Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 699 - Chương 595: Vô Tận Thần Bí

Quoc vuong van tue Full
Chương 595: Vô Tận Thần Bí
 

Dưới sự hướng dẫn của Tôn Phi, sau khi quen thuộc kết cấu đại khái của cả tòa “Thiên Không Chi Thành”, đám người Cech, Drogba chậm rãi tỉnh táo lại từ trong rung động cực độ, trung tâm “Thiên Không Chi Thành” là Vương điện chí cao, xung quanh là các Thiên điện, mỗi người bọn họ đều tự chọn một cái Thiên điện, một bên thời thời khắc khắc bảo vệ xung quanh Vương điện chí cao, một bên khẩn cấp bắt đầu hành trình tu luyện của mình.

Vương điện chí cao chính là chỗ ở của Tôn Phi.

Mà mười hai tỳ nữ và nhân viên dọn dẹp bắt đầu khẩn trương bận rộn làm việc, Tôn Phi từ trong giới chỉ trữ vật lấy ra các đồ vật, đều phải dựa theo bài trí trong vương cung Hương Ba thành khi trước mà sắp xếp lại, đối với đại điện tiến hành bố trí lại một lần nữa, đặc biệt là các đồ vật mà Angela thích, dưới chỉ thị tỉ mỉ của Tôn Phi, trên cơ bản giống phong cách vương cung khi trước.

“Thiên Không Chi Thành” lưu truyền đến nay đã trải qua biết bao nhiêu năm.

Tuy rằng cơ sở vật chất và kiến trúc trong thành đều đầy đủ, trong đại điện có các loại ghế đá, giường, bàn đá, đèn đóm, trù phòng, phòng trữ vật, phòng đợi đều đầy đủ, lớn nhỏ khác nhua, trong hầm rượu rượu ngon sắp xếp ngăn nắp sạch sẽ như mới, thế nhưng dù sao cũng mấy ngàn năm không có ai ở trong thành, vì vậy lúc mới tiến vào lạnh băng, thẳng đến khi các tỳ nữ và đầu bếp dọn dẹp lăn qua lăn lại một phen mới có chút sinh cơ nhè nhẹ.

Những thị nữ này đều là chính Brook và Best tỉ mỉ chọn lựa, trung thành tối đa, đối với Tôn Phi sùng bái cuồng nhiệt như như tín đồ tôn giáo, cũng không cần lo lắng bọn họ tiết lộ cơ mật “Thiên Không Chi Thành” ra ngoài, Tôn Phi ở trong thành xác định đại thể các khu vực mà họ được phép hoạt động, cũng không hề ước thúc gì bọn họ quá, một mình Quốc Vương Bệ Hạ ở Vương điện chí cao, chuẩn bị rèn luyện tinh thần lực.

“Loạn Thế Vương Tọa” bị Tôn Phi tạm thời đặt ở vị trí chủ tọa trong chủ điện “Thần Vương Điện”.

Trong dòng nước, một chữ “Hồi” khắc trên đá dưới đáy hồ lưu động, bên trên là thực vật kỳ dị như liên hoa bạch sắc, so với nửa tháng trước càng thêm xanh biếc tươi tốt, đã nở ra những đóa hoa đẹp đẽ, hơi rung động trong không gian, tỏa ra hương khí nhàn nhạt thấm vào ruột gan, hít vào một ngụm khí khiến người ta có cảm giác phiêu phiêu.

Tôn Phi đứng trước đóa “Yêu liên kỳ dị” quan sát nửa ngày, tổng thể cảm thấy nó có liên hệ không phân cách được với “Thiên Không Chi Thành”, từ lần đầu tiên nhièn thấy chỉ là một gốc thực vật xanh nho nhỏ, đến bây giờ đã nở ra sáu đóa hoa đẹp đẽ, những bông hoa này như trạng thái của “Thiên Không Chi Thành”, đang từ từ thức tỉnh.

Thế nhưng cụ thể huyền bí trong đó, trong khoảng thời gian ngắn Tôn Phi cũng không cách nào nắm rõ.

Toàn bộ “Thần Vương Điện” tràn ngập hương khí.

Mà ngoài điện, dĩ nhiên cũng có hương khí nhàn nhạt tràn ra.

