Ba ngày sau.
Thời tiết rét lạnh của phương bắc đã qua, mùa xuân bắt đầu vô thanh vô tức tràn ngập cả vùng đất.
Đây là một giải đất đồi núi nhấp nhô.
Hoang lộ cỏ khô héo giờ đã lấm tấm xanh biếc, tổng thể tươi mới làm cho tinh thần con người phấn chấn.
Không khí không còn lạnh lẽo và khô héo mà là tràn ngập một cỗ khí tức ẩm ướt thoang thoảng.
Gió, có chút lớn.
Đột nhiên, một người cầm cờ đột nhiên bất ngờ xuất hiện trong sơn cốc đằng xa, lá cờ mang khí thế khó có thể hình dung, giống như một đầu trường long hắc sắc muốn thoát khỏi cột cờ bay lên không trung.
Người giơ cao tinh kỳ trong tay là một kỵ sĩ giục ngựa từ trong sơn cốc đi ra.
Đó là một nam tử thân hình cường tráng cưỡi trên ma thú tứ giai Xích Viêm thú tê minh trong gió, hai mắt huyết hồng, hàm răng sắc bén, trên thân lân giáp mang theo lân quang yếu ớt, bốn vó là hỏa diễm xích sắc thiêu đốt, chạy như bay đi, thần tuấn dị thường.
Một người một thú dũng mãnh đến cực điểm, theo sát sau chính là một đoàn ngựa thồ hơn ba trăm người.
Hai mươi nam tử cưỡi Xích Viêm thú bàn về độ dũng mãnh cũng không kém so với người đi trước cầm cờ, hai mươi người phân ra hai bên bảo vệ đoàn ngựa thồ.
Mà giữa đoàn ngựa thồ là một đầu cự thú hắc sắc, thân thể cao tới sáu thước, dài mười sáu thước từ từ mà đi.
Trên lưng cự thú hắc sắc thân thể khổng lồ như cự long là một tòa vương tọa màu bạch ngân, ngồi trên vương tọa là thiếu niên anh tuấn phi phàm ôm một thiếu nữ mỹ lệ trong lòng, thiếu niên đang chỉ vào đám tiểu thú phía trước, ở bên tai thiếu nữ nhẹ giọng nói gì đó, chọc cho thiếu nữ cười khanh khách không ngừng.
Ở phía trước hai người là Tiểu Hoán Hùng mặc trên người một cái váy cỏ, vẻ mặt không tình nguyện uốn éo cái mông khiêu vũ.
Trên bầu trời, ba đạo thân ảnh dài hơn mười thước hồng, bạch, lam sắc đang mở rộng cánh, thân thể khi cao khi thấp bay lượn linh hoạt, thỉnh thoảng phát ra âm thanh vui vẻ, trong âm thanh mang theo một cỗ uy áp thần thánh nhàn nhạt làm cho dã thú nơi chúng đi qua nơm nớp lo sợ.
Đoàn người này dĩ nhiên là Hương Ba Vương và thuộc hạ dưới trướng của hắn.
Chiến sự chiến khu Ajax kết thúc, rốt cục bọn họ cũng được trở về cố hương đã rời đi hơn bốn, năm tháng.
- Angela, làm cho ba tiểu hỗn đãn kia không có việc gì thì đừng loạn hống nữa, cứ tiếp tục như vậy, chiến mã của chúng ta nhất định bị bọn chúng hù dọa làm cho chấn động tâm lý đó.
Ngồi trên lưng đại hắc cẩu, Tôn Phi ngẩng đầu nhìn ba đầu tiểu long “Đả Thủ”, “Cô Nàng” và “Lạn Tử” trên trời, lại nhìn tuấn mã phía sau bị ba cái gia hỏa này dọa cho sợ đến sùi bọt mép, thật tình không thể nhịn được nữa, hai ngày nay trong quân đã có hơn mười đầu tuấn mã bị tiếng hống của ba tiểu gia hỏa này hù dọa cho thất kinh thác loạn.
Đúng vậy, là ba đầu tiểu long.
Ba ngày trước, thời điểm Tử Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink liếc nhìn qua ba huynh muội “Đả Thủ” liền nhịn không được kinh hãi, lão quái vật sống hơn bốn trăm năm như hắn liếc mắt liền nhận ra, ba tiểu gia hỏa từ hóa thạch đản ấp ra chính là Long tộc trên cơ bản đã bị diệt sạch trong truyền thuyết.
Chúng nó, chính là cự long trong truyền thuyết.
Phát hiện này khiến Quốc Vương Bệ Hạ sau khi chấn động ngắn ngủi, thiếu chút nữa thì méo miệng.
