Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 698 - Chương 594: Một Con Chó Đất Biết Phấn Đấu

Quoc vuong van tue Full
Chương 594: Một Con Chó Đất Biết Phấn Đấu
 

- Ân? Chuyện gì xảy ra, đạo khí tức này, cũng không phải là Tiểu Hắc, lẽ nào…

Tôn Phi biến sắc.

Rừng rậm phía sau núi có vô số ma thú siêu giai, thậm chí là ma thú Vương cấp cực kỳ đáng sợ, những ma thú này đều rất có ý thức lãnh địa. Theo bản năng, đối với bất cứ kẻ xâm lăng vào lãnh thổ của chúng đều sẽ phải đón nhận công kích không chết không thôi…Lẽ nào đại hắc cẩu một đường cuồn cuộn mà đến, thế nhưng gặp ma thú cao giai?

Tôn Phi đang định có hành động…

Đúng lúc này, dưới “Ngũ Kiếm Thiên Phong”, cỗ khí tức kỳ dị lần thứ hai phát sinh biến hóa.

Cường độ khí tức đang không ngừng kéo lên.

Loại tốc độ điên cuồng đề thăng này giống như là có cường giả võ đạo thực hiện đột phá bình cảnh, không ngừng trở nên mạnh mẽ, mà cỗ hơi thở này đối với Tôn Phi mà nói đã dần trở nên càng ngày càng quen thuộc, dần dần trên mặt Quốc Vương Bệ Hạ lộ ra thần sắc kỳ quái mà mừng rỡ.

- Ân? Dĩ nhiên là khí tức của Tiểu Hắc…Thế nhưng nó lại đột phá, thực hiện biến dị lần thứ hai?

Phía sau núi Hương Ba thành.

Sơn lĩnh liên miên không dứt, sơn thế nhấp nhô, vách đá vô tận.

Đại hắc cẩu như một đạo thiểm điện hắc sắc, lượn lờ trong núi xanh mênh mang.

Tứ chi nó cường tráng, cường kiện như cương thiết, thả người nhảy lên, trong nháy mắt đạp vỡ cự thạch ngàn cân dưới chân, thân thể hắc sắc khổng lồ, quả thật giống như là thoát khỏi sức hút của trái đất, mỗi lần bay nhảy lên có thể vượt qua khoảng cách trăm thước, những ngọn núi cao, khe núi thâm thúy, cự thạch cao to, cổ thụ vạn năm đều bị nó nhẹ nhàng thả người nhảy lên, trong nháy mắt đã bỏ lại phía sau.

Thời gian dài qua đại hắc cẩu không có được hưởng thụ loại rong ruổi vui vẻ này.

Nó cảm giác mình giống như một trận cuồng phong, gào thét giữa núi rừng, tự do tự tại.

Đối với đại hắc cẩu mà nói, ký ức mơ hồ của nó bắt đầu từ hoang sơn dã lĩnh, vừa sinh ra nó đã mất đi bố mẹ, không có bất kỳ năng lực sinh tồn, trong gió lạnh, vừa đói vừa rét, thời điểm sắp bị đông lạnh đến chết thì được Vương phi trên danh nghĩa của Hương Ba Vương đi ra sau núi tìm thảo dược gặp được.

Chính là nữ hài tử thuần khiết mỹ lệ ôn nhu đó đã không chán ghét mà vứt bỏ đại hắc cẩu lúc đó chỉ là một con chó đất bình thường, cũng không có huyết thống cao quý, đem cứu lấy nó, mang nó về vương cung Hương Ba thành, từ đó về sau nó không cần lo ăn uống.

Năm tháng trôi qua, đại hắc cẩu và những chú chó đất bình thường không có gì khác biệt, đơn giản mà có chút đần độn.

Thẳng đến một ngày, nam chủ nhân hồ đồ Alexander đột nhiên như thay đổi thành một người khác, trở nên thần kỳ lên, sau khi cho nó uống một loại dược tề lục sắc, trải qua thống khổ đáng sợ, nửa tháng ngủ say như chết, rốt cục nó được tái sinh.