Tôn Phi không có được kết luận rõ ràng, đơn giản là cũng không suy nghĩ thêm nữa, bởi vì loại cảm giác huyết mạch tương liên trong thân thể này giúp Tôn Phi có thể xác nhận, trong “Thiên Không Chi Thành” tuyệt đối không có bất kỳ nguy hiểm nào tồn tại, hắn trở lại trên “Loạn Thế Vương Tọa”, bắt đầu rèn luyện tinh thần lực của mình.

“Tiểu Bá vương” Tiểu Hoán Hùng như là hài tử ham chơi, tham lam hít lấy hương khí tràn ngập không gian, hai tròng mắt đen loạn chuyển, tựa hồ có điều phát hiện, nhảy đến hồ nước, kêu lên vui mừng lăn lộn mà tắm, chơi phi thường cao hứng.

Trên vòm trời ở ngoài “Thần Vương Điện”, đại hắc cẩu dưới sự dẫn dắt của ba đầu tiểu long, dừng như huyễn ảnh lướt qua bầu trời, giống như rồng bay qua biển rộng, hổ nhảy thâm sơm, tự do tự tại.

Màn đêm nhanh chóng phủ xuống.

Khoảng chừng bốn giờ sau, Tôn Phi mở mắt.

- Tại “Thần Vương Điện” rèn luyện tinh thần lực, tốc độ đề thăng nhanh gấp hai lần, chẳng lẽ là bởi vì hương khí tản ra từ bụi cây liên hoa kia có thể an thần tỉnh não?

Tôn Phi thỏa mãn gật đầu.

“Thiên Không Chi Thành” mang một tấm mặt nạ thần bí, đang từng chút từng chút được hắn khám phá ra.

Trong truyền thuyết, cũng bởi vì gặp được tọa “Thiên Không Chi Thành” này mà mới có được cường giả chí tôn đệ nhất đại lục Azeroth hiện nay, võ đạo đỉnh phong khiên chiến được cả thần, Diego Maradona, quả nhiên không phải là chuyện đùa.

Tinh thần lực giống như thủy triều phóng ra bốn phương tám hướng.

Trong các Thiên điện bên cạnh là các thân ảnh cao thủ Hương Ba thành đang tu tập đấu khí, nhất nhất phản ánh rõ ràng trong đầu Tôn Phi, Quốc Vương Bệ Hạ gật đầu, “Loạn Thế Vương Tọa” vô thanh vô tức bay lên trời, tiêu thất trong đó.

Tôn Phi suy nghĩ một chút, hóa thành một đạo lưu quang, quyết định dò xét phương viên ngàn dặm quanh “Ngũ Kiếm Thiên Phong” một phen.

Quả nhiên, chỗ sâu trong dãy núi nguyên thủy, Tôn Phi phát hiện từng đạo khí tức cường đại hung hãn, tràn đầy thú tính và khí tức ma thú chết chóc.

Sau khi thâm nhập tới ngàn dặm, ở đây do một ít ma thú siêu giai chiếm cứ, khí tức phát ra như khói báo động xông thẳng lên trời, đáng sợ vô cùng, thế nhưng mơ hồ có thể sánh với Tôn giả Đại Nhật cấp, Tôn Phi nếu không phải là ỷ mình có “Loạn Thế Vương Tọa” có thể tùy ý xuyên qua thời không, tuyệt đối không dám thâm nhập tới gần quan sát những ma thú siêu giai này như vậy.

Bất quá, mặc dù có “Loạn Thế Vương Tọa” nhưng Tôn Phi cũng không dám tiếp tục thâm nhập sâu hơn.

Bởi vì hình thức Barbarian nhạy cảm với nguy hiểm vô cùng, nó khiến Tôn Phi cảm nhận được ở đâu đó trong cánh rừng bao la vô tận có một tồn tại vô cùng đáng sợ, không được khiêu khích, khí tức nguy hiểm nồng đậm, dường như hữu hình, kích thích trên da Tôn Phi khiến hắn cảm nhận được đau đớn.

Không cần phải mạo hiểm, Tôn Phi lựa chọn trở về.

