Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 768 - Chương 664: Một Đời Hung Nhân Ngã Xuống

Quoc vuong van tue Full
Chương 664: Một Đời Hung Nhân Ngã Xuống
 

- Đây…

Đối mặt với câu hỏi của Hương Ba Vương, Mellberg cảm thấy một trận chột dạ.

Thực lực của Hương Ba Vương xa xa vượt khỏi dự đoán khi trước của hắn, căn cứ vào trình độ đáng sợ của ngũ đạo kiếm khí kim sắc ban nãy mà nói, ít nhất cũng phải là Nguyệt cấp đại viên mãn, nửa bước nữa là đến trình độ Tôn giả Đại Nhật cấp, tuyệt đối hắn không có khả năng chống lại, nếu như giao thủ, chính mình là người chết là không thể nghi ngờ.

Bất quá, chuyện đến nước này, mũi tên đã đi không thể quay đầu, hắn nhìn mấy đạo thân ảnh đang ngồi xa xa một chút, sức mạnh đột nhiên nổi lên, lớn tiếng nói:

- Đêm qua, hơn năm mươi dong binh tinh nhuệ “Phong Hành Chi Mã” chúng ta toàn bộ chết thảm, có đầy đủ căn cứ chính xác cho thấy, những huynh đệ này của ta đều là chết trong tay Vũ sĩ Hương Ba thành, Alexander, chuyện này ngươi giải thích thế nào?

- Giải thích?

Tôn Phi như là nghe được chuyện gì buồn cười nhất trên thế giới này, khinh miệt cười:

- Đáng tiếc, ngươi đã lãng phí cơ hội lần này, muốn hướng Bản Vương đòi giải thích gì? Hơn một trăm danh dong binh “Phong Hành Chi Mã” lén lút ẩn nấp trong Hương Ba thành ta, là vì sự tình gì, trong lòng ngươi biết rõ, nếu có ác niệm phóng hỏa giết người, dĩ nhiên đáng chết! Bản Vương còn chưa chất vấn ngươi chuyện này, ngươi làm ra chuyện ác trước lại đến chất vấn Bản Vương, thực sự là đổi trắng thay đen!

- Điều đó là không có khả năng! Các huynh đệ “Phong Hành Chi Mã” ta đều là dong binh chính trực, không có chuyện làm ra sự tình phóng hỏa giết người, còn nữa, coi như bọn họ đã làm sai chuyện cũng phải do “Phong Hành Chi Mã” chúng ta trừng phạt, bản đội trưởng ta ngày hôm qua ở trong thành, Hương Ba thành các ngươi giết người trước, có từng thông tri cho bản đội trưởng ta chưa?

Mellberg xảo ngôn, cười lạnh phản bác.

- Ha ha ha, thông tri ngươi? Ngươi cho ngươi là cái thá gì?

Tôn Phi cười to.

Sau một cái chớp mắt, Tôn Phi đột nhiên ngưng cười, trong ánh mắt nhìn Mellberg tràn đầy thương hại và mỉa mai.

- Xem ra mấy năm nay quá mức kiêu ngạo, thật làm cho “Phong Hành Chi Mã” quên mất chính mình có bao nhiêu phân lượng, không sai, những người đó đều là Bản Vương giết sạch, chuyện này, Bản Vương không cần phủ nhận, nhưng thật ra “Hải đạo chiến tranh” Mellberg ngươi không biết mục đích mà hơn một trăm năm mươi danh dong binh đi tới bình thường? Không phải là đội trưởng các hạ lựa chọn tỉ mỉ, ẩn nấp kín đáo trong thành sao? Ngươi sớm đã sắp xếp kế hoạch cho bọn họ hi sinh, bây giờ lại nói cái gì mà đạo đức nhân nghĩa…Thật sự nghĩ không ra a, nguyên tưởng rằng ngươi chỉ là ương ngạnh, ít nhất còn có dũng cảm đảm đương, hiện tại xem ra…Thật là làm cho Bản Vương thất vọng, đến đây đi, muốn vì huynh đệ của mình báo thù, mặc ngươi đưa tay, để cho Bản Vương xem rốt cục “Phong Hành Chi Mã” có cái năng lực này không!

