Sau khi phát hiện việc này, Tôn Phi không hề sốt ruột về thành luôn.
Hắn thả chậm lại tốc độ, quan sát bốn phía một trận, thậm chí còn hạ xuống mười hai ngọn núi quan sát tỉ mỉ một trận.
Càng xem càng hoan hỉ.
Mười hai ngọn núi, quả thật chính là vì kế hoạch kế tiếp của Quốc Vương Bệ Hạ mà chuẩn bị, từng ngọn phân bố tọa lạc cũng không phải là thẳng tắp, trong lúc sắp xếp tương hỗ cũng không ngăn trở tầm nhìn, hơn nữa mỗi một tọa đều cao vút tầng mây, mỗi đỉnh cô phong sừng sững, có thể quan sát Hương Ba thành xa xa, đặc biệt đối với cao thủ trên dưới Nguyệt cấp mà nói, trên cô phong sừng sững, tầm mắt trống trải đến cực điểm, tất cả động tĩnh trong vòng mười dặm đều có thể quan sát được, cũng có thể tùy thời giám sát tất cả trong Hương Ba thành.
Hơn nữa, tòa cô phong xa nhất thì khoảng cách với Hương Ba thành cũng không quá mười dặm, khoảng cách như vậy, đối với cao thủ Nguyệt cấp mà nói, một khi trong thành xảy ra chuyện, chỉ cần chớp mắt một cái đã có thể về thành, thuận tiện đến cực điểm.
- Ha ha, trên mười hai tọa cô phong này tạo khởi pho tượng mười hai chòm sao hoàng đạo, từ nay về sau chính là mười hai Thánh Đấu Sĩ Hoàng Kim thủ hộ Hương Ba thành, mười hai vị Chiến Sĩ cường đại nhất Hương Ba thành, tọa trấn mười hai tọa cô phong, thủ hộ Hương Ba thành, bảo vệ xung quanh “Thiên Không Chi Thành”, ha ha ha, thiên thời địa lợi nhân hòa, ta muốn đem nơi đây tạo thành Thánh Vực đại lục Azeroth!
Nghĩ đến chỗ đắc ý, Tôn Phi không khỏi cười ha ha.
Hiện nay Tôn Phi đã chọn được các Thánh Đấu Sĩ Hoàng Kim là Capricornus, Taurus, Sagittarius, Leo, Cancer, bất quá vẫn còn thiếu không ít, còn chưa tập hợp đủ mười hai Thánh Đấu Sĩ Hoàng Kim, hơn nữa trong số Thánh Đấu Sĩ Hoàng Kim đã chọn được chỉ có Leo Frank Lampard trước đó vài ngày đã đột phá, rốt cục tấn cấp tới cảnh giới Tân Nguyệt cấp, mấy người khác đều ở trên dưới bát Tinh cấp, dựa theo thiết tưởng của Tôn Phi, chỉ có sau khi thực lực đạt tới Nguyệt cấp mới có tư cách leo lên mười hai Thánh phong, trở thành mười hai Thánh Đấu Sĩ thủ hộ chân chính!
Cho nên muốn triệt để hoàn thành kế hoạch không phải một sớm một chiều có thể đạt được, còn cần một ít thời gian.
Sau khi tưởng tưởng mỹ cảnh một trận, kiếm cánh bạch ngân lóe lên phía sau lưng, hóa thành một đạo lưu quang, biến mất trên bầu trời.
…
…
- Thật là, Alexander, ngươi đã sắp thành chồng người khác rồi, lại vẫn dám trễ như thế mới về nhà, làm hại Angela tỷ tỷ lo lắng cho ngươi tròn nửa đêm, ngươi thật sự là quá đáng mà!
Phòng ăn trong cung điện Hương Ba thành.
Tiểu la lỵ Jimar xệ quai hàm, tức giận chất hỏi Quốc Vương Bệ Hạ.
Xem ra cô nàng cũng đói bụng lắm rồi, một bên tay chân lanh lẹ đem toàn bộ thức ăn trong hộp giữ ấm ma pháp bê lên, một bên đưa bộ đồ ăn và khăn ăn lên cho Tôn Phi và Angela, lại gọi bốn thị nữ Xuân, Hạ, Thu, Đông đang ngủ dậy, bảy tám người cộng thêm tiểu quỷ Tiểu Hoán Hùng vây quanh bàn ăn, bắt đầu bữa cơm.
