Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 682 - Chương 578: Tế Đàn Thần Bí Và Truyền Tống Môn

Quoc vuong van tue Full
Chương 578: Tế Đàn Thần Bí và Truyền Tống Môn
 

Dưới nền đất chỗ sâu trong dũng đạo vô tận.

Đây là một không gian sơn phúc lớn hơn gấp nhiều lần so với không gian sơn phúc “Anh Hùng thành”, ba mặt bao quanh là vực sâu hàn băng đáng sợ sâu không thấy đáy, không gian trên mặt đất hiện đầy các khe lớn nhỏ, giống như là lòng sông khô hạn nứt nẻ, chỉ là trong các khe lại tỏa ra nhiệt khí nóng bỏng.

Không gian trung tâm có một tòa bạch cốt chi sơn giống như kim tự tháp, cao sáu bảy trăm thước, đường kính phía dưới vượt qua ngàn thước.

Bạch cốt u sâm lóe ra ánh huỳnh quang trắng bệch, những đóa quỷ hỏa lam sắc không ngừng từ giữa lóe ra, từ xa nhìn lại tràn đầy vẻ quỷ dị.

Bên cạnh tòa núi bạch cốt xây dựng hơn mười tọa trướng bồng giản dị.

Tiếng ầm ầm leng keng không ngừng từ các trướng bồng vang lên, tay nghề thợ rèn ở đây tất nhiên là phi thường hoàn mỹ, tiếng rèn gõ không hề chói tai mà có nhịp điệu kỳ dị, phảng phất như là một khúc hòa âm duyên dáng, làm người ta nhịn không được mà trầm mê trong đó.

Bên cạnh trướng bồng, một tòa trạm gác truyền tống đột nhiên lóe ra một đạo màu quang diễm u lam.

Quang diễm tán đi, thân ảnh ba người Tôn Phi, Torres và Brook xuất hiện trong trạm gác truyền tống.

- Ở đây hầu như không có thay đổi gì…

Tôn Phi đảo mắt qua mọi nơi, so với biến hóa nghiêng trời lệch đất của “Anh Hùng thành” thì không gian thần bí này hầu như không có bất kỳ thay đổi nào, chỉ đơn giản là những trướng bồng giản dị mà thôi.

Về phần nguyên nhân, đương nhiên Tôn Phi cũng biết.

Cách mỗi hai mươi ngày, ba mặt hàn băng trong vực sâu sẽ phun lên hàn khí đáng sợ, mà từ những khe rậm rạp trên mặt đất cũng hiện lên “Địa Tâm Chi Diễm” kinh khủng, nóng lạnh thay đổi sẽ hình thành vô tận mưa rền gió dữ, sức gió rất đáng sợ, có thể đánh bay cao thủ thực lực cửu Tinh cấp, hoàn cảnh tự nhiên ác liệt như vậy, muốn ở chỗ này xây dựng kiến trúc gì cũng là điều không thể thực hiện.

Bất quá, bởi vì rèn “Ác Ma di cốt” và “Hắc Thiết chi tinh” đều cần “Địa Tâm Chi Diễm”, vì vậy phần lớn vũ khí, khôi giáp của Hương Ba thành đều cần phải tiến hành ở chỗ này, thời gian không có bão tố thì mỹ nữ thợ rèn Fara sẽ mang theo đồ đệ đến Hương Ba thành, ở trong những trướng bồng giản dị này rèn các loại vũ khí.

- Di? Alexander, ngươi đã đến rồi? Lâu rồi không gặp, ân, thoạt nhìn anh tuấn hơn so với trước đây rất nhiều a, nghe nói ngươi muốn cưới “Rogue chi hoa” của chúng ta, ha ha, ngươi đúng là may mắn nga, thực lực cường đại lại ôn nhu khả ái như Elena, hiện tại thật sự hiếm có…

Thấy Tôn Phi đến, Fara đang huy động thiết chùy rèn vũ khí, nàng vung tay lên quệt đi chuỗi mồ hôi trong suốt, nhiệt tình chào hỏi.

