Mà tráng hán mang theo hộp cơm đến an ủi Jessica, dĩ nhiên là thân binh ngốc mà Tôn Phi chiêu mộ - Emile Heskey.
Hương Ba Vương rút quân khỏi Song Kỳ thành, trước khi đi, sau khi chính Heskey đồng ý, Tôn Phi đều đem tráng hán tuy rằng có chút hồ đồ ngốc nghếch thế nhưng thuần lương này tiếp tục làm thân binh của mình, mà muội muội Jessica của hắn được Abramovich điều làm đặc sứ thương hội Soros, tiến về Hương Ba thành lập phân bộ mới.
Abramovich tự nhiên là có tính toán của chính mình, đem Jessica cắt cử đến Hương Ba thành, như vậy có thể duy trì quan hệ hợp tác đã thành lập giữa hắn và Tôn Phi, không đến mức bởi vì vấn đề địa vực mà từ từ xa cách, cũng là biến Hương Ba thành thành thương vụ phát triển mới, đầu tư cho tương lai.
Cứ như vậy, hai huynh muội Jessica không cần lo lắng chia lìa nữa, coi như là an bài không tồi.
- Emile ca ca, huynh nói xem, hoàng thất và đế quốc quân bộ tại sao muốn triệt rụng chức vụ quân đoàn trưởng của Alexander đại nhân? Lẽ nào Bệ hạ ở Song Kỳ thành làm không tốt sao? Bọn họ cho bệ hạ được bao nhiêu binh lực chứ? Nếu không phải là bệ hạ lấy lực lượng của bản thân ngăn chặn người Ajax, chỉ sợ Song Kỳ thành đã sớm bị san thành bình địa…Cư dân Song Kỳ thành có ai là không cảm tạ ân đức của ngài? Quân bộ và hoàng thất làm như vậy, thật sự là quá làm cho người ta thất vọng!
Jessica vừa nói vừa đem hòn đá nhỏ trong tay hung hăng ném vào hồ nước, bọt nước bắn tung lên, nàng đưa tay lên quệt ngang cái miệng nhỏ nhắn đang chu lên.
Heskey cười khúc khích gãi gãi cái ót.
Tuy rằng mấy ngày nay hắn vẫn đi theo bên người Tôn Phi, thế nhưng ngoại trừ an toàn của Tôn Phi, sự tình khác một chút hắn cũng không để ý, đặc biệt là đại sự quân chính, há một kẻ ngốc như hắn có thể suy nghĩ kỹ càng? Dùng lời Tôn Phi mà nói, chính là não của Heskey chỉ lớn nhỏ bằng hạt thông lớn mà thôi, toàn bộ đều bù ở thân thể.
- Nghe nói…Hình như đại hoàng tử Arshavin điện hạ và Alexander đại nhân trong lúc đó có chút va chạm, cho nên quân bộ mới bị thao túng, cố ý làm khó đại nhân.
Heskey ra sức suy nghĩ mới mơ hồ cho ra đáp án.
- Đại hoàng tử Arshavin điện hạ? Không thể nào? Arshavin điện hạ là nhân vật thiên tài như vậy, hẳn là nên cùng Alexander đại nhân tỉnh táo tương tích mới đúng a, bọn họ đều là thiên tài lóa mắt của đế quốc Zenit, đều là nhân tài ngàn vạn người ngưỡng mộ, hiện tại không phải mọi người đều nói, tuy rằng Yashin đại đế bị bệnh nặng, thế nhưng khí vận đế quốc không dứt, sau này Arshavin điện hạ đăng cơ, Alexander đại nhân có thể trở thành Chiến Thần đệ nhất đế quốc, phụ tá hắn cai trị đế quốc!
Nói đến đây, Jessica trừng con ngươi mỹ lệ của mình, nhìn ca ca của mình:
- Ca ca, huynh có nghe lầm không?
