Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 678 - Chương 574: Sức Chiến Đấu Của Thành Quản Môn

Quoc vuong van tue Full
Chương 574: Sức Chiến Đấu Của Thành Quản Môn
 

- Chuyện gì xảy ra? Ngày hôm nay cũng không có diễn luyện an toàn a?

Trên mặt Brook là vẻ xấu hổ.

“Anh Hùng Thành” từ lúc được Quốc Vương Bệ Hạ cải tạo tới nay, công tác phòng vệ vẫn luôn phi thường tốt, chưa từng phát sinh sự kiện ngoại nhân xâm nhập, ngày hôm nay lại đúng lúc Quốc Vương Bệ Hạ trở lại tham quan sau nửa năm lại xảy ra sự tình ngoài ý muốn như vậy, thật là đáng chết.

Âm thanh cảnh báo chói tai không ngừng vang lên.

Đèn báo hiệu hồng quang gai mắt lóe ra từ vách tường.

Bất quá, mọi người trong “Anh Hùng Thành” cũng không có hoảng loạn như trong tưởng tượng của Tôn Phi, toàn bộ mọi người trước tiên về tới mật thất an toàn, động tác phối hợp cấp tốc ăn ý, hiển nhiên là đã trải qua diễn luyện nhiều lần, từng đợt tiếng nổ của cự áp vang lên, cửa lớn mật thất tạm thời đóng kín, bên ngoài là một chuỗi ký hiệu ma pháp lóng lánh, không thể phá vỡ.

Ngay sau đó, lực lượng thủ vệ của “Anh Hùng Thành” xuất hiện từ các nơi.

Mỗi tầng trên vách núi đèu có một cây cự nỏ ma pháp từ trong nơi kín đáo hiện ra, đầu thương bạch sắc sắc bén lóe ra hàn quang, trong nháy mắt toàn bộ vách tường hiện đầy “Gai nhọn” đáng sợ, giống như một con nhím cương thiết.

Các màu quang diễm lóe ra, ma pháp trận phòng vệ trước nay vẫn ẩn không thấy cũng khẩn cấp khởi động, toàn bộ không gian sơn phúc nhất thời tràn đầy các loại nguyên tố ma pháp, nguyên bản là một nơi tiên cảnh biến thành một nơi nguy cơ, một bước khó đi.

Hộ vệ mặc chiến giáp ma pháp các màu từ các nơi trong truyền tống trận ma pháp nối đuôi nhau đi ra, đã khống chế mấy điểm then chốt, bắt đầu tìm kiếm và truy sát.

Tôn Phi gật đầu thỏa mãn.

Bất luận căn cứ quân sự dù hoàn mỹ thế nào cũng không ngăn được việc có kẻ lẻn vào nội bộ để xem trộm sự tình, điểm này Tôn Phi cũng không cảm thấy phẫn nộ gì, ngược lại phản ứng của “Anh Hùng Thành” sau khi bị người ngoài xâm nhập khiến Quốc Vương Bệ Hạ rất thỏa mãn, đây mới là nhân tố cơ bản nhất khiến một căn cứ quân sự chân chính không gì phá nổi.

Tứ diện trên vách đá xuất hiện một chùm sáng ma pháp như là đèn pha, truy quét xung quanh, tra xét tới mỗi chỗ khuất tầm mắt nhất.

Đây là “Chân thị ma pháp”, là thuật để khám phá ẩn hình được ghi chép trong chi thư “Ma Vương Trí Tuệ”, quả nhiên là lợi hại, chùm tia sáng lia tới đâu, bất luận là áo choàng ẩn hình hay thuật ẩn hình của Thích Khách cũng không thể che giấu.

- Bệ hạ, ở đây rất nguy hiểm, nếu không trước tiên ngài lui về về trước?

Có hơn mười danh hộ vệ thực lực không tầm thường bên người Tôn Phi, một gã Thánh Đấu Sĩ hộ vệ trưởng dẫn đầu cẩn thận từng li từng tí hỏi.

Danh sách quân sự của Hương Ba thành hiện nay chia làm ba cấp bậc.

Cấp bậc thứ nhất gọi là Thánh Đấu Sĩ, ngoại trừ một ít Thánh Đấu Sĩ sớm nhất được Tôn Phi xác đinh, sau lại bổ sung thêm mười lăm người, hiện tại nhân số Thánh Đấu Sĩ tổng cộng có bốn mươi lăm người, thực lực cá nhân trên cơ bản đều đã đến tiêu chuẩn Tinh cấp, đương nhiên, bọn người thực lực cao nhất là Drogba, Torres, Cech đã đạt đến tiêu chuẩn cửu Tinh cấp, thực lực của Leo Lampard là tăng tiến kinh khủng nhất, mười ngày trước đã đột phá cảnh giới Nguyệt cấp.

Cấp bậc thứ hai là Thành Quản, cũng là lực lượng quân sự cơ bản nhất của bình thường, nhân số trên dưới năm trăm, phần lớn đã qua cải tạo của “dược tề Lục Cự Nhân”, mặc dù không có tấn chức giai vị Tinh cấp nhưng cũng nắm giữ một ít đấu khí, hơn nữa trời sinh thần lực, có sức chiến đấu cường hãn.