Từ đó về sau, đại hắc cẩu dần dần có trí tuệ của mình.

Không thua so với trí tuệ nhân loại.

Tuy rằng không thể nói chuyện, thế nhưng nó càng ngày càng thông minh, thậm chí bắt đầu nghe hiểu được tiếng nói của nhân loại, bắt đầu minh bạch rất nhiều sự tình mà trước đây nó không hiểu.

Theo thời gian trôi qua, thân thể nó cũng biến dị, thực lực càng ngày càng mạnh, nó bắt đầu sùng bái và yêu thích nam chủ nhân giống như nữ chủ nhân trước đây, đi theo nam chủ nhân anh dũng đấu tranh, tung hoành trong vạn quân, cảm thụ khí phách vô song, nhất rống sơn hà toái, tái rống quỷ thần kinh sợ, đây là sinh hoạt mà nó hướng tới.

Mà sau khi gặp được ba tiểu đệ Long tộc, đại hắc cẩu lại có nguyện vọng mới, đó là có thể bay lượn trên bầu trời, tự do lượn cánh như ba tiểu đệ!

Chó có cánh?

Đây quả thật là mơ mộng hão huyền!

Thế nhưng đại hắc cẩu lại vẫn kiên trì, có cảm thấy mình có thể làm được!

Bởi vì ngay cả chính nó cũng biết, dưới sự bồi ép của nam chủ nhân, phương hướng biến dị của chính mình có xu hướng nhô ra khớp xương trên lưng, mỗi ngày đều bồi đắp, nó có thể cảm thụ được thân thể mình phát sinh biến hóa.

Lúc này, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Nó có thể thấy ba tiểu đệ “Đả Thủ”, “Cô Nàng” và “Lạn Tử”, còn có nam chủ nhân như thần chi trong suy nghĩ của nó đang bay trên bầu trời, hoa phá trường không, như Thần Long.

Tứ chi phát lực, đạp nứt đại địa.

Nó điên cuồng mà nhảy.

Tất cả cảnh vật bên tai hóa thành huyễn ảnh vù vù điên cuồng lùi về phía sau, mỗi một lần nhảy đến không trung, tứ chi nó giãn ra, có thể cảm nhận được cảm giác như bay lượn ngắn ngủi.

Mà cỗ nhiệt lưu trong thân thể nó cũng khó có thể ngăn chặn được.

Ngưỡng vọng thân ảnh trên bầu trời, đại hắc cẩu chưa bao giờ khát khao bay lượn như vậy.

Rốt cục, trước mắt xuất hiện một khe núi lớn hơn bốn trăm thước.

Đây không phải là khoảng cách nó có thể vượt qua.

Thế nhưng, giờ khắc này, đại hắc cẩu cơ hồ là không có một chút do dự nào.

Chẳng những không dừng lại, trái lại nó càng đẩy nhanh tốc độ, nổi giận gầm lên một tiếng, tứ chi phát lực, đá núi vỡ vụn như cát, mà thân thể nó như hùng ưng bay vùn vụt đi.

Gió, xẹt qua thân thể nó.

Lực nhảy hướng về phía trước cùng với lực hấp dẫn trên mặt đất, hai loại lực tương phản phân cao thấp, cuối cùng lực hấp dẫn chiếm thế thượng phong, thân thể cao lớn của đại hắc cẩu bắt đầu rơi xuống từng chút, sắp rơi xuống khe núi nước chảy xiết, phấn thân toái cốt.

Giờ khắc này, không biết vì sao, trong lòng nó không có một chút kinh hoảng nào.

Mà là phẫn nộ khó có thể ức chế.

Há miệng, nó dùng toàn lực rống giận.

- Gâu gâu gâu…Rống rống rống rống! !!

