Trên đường trở về quân doanh đại quân ngoài trấn Karen.
Màn đêm bao phủ đại địa, những dãy núi trùng điệp phía xa xa, thoạt nhìn như cả vùng đất ẩn núp những con cự thú hắc sắc, trên bầu trời đêm, Ma Nguyệt ẩn sau mây đen hơi có vẻ âm trầm.
Thế nhưng bởi vì có sự hiện diện của tiểu tinh linh Louis, đoàn người Tôn Phi đi thật ra không có chút nào nặng nề, vài người bị tiểu nha đầu chọc cho buồn cười, thường thường truyền ra tiếng cười ha ha, có vẻ náo nhiệt vô cùng.
Dọc đường đi, Louis vui vẻ kể cho Angela thay đổi của Hương Ba thành trong nửa năm qua, tất cả những chuyển biến của mọi người hướng về Hương Ba Vương.
Hương Ba quân đã sớm giấu đi cờ hiệu, thế nhưng vẫn bảo trì khiêm tốn, trú đóng cạnh bờ sông nhỏ cách trấn Karen mười dặm.
Sự tình trong trấn đã xong xuôi, đám người Tôn Phi trở về quân doanh, ba gia hỏa Louis dĩ nhiên cũng theo về cùng.
Vừa nghĩ tới rất nhanh mình sẽ được nhìn thấy đại quân hùng mãnh trong truyền thuyết, nhìn thấy những đại thần quật khởi Hương Ba thành với bao chiến công hiển hách như “Bạch Phát Khoái Kiếm” Paul Pires, “Hắc Phát Cuồng Quyền” Didier Drogba, “Cự Nhân” Oleguer, cao thủ vương quốc đại danh đỉnh đỉnh “Một ngón tay xé trời” Peter Cech, hai tiểu tử Pato và Brand khẩn trương đi không biết mệt, một cước một cước như dẫm nát tầng mây, quả đấm siết chặt, nhắm mắt theo sát phía sau đám người Tôn Phi.
Không giống như họ, bởi vì nguyên nhân xuất thân mà Louis không chỉ sớm đã thấy cao tầng Hương Ba thành, hơn nữa đều rất quen thuộc với Quốc Vương và Vương Phi, hai người Pato và Brand đều xuất thân từ gia đình bần dân, đều là sau khi tham gia quân dự bị mới bộc lộ tài năng, bởi vì thiên phú xuất chúng mà được đưa đến đại học Vũ Văn Hương Ba thành, hai người trước đây chưa từng nhìn thấy tận mắt những cao thủ trong truyển thuyết này, bởi vậy kích động không thôi, ngay cả nói đều không muốn, chỉ muốn nhanh đến nơi.
Hai tiểu tử kia cũng như hầu hết đồng học của bọn họ, đối với Tôn Phi là sùng bái và trung thành khó có thể hình dung.
Nếu không phải Quốc Vương Bệ Hạ tạo dựng trường học mang tính chất công lập, lại không đề ý phản đối của một số người, thông qua tài chính của vương quốc mà gánh chịu học phí của những học sinh xuất thân từ bần dân, chỉ sợ những người như Pato và Brand đều sớm bị áp lực sinh tồn tàn khốc cắn nuốt giấc mộng của bọn hắn, đừng nói là trở thành Ma Pháp Sư hay Vũ sĩ Tinh cấp tôn quý, mỗi ngày có thể ăn nhưng hay không đều là một dấu chấm hỏi.
Có thể nói, chính quyết định của Quốc Vương Bệ Hạ đã thay đổi vận mệnh của vô số thiếu niên khổ sở, cũng chính là thay đổi vận mệnh của rất nhiều gia đình.
Để cho bọn họ theo đuổi ước mơ, có thể trở thành cường giả tư bản.
Chỉ cần từ điểm này đã có thể tưởng tượng ra, các học sinh trong trường có biết bao sùng bái, bao trung thành đối với Quốc Vương Bệ Hạ.
Quan hầu cận Torres nhìn ra khẩn trương của hai hài tử, mỉm cười nói chuyện với bọn họ vài câu, giúp bọn hắn loại bỏ thấp thỏm trong lòng.
“Phong chi tử” đối mặt với địch nhân cường hãn cỡ nào trong lòng đều không có bất kỳ rung động, thế nhưng nhìn những thiếu niên bừng bừng tinh thần phấn chấn trước mặt cũng không khỏi nhấc lên từng đợt sóng động trong lòng.