- Thật là, nếu như ngươi không trở lại, mọi người chúng ta đều phải cùng ngươi chịu đói, sau này không được như vậy, Angela tỷ tỷ thực sự là quá sủng ngươi rồi…
Trong miệng nhét một khối thịt quay đầy dầu mỡ, tiểu la lỵ tóc vàng nhăn nhăn cái mũi, dưới ánh đèn ma pháp đầy vẻ nghịch ngợm khả ái, nét mặt cụ non oán giận Tôn Phi.
Tiểu la lỵ này nói năng chua ngoa mà tâm mềm như đậu hũ, sớm đã được Quốc Vương Bệ Hạ thu làm muội muội, trở thành tiểu công chúa được cả Hương Ba thành sủng ái. Tuy rằng xấu bụng một chút, thế nhưng kỳ thực nàng rất hiểu chuyện, lương thiện, năm đó khi Tôn Phi và Angela trong hoàn cảnh gian khổ như vậy, nàng vẫn không rời, được rất nhiều người tỏng Hương Ba thành yêu thích.
- Được rồi được rồi, ngươi quên một trong mười hai quy tắc khi ăn cơm của chúng ta sao, lúc ăn không cho phép nhiều lời…
Tôn Phi làm bộ không nhịn được nói, lại kéo Tiểu Hoán Hùng đang trên cổ mình về trước bàn ăn, trừng mắt liếc nhìn nó, tiểu tử kia bộ dạng ủy khuất không thôi. Quốc Vương Bệ Hạ lại quay đầu nói:
- Jimar, ta nghĩ ngươi còn dong dài như vậy nữa, sớm muộn cũng biến thành một phì bà không ai muốn!
- Ai cần ngươi lo, nhìn khắp Hương Ba thành, ngươi muốn lấy bản cô nương có thể xếp dài từ cửa cung đến sông Tổ Lệ!
Tiểu la lỵ hoàn toàn bị Tôn Phi dạy hư, kiêu ngạo đến cực điểm, vẻ mặt đắc ý nói:
- Rồi lại nói ngươi mới phạm quy tắc thứ nhất trong mười hai nguyên tắc khi ăn, thời gian ăn cơm không được về muộn, hì hì, dựa theo điều lệ trừng phạt, sau khi ăn cơm tối xong, ngươi phải kể chuyện xưa cho chúng ta!
Chúng nữ trên bàn đều nở nụ cười.
Tức lúc mới đầu còn chưa thích ứng đến bây giờ đã hoàn toàn dung nhập trong không khí vui vẻ hòa thuận, bốn thị nữ Xuân Hạ Thu Đông hiện tại đã hoàn toàn không sợ Tôn Phi, trên bàn cơm cùng Tôn Phi đã dám nói cười vui vẻ, hoàn toàn dung nhập trong câu chuyện.
Đây chính là bầu không khí mà Tôn Phi yêu thích.
Dựa theo Vương môn trước đây, bàn ăn chỉ có ba người ngồi, bày mấy trăm món ăn, bầu không khí lạnh như băng, quả thực chính là thụ hình, đâu còn là cùng ăn.
Cười cười nói nói một trận, Angela buông đũa xuống, nhìn Tôn Phi, khuôn mặt xinh đẹp, đôi môi kiều diễm đỏ mọng mỉm cười, cả phòng sinh huy.
- Alexander, nói với ngươi một việc, ba gia hỏa “Đả Thủ”, “Cô Nàng” và “Lạn Tử” càng lúc càng lớn, hậu viện vương cung sắp không đủ cho bọn chúng rồi, mấy ngày nay dưới sự hướng dẫn của Tiểu Hắc, chúng nó đã gây ra không ít họa trong thành, nếu không phải bởi vì mọi người biết chúng là sủng vật ngươi dưỡng, chỉ sợ đã sớm bị oán khí của bọn họ quay làm thịt ăn!
Tôn Phi nghe vậy, cũng buồn cười một trận.
Hắn cũng nghe không ít cáo trạng, mặc dù mới tới Hương Ba thành không đến hai, ba ngày, thế nhưng bốn gia hỏa này đích thực là nháo ra khiến chê cười không ít, bởi vì hình thể quá lớn, đôi khi khẽ động cũng khiến đất rung chuyển.
