Yên tĩnh!
Giống như chết lặng!
Lui!
Trong lòng run sợ thối lui!
Trên quảng trường, hơn hai mươi danh cường giả Nguyệt cấp liên minh săn rồng ở thời khắc này chỉ có thể yên lặng thối lui!
Vốn cho là tất cả nằm trong tay bọn họ, dưới sự cường thế của Hương Ba Vương đột nhiên họ cảm giác mình như một đám cừu không biết sống chết đi khiêu khích tôn nghiêm của cự long, ngu xuẩn và buồn cười như thế nào, nhân số đông đảo cũng không thể bù đắp được sai biệt thực lực khổng lồ như thế, coi như bọn họ nhất tề xông lên cũng căn bản không cách nào đánh bại được Hương Ba Vương, ba người Mellberg chính là một ví dụ.
Nhất là hai vị hoàng tử đế quốc Marseille và đế quốc Metz, lúc này sắc mặt đã tái nhợt không còn chút huyết sắc, cả người run rẩy, sợ đến choáng váng!
Nghĩ tới những khiêu khích lúc trước mà bọn họ nói, lại còn gọi thẳng tục danh của Hương Ba Vương…Đây quả thực chính là cận kề với tử thần, chết cũng không biết là chết thế nào!
Ánh mắt Tôn Phi đảo qua, tất cả mọi người đều cúi thấp đầu xuống.
Tất cả cường giả Nguyệt cấp liên minh săn rồng nhất tề lùi về sau, rất nhanh đã thối lui đến trước khu khách ngồi, lúc này bọn họ thật sự hâm mộ những người còn ngồi trên đó, ai nấy đều hối hận, nếu lúc trước mình không nhảy ra phát sinh địch ý, lúc này ngồi yên ở khu khách nhìn thật tốt biết bao!
- Gâu gâu gâu! !!
Lần đầu tiên nhị hoàng tử Domingos đế quốc Zenit thất thố như vậy, không cẩn thận làm đổ chén rượu trong tay vào tiểu cẩu Orcas khiến nó kêu lên inh ỏi, giữa bầu không khí vắng vẻ chết chóc, một tiếng chó sủa này chói tai như thế khiến tất cả mọi người hết hồn.
- … Sông tốt, núi tốt, địa phương tốt, ngày ngày rộng mở, bằng hữu tới có rượu ngon, nếu là sài lang tới, nghênh tiếp chính là cung nỏ và trường thương!
Lời ca của con dân Hương Ba thành vẫn còn quanh quẩn bên tai, lúc này rốt cục những người ngoại lai đến cũng hiểu rõ ý nghĩa của những lời này.
- Cái gọi là Liên minh săn rồng thật là một trò cười a!
Tôn Phi lắc đầu tự nói thầm, hơn hai mươi cường giả Nguyệt cấp trước mắt đây, bất luận là ý chí chiến đấu hay quả cảm vẫn còn kém xa các Thành Quản và Thánh Đấu Sĩ Hương Ba thành, xem ra trước nay sinh hoạt trong cẩm ý ngọc thực, không trải qua rèn luyện đã khiến những người này sa đọa đến vậy.
Lời nói của Hương Ba Vương đích thực tràn đầy châm chọc, thế nhưng lúc này hơn hai mươi danh cường giả Nguyệt cấp không có bất kỳ người nào dám phản bác, thậm chí không ai dám ngẩng đầu biểu đạt sự phẫn nộ hoặc bất mãn.
Chênh lệch thực lực cách quá xa khiến liên minh săn rồng bắt đầu có xu hướng tan vỡ.
Một số thậm chí còn đang phân vân có nên dứt khoát chịu thua đầu hàng Hương Ba Vương hay không, như vậy chí ít có thể bảo trụ được tính mạng.
Thế nhưng, vừa lúc đó…
- Ba! Ba ba! Ba ba ba! !!
Đột nhiên một tràng vỗ tay thanh thúy không hề có dấu hiệu vang lên, trong quảng trường vắng lặng trở nên cực kỳ chói tai.
Mọi người đều kinh ngạc nhìn lại hướng tiếng vỗ tay phát ra.
Chỉ thấy một trung niên mặc trường bào trắng từ khu phía tây của khách nhân từ từ đứng lên.