Ai có thể nghĩ đến, lúc đó chỉ là thương cảm cho lão đầu tử lạnh giá trong tuyết đông mà tiêu tốn trăm mai kim tệ mua được ba viên đá, thế nhưng cứ như vậy ấp ra ba đầu thú nghịch thiên, là cự long a, cự long trong truyền thuyết a, ha ha ha, chỉ cần nuôi dưỡng một đoạn thời gian nữa, đợi ba gia hỏa “Đả Thủ”, “Cô Nàng” và “Lạn Tử” lớn lên, tỉ mỉ huấn luyện một phen, chẳng phải là Hương Ba thành xuất hiện ba cái cự long cự sĩ trong truyền thuyết sao?
Được rồi, hình như “Cô Nàng” là một đầu mẫu long, nếu để cho “Đả Thủ” và “Lạn Tử” hai đầu công long giao phối với “Cô Nàng” tái sáng tạo ra một đám long tử long tôn…Ân? Bất quá bọn chúng là huynh muội, làm như vậy có chút loạn luân…Quốc Vương Bệ Hạ lúc đó mới cảm giác mình có chút cầm thú, đành phải bỏ qua mê hoặc của cự long kỵ sĩ, đem ý niệm bỉ ổi xấu xa của mình mạnh mẽ đè ép xuống.
- Hai ngày trước chúng nó mới học xong phi hành, lúc này còn không phải là ngoạn ý quá sao.
Angela bụm môi hồng khẽ cười, vẫy vẫy tay lên không trung.
Rầm rầm oanh!
Ba đầu tiểu long lướt xuống, kỹ thuật tiếp đất còn chưa nắm giữ tốt, đập trên mặt đất, ngã một cái chật vật đập ra ba cái hố sâu, nhất thời bụi mù tung bay, lại làm cho bọn ngựa kinh hí.
Ngã nặng như vậy đối với ba tiểu gia hỏa mà nói quả thực như cơm bữa, không có bị thương chút nào, chúng nó chật vật đứng lên từ hố sâu, nhất tề ngồi chồm hổm trên mặt đất, chi trước vươn ra, mồm thở hồng hộc, biểu tình hưng phấn, giống như ba chú cún giương ánh mắt trông mong nhìn qua.
Trán Tôn Phi nhất thời hiện ra một loạt hắc tuyến, bưng kín mắt.
Ba tiểu tử này không mẹ, dưới sự ảnh hưởng của đại hắc cẩu, mỏi cử động rõ ràng đều là đặc thù của loài chó, không có chút khí phách uy vũ nào của cự long, làm cho người ta cười ngất.
Angela lấy ra bốn viên ma pháp thạch thấp phẩm, tay nhẹ nhàng giơ lên, vẽ ra bốn đạo đường vòng cung, ba viên rơi vào miệng “Đả Thủ”, “Cô Nàng” và “Lạn Tử”, một viên còn lại được đại hắc cẩu thè lưỡi ra, cuốn vào miệng của mình.
Bốn gia hỏa xa sỉ lãng phí, răng rắc nhai ma pháp thạch như nhai đậu.
Tâm Tôn Phi đang rỉ máu.
Mấy ngày qua, số ma pháp thạch bốn gia hỏa này ăn vào trong bụng chí ít cũng đủ để bồi dưỡng nên mười Ma Pháp Sư tam tinh cấp.
Dùng ma pháp thạch để dưỡng sủng vật, thật sự là quá xa xỉ, nói thật ra, chính là phạm tội a!
Lần trước vì kích hoạt “Loạn Thế Vương Tọa” mà đại gia bỉ ổi Kane đã biến toàn bộ ma pháp thạch mà Tôn Phi tích góp tích chút một thành bột phấn, Tôn Phi từ một phú ông lập tức biến thành kẻ nghèo kiết xác, thế cho nên sau hắn không thể không dùng “Horadric Cube” tạo thành mấy viên Ma Pháp Thạch phẩm chất cao, đến thương hội Soros Song Kỳ thành đổi thành mấy vạn miếng ma pháp thạch phẩm chất thấp để duy trì gia dụng.
Thế nhưng mấy ngày nay, số ma pháp thạch rất nhanh đã bị bốn cái gia hỏa kia ăn sạch.
Bất quá, nỗ lực như vậy cũng không phải là không có thu hoạch.
Ăn ma pháp thạch, thân thể ba đầu tiểu long lớn lên nhanh chóng, lực lượng và ma pháp đều điên cuồng tăng cường, sức chiến đấu đã ngang với Vũ giả Tân Nguyệt cấp, có xu thế trở thành tam đại thủ tịch Hương Ba thành, mà đại hắc cẩu…Ân, dưới tác dụng của “dược tề Lục Cự Nhân”, không biến nó biến hóa kiểu gì, sau khi cắn nuốt ma pháp thạch đã có thể phụt ra hỏa diễm cực nóng, lực lượng cơ thể càng mạnh tới trình độ bất khả tư nghị.