Hôm trước, lần đầu tiên đến hoàng cung, “Đả Thủ” quệt cái mông một cái đã làm cháy một tòa thiên điện của vương cung, ngay cả mấy tiểu giáo đường bên cạnh con đường vương cung cũng bị bọn chúng thải ra đầy phân, thậm chí có sự tình hoang đường hơn xảy ra, nghe đâu ba gia hỏa một lần bay vút lên bầu trời Hương Ba thành, kéo xuống mấy bãi phân và nước tiểu thật lớn, long phẩn từ trên trời giáng xuống, đem mấy người trên đường không tránh kịp bao phủ trong đó, nếu không phải nhờ có mấy người xung quanh kéo ra kịp thời, phỏng chừng bọn họ chính là người đầu tiên bị long phẩn làm cho chết đuối!
Sau lại nghe đâu, Hương Ba thành không thể không xuất động đại đội Thành Quản, tốn hơn nửa ngày mới thân lý sạch sẽ mấy bãi phân và nước tiểu này.
Bất quá long phẩn cũng là đồ tốt, có ý nghĩa nghiên cứu và chiến lược nhất định, trực tiếp được đại học Văn Vũ Hương Ba thành và mấy phòng nghiên cứu dùng số tiền lớn mua về.
- Ân, chuyện này, đích xác cần giải quyết một chút!
Tôn Phi lấy đũa chống cằm, cười nói:
- Hình thể của đám “Đả Thủ” kinh hãi thế tục, đích xác dễ nhiễu dân, hơn nữa vương cung quá nhỏ, phỏng chừng bản thân chúng nó cũng cảm thấy ủy khuất, vừa lúc hôm nay ta phát hiện địa phương sau núi Hương Ba thành, ha ha, mấy ngày nữa không chỉ bốn gia hỏa kia chuyển ra đó, ngay cả tòa vương cũng của chúng ta cũng phải bàn ra Hương Ba thành!
Những lời này của Tôn Phi nhất thời đưa đến một mảnh kinh hô của oanh yến trên bàn.
- Chuyển ra Hương Ba thành? Đi đâu? Hắc hắc, đầu tiên phải nói rõ ràng, ta cũng sẽ không như cái gì Độc Cô Cầu Bại trong cố sự ngươi kể tùy tiện tìm vách núi mà ở đâu…
Đúng lúc này, một âm thanh vù vù từ ngoài cửa đột nhiên truyền đến.
Chỉ thấy “Lạc Nan Công Chủ” Victoria mặc sườn xám hồng sắc bó sát người, lắc lắc cái eo nhỏ đi tới, phong tao vô cùng, mang theo một làn gió thơm mát, cầm một đống văn kiện nện lên bàn trước mặt Tôn Phi, lôi ghế ngồi xuống, đầu tiên là nhét một khối thịt vào trong miêgnj, ấp úng nói:
- Ta tuổi còn rất trẻ, như đóa hoa hồng kiều mị tươi mới, nhân sinh hoàn toàn tốt đẹo, mới không đi đến ở nơi rừng núi như tu sĩ ảm đạm!
Toàn bộ nhà ăn đột nhiên lặng ngắt như tờ.
Victoria ngẩng đầu, thấy biểu tình quỷ dị trên mặt mọi người, tức giận nói:
- Thế nào? Các người hơn nửa đêm ở chỗ này ăn cũng không gọi ta, Alexander, ta vì ngươi mà chỉnh lý bộ hộ và quốc khoản này kia, bản công chúa đã tròn một ngày một đêm không ngủ, vành mắt thâm đen rồi, ăn của ngươi một miếng thịt không được sao?
- Ngươi…Ngươi…
Tiểu la lỵ tóc vàng dùng ánh mắt vô cùng kỳ quái nhìn Victoria.
- A? Ta làm sao?
Victoria rốt cục cảm thấy có gì không đúng, đột nhiên cảm thấy có người kéo y phục của nàng, quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Tiểu Hoán Hùng tân sủng vật của Quốc Vương Bệ Hạ đang giương đôi mắt ủy khất nhìn mình.
- Ngươi là ăn miếng thịt quay mà Tiểu Bá Vương vừa gặm qua…
Tiểu la lỵ tựa hồ là chịu đựng cái gì, khó khăn nói ra.
Victoria khó khăn quay đầu nhìn mọi người, tất cả mọi người gật đầu khẳng định, nàng lại quây đầu nhìn Tiểu Hoán Hùng đang xù lông, lại nhìn miếng thịt quay trên tay mình có dấu vết gặm nhấm rõ ràng, rốt cục há mồm phun ra:
- Phốc…