Hắn cũng đã từng như hai hài tử này, xuất thân thấp hèn, chỉ là một thiếu niên bình dân, là Quốc Vương Bệ Hạ thay đổi vận mệnh của hắn, vì vậy hắn vừa nhìn qua các thiếu niên đã cảm thấy từng đợt thân thiết.
Mà Thần Sư Garcia và Thần Kỵ Sĩ Alan đến từ “Hắc Y Thánh Điện” vẫn luôn trầm mặc không nói.
Trước tất cả phát sinh, kỳ thực trong lòng hai người đều có xúc động rất lớn.
Nhất là Thần Sư trẻ tuổi Garcia, khi nhìn đến ba hài tử ưu tú, nhất là nữ hài tử kiều diễm như lửa dọc đường vẫn hưng phấn miêu tả thay đổi của Hương Ba thành, nội tâm của hắn quả thực hung hăng mà chấn động.
Nói thật, hắn thật sự có điểm không quá tin tưởng, một gia hỏa dã man, hiếu chiến, cậy mạnh, tham lam như Hương Ba Vương lại có thể làm được những chuyện mà tiểu cô nương Louis nãy giờ miêu tả, nhưng nhìn đến ba hài tử vô tình hay cố ý trong lúc nhãn thần bọn họ nhìn Alexander, loại nhãn thần cực nóng, điên cuồng, rõ ràng giống như là giáo đồ thành tín nhất nhìn giáo hoàng vậy, không gì lay động được.
Hết thảy điều này khiến nội tâm của Garcia lại bắt đầu dao động.
Bản năng và trực giác nói cho hắn biết, tiểu cô nương kia có lẽ nói sự thực.
- Xem ra Batistuta đại nhân nói rất đúng, Alan nói cũng đúng, ta bị ấn tượng chủ quan trước mắt che mất phán đoán, bị “Thần dụ” ràng buộc chi tâm quan sát, hoàn toàn chưa nhìn thấy một Hương Ba Vương chân chính. Lúc này đây đi Hương Ba thành đúng là hành trình tu hành khó có thể cầu trong đời.
Garcia lặng lẽ nói với chính mình.
Đúng lúc này…
Đột nhiên, trong nháy mắt này, Garcia từ suy nghĩ phân loạn trở nên tỉnh táo, mặt mang theo nghi ngờ dừng bước, bởi vì hắn cảm giác được bốn phía mơ hồ hiển lộ ra một tia sát cơ.
Lúc này hắn mới phát hiện, Hương Ba Vương vẫn đi phía trước không biết khi nào cũng đã sớm dừng bước.
Tôn Phi và Garcia là hai người có thực lực cao nhất trong đoàn người. Vì vậy hai người họ nhận ra sát cơ đầu tiên.
Torres và Alan sau khi thoáng ngẩn ra, lập tức cũng minh bạch cái gì, một tả một hữu đem Vương phi Angela bảo vệ, động tác này khiến ba tiểu Chiến Sĩ có chút kinh nghiệm Louis, Pato và Brand cũng rất nhanh hiểu chuyện gì sắp xảy ra, cẩn thận từng li từng tí bảo hộ phía sau Angela, năm người đem Vương phi điện hạ thực lực thấp nhất vây lại.
- Người nào? Ra đi…
Garcia chậm rãi đi ra.
Hiện tại Tôn Phi đã là giáo hoàng của “Hắc Y Thánh Điện”, thân phận tôn quý đến cực điểm, tự nhiên không thể mọi chuyện đều tự làm, là một trong Thủ Hộ giả, Garcia tự nhiên muốn đứng lên trước nhất.
Dưới chân hắn nở rộ từng đạo quang mang bạch ngân thánh khiết, cả người như đắm chìm trong thần ân, khí thế cường đại khuếch tán ra bốn phương tám hướng, quang diễm bạch ngân trong đêm tối như mặt trời nhỏ, đem bốn phía soi sáng.
Ba người Louis nhìn thấy một màn này không khỏi mở to hai mắt.
- Là Thánh lực, thánh lực Thần Thánh Giáo Đình, thì ra vị ca ca thần sắc nghiêm túc này là người của giáo đình?
Nãy giờ ba gia hỏa này vẫn luôn hiếu kỳ, âm thầm suy đoán vị thần sắc nghiêm túc đi cùng một chỗ với Quốc Vương Bệ Hạ này là ai, nhưng lại thật không ngờ tới, cái thiếu niên tú khí này lại có thực lực thánh lực cường đại như thế.