Cấp bậc thứ ba là Dân Binh, trên cơ bản mỗi con con Hương Ba thành sau khi đạt đủ tuổi sẽ tham gia huấn luyện quân sự trình độ nhất định.

Hộ vệ trưởng trước mắt này thực lực ở tiêu chuẩn nhị Tinh cấp trung giai, đấu khí băng hệ, thực lực không sai, mang theo năm, sáu danh Thánh Đấu Sĩ và hơn hai mươi danh Thành Quản, đem Quốc Vương Bệ Hạ vững vàng bảo hộ ở chính giữa.

- Không sao, Bản Vương cũng muốn nhìn một chút, rốt cục là kẻ nào có thể lẻn vào “Anh Hùng Thành”, các ngươi không cần bảo hộ ta, cứ làm như bình thường là được rồi.

Tôn Phi mỉm cười, lắc đầu.

Kỳ thực Quốc Vương Bệ Hạ đã sớm phát hiện ra chỗ ẩn thân của Thích Khách, chỉ là không có chỉ ra, muốn nhìn thử xem trải qua nửa năm phát triển, hiện nay sức chiến đấu của Thánh Đấu Sĩ và Thành Quản Hương Ba thành rốt cục đã ở trình độ nào rồi, có thể bắt giữ tên Thích Khách hay không?

Tên hộ vệ trưởng kia cũng không dám vâng theo mệnh lệnh này của Tôn Phi, phân phó mấy vị Thánh Đấu Sĩ bên người tham gia tìm kiếm, chính mình vẫn mang theo hơn hai mươi danh Thành Quản phân bố bốn phía rải rác quanh Quốc Vương Bệ Hạ, cẩn thận cảnh giới.

Xem ra bọn hắn vẫn coi an toàn của Quốc Vương Bệ Hạ trọng yếu hơn bất cứ việc gì.

Tuy rằng bọn họ đều biết, thực lực của Quốc Vương Bệ Hạ sớm đã đạt tới trình độ khó có thể tưởng tượng, thế nhưng cũng không vì vậy mà vất bỏ chức trách của mình.

Chùm sáng “Ma pháp chân thị” không ngừng dò xét qua lại, tra xét mỗi ngóc ngách.

Tôn Phi đột nhiên phát hiện, cái người ẩn hình kia thế nhưng vô thanh vô tức hướng vế phía này di động qua.

Thực lực của người này đã đạt tới cảnh giới Nguyệt cấp, vượt qua hộ vệ Hương Ba thành rất nhiều, lại có trang bị ma pháp yểm hộ giúp thu liễm khí tức và ẩn hình, dường như trong suốt, dễ dàng lách qua dò xét và lục soát của Thành Quản, rất có tiết tấu tránh đi chùm sáng “Ma pháp chân thị”, nhanh chóng hướng về phía mình đi tới.

Một trăm thước…

Tám mươi thước…

Sáu mươi thước…

Người này tách ra tầng trở ngại một cách xảo diệu, đẩy mạnh tốc độ.

Thời điểm hắn lướt qua Thánh Đấu Sĩ và Thành Quản được võ trang đầy đủ giống như U Linh vô hình, lặng yên không một tiếng động, không có khiến cho người nào chú ý tới hắn.

Rất nhanh, khoảng cách của người này đến Tôn Phi còn không đến ba mươi thước.

Tất cả thoạt nhìn dường như trong sự khống chế của hắn.

Nhưng mà, đúng lúc này…

- Khởi động ma pháp trận trọng lực cầm cố, khởi động ma pháp trận ao đầm nham thạch, khởi động ma pháp trận phong chi ràng buộc, khởi động ma pháp trận dây quấn…

Một Thánh Đấu Sĩ tam Tinh cấp đột nhiên nổi giận gầm lên một tiếng, cả người thanh quang lóng lánh, nghiêng người trở tay một chưởng, hướng về phía hư không đánh tới.

Mà phiến hư không này chính là chỗ của kẻ ẩn hình kia.

Chỉ thấy từng đạo quang diễm ma pháp hoàng sắc, lục sắc, thanh sắc phóng lên cao, đem người đột nhập này bao phủ trong đó, nguyên tố ma pháp cuồng bạo trong nháy mắt đã phá giải được thuật ẩn hình của người này, cả người hắn hiện lên rõ ràng.

Nhìn bề ngoài người này đại khái là một trung niên trên dưới bốn mươi tuổi, trên thân khoác áo choàng hắc sắc rộng thùng thình, vẻ đắc ý trên mặt còn chưa kịp thu lại, từ từ biến thành kinh ngạc và khiếp sợ, xem ra hắn căn bản là không có cách nào lý giải được, đối thủ làm sao phát hiện được vị trí của mình, từ đầu đến cuối hắn cũng không bị chùm sáng “Ma pháp chân thị” quét qua, cũng không có đụng tới một binh sĩ lục soát nào.

Một đám binh lính bình thường mà trong mắt hắn không khác gì đám kiến hôi lại có thể phát hiện ra sự hiện hữu của một kẻ thực lực trác tuyệt như hắn?

