Tôn Phi cường thế, triệt để rung động toàn bộ đế quốc.
Tất cả kế tiếp, đều như Tôn Phi đã đoán trước…
Trải qua đêm hôm đó, quân bộ đế quốc triệt để thay đổi thái độ đối với Hương Ba Vương cùng các tướng lĩnh có quan hệ thân mật với Hương Ba Vương, ngày thứ hai đã nhanh chóng phái tân đặc sứ quân bộ đến, bắt đầu sửa chữa những sai lầm của Mathijsen.
Vị đặc sứ quân bộ mới này là quan viên thuộc phái của nhị hoàng tử Domingos, đã từng gặp qua Tôn Phi một lần, thái độ hòa ái đến cực điểm, rất nhanh đã hóa giải được oán khí trong lòng các binh sĩ trú quân, mà Frank Ribery trong họa được phúc, được sắc phong làm quý tộc tam đẳng đế quốc, tiếp nhận vị trí tân thành chủ Song Kỳ thành, Fernando Gago tiếp nhận vị trí của Ribery, trở thành quân đoàn trưởng trú quân Song Kỳ thành.
Hai người này sớm đã được cho rằng là tướng lĩnh thân hệ của Hương Ba Vương.
Quân bộ không có chút ý tứ nào để cho những quan viên khác hoặc quý tộc khác chấp chưởng Song Kỳ thành, biến Song Kỳ thành tựa như hậu hoa viên của chúa tể Hương Ba Vương.
Cùng lúc đó, đám người Delixi, Mathijsen chết đi giống như là bọt khí tan biến đi, không có tạo thành chút gợn sóng nào, không ai cảm thấy thương cảm cho hai người bọn hắn, thậm chí không hề đề cập đến, phảng phất như hai người này chưa từng tồn tại trên thế gian này vậy.
Buổi chiều ngày thứ hai, quân đoàn “Lôi Thần Chi Tiên” cũng xuất phát trở về đế đô.
Tôn Phi vẫn đợi tất cả tình thế ở Song Kỳ thành đều bình ổn xuống, cố ý ở lại gặp tân đặc sứ xong, lúc hoàng hôn mới xin miễn sự níu giữ của đám người Ribery, trở lại Hương Ba thành.
Lộ trình bảy, tám trăm dặm, đối với thực lực của Tôn Phi hiện tại mà nói chỉ là sự tình vài chục phút mà thôi.
Trong nháy mắt, lăng không bao quát, xa xa đã là Hương Ba thành.
Trong màn đêm, Hương Ba thành đèn đuốc sáng trưng, nở rộ đủ mọi màu sắc ma pháp, phảng phất như một tòa chi thành mộng ảo, rực rỡ mỹ cảm, cũng là từ trên vòm trời nhìn xuống bao quát, so với đế đô Saint Petersburg, thậm chí Hương Ba thành còn vượt xa, ngoại trừ quy mô nhỏ hơn ra, tòa bắc thành này còn vượt qua đế đô, hơn nữa càng tràn đầy sức sống.
Tôn Phi ẩn nấp thân ảnh, lặng yên xẹt qua bầu trời Hương Ba thành.
Thành nhỏ yên tĩnh dường như thiếu nữ ngủ say, tất cả tình trạng đều bình thường.
Chỉ là số người trong thành tựa hồ nhiều hơn so với lúc trước rất nhiều.
Khu dịch quán đã đầy khách, tiếp qua không đến nửa tháng nữa, Hương Ba Vương cưới hai vị Vương phi, đây là việc vui của khắp thành, trong thành các nơi đều bắt đầu chuẩn bị, so với ngày thường càng thêm phồn hoa, lúc này chính là thời điểm náo nhiệt nhất, tiếng người nói ồn ào, dòng người đi như mắc cửi, rất náo nhiệt.
Tôn Phi nhịn không được lặng lẽ xà vào đám người, sau khi cải trang một phen đảm bảo không có người nào có thể nhận ra mình liền nghêng ngang đi mọi nơi, cảm thụ sức sống dâng trào của tòa cổ thành mới được tân trang, trong lòng tràn đầy cảm giác thành tựu.
Tôn Phi đi lại trong thành, đến một tửu quán nổi tiếng nhất thành mua một phần cơm tinh xảo, để trong hộp ma pháp giữ ấm, một đường đi tới cửa hàng ngay mặt đường của thương hội Soros.
