Khi hắn vòng qua vài nơi trong mê cung đã giải quyết chừng hơn hai mươi con quái vật, lúc này mới đi đến một nơi rộng rãi hơn.
Năm, sáu cương thi ở chỗ này tụ thành một đoàn, chậm rãi du đãng.
Giáo hoàng Hồng Sa Sensi nhìn chằm chằm vào vật thể cương thi màu xanh, con ngươi đột nhiên co rút lại, từ trên thân những tên này hắn cảm nhận được một cỗ khí tức cực kỳ nguy hiểm, thực lực của tên cương thi màu xanh này so với những tên bên cạnh mạnh hơn chừng hai lần, ước chừng Đại Nhật cấp hạ giai thất, bát đoạn.
Nếu như trong tay hắn không có Á Thần Đấu Binh “Hắc Tiều Thạch Chi Trượng” trong tay, tuy có thể thắng đầu cương thi màu xanh này thế nhưng cũng phải tiêu hao không ít thời gian và lực lượng.
Trong lòng nghiêm nghị, toàn thân thôi động “Hắc Tiều Thạch Chi Trượng”, hao tốn hơn hai mươi phút, sau một phen khổ cực mới đánh bại được cương thi xanh.
Trong nháy mắt cương thi màu xanh chết đi, từng đạo quang minh trên quật động chiếu xuống, xua tan hắc ám trong động, lực lượng khí tức tà ác trong không khí cũng bị xua tan.
- Đây là…
Trong lòng Giáo hoàng Hồng Sa Sensi thoáng thở phào, xuất hiện quang minh, sự tình tựa hồ đang phát triển theo chiều hướng tốt lên, hắn đang muốn tìm kiếm cửa ra thì đột nhiên nhìn thấy gì, cả người nhất thời cứng ngắc.
Không biết khi nào, một bóng lưng khoác áo giáp kỳ dị xuất hiện trước mắt hắn.
Người này dáng người cao ngất, tóc dài trút xuống như thác nước, đối với Sensi mà nói, đạo thân ảnh này có chút quen thuộc, toàn thân lân giáp che lấp, để lộ ra khí tức hồng hoang tang thương, đây là một loại khí tức cực kỳ dã man, tràn đầy bạo lực và giết chóc, rồi lại có một loại khí tức vương giả chí cao.
…
…
- Ha ha ha, Hương Ba Vương, ngươi dám làm lão tử trọng thương, lão tử giết nữ nhân của ngươi, đây là báo ứng!
Trên bầu trời, tên Thích Khách điên cuồng nhe răng cười, đôi mắt phụt ra sát cơ.
Tuy rằng hắn biết rõ, nữ nhân Angela trước mắt này là quân cờ Thần Thánh Giáo Đình coi trọng, được Thập Hiệt Giáo Phái và Giáo Hoàng Pura Boutini coi trọng, nhưng lúc nãy hắn bị Hương Ba Vương kích thương khiến cho hắn đã lâm vào sát cơ điên cuồng, bất cứ giá nào cũng phải phát tiết được phẫn nộ trong lòng mình, trong tay hắn phát ra hàn mang, gần sát cần cổ trắng nõn xinh đẹp của Angela.
Tên Thích Khách đã ngửi được vị đạo tiên huyết.
Giết người, đặc biệt là giết một nữ nhân xinh đẹp như vậy, đối với hắn mà nói là một loại hưởng thụ cực hạn.
Hưu hưu hưu hưu! !! !
Tiếng xé gió bén nhọn đột nhiên vang lên sau người.
Tên Thích Khách biến sắc, thế nhưng cũng không hoảng hốt, thân hình không ngừng biến hóa phương vị, có lúc chỉ là một vài bộ vị lõm xuống quỷ dị, thế nhưng có thể dễ dàng né tránh được từng đạo mưa tên mà Nữ Vũ Thần Elena bắn ra.
Mà bàn tay tản ra hàn mang của hắn từ đầu đến cuối thế nhưng không mảy may chệch đi chút nào.
Hàn mang trong tay vẫn hướng về cổ Angela như cũ.
Trong nháy mắt này, trên mặt đất, dưới không trung, tim Nữ Vũ Thần và đám người Lampard đều như ngừng đập, đại hắc cẩu điên cuồng rống giận, kích động hai cánh muốn né tránh, thế nhưng đối thủ vẫn ở trên người nó, đúng là không cách nào thoát khỏi, mà đám ma thú khác muốn nghĩ cách cứu viện cũng đã không kịp.
- Không!
Mọi người trận doanh Hương Ba thành đều rống giận hét lên.
- Ha ha!
Tên Thích Khách nhe răng cười ác độc.
Hết thảy đây chỉ diễn ra trong nháy mắt.
