Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 743 - Chương 639: “Tứ Căn Thứ” Hương Ba Vương

Quoc vuong van tue Full
Chương 639: “Tứ Căn Thứ” Hương Ba Vương
 

Hơn nữa nhìn biểu hiện thì có vẻ địa vị của những người này ở binh đoàn dong binh “Phonh Hành Chi Mã” cũng không thấp, trách không được từng người đều mang theo một cỗ khí tức ương ngạnh, mắt hàm sát khí, vừa đến đã nhìn xung quanh. Thời điểm nhìn thấy bọn nhỏ quần áo rách nát, một vị dong binh dẫn đầu, trên trán có một vết sẹo chữ thập nhíu mày.

- Đây là chuyện gì? Tửu lâu này cũng coi như là tửu lâu nổi danh trong thành, làm sao lại có đám ăn mày làm loạn ở đây như vậy, thật sự là mất hứng!

Tráng hán mặt sẹo không hài lòng lẩm bẩm.

Phía sau hắn là một gã dong binh thân hình cao gầy quát to:

- Chỗ này được binh đoàn “Phong Hành Chi Mã” chọn làm nơi mở tiệc chiêu đãi cao thủ binh đoàn dong binh “Hỏa Huyết”, tầng hai của tửu lâu chúng ta đã bao tất cả, người không liên quan mau cút đi cho ta, bằng không đừng trách lão tử không khách khí!

Tầng hai vốn cũng không có bao nhiêu khách, vừa nghe bốn chữ “Phong Hành Chi Mã”, nguyên bản còn muốn mắng vài câu, nghe xong liền mặt mũi trắng bệch, nhanh chóng thu dọn đồ đạc, cuống quýt đi xuống dưới lầu, cũng không dám quay đầu nhìn lại.

Inzaghi nhíu mày, kéo mấy người Owen đang muốn phản bác lại, lại gọi nhân viên tạp vụ đem bàn cơm nước dọn xuống lầu một, sau đó ý bảo Daenerys gọi bọn nhỏ cùng đi xuống dưới lầu một ăn cơm.

- Yêu, cô nương thật xinh đẹp, ai a, eo nhỏ dáng xinh quá a, ở đây với đại gia chút nào!

Vài tên dong binh “Phong Hành Chi Mã” thấy thân hình của Daenerys liền sáng ngời mắt, không khỏi huýt gió trêu chọc.

Daenerys trừng mắt nhìn.

Bất quá nàng cũng nghe qua danh hiệu của binh đoàn “Phong Hành Chi Mã”, quái vật lớn như vậy tuyệt đối không thể trêu vào để tránh gây thêm phiền phức cho đám người Inzaghi, nữ Vũ Sĩ cũng không nói nhiều, mặt mang theo lửa giận cúi đầu đi xuống hướng lầu một.

- Ha ha ha…

Nhìn một màn này khiến các dong binh “Phong Hành Chi Mã” càng thêm đắc ý, vỗ bàn cười lên ha hả.

Trên mặt tên dong binh thân hình cao gầy kia đột nhiên hiện lên một nụ cười giảo hoạt, thời điểm một tiểu hài tử đi ngang qua hắn đột nhiên vươn chân ra, tiểu hài tử không hề phong bị ngã ra đất, bịch một tiếng nằm trên sàn nhà, nhất thời máu mũi tràn ra, đau đến rơi nước mắt.

- Ngươi…

Daenerys giận dữ.

Nàng chú ý tới quá trình dong binh kia giở trò xấu, chỉ là thực lực kém quá xa, chưa kịp làm ra phản ứng.

- Thế nào? Tên ăn mày bẩn thỉu này, đạp trúng chân lão tử làm bẩn giày ma pháp trân quý của ta, nên tính thế nào đây hả?

Gã dong binh cao gầy dùng giọng điệu thâm độc cười nói:

- Tiểu mỹ nữ, ngươi là người thân của đứa bé này? Hắc hắc, vậy thì tốt quá, nói đi, bồi thường thế nào? Ít nhất mười mai kim tệ, hắc hắc, nếu như bồi thường không nổi, cứ tới uống với huynh đệ chúng ta vài chén là được!

Kế tiếp còn có chuyện quan trọng phải làm, nguyên vốn không nên để một cô nương xa lạ ở trên lầu, bất quá Daenerys thật sự là xinh đẹp, tư thái xinh xắn, eo nhỏ như liễu, đặc biệt có khí chất Vũ sĩ và nữ nhân bình thường không có càng làm cho các dong binh như bị mèo cào, tâm ngứa râm ran khiến tên dong binh cao gầy và các đồng bọn nhịn không được mà nảy sinh ý trêu chọc Daenerys, hơn nữa nữ nhân xinh đẹp này có dáng dấp cũng là dong binh, phỏng chừng cũng không có lai lịch gì lớn, lưu lại vui đùa một chút, mọi người thoải mái vui đùa một phen, xong việc trực tiếp giết người diệt khẩu cũng sẽ không để lạ vấn đề gì.

- Ngươi…Không nên quá phận, mới vừa rồi chính là ngươi cố ý!

Daenerys ôm lấy đứa bé, yêu thương vạn phần lau máu mũi cho cô bé, tức giận nói.

