Ba tiễn này bắn ra, tất cả mọi người đều có một loại cảm giác không biết nên khóc hay nên cười.
Trạng thái của Vương phi ngươi nhẹ nhàng như vậy, là bắn chim sao?
Đối mặt với cường giả nửa bước nữa là tiến vào Tôn giả Đại Nhật cấp, tay cầm đấu binh bát giai lại công kích hời hợt như vậy, giống như là ruồi vỗ cánh bay lượn trước cự long, đây là đang đùa sao?
Ngay cả Brandao cũng cảm thấy không biết nên khóc hay nên cười, một thân đấu khí mộc hệ của hắn lúc này đã vận chuyển tới đỉnh phong, đấu khí trong cơ thể ùng ùng vận chuyển trong các thông đạo như sóng lớn cuồn cuộn, cả người hắn chìm vào trong quang diễm đấu khí màu xanh biếc, chuôi kiếm đấu binh bát giai nở rộ quang huy sáng quắc, một kiếm đón gió chém xuống!
- Chết đi!
Brandao gầm lên, ra tay không chút lưu tình.
Trong lòng hắn đã nổi lên ác tâm, một kích tất sát.
Nhưng mà, trong nháy mắt khi hắn cười lớn tràn đầy lòng tin với thánh kiếm, một loại cảm giác nguy hiểm như bị khủng thú săn giết đột nhiên không hề có dấu hiệu bao phủ toàn thân hắn, sau khi hắn chỉ còn nửa bước nữa là tới Tôn giả Đại Nhật cấp, rất lâu rồi hắn chưa từng cảm nhận loại cảm giác nổi hết gai ốc như vậy, mỗi lỗ chân lông toàn thân đều nở ra.
- Đây là…Chuyện gì xảy ra? Ách…A! !!
Sắc mặt Brandao đại biến, còn chưa kịp có chút phản ứng nào đột nhiên cảm thấy bộ vị yết hầu và trước ngực tràn ngập lãnh khí hàn lương.
Trong nháy mắt tiếp theo, tất cả lực lượng của hắn như hồng thủy rút khỏi cơ thể, cảm giác uể oải trong nháy mắt lan tràn khắp toàn thân hắn, đứng cũng không vững, lung la lung lay ngã xuống đất, đấu binh bát giai trong tay trở nên nặng dị thường, sắp không cầm nổi nữa, thiếu chút nữa là rơi khỏi tay.
Quang diễm đấu khí sắc xanh nhất thời như hơi nước, tiêu tán sạch sẽ không còn chút nào.
Trên mặt đất, cây cỏ từ khe đá lấy tốc độ mắt thường có thể thấy nhanh chóng héo rũ, sau đó bị gió thổi qua, biến thành từng sợi bột phấn nhỏ vụn, tiêu thất trong gió đêm, mặt đất quảng trường lại một lần nữa trở lại dáng vẻ ban đầu, trên đó còn có vết máu loang lổ và thi thể của các cường giả.
- Ngươi…. Ngươi…
Brandao ngã trên mặt đất, đứng không vững.
Vị đại cường giả đế quốc Lyon lúc này không còn phong thái tiêu sái như lúc đầu, hắn khó khăn cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy giữa cổ họng, còn có trước ngực mình có ba lỗ nhỏ, hiển nhiên là bị lực lượng kỳ dị nào đó xuyên thủng, chỗ vết thương không ngừng lan tràn ra tầng băng thủy lam sắc, đem tất cả máu đều đóng băng lại bên trong.
Thẳng đến lúc này, Brandao mới đột nhiên hiểu được. Thì ra vị Vương phi nhìn như nũng nịu bên người Hương Ba Vương kia dĩ nhiên là một siêu cấp cường giả không thể hiện ra, ba tiễn tùy ý đã đánh bại cường giả cầm đấu binh bát giai trong tay như mình, mà chính mình trước đó thế nhưng không chút nào phát hiện ra…Đây thật là tự mình muốn chết, chẳng thể trách người khác!
Cơ hồ là trong nháy mắt, hàn khí từ miệng ba vết thương nhanh chóng lan tràn tới toàn thân Brandao.
Một vị cường giả nửa bước bước vào Tôn giả Đại Nhật cấp, trong vòng thời gian ngắn ngủi vài tức đã biến thành một khối băng.
Tiễn khí hàn băng, ba tiễn đoạt mệnh!
Biến cố đột nhiên xuất hiện này khiến cường giả khắp quảng trường đều trợn tròn mắt.
