả thực lực không tính là xuất chúng, cũng không có Á Thần Đấu Binh hộ thân, liền trở thành con dê béo trong mắt mọi người.

- Bảy người các ngươi, đem dược thảo và bảo vật trên người, toàn bộ đều giao ra đây, ta đảm bảo, có thể cho các ngươi sống rời khỏi đây!

Trong đám người, một cường giả thực lực Bán Nguyệt cấp thượng giai đứng ra, không chút nào che giấu ánh mắt tham lam của mình, chỉ chỉ vào bảy người còn lại trên tế đàn.

- Mấy lão già kia, còn bần thần cái gì? Còn không ngoan ngoãn lưu lại mọi thứ trên thân, muốn chết phải không?

Lại có cường giả đứng ra đe dọa.

Càng ngày càng nhiều cường giả đứng ra đe dọa, mọi người từ mọi hướng vây quanh tế đàn, mỗi sắc mặt đều không mang theo thiện ý.

Bọn họ chọn đứng ở nơi này vây ngăn, có kẻ nào là hạng người lương thiện được, trong tâm đều tồn tại ý nghĩ giết người cướp của, nếu không phải lúc trước đám người Yashin đại đế biểu hiện quá cường thế, chỉ sợ lúc này đã là một biển máu tanh, khi trước bọn chúng phải trơ mắt nhìn mười người khác ly khai, lòng tham và sát ý trong lòng bọn họ quả thực sắp không nhịn được nữa rồi.

- Các ngươi…

Các lão nhân sắc mặt đều đỏ ửng tức giận đến râu mép đều run, nhưng lại không có cách nào thoát.

Trong không khí đều là sát ý đến xương, mặc dù bọn họ đều lấy được đột phá không nhỏ trong tiểu thế giới, thế nhưng căn bản là vô lực đối kháng với đông đảo cường giả như vậy.

Có lão nhân đau khổ cầu xin, nguyện ý dâng ra một phần dược thảo và bảo vật trên thân, hy vọng có thể lưu lại tính mạng.

- Không được, toàn bộ đều lấy ra, dám dấu một gốc dược thảo nào, ta sẽ lấy cái mạng già của các ngươi!

- Mấy lão già kia còn dong dài cái gì, tốt nhất là nên giết sạch bọn chúng, tất cả bảo vật đều là của chúng ta…

- Được, giết sạch bọn chúng!

Từng đạo lực lượng sát cơ ngập tràn bắt đầu phun trào, có người đã chuẩn bị xuất thủ.

Tôn Phi hơi nghiêng người, nhẹ nhàng lắc đầu, thở dài một tiếng, những lão nhân này là khi trước hắn mềm lòng mà mang họ vào trung tâm tiểu thế giới, nghĩ không ra lại mang đến họa sát thân cho bọn họ, cái gọi là ta không giết người, thế nhưng người bởi vì ta mà chết, loại tràng diện này Tôn Phi không hy vọng thấy.

- Cũng tốt, tiễn Phật tiễn tới Tây phương, ngày hôm nay ta lại giúp bọn hắn một lần đi!

Tâm niệm vừa động, “Loạn Thế Vương Tọa” đẩy ra từng đạo rung động bạch ngân, Tôn Phi lại xuất hiện trên Nguyên tố tế đàn, ngăn trở ánh mắt tham lam của những người ở dưới với bảy vị lão nhân.

Bình Luận (0)
Comment