Ba đầu tiểu long ăn xong ma pháp thạch, nghênh đầu ngoe nguẩy cái đuôi, đi theo phía sau đại hắc cẩu.
- Thời gian không sai biệt lắm, mặt trời sắp xuống núi, phía trước có một cái hồ nước, đêm nay chúng ta ở chỗ này xây dựng cơ sở tạm thời đi…
Tôn Phi hướng về phía quan hầu cận Torres cách đó không xa vẫy tay:
- Fernando, truyền lệnh, xây dựng cơ sở tạm thời.
- Tuân mệnh!
…
…
Bóng đêm nhanh chóng bao phủ đại địa.
Mặc dù đã là đầu xuân, thế nhưng nhiệt độ không khí buổi tối vẫn mang cảm giác hàn lãnh.
Bất quá so với cực hàn có thể lạnh cóng người trong đại mạc thì hiện tại vẫn khá hơn nhiều.
Trên mặt hồ trong suốt mơ hồ lơ lửng từng tảng băng còn chưa tan hết, trên mặt nước hắc sắc là ảnh ngược của quân doanh bên bờ đốt lửa trại hừng hực, còn có bóng người lờ mờ.
Chỗ xa hơn là đại hắc cẩu và ba đầu tiểu long đang chơi đùa, khuấy lên từng mảnh bọt nước.
- Jessica, dọc đường đi có mệt không, Bệ hạ bảo ta mang cho muội đồ ăn ngon.
Dưới ánh đèn bất định, một tráng hán vừa đen vừa thô đi tới, trong tay cầm theo một hộp thức ăn đặt ngay ngắn trên tảng đá bên hồ, ngồi đối diện với thiếu nữ xinh đẹp đang ngồi bên cạnh hồ nước.
- Emile, không có việc gì, giúp ta cảm tạ bệ hạ.
Thiếu nữ xinh đẹp mặc một áo khoác lông chồn bạch sắc giá trị thiên kim, da lông chồn bạch sắc mềm mại phụ trợ thêm cho làn da trắng nõn của nàng. Khuôn mặt trắng nõn tinh xảo, minh diễm không gì sánh được, con ngươi trong suốt như làn nước mùa thu nhìn chăm chăm vào mặt hồ, có vẻ hơi mang theo ưu sầu.
Người thiếu nữ này, chính là nữ chủ quản duy nhất của thương hội Soros phân hội Song Kỳ thành, Jessica.
Sau khi trở thành nữ chủ quản thương hội Soros, thiếu nữ nguyên bản sinh bản ở xóm nghèo giống như là hột xoàn bị bụi mờ che đi quang hoa, lúc này tản ra quang hoa sáng rực, thiên sinh lệ chất, thông minh xinh đẹp, làm việc không bỏ sót thứ gì, trong thời gian ngắn hoàn toàn lột xác, từ một con vịt con trở thành thiên nga trắng, chính là cô gái xinh đẹp chói mắt nhất thành Song Kỳ.
Có người ngâm thơ rong sau khi gặp được Jessica từng viết thành thơ rất khoa trương, trong sáu vạn nam nhân thành Song Kỳ, ngoại trừ đứa trẻ còn bú sữa mẹ ra thì có ít nhất bốn vạn nam nhân xem Jessica làm tình nhân trong mộng cao không thể chạm tới.
Một thời gian trước, nghe đâu có vô số đại quý tộc tuổi trẻ tuấn mỹ trong thành đều thèm muốn thiếu nữ thông minh mỹ lệ này, đội ngũ cầu thân Jessica đầu tửu quán Thường Xuân Đằng, cũng có đại nhân vật trong thương hội Soros để ý đến nàng, mưu toan lợi dụng quyền thế trong tay mình, cường ngạnh nhúng chàm thiếu nữ nhìn như không có một chút căn cơ nào.
Thế nhưng, sự tình xảy ra sau đó lại chuyển biến một trăm tám mươi độ.
Không biết thế nào, có người truyền ra ca ca của thiếu nữ dĩ nhiên là thân binh bên người Hương Ba Vương, mà Hương Ba Vương đối với nữ tử mỹ lệ này cũng hết sức quan tâm, nhất thời, những kẻ có ý nghĩ xấu đều phải dập tắt ý nghĩ trong lòng không dám làm liều. Không ai dám đi trêu chọc vị Quốc Vương cường thế đã giết chết bảy đại quý tộc Song Kỳ thành trong chớp mắt.
Phần lớn thượng tầng Song Kỳ thành kỳ thực đều lặng lẽ xem Jessica chính là nữ nhân của Hương Ba Vương.