Fara chính là một cô nương đầu óc đơn giản lại nhiệt tình như lửa như vậy.

Trong đông đảo các nhân vật NPC của “Rogue Encampment”, nàng là người duy nhất cho tới nay đều triệt để bỏ qua thân phận đứng đầu chí cao doanh địa, thân phận Quốc Vương Hương Ba thành của Tôn Phi, đem Tôn Phi trở thành bằng hữu chân chính, từ sau khi Tôn Phi trợ giúp nàng cướp đoạt thiết chùy thần, Fara vẫn phi thường nhiệt tình với Tôn Phi, vẫn thích dùng từ “anh tuấn khả ái” để hình dung Tôn Phi.

- Ân, mọi người cực khổ rồi.

Tôn Phi tiến lên, hướng về các thành viên trong tiểu tổ của Fara mà chào hỏi.

Nói thật, cải tạo trong ngoài Hương Ba thành, nếu không có Fara mang theo đội thợ rèn ngày đêm đẩy nhanh tốc độ, tuyệt đối sẽ không làm được như vậy, rất nhiều thiết kế của đại gia Kane, nữ tu sĩ Akara và của chính Tôn Phi đều chỉ là cung cấp hình thức và khái niệm ban đầu, còn bước hoàn chỉnh đều là nhờ vào các thành viên trong tiểu đội thợ rèn này.

Có thể nói, tiểu đội năm, sáu chục người của Fara tuyệt đối là những người bận rộn nhất Hương Ba thành.

Cũng là người có công lao lớn nhất.

- Hì hì, không khổ cực, cũng đã quen rồi, mỗi ngày không dùng đến búa rèn liền khó chịu như mất đi tình lang vậy!

Gương mặt xinh đẹp khả ái, Fara hướng về phía Tôn Phi vung cây búa lên, gương mặt xinh đẹp lộ dáng tươi cười nóng bỏng.

Cô nương này đích thực là trời sinh để làm thợ rèn.

Nàng đem tiếng đinh đang nghề rèn trở thành lạc thú sinh hoạt duy nhất.

Trên thực tế, mỗi người đến từ “Rogue Encampment” đều có một ham mê cực độ, như bác gái nữ tu sĩ và đại gia Kane điên cuồng nghiên cứu ma pháp, Fara si mê với rèn thiết khí, nữa Rogue môn mưu cầu kiếm thuật, Cơ Đức mập mạp luôn nắm rõ tâm lý người khác chiếm tiểu tiện nghi, thủ lĩnh dong binh Kashya đối với giết chóc, Warriv đối với thương nghiệp và lữ hành, mỗi người bọn hắn tựa hồ đều là vì ham mê của chính mình mà tồn tại, si mê tới độ người thường căn bản khó có thể lý giải được.

Đối với Tôn Phi mà nói, những quái tài này hiển nhiên là điều mà hắn cần nhất.

- Chính là vậy a, hiện tại ta chỉ muốn một ngày liên tục được theo sư phụ Fara học nghề rèn, quả thật giống như không có ăn vậy…

Đại đệ tử Samuel của nữ thợ rèn cười nói với Quốc Vương Bệ Hạ.

Vị này ngày xưa là đệ nhất thợ rèn của Hương Ba thành, lúc trước vẫn luôn không phục Fara, đến bây giờ đã nhận nữ thợ rèn thành ân sư của mình, thái độ biến hóa triệt để, đi theo Fara học tập tới nay đã có tiến bộ rất lớn, hiện tại đã có thể độc lập chủ trì khí cụ rèn ma pháp, đặt ở toàn bộ đế quốc Zenit, rèn sư như vậy tuyệt đối là nhân tài thiên kim khó cầu.

Tôn Phi nhìn một vòng các rèn sư, trong đám người còn có Hazard cha, lão nhân trong chiến đấu với Hắc giáp quân bị mất đi một cái đùi phải, Tôn Phi từng vì hắn mà thiết kế một đoạn chi giả, hiện tại dựa vào chi giả có thể tiến hành rèn như trước.