- Không có, không có…
Đại ca ngốc vội vàng xua tay, nhìn xung quanh, cẩn thận từng li từng tí lại gần lén lút nói:
- Ba ngày trước, thời điểm đặc sự quân bộ dẫn người đến Song Kỳ thành, ta ở ngay bên cạnh Alexander đại nhân, tận mắt nhìn thấy tất cả. Cái đặc sứ quân bộ chó má kia bắt bẻ đối với đại nhân, liên tục gây khó dễ, nói đối với tiến triển chiến khu Ajax rất không hài lòng, ta còn nghe nói, sau khi hắn tuyên bố quân bộ và hoàng thất triệt hồi chức vụ đệ nhất quan chỉ huy chiến khu Ajax và quân đoàn trưởng "Quân Đoàn Nanh Sói", hắn còn nói đại nhân đã mất đi ưu ái của Yashin đại đế, ngay cả nhị hoàng tử Domingos có quan hệ khá tốt với Alexander đại nhân cũng rơi vào thất thế, Alexander đại nhân lại sớm có chút va chạm với đại hoàng tử, còn có Tứ hoàng tử Chris cùng với mấy gia tộc quyền thế ở đế đô đều hận thấu xương đối với đại nhân, ở Song Kỳ thành một mình đại nhân chém giết bảy đại quý tộc mà không tiến hành truy hỏi trách nhiệm, một khi tội danh thành lập sẽ khiến đại nhân rơi vào chỗ vạn kiếp bất phục.
- Cái gì? Có chuyện như vậy?
Jessica cả kinh nhảy dựng lên:
- Đại nhân biết chuyện này không? Không được, ta phải đi nói cho hắn biết…
Nói rồi nàng vội vã hướng về phía Vương trướng chạy đi.
Heskey lại càng hoảng sợ, vội vàng kéo muội muội của mình lại:
- Jessica, đợi đã, Bệ hạ đã sớm biết, muội nghĩ một chút đi, ngay cả kẻ ngốc như ta còn biết sự tình, hệ hạ có thể không biết được hay không?
Thiếu nữ ngẩn người, vẻ đỏ ửng chợt hiện lên gương mặt trắng nõn như ngọc của nàng.
Nàng là nữ tử thông tuệ, tuy rằng chân chính tiếp xúc với thế giới thượng lưu chỉ trong thời gian ngắn ngủi, thế nhưng mấy ngày qua, dưới ý định bồi tài của lão cáo già Abramovich, nhãn giới và tâm tư so với khi trước đều mở rộng không ít, đạo lý như lời Heskey nói, chỉ cần nàng thoáng nghĩ qua liền minh bạch.
Thế nhưng nghe được tình trạng nguy hiểm mà ca ca miêu tả, trong nháy mắt không biết vì sao, trí thông minh của nàng toàn bộ đều tiêu thất vô tung, lòng của nàng như bị kích nhảy dựng lên, lo lắng trước nay chưa từng có khiến nàng rối loạn, nhịn không được muốn xông đến nói cho người kia hết thảy.
Sờ sờ gương mặt đang nóng bừng của chính mình, lại trộm nhìn lén ca ca ngốc của mình, hình như hắn cũng không có phát hiện cái gì, lúc này mới trấn định một chút, ngồi trở lại trên tảng đá, nhịn không được lại hỏi:
- Vậy Bệ hạ có biện pháp gì không? Vạn nhất…Vạn nhất…
Heskey theo thói quen gãi gãi cái ót, cười hắc hắc nói:
- Ta không biết Bệ hạ có biện pháp nào không, bất quá, ta cảm thấy hình như bệ hạ căn bản không để chuyện này trong lòng…Thật giống như…Thật giống như cự nhân không để ý đến khiêu khích của mấy con kiến hôi, nếu như đám kiến kia thật sự quá phận, cự nhân chỉ cần một cước bước ra, có thể ngay cả sào huyệt của bọn chúng đều phá hủy…Hắc hắc, không biết nói đúng hay không, dù sao thì ta cũng cho là như vậy.
Nhìn biểu tình ngây ngốc của đại ca, Jessica buồn cười lắc đầu.
Tuy rằng ví dụ của Heskey có chút khoa trương thế nhưng trong nháy mắt khiến cho thiếu nữ xinh đẹp này có cảm giác vô cùng an toàn, đích xác, chính mình tựa hồ là có chút lo lắng quá, suy nghĩ qua một chút, Alexander đại nhân là nhân vật thiên tài tuyệt diễm như vậy, há lại bị những kẻ quý tộc xuẩn ngốc làm cho sợ hãi sao?
Ánh mắt nàng một lần nữa quay về mặt hồ yên lặng.
Bản thân Jessica cũng không nói được rõ ràng, vì sao trong lòng mình luôn luôn có một luồng ưu thương không cách nào xua đuổi được như vậy.
- Jessica, nhanh ăn đi, cơm canh đều đã nguội rồi…
Đại ca ngốc như không có một chút nào biểu tình khác lạ của muội muội, đem hộp thức ăn nhẹ nhàng đưa đến trước mặt Jessica.