Tôn Phi nói xong, cười nhạt không nói.

- Ngươi…

Mellberg bị những lời này của Tôn Phi làm cho kích thích đến mức đầu muốn bốc cháy.

Dường như mới vậy đã sợ hãi rụt rè, hắn nhìn trước ngó sau, tác phong ngày thường của “Hải đạo chiến tranh” mất sạch sẽ, vừa mới bắt đầu đã bị khí thế của Tôn Phi ép tới gắt gap, quả thực sắp không thở nổi.

Hắn quay đầu lại một chút nhìn hai vị đồng bọn bên người, ném ra một ánh mắt:

- Đồng loạt ra tay, chém Hương Ba Vương!

Lời còn chưa dứt, Mellberg, Isaksson và vị cao thủ bị vòng bảo hộ phản chấn đến thổ huyết lúc trước rất ăn ý, ba người nhất tề xuất thủ trong nháy mắt.

Mellberg có thể tung hoành đại lục, không kiêng nể gì cả, ngoại trừ cao thủ trong binh đoàn của hắn nhiều như mây ra thì thực lực của hắn cũng tương đối dũng mãnh, hơn nhiều năm trước đã là cường giả Bán Nguyệt cấp đỉnh phong, lúc này vừa ra tay, đấu khí hỏa diễm cả người tăng vọt, toàn bộ thân thể nở rộ quang diễm xích sắc, trong nháy mắt đã nhảy lên tiêu chuẩn Mãn Nguyệt cấp thượng giai bát đoạn.

Mà hai dong binh phía sau hắn cũng đều là bò ra từ xác người, là những cường giả Nguyệt cấp có kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú.

Ba người này đã từng liên thủ vô số lần, đã sớm có ăn ý với nhua, thậm chí mơi hồ tạo thành trận đồ kỳ lạ, lực lượng tương sinh, chồng lên nhau như sóng lớn biển rộng, cuộn trào mãnh liệt, khí tức kinh khủng kinh thiên động địa, triệt để bao phủ hơn nửa quảng trường, khí tức như lốc kéo tới Tôn Phi ở trên đài cao.

Một kích kia thật có thể nói là làm cho thiên địa biến sắc.

Bàn về lực công kích chỉ sợ đã đạt đến Nguyệt cấp đại viên mãn, nửa bước nữa là tới trình độ một kích của Tôn giả Đại Nhật cấp.

Tất cả mọi người đều nín thở ngưng thần nhìn.

Đây chính là thời khắc mấu chốt.

Tuy rằng lực lượng của Hương Ba Vương vừa làm cho người ta phải thấy chấn động, thế nhưng đối mặt với công kích liên thủ kinh khủng như vậy, muốn chính diện đón đỡ chỉ sợ là không dễ dàng, chí ít cũng phải triền đấu một phen, chỉ cần ba người này quấn lấy Hương Ba Vương, những người còn lại của Hương Ba thành cũng không đáng để suy nghĩ….

Những cao thủ khác của liên minh săn rồng đang nóng lòng muốn thử.

Nhưng mà…

- Đây là lực lượng cuối cùng của “Phong Hành Chi Mã” sao? Đáng tiếc a, vẫn còn kém quá xa!

Trên đài cao, Tôn Phi nhẹ nhàng mà lắc đầu, tay nâng lên, một đạo chưởng ấn hoàng kim sắc thật lớn xuất hiện trong hư không, trên chưởng ấn, từng ngón tay, từng lỗ chân lông đều trong rất sống động, thậm chí còn có mạch đập kim sắc dưới da, phảng phất như cự chưởng của Thần linh, mang theo một cỗ khí tức uy nghiêm cao quý khó có thể hình dung.

