- Điện hạ, lời nói và việc làm của ngài hôm nay quá mức mạo hiểm!
Đợi sau khi Tôn Phi rời đi, hai nữ Cung Thủ trong phòng đi tới, đỡ Akinfeev đã lộ vẻ mệt mỏi trên mặt, trong đó có một vị cau mày nói:
- Nếu như người này đem tất cả chuyện hôm nay nói ra ngoài, chỉ sợ người bộ Tài Quyết giáo định chưa đến chạng vạng đã tìm đến nơi này.
- Sẽ không, hắn sẽ không nói ra.
Akinfeev đứng thời gian quá dài, có chút mệt mỏi, dưới sự nâng đỡ của hai vị nữ Cung Thủ ngồi về lại ghế đá bên cạnh thạch ốc.
Lực lượng huyết mạch Tinh Linh trong thân thể không ngừng sống lại, thân thể hắn càng ngày càng không ổn, một ít biểu hiện thần thông Vương tộc Tinh Linh tộc tuy rằng đã giác tỉnh, thế nhưng nguyên tố mộc hệ trên đại lục này vẫn quá bần cùng, coi như là hắn đi tới mép rừng rậm nguyên thủy bao la vẫn không thể tìm một chỗ thích hợp để tu luyện Thần Thông thượng cổ Vương tộc Tinh Linh, nếu như tiếp tục như vậy, hắn sẽ phải chết.
Mà hai nữ Cung Thủ này, tuy rằng trong cơ thể cũng có huyết mạch Tinh Linh tộc nhất định, nhưng lại phi thường loãng, chỉ có thể xem là bán Tinh Linh, không phải là huyết mạch Vương tộc, sẽ không có truyền thừa huyết mạch Thần Thông, vì vậy không xuất hiện tình trạng như Akinfeev.
Bất quá, các nàng cũng có chút đặc thù của bộ tộc Tinh Linh, tỷ như thân hình xinh đẹp dung mạo tú lệ, tỷ như trời sinh tiễn kỹ tuyệt luân cùng với thiên phú ma pháp mộc hệ trạc tuyệt.
- Ta rất hiếu kỳ, điện hạ sao ngài tín nhiệm Hương Ba Vương như thế? Phải biết rằng, hắn là một nhân loại.
Một vị nữ Cung Thủ khác nhắc nhở.
- Hai người các ngươi, mặc dù là Chiến Sĩ cường đại nhất trong tộc, cũng đã có hơn hai trăm năm niên linh, thế nhưng vẫn đều theo tộc nhân khác ẩn cư ở “Lục lộ sơn cốc”. quá trình sinh hoạt ngăn cách, rất ít tiếp xúc thế sự, cho nên đối với nhân loại không hiểu, trong nhân loại, có người tốt, cũng có người xấu, giống như là trong bộ tộc Tinh Linh chúng ta, coi như là ngày hôm nay cả số lượng bán Tinh Linh đều còn lại không tới mấy trăm nhân số, nguyên bản hẳn là nên ủng hộ giúp đỡ lẫn nhau, ở nơi thời đại hắc ám này tương hỗ, nương tựa nhau mà sống sót, thế nhưng vẫn có những Tinh Linh không hiểu khổ tâm của phụ thân, mưu cầu danh lợi và quyền lực…
- Trong mắt ta, Hương Ba thành khác với người bình thường, chúng ta đã dừng lại Hương Ba thành một năm, biến hóa trong một năm nay của Hương Ba thành các ngươi hẳn là đều rõ ràng, có thể cùng một người như vậy trở thành bằng hữu, đó là may mắn của chúng ta…
- Hôm nay, một tòa tế đàn Tinh Linh cuối cùng tiên đoán, rốt cục bắt đầu ứng nghiệm, vận mệnh chi luân đang mở ra luân hồi lần thứ hai, toàn bộ đại lục đều phải nghênh đón thời đại hắc ám, những tà ác đã biến mất này sẽ trở về một lần nữa…
- Mà hỗn loạn, là bắt đầu của trật tự mới, đây đúng là cơ hội cuối cùng của chủng tộc sinh hoạt ngầm trong bóng tối, nếu như không thể nắm chắc, như vậy thứ đợi chúng ta chính là toàn bộ bị diệt sạch!
