Thích Khách!
Thế nhưng âm thầm cất dấu một Thích Khách đáng sợ!
- Ha ha, Hương Ba Vương, ngươi trăm tính vạn tính, lúc này vẫn là bị trúng chiêu rồi hả? Một kích kia, Bổn Hoàng đã vì ngươi mà chuẩn bị từ lâu, ha ha ha, Thích Khách “Thần Điện ám ảnh” quả nhiên được xưng là vô địch, kỹ năng ám sát tới cực hạn, quả nhiên ngay cả ngươi cũng đều bị trọng thương a!
Giáo hoàng Hồng Sa Sensi phía đối diện cười ha hả, trong ngôn ngữ đầy vẻ đắc ý.
Tập kích đột nhiên lúc này chính là một chiêu cuối cùng mà hắn đã chuẩn bị từ lâu.
Liên tiếp chiến đấu chính diện khi trước chính là muốn hấp dẫn lực chú ý của Hương Ba Vương, tạo cơ hội cho Thích Khách ẩn nấp một kích tất sát, đáng tiếc chính là, thực lực của Thích Khách này còn nửa bước nữa mới bước vào Tôn giả Đại Nhật cấp, tuy rằng thuật ẩn nấp và ám sát kinh người thế nhưng vẫn không thể một kích trí mạng, khiến cho Hương Ba Vương cảm ứng được không ổn, né tránh chỗ hiểm!
- Đê tiện! Đường đường là một đời Giáo Hoàng thực lực Tôn giả Đại Nhật cấp thế nhưng không dám cùng Bản Vương đánh chính diện một trận!
Tôn Phi giận dữ, trở tay đánh ra một quyền, dấu quyền kim sắc đánh rách hư không tạo thành một mảnh sụp đổ giống như ngày diệt vong, chỉ thấy từ trong hư không một thân ảnh đang cuồng phun tiên huyết bay ra, chính là tên Thích Khách từ nãy.
Một quyền này của Tôn Phi khiến cho tên Thích Khách bị thương nặng, thế nhưng cũng không thể một kích giết chết hắn được.
Bóng người hắc sắc chợt lóe, Thích Khách đang cuồng phun tiên huyết như cá chạch trơn trượt, một lần nữa trốn vào trong hư không.
Lúc Tôn Phi đang muốn truy kích tiếp thì dị biến xuất hiện…
Quang diễm bạch ngân chợt lóe, một cỗ lực lượng bàng bạc không gì chống đỡ được xé rách hư không mà đến, rất nhanh cảnh vật trước mắt đã xảy ra biến hóa cực lớn, màn đêm đen nhánh, khắp bầu trời toàn sao, trên mặt đất máu chảy thành sông, tiếng gào thét và ma thú rít gào không ngừng, trong nháy mắt toàn bộ đều biến mất không còn.
Thay vào đó là một không gian sắc đỏ vô cùng vô tận.
Ở đây là một sa mạc vô biên, tất cả hạt cát như bị nhuộm máu, tia sáng bầu trời cũng là huyết sắc, thậm chí ngay cả không khí cũng màu đỏ như máu…Tất cả ở đây đều là màu tiên huyết vô cùng quỷ dị, một thế giới huyết sắc, ngoại trừ màu tiên huyết không còn một màu nào khác xuất hiện.
Tôn Phi khẽ nhíu mày.
Hắn giơ tay đánh ra một quyền, kình khí hoàng kim sắc hóa thành một đạo quang trụ kinh khủng, chìm vào phía chân trời rồi biến mất không còn.
- Hương Ba Vương, tên tội nhân khinh nhờn Thần Linh, đi tới “Tội Vực Chư Thần” rồi lại vẫn dám làm càn như thế, nhanh quỳ xuống cầu khẩn, dâng ra linh hồn của ngươi, khẩn cầu tha thứ đi!
Đột nhiên một âm thanh uy nghiêm đến cực điểm dường như thần linh ở trên trời vang lên như tiếng sấm, tuyên truyền giác ngộ!
Tôn Phi ngẩng đầu nhìn lại đã thấy không biết khi nào, trên bầu trời thế nhưng xuất hiện một đạo quang huy thần linh thánh khiết, cao cao tại thượng, thân thể cao chừng ngàn thước, mang theo uy áp và khí tức thần ma khó có thể hình dung, bao quát xuống nhìn mình, trong đôi mắt lớn phóng ra quang mang đáng sợ, phảng phất như có thể tẩy rửa tất cả tội ác, thiêu đốt tất cả nhơ bẩn của kẻ thù!
Lẽ nào đây thật là thiên quốc chư thần trong truyền thuyết?
- Còn do dự cái gì, Alexander, lẽ nào ngươi dám nghi vấn uy nghiêm chư thần sao?