Quang mang bạch sắc soi sáng ra mang theo một loại lực lượng kỳ dị, dường như vằn nước ôn tồn, đem mấy thân hình hắc y nhân ẩn trong bóng đêm triệt để chiếu xạ đi ra.
- Di? Tại sao có thể là người của giáo đình?
Phía trước truyền ra một tiếng hô kinh ngạc, như là hỏi đồng bạn.
Ngay sau đó năm tên khác mặc áo choàng rộng thùng thình đem toàn bộ thân ảnh đều giấu dưới áo choàng, từ tứ diện xuất hiện, bao vây đoàn người Tôn Phi lại ở giữa, ngăn phía trước chính là một người thân hình cao lớn, bênh cạnh hắn là kẻ có bóng lưng có vẻ hơi còng xuống, khí tức cường đại thế nhưng bóng người không quá ổn định.
Phát ra câu hỏi lúc trước chính là người có thân hình cao lớn này.
Người này, hẳn là thủ lĩnh trong năm người.
Mà đối tượng mà hắn hỏi chính là thân ảnh có trạng thái bất ổn kia, hắn chậm rãi lắc đầu, biểu thị chính mình cũng không biết.
- Các ngươi là ai?
Garcia trầm giọng hỏi.
Lúc này hắn đã rõ ràng cảm nhận được, năm người đột nhiên xuất hiện này có thực lực cường hãi đến cực điểm, đều ở Nguyệt cấp, khí tức cường đại, cực khó đối phó, hơn nữa rõ ràng ôm địch ý, vì vậy Garcia một bước bước ra, phía sau lưng mở ra đôi cánh chim màu bạch ngân thật lớn, cực kỳ ưu nhã, một thân thực lực điều chỉnh tới trạng thái đỉnh phong, làm xong chuẩn bị chiến đấu.
Trong quá trình này, Tôn Phi nhưng lại như người đứng xem, vẫn lẳng lặng bất động.
Ánh mắt Quốc Vương Bệ Hạ ngừng lại kẻ có dáng hơi còng xuống kia, khí tức tuy rằng cường đại thế nhưng trên thân bất ổn, như có điều suy nghĩ.
- “Thần Ân Chi Dực” ?
Đối diện, bóng người cao lớn càng thêm kinh ngạc:
- Tuổi còn trẻ đã có tu vi thánh lực như vậy, thật sự là hiếm có, người thanh niên, người chúng ta muốn tìm là Hương Ba Vương, không phải ngươi, cũng không muốn đối địch với Thần Thánh Giáo Đình, ngươi đi đi!
Bóng đen tựa hồ là kiêng kỵ lực lượng của Thần Thánh Giáo Đình, không muốn giao thủ với Garcia.
- Điều đó là không có khả năng!
Hai tay Garcia ở trên hư không nắm chặt, một đôi kiếm quang bạch ngân xuất hiện trong tay, “Thần Ân Chi Dực” phía sau rung lên, trên không trung vẽ ra một chuỗi ngân tuyến bạch sắc, ngay lập tức đã xuất hiện trước mặt thân ảnh cao lớn kia, kiếm quang như hồng, kiếm thế sắc bén, không chút lưu tình nào.
Trong chiến đấu, Thần Sư trẻ tuổi không còn vẻ mặt hiền lành và thanh tú khi trước, xuất thủ lãnh khốc, rất đáng sợ.
Oanh! !!
Thân ảnh cao lớn bất động tại chỗ chậm rãi xòe bàn tay ra, tia sáng gai mắt từ lòng bàn tay bạo tràn ra, đúng lúc lấy nhục chưởng chống lại kiếm quang của Garcia, năng lượng nổ tung kịch liệt vang vọng bầu trời, chống đỡ gần năm giây, thân ảnh Garcia lấy tốc độ nhanh nhất rút trở về.
Một kích kia, dĩ nhiên là không chiếm được chút tiện nghi nào.
Thực lực của thân ảnh cao lớn lại ở Bán Nguyệt cấp thượng giai, vẫn cao hơn Garica.
Bất quá, điều này cũng không phải là điều khiến Garcia cảm thấy khiếp sợ.
Chân chính khiến tâm thần của Thần Sư trẻ tuổi chấn động mạnh chính là, qua mấy giây giao thủ ngắn ngủi vừa rồi, hắn đã phát hiện ra lai lịch chân chính của người này.