Vương phi Elena…có thực lực bất khả tư nghị như vậy? Hương Ba Vương hắn…từ nơi nào chiếm được một Vương phi phong hoa tuyệt đại, thực lực cũng tuyệt đại như vậy? Một tiểu mỹ nhân nũng nịu, trong lúc hời hợt đó giết chết một vị cường giả sắp bước vào Tôn giả Đại Nhật cấp, đây quả thực là truyền kỳ đáng để những người ngâm thơ rong khoa trương!
- Người này rất đáng ghét, ta giết hắn được không?
Những lời nói dường như làm nũng của Elena lúc này vẫn còn luẩn quẩn trong tai mọi người, hiện tại mọi người mới hiểu được ý tứ của những lời này, mới hiểu được hậu quả bị Vương phi Elena ghét là thế nào!
Rất nhiều thanh niên huyết khí phương cương trở nên run sợ trong lòng, suy nghĩ một chút về ánh mắt trần truồng của chính mình nhìn chằm chằm thân thể mềm mại của vị Vương phi này, lại ánh mắt mình nhìn vị Vương phi kiều diễm này như một tiểu nữ nhân không hiểu chuyện…Nghĩ tới những hành động vô lễ này, tất cả mọi người nhanh chóng cúi đầu, rất sợ khiêu khích tới để vị Vương phi kia “ghét” mình.
Không ai có thể thừa nhận được hậu quả khi bị Nữ Vũ Thần ghét!
Chỉ có Tôn Phi là không một chút kinh ngạc trước kết quả như vậy.
Thực lực của Elena đã đạt đến cấp 98 độ khó ác mộng, chỉ thiếu chút nữa là có thể tiến nhập thế giới độ khó địa ngục, thực lực cũng tương đương với tiêu chuẩn Tôn giả Đại Nhật cấp trong thế giới hiện thực, lai có đệ nhất sáo trang “M’avina’s Caster – Grand Matron Bow” trong tay, thực lực so với Brandao nắm đấu binh bát giai trong tay chỉ có hơn chứ không kém.
Ba tiễn Elena bắn ra nhìn như phiêu phiêu khinh thường, thực ra là thi triển công kích mạnh nhất của chính mình, đem tuyệt kỹ “Ném phi phủ” của Thủ hộ thần viễn cổ Madawc dung nhập trong tiễn thuật, đây chính là chiến kỹ mạnh nhất hiện nay của Nữ Vũ Thần.
Hơn nữa Brandao đại ý khinh địch, ba tiễn bị miểu sát là chuyện thật sự quá bình thường.
Tôn Phi nhẹ ngoắc tay, lưu quang ngân sắc từ quảng trường bay vụt lên, rơi vào trong tay hắn.
Chính là thánh kiếm đấu binh bát giai.
Một màn này khiến các cường giả từ trong chấn động mạnh mẽ thanh tỉnh lại, thấy màn như vậy cũng hô to đáng chết, vừa nhất thời thất thần, thế nhưng quên mất trước tiên phải đoạt chuôi đấu binh cao giai về tay, ngược lại để Hương Ba Vương chiếm được tiện nghi, bất quá nghĩ lại, dưới cục diện như này, cướp giật cũng không dễ, huống chi bảo vật của đế quốc Lyon, ngoại trừ Hương Ba Vương ra còn ai dám không kiêng nể gì mà chiếm đi như vậy?
Tôn Phi tỉ mỉ đánh giá chuôi đấu binh một phen, bấm tay nhẹ nhàng bắn ra, tiếng kiếm ngân lẫy lừng vang vọng bầu trời đêm.
Đây là một thanh kiếm lớn vừa dày vừa nặng, lấy sống kiếm làm trung tâm, hai bên cực kỳ đối xứng, trên thân kiếm có bốn đạo huyết rãnh, mũi kiếm sắc bén cực điểm, tạo hình cực kỳ đại khí, cảm giác vừa tang thương vừa dày nặng, đối với cường giả có thể cầm kiếm một tay, hoặc cầm bằng hai tay trảm, đích thật là một kiện đấu binh cao giai hiếm có, bất quá so với phẩm chất của đấu binh bát giai cự kiếm “Thiểm Điện Hắc Sắc” trong tay Lampard tựa hồ vẫn còn kém một chút!
Thỏa mãn gật đầu, Tôn Phi vuốt nhẹ thân kiếm, đem cỗ khí tức trong kiếm mạnh mẽ xua tan, thánh kiếm một lần nữa trở thành vật vô chủ, sau đó đem thánh kiếm thu vào trong giới chỉ trữ vật của mình.
Một màn này khiến rất nhiều người nhìn mà miệng đắng lưỡi khô