Vóc người hắn không cao to, cũng không khôi ngô, gương mặt rất phổ thông, trên mặt mang theo vẻ mỉm cười mỉa mai, từ khu khách ngồi chậm rãi đi ra tới giữa quảng trường, ha ha cười nói:
- Tốt, rất tốt, Hương Ba Vương Alexander, quả nhiên ngươi không để cho bản tọa phải thất vọng, thực lực Nguyệt cấp đại viên mãn, nửa bước là tiến vào Tôn giả Đại Nhật cấp, tuổi còn trẻ đã có thực lực kinh người như vậy, ngươi thật sự xứng với hai chữ thiên tài, tốt, rất tốt, tiểu Quốc Vương, ngươi hẳn là phải cảm thấy vinh quang, thực lực của ngươi đáng để bản tọa tự mình ra tay!
Nói thật cuồng vọng!
Mọi người đều kinh sợ!
Lúc này, trung niên áo bào trắng kia lại dám nói lời như vậy, chỉ có hai khả năng…
Hắn là kẻ điên!
Hoặc là, hắn là một cường giả chân chính!
Đáp án rất nhanh đã được công bố.
Trên thân trung niên áo bào trắng tản ra khí tức bàng bạc cường đại, đấu khí quang diễm mộc hệ đại tác, một cỗ khí tức tươi mát đến cực điểm khuếch tán ra bốn phương tám hướng, mỗi gốc cây bụi cỏ đều tươi tốt hẳn lên, rất nhanh toàn bộ phiến đá trên quảng trường thậm chí có xu thế trở thành một phiến đồng cỏ, dưới sự thôi động của năng lượng mộc hệ, khắp nơi đều tràn đầy sinh cơ.
Dưới huyễn ảnh Ma Nguyệt, trên đỉnh đầu trung niên nhân kia thậm chí có ánh huy hoàng như mặt trời.
Đây là cường giả Nguyệt cấp đại viên mãn, có dấu hiệu nửa bước nữa là đến Tôn giả Đại Nhật cấp.
Trung niên áo bào trắng bình thường đến cực điểm này dĩ nhiên là một cường giả nửa bước nữa là đến Tôn giả Đại Nhật cấp.
- Bản tọa là Brandao, cận vệ trưởng hoàng gia đế quốc Lyon, Alexander, tốt nhất ngươi nên tự sát đi, không cần bản tọa phải tự mình động thủ, như vậy cũng có thể bảo trụ tôn ngươi của ngươi, hơn nữa bản tọa đảm bảo, sau khi ngươi chết, những người khác của Hương Ba thành chỉ cần không làm ra phản kháng, có thể không chết!
Trung niên áo bào trắng từng bước đi tới đài cao, mỗi bước dưới chân từng đóa hoa chập chờn nở rộ, đưa hắn từng bước trực tiếp nâng lên khỏi mặt đất, hành tẩu trên không trung, tiêu sái đến cực điểm.
Tôn Phi hơi co quắp khóe miệng một chút.
Bất quá, rốt cục hắn cũng nhịn được không mắng ra một tiếng “Tên điên”.
Nguyên bản Quốc Vương Bệ Hạ cho rằng mình đã trang bức lắm rồi, không nghĩ tới nay đụng phải một tên gia hỏa còn trang bức hơn, tên điên này đâu phải bị đụng đầu, vừa mở mồm đã đòi người khác tự sát, lẽ nào người đế quốc Lyon đều như thế sao, trước kia thì là Thủ tịch hoàng gia đế quốc Lyon Ma Pháp Sư Domenech, về phương diện điên này đúng là không kém chút nào.
Tôn Phi thờ ơ, trung niên áo bào trắng thấy vậy cau mày lại, cả giận nói:
- Thế nào, còn không tự sát? Lẽ nào ngươi cho là có thể thoát khỏi bàn tay của bản tọa hay sao?
Vừa nói vừa cười đắc ý, lòng bàn tay hắn xuất hiện một thanh kiếm màu bạch ngân, tỏa ra một cỗ khí tức cực kỳ khủng bố, từ trên thân kiếm truyền ra ba động mạnh mẽ, thực lực của người này hòa cùng với khí tức từ thanh kiếm, trong nháy mắt đã kéo lên không biết bao nhiêu lần!
Đấu binh bát giai!
Dĩ nhiên là một thánh kiếm đấu binh bát giai!