- Nữ Thần Vận Mệnh chỉ dẫn chúng ta đến tòa cổ thành này, hay là, tất cả cơ hội đều ở trên người Hương Ba Vương Alexander, ta có một dự cảm mãnh liệt, bất luận thế nào, chỉ cần chúng ta kiên trì đứng bên người người nam nhân này, nhất định sẽ cắt được hắc ám, một lần nữa nghênh đón quang minh.
Thời điểm nói xong câu sau cùng, ánh mặt trời xuyên thấu qua nóc nhà thạch ốc, chiếu đến trên mặt Akinfeev.
Dương quang kim sắc và tóc vàng kim sắc, còn có dáng tươi cười chân thành trong suốt khiến mỹ thiếu niên đang phải chịu đau ốm dằn vặt này tỏa ra một cảm giác thần bí, thần thánh không nắm rõ trên thân, một loại lực lượng tiên đoán vận mệnh vô thanh vô tức quanh quẩn trên thân hắn.
Hai nữ Cung Thủ nhìn qua, cũng không nói gì nữa.
- Khục khục… Khục khục…dược tệ Hương Ba Vương tặng…cũng không biết hiệu quả thế nào…
Akinfeev mở bình thuốc màu tím trong tay ra, ngay cả băn khoăn cũng không có một chút nào, trực tiếp ùng ục uống một ngụm, chỉ cảm thấy một luồng cảm giác thanh lương trong nháy mắt truyền khắp toàn thân, hiệu quả đây so với chính hắn tân tân khổ khổ góp nhặt một năm mới chế thành “lục sắc chi lộ” càng thêm kỳ diệu hơn.
Một đoàn huỳnh quang lục sắc từ bốn phía vườn hoa và dây leo bay lượn ra, vây quanh mỹ thiếu niên tóc vàng.
Dần dần, trên mặt hắn xuất hiện nhiều hơn một tia hồng nhuận.
…
…
- Hô…Cái sát thần này rốt cuộc cũng rời đi!
Trong thạch thất ngầm giáo đường Hương Ba thành, cảm thụ được khí tức bàng bạc trên mặt đất rốt cục cũng tiêu thất, có người há mồm thở ra một ngụm trọc khí, tâm rốt cục cũng về tới lồng ngực, chỉ cảm thấy một mảnh băng lương phía sau lưng, mồ hôi ướt đẫm.
Ngày thường bọn họ luôn luôn cho mình là Chiến Sĩ chính nghĩa không sợ tà ác, thời điểm mỗi khi quang minh cần bọn họ, bọn họ có thể không chút do dự hiến thân, bọn họ đối với thực lực và địa vị của mình phi thường đắc chí, luôn cho rằng mình tài trí hơn người, thế nhưng, cho đến giờ phút nàt, thời điểm nguy hiểm tới gần bọn họ mới phát hiện ra, thì ra chính mình cũng không thích hợp với từ dũng cảm này.
Phát hiện này khiến cho bọn họ vừa thẹn vừa giận trong lòng.
- Xem ra xác thực là hắn không tới vì chúng ta, cũng không phát hiện ra chúng ta.
Trong đôi mắt Denisov lóe ra quang mang thâm độc, tay trái nhẹ nhàng vỗ chỗ tay phải bị Tôn Phi kích thương, tuy rằng thương thế đã triệt để trị hết, thế nhưng không biết có phải là tác dụng tâm lý hay không, hắn vẫn cảm thấy vị trí vết thương khi trước thường có từng đợt đau đớn mơ hồ.
- Kỳ lạ, hắn đột nhiên đến khu vực giáo đường, là tới làm gì?
Tên khác trầm tư nhíu mày nói.
- Có lẽ là đến tìm Marzora đi, căn cứ vào điều tra khi trước, Hương Ba Vương và Marzora có một ít giao dịch bí mật.