Theo nắm tay của Tôn Phi, ngủ chỉ chưởng ấn bắt đầu nắm chặt lại, năm ngón tay trong hư không lưu lại huyễn ảnh kim sắc sáng lạn, từ xa nhìn lại quả thực giống như đóa liên hoa kim sắc đang chậm rãi nở rộ, làm người ta bất tri bất giác say mê trong đó, không cách nào tự kiềm chế được.

Chưởng ấn kết thành dấu quyền.

- “Hoàng Quyền Bất Bại” !

Tôn Phi khoát tay, dấu quyền hoàng kim vuông vắn nửa thước phá không gào thét, bắn ra như bão tố.

Hết thảy đây chỉ hoàn thành trong nháy mắt.

Trừ lần đó ra, không có bất kỳ một uy thế kinh thiên động địa nào khác, không có khí lãng nổi lên, cũng không có mây vần phóng lên cao.

So lực lượng tương đối đánh ra, uy thế dấu quyền Tôn Phi đánh ra so với ba người kia giống như là hồ điệp với cự long lao vào nhau, đối lập thị giác thật lớn khiến người ta không thể tin tưởng, một kích như vậy của Hương Ba Vương có thể chống lại một kích liên thủ của đám người Mellberg sao!

Nhưng mà, sự thật phá vỡ tất cả!

Hai cỗ lực lượng rốt cục cũng va chạm, tất cả nghịch chuyển trong nháy mắt, giống như khối phô mai gặp nham thạch, dấu quyền hoàng kim nghiền nát, mà ba người Mellberg lần lượt làm thành các động tác…

Kinh hãi!

Rống giận!

Phun huyết!

Bay ngược!

Năng lượng sóng động của ba đại cao thủ “Phong Hành Chi Mã” xẹt qua dấu quyền hoàng kim, dường như là hơi nước dưới ánh mặt trời chói chang, nhanh chóng biến mất, hầu như lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được, rất nhanh đã tiêu thất sạch sẽ!

Bang bang!

Hai tiếng bạo hưởng.

Isaksson và vị cao thủ đấu khí kim hệ ban nãy vừa đập xuống mặt đất, đột nhiên cả người nổ tung lên, hóa thành một đoàn huyết vụ lẫn lộn, nhiễm đỏ cả đại địa.

Mellerg cũng không tốt hơn là bao, cả người hắn đều là máu, vết thương chồng chất, da trên người từng chút từng chút lột ra, giống như có quái vật từ dưới da hắn chui lên.

Lúc này trong lòng hắn tràn đầy hối hận.

Hắn thật không nên bởi vì số tiền lớn mà mạo hiểm tới Hương Ba thành, lần này hắn vốn cho là nhiệm vụ không chút nguy hiểm gì, thế nhưng cao thủ “Phong Hành Chi Mã” chết như rạ, hơn nữa, càng làm cho hắn bất ngờ chính là, ngươi kia dĩ nhiên từ đầu đến cuối đều sống chết mặc bay, không có ý ra tay tương trợ cho mình.

- Ngươi…không nên cao hứng quá sơm…. Ta…lão tổ tông “Phong Hành Chi Mã” …nhất định sẽ bình định Hương Ba thành ngươi…sớm muộn ngươi cũng sẽ chết…A!

Vô cùng oán độc nói ra câu sau cùng, Mellberg cũng không áp chế nổi cỗ nội lực đáng sợ tàn phá trong thân thể mình nữa, cả người phình lên như quả cầu khí, cuối cùng thình thịch một tiếng, nối bước theo hai thuộc hạ của mình, vỡ ra hóa thành huyết vũ khắp bầu trời.

Một đời hung nhân, rốt cục ngã xuống!

Binh đoàn dong binh “Phong Hành Chi Mã”, toàn đội bị diệt, tan thành mây khói.

Bình Luận (0)
Comment