Âm thanh của nó đến cuối cùng biến thành tiếng tru thú tính trước nay chưa từng có, đây là lần đầu tiên đại hắc cẩu phát sinh tiếng gầm rú uy áp đến mười phần như vậy, tiếp theo là nồng đậm mùi lưu hoàng trong miệng, nó há mồm, một đoàn hỏa diểm quang sắc điên cuồng mà phun ra.

Từng đạo nhiệt lưu trong thân thể nó khiến nó nhảy lên như bị điện giật, tứ chi kích động, cuộn trào mãnh liệt không thể ngăn trở.

Lưng nó truyền đến một trận đau đớn tê tâm liệt phế.

Sau đó, có thứ gì đó phá kén, giãn dài ra.

Lại sau đó, thân thể đại hắc cẩu bắt đầu triệt để thoát khỏi lực hút của trái đất, hướng về phía bầu trời bay lên, bay lượn, bay lượn, bay lượn! !!

Một đôi cánh khổng lồ từ sau lưng nó nhô ra.

Hắc sắc, lóe sáng, mang theo lân giáp tinh tế dày đặc, cốt cách rõ ràng, cuối cùng sắc bén, dường như mũi kiếm bách luyện, một đôi cánh nó mở rộng dài chừng hơn ba thước, cường kiện vững chắc, tràn đầy cảm giác mị hoặc như kim loại, nhẹ nhàng kích phát, gió nổi lên từ hai cánh, sinh ra sức đẩy thật lớn, chống đỡ thân thể khổng lồ như một tòa núi nhỏ của đại hắc cẩu, phập phềnh trên không trung.

Từ miệng nó phun ra một đoàn quang diễm quang sắc, bao lấy ngọn núi đối diện.

Sau một khắc, cơ hồ là trong nháy mắt, ngọn núi hóa thành một cỗ nham thạch nóng chảy, theo khe núi đá chậm rãi chảy xuống phía dưới.

Hai cánh chấn động!

Hưu! !!

Thân thể đại hắc cẩu như mũi tên rời cung, trong nháy mắt xông thẳng lên trời.

Tự do tự tại!

Bay lượn!

Tôn Phi đem mọi người đặt trên mặt đất, vừa ngẩng đầu, trên bầu trời bay vút đến một dị thú khổng lồ hắc sắc.

- Đúng thật là đại hắc cẩu, xem ra nó rốt cục đột phá bình cảnh tiến hóa, lưng mọc hai cánh, miệng phun lửa cháy, dĩ nhiên là có chi tương thần long, ha ha ha, từ một chó đất đi tới một bước này, vậy cũng là cá chép vượt long môn rồi? Rốt cục đi tới bước này, từ nay về sau, đường tiến hóa của nó chính là vô hạn lượng!

Tôn Phi có thể cảm thụ được, sau khi đại hắc cẩu đột phá, lực lượng trên thân nó mơ hồ đã đạt tới cửu Tinh cấp đỉnh phong, chỉ sợ thời gian ngắn nữa có thể đột phá lần hai, tiến tới tiêu chuẩn cảnh giới Nguyệt cấp, dựa theo thực lực ma thú mà phân giai vị, chính là tiến nhập trình độ ma thú siêu giai Vương cấp.

- Hắc hắc, nuôi một con chó, có thần long chi tương, lại ba đầu Tiểu Long, cả ngày đi theo đại hắc cẩu ngoắt ngoắt cái đuôi, chó không ra dạng chó, rồng không ra dạng rồng, chủ nhân ta đây thật đúng là thất bại a!

Thấy ba đầu Tiểu Long nghe tiếng mà đến, cùng với đại hắc cẩu bay lượn trên bầu trời, trong lòng Tôn Phi cũng không nhịn được một trận vui sướng.

Chúng nó chính là Thần thú thủ hộ Hương Ba thành.

Bất luận địch nhân nào đến Hương Ba thành đều phải nếm thử răng nanh lợi hại của bọn chúng.

Bình Luận (0)
Comment