Ngay khi tất cả mọi người đều bắt đầu tuyệt vọng, biến hóa kỳ dị đột nhiên xuất hiện…
Trong bầu trời, một đạo ánh sáng bạch ngân chói mắt nhộn nhạo ra, lực lượng đáng sợ như Thần Linh phẫn nộ, đem toàn bộ Hương Ba thành soi sáng như ban ngày.
Chỉ thấy tên Thích Khách điên cuồng hét lên một tiếng như vừa gặp sự tình gì vạn phần kinh hãi, thân hình của hắn như bị lực lượng mạnh mẽ nào đó bắn trúng, liên tiếp phát ra những tiếng gãy giòn răng rắc, tiên huyết bắn ra như bão tố, trong nháy mắt đã bị trọng thương, mất đi lực lượng ngưng trệ hư không, vô lực rơi xuống.
- Cơ hội tốt, giết hắn!
Nữ Vũ Thần Elena tóc hồng tung bay giống như một đoàn hỏa diễm thiêu đốt, “Grand Matron Bow” liên tục rung động, từng đạo cuồng phong bạo vũ bắn ra, trong nháy mắt đã đem tên Thích Khách đang mất đi sức phản kháng hành một con nhím.
- A a a a…Không!
Lực sinh mệnh của hắn thật làm người ta sợ hãi, dưới loại tình huống này mà hắn vẫn chưa chết hẳn, còn muốn giùng giằng ẩn nấp vào hư không.
- Rống rống rống rống! !!
Lúc này, ma thú bốn phương tám hướng phẫn nộ gào thét.
Một tia ý thức cuối cùng khiến tên Thích Khách mơ hồ thấy một đoàn bóng ma thật lớn bay tới, hàm răng và móng vuốt sắc bén từ tứ phía đâm vào thân thể hắn, trong nháy mắt bầu trời tàn ngập máu tanh rơi xuống, tên Thích Khách dĩ nhiên đã bị đoàn ma thú phẫn nộ phân thân trong nháy mắt.
Ngay cả máu thịt của hắn cũng bị ma thú trực tiếp nuốt vào trong bụng!
Hài cốt không còn!
Đến chết hắn cũng không hiểu vì sao vừa rồi lại phát sinh loại chuyện đó…
Chính mình đã sắp chạm vào cổ nữ nhân đó rồi, thời điểm sắp chặt đứt huyết quản của nàng đột nhiên nữ nhân tọa hạ trên vương tọa bạch sắc như có sinh mạng, truyền ra một cỗ phẫn nộ, đột nhiên bộc phát ra lực lượng bất khả tư nghị, không chỉ chặn công kích của hắn mà còn trong nháy mắt khiến hắn bắn ngược ra, lực lượng không ai có thể chống đối, trong nháy mắt khiến hắn mất đi sinh cơ.
- Angela, ngươi không sao chứ?
Nữ Vũ Thần Elena rốt cục đã đi tới trên lưng đại hắc cẩu, khẩn trương vạn phần nhìn Angela, rất sợ nàng gặp phải cảnh ngộ tiên huyết giàn dụa.
…
…
- Hương Ba Vương, thế nhưng…thật là ngươi?
Đối với Giáo hoàng Hồng Sa Sensi mà nói, muốn nhận rõ thân ảnh trước mắt này cũng không phải là việc gì khó khăn, ấn tượng của hắn đối với Tôn Phi thật sự là đã quá sâu.
- Ha ha ha, đương nhiên là ta!
Tôn Phi cười ha ha, xoay người lại.
Lúc này trên người hắn vẫn chưa tập hợp đủ “Sáo trang Immortal King” thế nhưng đã mơ hồ có khí tức vua Dã nhân, cái thế vô song, thần uy nghiêm nghị, mơ hồ tương giao hô ứng với lực lượng Barbarian trong cơ thể Tôn Phi khiến thời khắc này Tôn Phi giống như Immortal King Bul-Kathos sống lại, bao quát thiên hạ.
- Hừ, giả thần giả quỷ, ngươi cho là mượn những quái vật không chịu nổi một kích kia mà có thể uy hiếp được ta sao? Ấu trĩ! Nói đi, đây là nơi nào?
Sensi một mặt đề phòng cẩn thận, một mặt thôi động thánh lực, kích phát “Hắc Tiều Thạch Chi Trượng” trong tay, lòng tin tăng mạnh, chính diện quyết đấu, tay nắm Á Thần Đấu Binh sẽ không còn e ngại gì.
- Ha ha, ngươi ở nơi này lâu như vậy rồi, lẽ nào vẫn không rõ, nơi này chính là không gian Đại Nhật Dị Tượng của Bản Vương sao?
Tôn Phi nhìn Sensi, trong ánh mắt tràn đầy vẻ trêu tức:
- Thử nhìn xem, lực lượng của ngươi còn dư lại bao nhiêu?