Trách không được trung niên áo bào trắng này lại kiêu ngạo như vậy, có một thanh đấu binh bát giai cực phẩm trong tay, hơn nữa thực lực của hắn nửa bước nữa là tiến vào Tôn giả Đại Nhật cấp, hầu như có thể sánh ngang với cường giả Tôn giả Đại Nhật cấp, tự nhiên là cho rằng có thể vững vàng đè ép Tôn Phi.
- Ân? Tốt, tốt, ngươi vẫn chưa từ bỏ ý định vậy bản tọa phải tự mình xuất thủ, cho ngươi tuyệt vọng!
Thấy Tôn Phi vẫn thờ ơ với mình như cũ, Brandao nộ khí trùng thiên, tự đại đến cực điểm, trên mặt nổi lên nụ cười nhạt, trở tay cầm đấu binh bát giai, một thân khí tức bạo tăng, chuẩn bị xuất thủ.
- Tên điên!
Tôn Phi rốt cục nhịn không được mắng một câu, chính mình nên xuất thủ giết chết con ruồi lắm điều này, nhưng mà đúng lúc này, Vương phi Elena vẫn trầm mặc không nói lại đột nhiên kéo góc áo Tôn Phi, cau mày, nhẹ giọng nói:
- Alexander, ta không thích người này, để ta giết hắn, có được hay không?
Những lời này thanh âm không lớn, thế nhưng lại rõ ràng truyền vào trong tai mọi người.
Tất cả mọi người đều bối rối.
Từng người hít vào ngụm lãnh khí, quả thực không thể tin được những gì mình vừa nghe.
Xem ra không chỉ Hương Ba Vương khí thế vô song, cường thế kinh người, vị Vương phi nũng nịu này thế nhưng cũng cao cao tại thượng, khẩu khí kinh người như thế.
Tuy rằng trước cũng từng nghe đồn, vị Vương phi Elena này là một tay Cung Thủ cực kỳ cao siêu, nhưng hoàn toàn chưa từng nghe nói qua nàng có lực lượng khiêu chiến với vị cường giả còn nửa bước nữa là tới Tôn giả Đại Nhật cấp, lúc này nghe khẩu khí làm nũng của của vị Vương phi này phảng phất như vị cường giả nửa bước nữa là tới Tôn giả Đại Nhật cấp cùng với thanh đấu binh bát giai trong tay chỉ là lợn chờ bị mổ vậy, nói giết là có thể giết!
Vốn nghĩ một màn này chỉ là tiểu nữ nhân không biết trời cao đất dày làm nũng, ai biết dưới ánh mắt chăm chú của vạn người, Hương Ba Vương dĩ nhiên rất nghiêm túc suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu:
- Được rồi, tốc chiến tốc thắng, đừng quá lãng phí thời gian!
Giờ khắc này, mọi người quả thực đều có xung động muốn thổ huyết.
Lẽ nào ngay cả Hương Ba Vương cũng bị đập đầu, muốn đi theo tiểu nữ nhân không hiểu chuyện hồ nháo sao?
- Ha ha, cuồng vọng, chỉ cần một kích của bản tọa đã đủ cho ba người các ngươi hóa thành vong linh, lăn đến địa ngục mà ân ái đi!
Brandao bị coi thường, lửa giận xông lên vạn trượng, dường như bị nhục nhã vô cùng, hai tay nắm chặt thanh đấu binh bát giai, không chút nào bảo lưu, dư ba đấu khí mạnh mẽ khiến mọi người còn khó mà mở nổi mắt, người dưới thực lực Nguyệt cấp, ngoại trừ khu ngồi của Hương Ba nhân ra, trong các khu ngồi khác hầu như tất cả mọi người đều bị uy áp kinh khủng ép tới hai đầu gối mềm nhũn, quỵ trên mặt đất không giãy dụa được.
Cũng là trong nháy mắt này, mọi người mơ hồ nhìn thấy, từ đài cao nử tử váy ngắn bó sát đẹp tựa thiên tiên kia không thay đổi sắc mặt chút nào, cũng không có bị cỗ khí thế kinh khủng kia ảnh hưởng, một đôi tay thon dài như ngọc nhẹ nhàng nắm chặt hư không, một thanh chiến cung tạo hình cổ phác xuất hiện trong tay nàng.
Băng!
Dây cung run rẩy.
Elena thế nhưng không làm ra chút chuẩn bị nào, cũng không cần vận chuyển lực lượng nhắm trúng mục tiêu, tùy ý khởi phát, liên tục ba tiễn cơ hồ là bắn ra trong cùng một lúc.