Jessica thấy Quốc Vương Bệ Hạ đến, cảm thấy phi thường kinh ngạc.
- Lại tới quấy rầy, ngày hôm trước hơn nửa đêm đến chỗ ngươi ăn ké, làm hại ngươi lại phải xuống bếp làm một phần cơm, ngày hôm nay ta mang một ít đồ qua đây, coi như là lại lễ, ta đoán ngươi chưa ăn cơm, thế nào, không quấy rầy việc buôn bán của ngươi đi?
Tôn Phi vừa nói vừa cười hì hì đem hộp thức ăn bày ra trên bàn.
- Làm sao vậy được, ta còn hy vọng ngài ngày ngày có thể tới, đến khi mọi người biết Quốc Vương Bệ Hạ bình thường hay đến chỗ chúng ta, như vậy con dân Hương Ba thành chẳng phải là đều muốn tới cửa sao, hì hì.
Jessica từ lúc đầu là kinh ngạc giờ đã chuyển thành hưng phấn vui vẻ cười đùa.
Vừa nói thiếu nữ vừa quay lại sai người chuẩn bị đồ ăn, còn mình thì lên lầu thay một bộ lễ phục sườn xám bó sát người, lại tỉ mỉ trang điểm một phen mới trở lại ngồi đối diện với Tôn Phi.
Nguyên bản Jessica đã là mỹ nhân khuynh thành, trải qua thời gian này được Abramovich tận lực bồi dưỡng và tôi luyện, càng đem sự mỹ lệ phát huy đến cực hạn, giống như là một khối đá quý phát quang.
Lúc này Jessica đang mặc trang phục mà khi xưa Quốc Vương Bệ Hạ lúc buồn chán thiết kế ra, hiện tại đã thịnh hành trong toàn bộ Hương Ba thành, cần cổ trắng nõn như ngọc lộ ra càng kinh tâm động phách, xương quai xanh mượt mà, trên cổ đeo “Khi Thần Văn Chương” mà khi trước Tôn Phi tặng cho, đầu mày cuối mắt mỉm cười, trong lúc giơ tay nhấc chân đều có một loại mỹ lệ, phảng phất chỉ cần liếc mắt nhìn cũng sẽ bị vẻ đẹp đó làm cho kinh người.
Có giai nhân tuyệt sắc như vậy tiếp đón, bữa cơm tối này của Tôn Phi thật hứng thú dạt dào.
Kỳ thực lúc đầu Tôn Phi muốn len lén đi tìm Vương phi tương lai Angela.
Bởi vì hơn một năm nay đã dưỡng thành thói quen, mỗi lần sau khi trải qua đại chiến hoặc giết chóc ở thế giới hiện thực Tôn Phi đều sẽ ngồi một chỗ trò chuyện với Angela, thiếu nữ thuần khiết như thủy tinh, trên thân nàng có một loại khí tức điềm tĩnh và an nhiên, có thể gột rửa sát lục chi khí trên thân Tôn Phi, cũng có thể khiến tâm tình đang xao động của Quốc Vương Bệ Hạ một lần nữa trở lại an tĩnh.
Thế nhưng, dựa theo truyền thống Hương Ba thành, trước khi chính thực đại hôn, Tôn Phi và Angela không thể gặp mặt, vạn nhất thời điểm lén trèo tường vào bị cha vợ bắt gặp cũng thật là không khéo, vì vậy Quốc Vương Bệ Hạ suy nghĩ một chút, vẫn là dập tắt ý định đó, đi tới chỗ Jessica.
Jessica và Angela mặc dù là hai người khác nhau thế nhưng trên thân hai người đều có khí tức tương đồng, cùng tâm sự với cô gái thông minh xinh đẹp này cũng có thể khiến thể xác và tinh thần của Tôn Phi đạt được bình tĩnh và an nhiên sau khi trải qua giết chóc.
Quả nhiên, có lẽ do trên thân thiếu nữ này có khí tức vô cùng thuần khiết, hơn nữa Tôn Phi vẫn luôn xem hai huynh muội Hesjey là bằng hữu của mình, toàn bộ quá trình Tôn Phi đều không có ý niệm gì, đối mặt với nhau cũng là tự nhiên đến cực điểm, một cỗ xao động giết chóc trong lòng rất nhanh cũng tiêu thất vô tung.