Trên bầu trời, thân ảnh thật lớn của thần linh mở miệng nói, âm thanh cuồn cuộn như sấm, chấn động nhân tâm.
- Nghi vấn uy nghiêm chư thần?
Trên mặt Tôn Phi hiện ra vẻ chẳng thèm ngó tới, dáng cười mỉa mai:
- Giáo hoàng Sensi, ngươi cảm thấy mấy trò nực cười này hữu dụng với Bản Vương sao? Giả thần giả quỷ, trò cười!
- Phàm nhân lớn mật, đi tới thiên quốc chư thần lại dám làm càn như thế!
Thân ảnh chi thần trên bầu trời nổi giận, gào to một tiếng, sấm sét vang dội, mây đen cuồn cuộn, toàn bộ thế giới trong nháy mắt cuồng phong gào thét, ngay sau đó bùm bùm vũ bạo liên miên, bởi vì thần linh giận dữ, trong nháy mắt thiên địa đều biến đổi lớn.
- Được rồi, Sensi miện hạ, ngươi cho là Bản Vương không biết, thế giới này thật ra là Đại Nhật Dị Tượng của ngươi sao? Loại ảo giác này vô dụng đối với Bản Vương!
Thân hình Tôn Phi lóe ra một cái, cả người đại tác quang diễm kim sắc, hóa thành một đạo lưu quang, lập tức xuyên thủng thân thể thần linh ngàn thước trên bầu trời, trong nháy mắt tiếp theo, quả nhiên thân thể to lớn này từng chút từng chút bắt đầu lờ mờ, như là bọt khí trong suốt biến mất trong hư không.
- Ha ha ha, hay cho một cái Hương Ba Vương, bất quá, coi như ngươi nhận ra đây là ảo giác thì có thể thế nào? Thế giới này của ta, do ta làm chủ!
Âm thanh quen thuộc của Sensi từ phía sau vang lên.
Lúc này tình huống của Tôn Phi có chút không hay.
Lúc ở thế giới bên ngoài bị Thích Khách xuất thủ đánh lén, đầu vai phải bị thương nặng, lưu lại một vết thương sâu đụng đến xương, tiên huyết đỏ sẫm nhiễm đỏ trường bào lam sắc, thậm chí trên cánh tay còn có máu chảy xuống như thác, vết thương đen kịt, hiển nhiên là trúng phải một loại kịch động cực kỳ đáng sợ, dù có dược tề khôi phục toàn diện thế nhưng cũng không thể loại trừ kịch độc, chỉ là hắn lấy lực lượng mạnh mẽ tạm thời chế trụ.
Nếu ở lúc bình thường, thương thế như vậy đối với Tôn Phi mà nói tuyệt đối không gây bất kỳ rắc rối nào.
Thế nhưng lúc này, đối mặt với Giáo hoàng Hồng Sa Sensi có thực lực Tôn giả Đại Nhật cấp, đối với Tôn Phi mà nói, bất luận một thương thế nhỏ nào đều ảnh hưởng đến chiến lực, tạo thành ảnh hưởng xấu cho chiến đấu kế tiếp.
Giáo hoàng Hồng Sa Sensi tự nhiên là biết điểm này.
Hưu!
Hắn tùy ý hất tay, trên bầu trời thoáng hiện một đạo quang trụ bạch sắc thật lớn, cố ý hướng về miệng vết thương đầu vai phải của Tôn Phi đánh xuống.
Quang trụ đáng sợ dường như cự kiếm, mang theo khí thế không thể chống đối.
Trong không gian huyết sắc mênh mông, Đại Nhật Dị Tượng “Tội Vực Chư Thần” chính là lực lượng và hệ thống quy tắc do chính hắn cấu tạo nên, hết thảy tất cả đều do hắn làm chủ, hắn chính là thần linh của phiến không gian này, trong lúc giơ tay nhấc chân lực lượng cuồn cuộn không dứt, có thể phát huy công kích gấp mười lần ở thế giới hiện thực!
Tôn Phi mang trên mặt nụ cười nhạt, dĩ nhiên là không chút nào tránh né, đánh ra một quyền.
Rầm rầm oanh! !!
Hai đạo lực lượng khổng lồ kim sắc và ngân sắc đụng vào nhau.
Chỗ hai đạo lực lượng đụng nhau, trong bầu trời xuất hiện từng đạo vết nứt cực kỳ bắt mắt, dường như nấm vân hướng về bốn phương tám hướng khuếch tán ra, tứ diện nhấc lên bão cát huyết sắc!
Mà vết thương cánh tay phải của Tôn Phi cũng bởi vì lực phản chấn mà tiên huyết chảy ra như bão táp!