Điều này sao có thể?

Rốt cuộc đâu là kẽ hở?

Mấy vấn đề này, hắn không kịp suy nghĩ kỹ nữa.

Bởi vì trong nháy mắt hắn đã cảm thấy cả người trầm xuống, lực hấp dẫn trên mặt đất trong nháy mắt tăng gấp mười mấy lần, lấy thực lực Tân Nguyệt cấp trung giai của hắn cũng không khỏi khụy gối, cả người hắn phải bạo phát khí mới một lần nữa đứng thẳng lên được, tiếp theo, mặt đất bỗng trở nên mềm ra như bùn lầy, hai chân của hắn bắt đầu hãm sâu vào hơn, hơn nữa trong ao đầm còn có một dây gai nhọn không biết tên, lấy tốc độ nảy mầm cực nhanh, dường như có sinh mệnh quấn lấy hai chân hắn.

Liên tục ba đạo ma pháp trận, phát động trong nháy mắt.

Chưởng phong của vị Thánh Đấu Sĩ kia trong nháy mắt đã qua đây.

- Đáng chết!

Gầm lên giận dữ, tên trung niên đánh ra một chưởng.

Ầm ầm!

Va chạm lần này khiến thân thể tên trung niên kia nhanh chóng lún sâu vào trong đầm lầy, trong nháy mắt đã chạm tới eo.

Mà vị Thánh Đấu Sĩ kia cũng bị đánh bay, miệng phun tiên huyết, nặng nề bay về phía sau, dù sao thì thực lực kém quá xa, lấy tiêu chuẩn tam Tinh cấp ngạnh kháng với một kích của đối thủ Nguyệt cấp, lập tức bị trọng thương, một cánh tay thiếu chút nữa là gãy.

Bất quá, vị Thánh Đấu Sĩ này quả thật là dũng mãnh đến cực điểm.

Người khác bị trọng thương như thế, chỉ sợ sớm đã bị ngất đi, hắn lại trợn tròn đôi mắt, trong miệng vẫn không ngừng phun tiên huyết, vẫn đang trong quá trình ngã bay trên không trung lại liên tục rống giận, gầm to:

- Cự nỏ bắn long, oanh giết cho ta! !!

Lúc này Tôn Phi đã nhìn ra, sở dĩ Thánh Đấu Sĩ này đánh ra một chưởng, trên thực tế là đã sớm tính toán tốt, chính là muốn tên trung niên kia hãm sâu xuống phía dưới, có thể vây khốn hắn được thời gian dài hơn, làm tốt chuẩn bị cho cự nỏ bắn long tranh thủ cơ hội, một kích giết chết.

Xuất thủ trước, hiển nhiên là đã sớm nghĩ tới bản thân sẽ bị trọng thương, nhưng lại không có chút do dự nào.

Đây chính là một chiến sĩ chân chính!

Hưu hưu hưu! !!

Ba đạo tiếng xé gió bén nhọn vang vọng không gian sơn phúc.

Ba đạo cự tiễn ma pháp vơ hồ là vang lên trong nháy mắt đã bắn tới trung niên đang bị giam hãm trong ao đầm ma pháp, cự tiễn ẩn chứa lực lượng kinh khủng khiến trung niên biến sắc, bất đắc dĩ bộc phát đấu khí toàn thân ngạnh kháng lại cự tiễn.

Rầm rầm rầm rầm! !! !

Thực lực của người này dích xác là lợi hại, vừa va chạm liên hoàn, tuy rằng đôi bàn tay bị chấn cho tiên huyết giàn giụa, thế nhưng ngạnh sinh đem ba cự tiễn chấn cong ra ngoài.

Bất quá, chàng lực cũng làm cho thân hình hắn vừa rút lên được một chút lại rơi sâu thêm vào ma pháp trận, lập tức hãm tới gần ngực.

Hưu hưu hưu hưu!

Lại một tràng cự tiễn nữa được bắn ra, bén nhọn hoa phá hư không, giống như tử thần như răng cười.

Lực phòng vệ của “Anh Hùng Thành” cường hãn đến cực điểm, phối hợp cũng cực kỳ ăn ý, căn bản không để cho trung niên kia có cơ hội thở dốc.

Rầm rầm rầm oanh! !!

Tiếng nổ liên tiếp vang lên.

Bụi mù và quang diễm ma pháp bạo khởi, trực tiếp che mất vị trí chỗ tên trung niên kia.

Có thể thấy loáng thoáng, một chùm tiên huyết bắn lên như bão tố, trong bụi mù truyền đến tiếng kêu đau đớn, ai cũng không thấy rõ rốt cuộc trong bụi mù xảy ra chuyện gì, càng không biết người trung niên này có thể tránh được đợt công kích này hay không.

- Bắt sống, bắt khảo vấn, biết rõ lai lịch của hắn, xem hắn rốt cục lẻn vào bằng cách nào!

Brook cao giọng hô lớn.

Thành Quản và Thánh Đấu Sĩ vẫn duy trì đủ cảnh giới, chậm rãi hướng về phía tràn ngập bụi mù đi tới.

Bình Luận (0)
Comment