…
…
Trong doanh địa phía sau hai người, một đoàn lửa trại đốt đỏ bầu trời đêm.
Các hán tử Hương Ba thành ngồi bên đống lửa, tiếng cười sang sảng theo gió bay đi.
Bên cạnh một đống lửa nhỏ hơn bên hồ, lẳng lặng ngồi chính là nhân tài mới xuất hiện của “Hắc Y Thánh Điện” – Thần Sư Garcia.
Thanh niên trẻ tuổi tay cầm một cành cây nhẹ nhàng nghịch đống lửa đang cháy, hỏa quang xích sắc bắn ra, tâm tình của hắn giống như những tia sáng minh diệt bất định, tựa hồ là đang suy tư vấn đề nan giải gì, tâm sự nặng nề.
Ở bên cạnh hắn, Thần Kỵ Sĩ Alan lại rất thả lỏng, đang gặm một con cá nướng thơm ngon.
Hai người Garcia và Alan, nói may mắn cũng là may mắn, mà nói không may cũng là không may.
Có thể tiến nhập tiểu thế giới hạch tâm “Thần Ma Cung Điện” xem như là cực kỳ may mắn, nhưng lại không nhập bảo sơn, hoàn toàn không có thu hoạch gì đã bị ma pháp sư Domenech đánh trọng thương, lại bị Tôn Phi mang ra ngoài tiểu thế giới, so với những người may mắn khác được vào tiểu thế giới thì thực lực của bọn hắn cũng không đề thăng nhiều.
Ba ngày trước, Tôn Phi và Batistuta gặp mặt lần thứ hai, sau khi đồng ý gia nhập “Hắc Y Thánh Điện”, thân phận của Quốc Vương Bệ Hạ nhất thời biến đổi, lập tức trở thành giáo hoàng một chi nhánh giáo phái đang xuống dốc, mà Batistuta thì hưng phấn tiến về “Hắc Y Thánh Điện” chuẩn bị nghi thức lên ngôi giáo hoàng trước, đem Garcia và Alan lưu lại bên người Tôn Phi, làm thần quan hầu cận cho giáo hoàng tân nhậm, nghe theo điều khiển của Tôn Phi.
Đối với sự gia nhập của hai đại cao thủ này, Tôn Phi đương nhiên ôm thái độ lạc quan kỳ thành.
Nhất là với Thần Sư trẻ tuổi Garcia, một thân thực lực đạt tới cảnh giới Bán Nguyệt cấp trung giai, tuyệt đối tính là một đại cao thủ, đối với Hương Ba thành đang khan hiếm cao thủ mà nói, thật sự không thể tốt hơn.
- Garcia, đừng luôn cau mày như vậy, ngươi cũng ăn một chút đi, một ngày nay ngươi còn không có ăn gì.
Thần kỵ sĩ Alan cũng có mái tóc bạch sắc như Pires, hắn ngẩng đầu nhìn, cười cười đưa một con cá nướng cho Garcia.
- Alan, ta đang nghĩ, sau khi Alexander điện hạ chính thức lên ngôi giáo hoàng, thánh điện giáo đường sợ rằng muốn rời đến Hương Ba thành, chuyện này, chỉ sợ khiến cho các đại giáo phái khác chú ý, đến lúc đó, các thế lực ngăn trở sẽ lại nối gót mà tới…Hơn nữa, chuyện lên ngôi cần phải trải qua xem xét của hội nguyên lão và giáo khu, thật sự là rất phiền phức, gió thôi mưa giông trước cơn bão a!
Garcia mang tâm sự nặng nề cắm đầu cắn một miếng cá, ăn nhưng lại không cảm thấy ngon miệng.
- Garcia, ngươi suy nghĩ nhiều rồi, việc này, tự nhiên sẽ do đại nhân Batistuta bọn họ hoàn thành, huống hồ Alexander đại nhân điện hạ cũng không phải là người không có bất kỳ ý nghĩ nào.
Nói đến đây, âm thanh của Alan giảm xuống thấp, lặng lẽ nói:
- Nói cho cùng, ta cảm giác từ đáy lòng của ngươi, tựa hồ là không có lòng tin đối với vị giáo hoàng tân nhậm Alexander này đi?
Khóe miệng Garcia giương lên một nụ cười khổ.
Đích xác, hắn đối với Tôn Phi đích thật là không có lòng tin.