Bọn người kia thật sự là quá ghê tởm, hài tử nhỏ như vậy thế nhưng cũng hạ thủ được.

- Ha ha ha, lão tử cứ quá phận như vậy, cố ý như vậy đấy, thì thế nào chứ? Nói một câu, có bồi thường giày ma pháp cho lão tử hay không?

Tên dong binh cao gầy nham hiểm nói.

Bé gái hiển nhiên cũng bị dọa, chăm chú chui vào lòng Daenerys, khóc cũng không dám khóc.

Inzaghi nguyên vốn là đã đem đám trẻ xuống lầu một vẫn chưa thấy Daenerys xuống liền lên xem, đảo mắt qua liền minh bạch chuyện gì xảy ra, mặt nhăn nhíu mày, đi tới bên tai Owen nói vài câu gì đó, sau đó vỗ vỗ vai Daenerys, cùng nhau mang theo đứa nhỏ xuống dưới lầu một.

- Còn muốn chạy? Con mẹ nó không biết sống chết, mấy tiểu tiện chủng các ngươi chứ…

Gã dong binh cao gầy thấy thế liền giận dữ, đập bàn đứng lên muốn truy đuổi xuống dưới, thế nhưng chỉ thấy trước người hắc y chợt lóe, một thiếu niên hắc kỵ sĩ diện mục thanh tú thoải mái chắn trước mặt hắn, trong lòng hắn rùng mình một cái, bị tốc độ kinh khủng trong khoảnh khắc của thiếu niên này làm cho kinh sợ, không dám động thủ trước, giận dữ hỏi:

- Ngươi là ai, dám quản sự tình của binh đoàn “Phong Hành Chi Mã”, mau cút đi!

- Muốn đền tiền phải không?

Owen mở lòng bàn tay ra, mười mai kim tệ lấp lánh ném tới dưới chân tên dong binh cao gầy, mười mai kim tệ xếp chỉnh tề thành hình trụ, không kém mảy may, Owen khiêu khích cười cười nói:

- Kim tệ ở chỗ này, liền xem ngươi có bản lĩnh cầm trong tay hay không?

- Phi! Tiểu tiện chủng, dám khoe khoang trước mặt lão tử?

Tên dong binh cao gầy ngẩn ngơ, bị khiêu khích như vậy kích thích, nhất thời hắn giận dữ rút trường kiếm bên hông ra, mũi kiếm lóe ra hàn quang, khoát tay bổ tới Owen.

Owen cười nhạt một tiếng, thân hình lóe lên một cái.

Cả người Owen giống như huyễn ảnh tiêu thất tại chỗ.

Sau một cái chớp mắt, chỉ nghe xuy xuy vài tiếng, tiếp theo là huyết quang hiện lên, chỉ thấy gã dong binh cao gầy ngẩn người, đột nhiên hét lên như lợn bị chọc tiết, trên mặt là một mảnh thần sắc kinh hãi gần chết, thì ra đùi bên phải của hắn không biết lúc nào đã bị chặt đứt, rơi xuống mặt đất bên cạnh mai kim tệ.

Cả người hắn chỉ còn lại một chân, kêu thảm ngã xuống đất.

Keng keng keng keng! !! !

Sắc mặt hơn hai mươi dong binh trên lầu hai đại biến, bất quá phản ứng của bọn họ cũng rất nhanh, từng người rút trường kiếm bên hông ra, bóng người lóe lên, mặt mang theo sát khí um tùm, rất ăn ý đứng bao vây tứ diện quanh Owen, cả vị trí thang lầu và cửa sổ cũng có người đứng bảo vệ.

Vị thủ lĩnh mặt sẹo rất nhanh đã bước tới, từ trên cao nhìn xuống Owen, thần sắc hiện ra vẻ ngưng trọng, mở miệng nói:

- Có ý tứ, không nghĩ tới ta lại nhìn nhầm rồi…Không biết vị tiểu huynh đệ này từ đâu tới đây?

- Thế nào? Đánh không lại thì lôi kéo làm quen?

Owen không chút nào hoảng loạn, ngược lại khí thế càng cao hơn:

- Nếu đã đi tới Hương Ba thành thì thành thành thật thật đừng nháo sự, các ngươi chính là làm mất mặt binh đoàn “Phong Hành Chi Mã”, coi như là đội trưởng các ngươi cũng không dám làm càn trong Hương Ba thành, các ngươi tính là gì, cũng dám nháo sự trong Hương Ba thành?

- Ngươi…Là người của Hương Ba Vương?

Sắc mặt của tráng hán mặt sẹo đại biến.

- Michael Owen, một trong tứ căn thứ “Sát Thứ” dưới trướng Alexander Bệ hạ!

Thiếu niên cực kỳ thuận miệng xưng tên nghe rất phong cách, dù sao cũng còn trẻ, ý nghĩ cổ quái rất nhiều, lúc trước hắn cùng đám người Raul đã sớm nghĩ ra cái tên rất uy phong cho mình, bốn người tự xưng là “Tứ Căn Thứ”, ngày hôm nay rốt cuộc đã phát huy công dụng.

Sắc mặt tráng hán mặt sẹo nhất thời khó coi hết sức.

Bình Luận (0)
Comment