Quốc Vương Bệ Hạ nhìn một hồi, cũng hăng hái bừng bừng huy vũ vài cây búa, kết quả sau một hồi liên tiếp đập bể sáu món khí cụ ma pháp sắp thành hình, rốt cuộc chỉ có thể hậm hực, xem ra Quốc Vương Bệ Hạ đích thật không có thiên phú làm thợ rèn.

Rất nhanh, các rèn sư bắt đầu thu thập chỉnh lý khí cụ đã chế tạo tốt, tất cả triệt hồi trướng bồng, đi qua truyền tống trận, rút lui đâu vào đấy.

Bởi vì “Đại di mụ” mỗi tháng tới một lần của không gian thần bí này sắp tới rồi.

Hàn khí cực đại trong vực sâu hàn băng đại thắng, bắt đầu phun ra từng khối băng, mà hỏa diễm từ những khe trên mặt đất cũng từ từ tăng cường, băng lãnh tương giao, bạo vũ đáng sợ gần đến, thực lực của các thợ rèn ở đây không ai có thể chịu được hoàn cảnh như vậy.

Dưới sự kiên trì của Tôn Phi, hai người Brook và Torres cũng theo tiểu tổ của Fara rút lui khỏi đây.

Một mình Tôn Phi lưu lại chỗ này.

Rất nhanh, một tiếng nổ vang lên, hạt mưa lớn như đậu tương từ đỉnh đầu rơi xuống, phảng phất như nước của cả thiên hà trút xuống, bạo vũ đến.

Bang bang phanh! !!

Từng khối hàn băng vạn năm thật lớn, từ vực sâu ba mặt văng ra, nặng nề đập trên mặt đất, lại dưới “Địa Tâm Chi Diễm” dũng mãnh phun ra từ các khe nứt liền hòa tan rất nhanh, biến thành hơi nước, không ngừng bay lên, lên đến đỉnh động lại biến thành nước mưa một lần nữa, rơi xuống tới tấp.

Khí lưu gấp gáp thay đổi, cơn lốc đáng sợ xuất hiện.

Một năm trước, Tôn Phi lần đầu tiên chứng kiến tràng diện này, thiếu chút nữa là mất cái mạng nhỏ rồi, cuối cùng vẫn là linh cơ khẽ động, Tôn Phi đem chính mình cột vào thạch trụ khoáng thạch trên tòa núi bạch cốt mới tránh được một kiếp, cũng là lần đó mà Tôn Phi phát hiện dưới chân núi bạch cốt thế nhưng cất dấu một tòa ma pháp trận không biết là thông đi đâu.

Mà hiện tại, thực lực của Tôn Phi đã tăng mạnh, so với một năm trước là không thể so sánh nổi.

Đối với bão tố và cơn lốc, trong vòng hai thước Tôn Phi đẩy ra một vòng bảo hộ vô hình, dường như là chi thần, lững thững hành tẩu trên mặt đất, không chút nào bị ảnh hưởng, thần thái nhàn nhã đến cực điểm.

Cơn lốc phát động khiến từng khối “Ác Ma di cốt” bắt đầu bay lên theo cơn lốc.

Rất nhanh, cả tòa bạch cốt đều bay lên trên bầu trời, phảng phất như cuộn trào trong dòng nước bạch cốt, cốt hài bạch sắc như đang sống, cấp tốc xoay tròn, tràng diện vô cùng quỷ dị.

Bạch cốt bay lên, lộ ra tế đàn vô danh kỳ quái bên dưới.

Tôn Phi đi từng bước tới trước tọa tế đàn thần bí, nhìn chăm chú vào đạo truyền tống môn lam sắc trên tế đàn, thần sắc bất định, không thể nào xác định được đạo truyền tống môn băng lãnh này rốt cuộc là thông đến đâu.

Quốc Vương Bệ Hạ đang suy nghĩ, không muốn tùy tiện tiến nhập vào tọa truyền tống môn này.

Sau một hồi suy tính do dự, ánh mắt của Tôn Phi từ trên truyền tống môn rơi vào văn tự như ẩn như hiện trên bốn bề tế đàn, rốt cục cũng có phát hiện.

Bình Luận (0)
Comment