Từ khi phân bố địa lý, đế quốc Zenit nằm ở phương bắc đại lục Azeroth, mà Hương Ba thành ở cuối phía bắc, vì vậy sâu trong trong dãy núi liên miên vô tận là địa bàn của ma thú, nhân loại chỉ sinh hoạt trên mép giải đất, ở trong rừng sâu có tồn tại gì, rốt cuộc có người hay tộc nào khác tồn tại hay không, mấy vấn đề này vẫn là câu đố không có lời giải đối với cả đại lục.

Cả chính sử lẫn dã sử đều chưa từng ghi chép có người dám xuyên qua dãy núi vô tận vào trong rừng sâu bao la này.

Bởi vì trong rừng sâu vô tận, có rất nhiều tồn tại cường hãn thần linh cũng không địch nổi, càng có vô số người trên đại lục mới nghe tin đã sợ mất mật, chim bay qua cũng hóa cốt rơi xuống, chỉ cần thâm nhập trong đó, tất nhiên phải chết, nơi này là thiên đường của ma thú, địa ngục của nhân loại.

Bất quá, trong lúc nói chuyện phiếm, Tôn Phi đã từng nghe ân sư Krasic từng nói, đã từng có một thuyết pháp lưu truyền trên đại lục, đó chính là thời đại thượng cổ, cuối thời đại chiến Thần Ma, các nước phụ thuộc Ma tộc chiến bại như Ải Nhân tộc, Tinh Linh tộc, Địa Tinh tộc cùng với tộc Cự Nhân bị buộc tới đường cùng, dưới sự bảo hộ của cường giả các tộc, bọn họ đi vào trong phiến rừng sâu bao la, bỏ lại tất cả, kéo dài chủng tộc.

Đương nhiên, cũng có người nói, những chủng tộc tiến nhập trong đó đều táng thân trong rừng sâu bao la, hài cốt không còn.

Bất quá, hôm trước Tôn Phi phát hiện ra di chỉ cự thành ngầm và “Tổ địa cuối cùng” của tộc Ải Nhân, đặc biệt sau khi nhìn thấy huyết thư của hoàng giả tộc Ải Nhân, Tôn Phi đối với trận chiến Thần ma có nhận thức khác xưa, cũng bắt đầu lưu ý và quan tâm đến một số thuyết pháp khác lưu truyền trên đại lục, mà những lời vô tình của Krasic khiến Tôn Phi xúc động không nhỏ.

Lúc này đây, Quốc Vương Bệ Hạ muốn dựa vào “Loạn Thế Vương Tọa” đi ngang nhìn qua phiến rừng bao la vô tận này.

Thế nhưng xem ra, trình độ nguy hiểm xa xa vượt khỏi tưởng tượng của hắn, vẫn là không nên mạo hiểm. Tôn Phi tạm thời dập tắt ý nghĩ này.

Thế nhưng nghi ngờ và lòng hiếu kỳ cũng càng ngày càng khó ức chế, có thể khẳng định, tại phiến rừng sâu này nhất định cất giấu bí mật lớn nhất của đại lục.

Từ sâu trong rừng trở lại đã là rạng sáng ngày thứ hai.

Tôn Phi không có tiến nhập “Thiên Không Chi Thành” mà là trực tiếp đi vào trong Hương Ba thành.

Hắn không làm kinh động kẻ nào, cũng không tận lực thu liễm hơi thở của mình, một đường đi thẳng đến mục đích của chuyến đi này – giáo đường Hương Ba thành!

Bởi vì trong tọa giáo đường này, hơn một năm nay vẫn luôn ẩn dấu một vị cao thủ, ru rú trong nhà, không biết vì mục đích gì, cho tới bây giờ vẫn không rời Hương Ba thành nửa bước, trước đây Tôn Phi để mặc là bởi vì người này không biểu thị ra địch ý, thế nhưng hiện tại, còn không đến mười lăm ngày nữa là đến đại hôn của mình, Tôn Phi phải sớm thanh lý một ít nhân tố không xác định, bảo đảm không để xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Một chỗ bí mật trong mật thất giáo đường.

Một vị cường giả đang tu luyện đột nhiên mở mắt, trong thần sắc khó có thể che giấu sợ hãi của chính mình.

Bình Luận (0)
Comment