Tứ đại cường giả tổng hợp đưa ra suy đoán:
- Chuyện này cũng không cần lo lắng, chúng ta phái người đi điều tra một phen sẽ biết, hiện nay Hương Ba Vương ở ngoài sáng, chúng ta ở trong tối, hành sự dễ dàng hơn nhiều, chỉ cần chú ý cẩn thận, đợi được đại nhân đến là có thể giải quyết hết thảy.
- Ha ha ha, vậy thì tốt quá, Hương Ba Vương đáng chết này, còn ở trong mộng đẹp của chính mình, cho rằng mình là vô địch thiên hạ, hắc hắc hắc, ta muốn biết, thời điểm ngày đại hôn của hắn, đại nhân mang theo chúng ta tiến nhập vương cung Hương Ba thành, ngay trước mặt hắn cướp đi vị hôn thê của hắn, lại giết sạch mọi người trong vương thất, triệt để phá nát Hương Ba thành, khi đó, hắn sẽ mang biểu tình gì, ha ha ha, ta thề, đến lúc đó nhất định phải hung hăng làm nhục hắn, báo thù một quyền này!
Denisov tàn bạo nói.
- Thực sự là nghĩ không ra, vì sao còn phải chờ tới mười ba ngày sau mới có thể động thủ, không biết đại nhân nghĩ như thế nào vậy? !
Raktic oán trách một câu.
- Câm miệng, ngươi muốn chết sao? Quyết định của đại nhân, há chúng ta lại có thể nghi vấn? Đại nhân còn có chuyện trọng yếu hơn, mười ngày sau mới có thể xuất thủ, rồi lại nói, Hương Ba Vương giết không ít người của chúng ta, đại nhân tự nhiên là muốn ở thời điểm hắn đắc ý nhất mà ra tay, hung hăng lăng nhục hắn!
- Không cần phải gấp, Hương Ba Vương chỉ còn hơn mười ngày sống sót, đến lúc đó phế bỏ đấu khí của hắn, tùy tiện cho các ngươi dằn vặt hắn!
- Hừ, ta muốn xẻo từng miếng thịt trên người hắn, từng miếng từng miếng một, hắc…
…
…
Rời khỏi hoa viên giáo đường, Tôn Phi đích thật là đi tìm Thần Sư Marzora.
Trong một năm nay Marzora ở Hương Ba thành thành thật rất nhiều, Hương Ba thành trùng kiến cải tạo, hao phí không ít tài vật, đại bộ phận đều là Tôn Phi dùng Horadric Cube hợp thành ma pháp thạch đẳng cấp cao, sau đó phái người đến giáo đường đổi thành ma pháp thạch đẳng cấp thấp hơn, trong quá trình này Marzora cũng ăn bớt được không ít, ngày ngày thoải mái đắc ý, không cần lo lắng hết lòng đi lục đục với nhau, mập ra không ít.
Tôn Phi lại đưa ra yêu cầu đổi chừng một vạn miếng ma pháp thạch thấp phẩm, lại cùng hai người Marzora và Luciano đi dạo một vòng quanh giáo đường, lúc này mới rời đi.
Nhìn bóng lưng Tôn Phi, hai người Marzaro và Lucianos lén xoa mồ hôi lạnh trên trán, nhìn nhau hoảng sợ, lộ ra thần sắc kinh khủng.
Nói thật, một năm nay bọn họ ở Hương Ba thành cũng coi như là tiêu diêu tự tại, không cần phí công sức cũng có tiền, cuộc sống như thế đã rất thỏa mãn rồi, thực sự không muốn làm kẻ địch với người đáng sợ như Hương Ba Vương.
Thế nhưng suy nghĩ một chút thân phận của bốn vị dưới mật thất, không thể không đối lập với Hương Ba Vương, thật sự là bởi vì địa vị của bọn họ khiến người ta quá sợ hãi, căn bản là không thể chối từ.
- Hy vọng đến lúc đó, bọn họ thật sự có thể làm như khi nói, dễ dàng chém giết Hương Ba Vương…Bằng không, không người nào có thể thừa nhận được sự trả thù của hắn!
Marzora âm thầm cầu khẩn trong lòng.