Tôn Phi càng khẳng định suy đoán của mình.
Thiếu nữ mỹ lệ kinh người trước mắt này nhất định có linh hồn tinh thuần như thủy tinh giống như Angela.
…
…
Ngoài cửa phòng, ánh đèn loang lổ.
Bốn vị hộ vệ thương hội Soros đều mang thần sắc lo lắng trên mặt.
Lần thứ hai bọn họ xem Tôn Phi là mặt trắng nhỏ của Jessica.
Nghĩ không ra lúc này mới cách một đêm, ngày hôm trước mặt trắng nhỏ cùng Heskey đến tìm nữ lão bản, thế nhưng hôm nay lại không biết sống chết xuất hiện nữa, lẽ nào gia hỏa này thật sự không biết lão bản của chúng ta đã sớm được Hương Ba Vương độc chiếm? Mặc dù nói ngươi là giáo thụ Văn Vũ Đại Học Hương Ba thành, thân phận coi như là tôn quý, thế nhưng so với Hương Ba Vương ngươi thật đúng là kém mười vạn tám ngàn dặm, dám không biết sống chết đào góc tường Hương Ba Vương, lẽ nào giáo thụ trong đai học đều không biết sống chết như vậy?
Bốn hộ vệ thực lực không sai, mỗi một người đều đứng ở góc tường với vẻ mặt đau khổ.
Bọn họ đều là những tay già đời kinh nghiệm cực kỳ phong phú, ánh mắt lợi hại, ngày thường thấy nữ lão bản không cảm xúc gì với nam nhân, không biết là trúng mê hồn thuốc gì thế nhưng đối với tên “Mặt trắng nhỏ” này thật đúng là có hảo cảm, cùng nhau ăn cơm, lại còn trang điểm một phen thì liền biết, hai người này nhất định có “gian tình”, không cần suy đoán.
Suy nghĩ một chút, nếu như sau này bị Hương Ba Vương biết, không chỉ có mặt trắng nhỏ không may mà sợ rằng cả bốn người bọn họ không chết cũng bị lột một tầng da.
Thế nhưng, bốn người bọn họ cũng không dám đi nhắc nhỏ mỹ nữ lão bản.
Theo Jessica một đoạn thời gian, bọn họ cũng biết tính tình vị lão bản mỹ nữ kia, thoạt nhìn đối với ai cũng là hòa khí, thế nhưng một khi nhận thức đúng sự tình, coi như là nhân vật như chủ quản Abramovich cũng khó mà làm thay đổi được chủ ý của nàng, chỉ sợ tùy tiện nói cũng là vô ích. Hơn nữa, thân phận của mặt trắng nhỏ cũng không phải là bình thường, là giáo thụ đại học Văn Vũ Hương Ba thành, thực lực xa xa vượt qua bốn người bọn họ, cũng không phải là nhân vật mà bọn họ có thể đối phó được.
Đây phải làm như thế nào cho phải?
Bốn vị hộ vệ rơi vào sầu khổ kinh khủng.
- Phải đem chuyện này nhanh chóng báo cho chủ quản Abramovich biết, bằng không cứ tiếp tục như vậy, xảy ra đại sự…Thật sự không được thì phải nhờ đại nhân phái cao thủ qua đây, thần không biết quỷ không hay, lén lút giết chết tên mặt trắng nhỏ này.
Một giờ sau.
Nhìn mỹ nữ lão bản nở nụ cười tươi tiễn “Mặt trắng nhỏ” về, một hộ vệ rốt cục làm ra quyết định.
…
…
Từ chỗ Jessica rời đi, Tôn Phi vô thanh vô tức bay lên trên cao, hướng về phía “Ngũ Kiếm Thiên Phong” bay đi, đám người Torres đã ở “Thiên Không Chi Thành” tu luyện tròn một ngày hai đêm, không biết đã có ai đột phá hay chưa.
Thời điểm cách núi Sư Tử Hoàng Kim mười dặm, Tôn Phi cảm nhận được từng đạo khí tức kỳ dị, trong lòng đột nhiên khẽ động, thân hóa lưu quang, rơi vào trên ngọn núi Sư Tử.