Người này khoác áo choàng đen, thân hình coi như là khôi ngô, thế nhưng khóe miệng tràn ra vết máu, phần eo bị thủng một lỗ, trước sau thông thấu, nhìn thấy mà giật mình, người khác bị thương nghiêm trọng như thế chỉ sợ đã sớm đi đời nhà ma, thế nhưng người này vẫn sống khỏe như thế, còn có thể ngưng trệ hư không.
Chính là Remiott, một trong những trưởng lão của Thập Hiệt Giáo Phái.
Hắn từ trong hư không lao xuống đón lấy Giáo hoàng Hồng Sa Sensi, thối lui sang một bên.
Bên kia, một đạo thân ảnh khác hiện ra nhanh như thiểm điện, đứng sóng vai với Remiott.
Đồng dạng cũng chật vật vô cùng, một thân đấu bồng hắc sắc đã tiêu thất vô tung, trên người mặc thần bào không biết từ nơi nào, có vẻ hơi ngắn, lộ ra nửa đoạn chân, vẻ mặt kinh sợ, ngũ quan đều có vết máu, ngưng trệ trong hư không, chính là một vị trưởng lão Thập Hiệt Giáo Phái khác, Diar Johnson.
Thấy thân hình hai người này, Tôn Phi đầu tiên là hơi kinh hãi, thế nhưng ngay lập tức thấy vẻ mặt kinh sợ của hai người này đột nhiên yên tâm lại, nhìn dáng dấp hai vị trưởng lão Thập Hiệt Giáo Phái, có vẻ cũng không đòi được tiện nghi gì từ hữu chấp sự Batista “Hắc Y Thánh Điện” và Tử Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink.
Tầm mắt đảo qua mọi nơi, quả nhiên thấy trên mặt đất, trong đám người, hai người Batistuta và Hasselbaink đứng trong đó, thần sắc nhàn nhã như đi chơi, người trước một thân thánh lực tiêu hao không ít, nhưng lại không có bất kỳ thương thế nào, đứng vững sừng sừng như núi, phảng phất như chưa có chuyện gì xảy ra, căn bản không có chút dấu vết chiến đấu nào.
Đúng thật là hai người đã thắng.
Hơn nữa, một trận thắng này đã phân ra cao thấp của hai phe, hai người Diar Johnson và Remoitt thực lực cũng không kém hơn bao nhiêu, sau một phen chiến đấu, hai người Batistuta và Hasselbaink tuy rằng đều lấy được thắng lợi, thế nhưng rõ ràng cũng phải xuất toàn lực, cao thấp bất phân.
…
…
Chiến đấu trên quảng trường Thiên An Môn chỉ mất đến ba, bốn phút, sau khi tên Thích Khách đánh lén Tôn Phi khi nãy đã bị táng thân trong bụng ma thú, đến cả xương cốt cũng không còn, mắt thấy Angela thiếu chút nữa rơi vào nguy hiểm, Nữ Vũ Thần Elena dưới sự phẫn nộ, nàng ngồi sừng sững trên lưng đại hắc cẩu, đem toàn bộ lửa giận trút xuống các cao thủ Liên minh săn rồng trên mặt đất.
Dây cung rung động như gió táp mưa sa, mưa tên đoạt mệnh, dường như sao băng phá vỡ trời cao, xé rách hắc ám, các cường giả Nguyệt cấp Liên minh săn rồng dưới mặt đất không có một chút sức phản kháng, trong tiếng kêu thảm liên tục trúng tên, từng người bị tên đóng đinh trên mặt đất, khí tức ma pháp hàn băng ngăn tứ chi lại, không thể động đậy.
Nữ Vũ Thần phẫn nộ khiến mọi người đều biến sắc.
Thực lực của nàng chỉ kém Tôn giả Đại Nhật cấp một chút, ở thời khắc này triển lộ không chút bỏ sót.
Trên quảng trường, những quốc gia và thế lực khác không tham gia vào Liên minh săn rồng đều biến sắc, nơm nớp lo sợ.
Ngẩng đầu nhìn lần nữa, ngoại trừ Nữ Vũ Thần xinh đẹp mang áo giáp quý giá cường đại còn có đàn ma thú siêu giai như hung thần ác sát, dưới sự chỉ huy của Angela tập hợp thành trận hình chỉnh tề, đem toàn bộ bầu trời Hương Ba thành hầu như vây chặt như nêm cối, khí tức thú tính và dã tính tràn ngập bao trùm khiến tâm những sứ giả ngoại lai đã sớm bị chấn động đến chết lặng.
Hầu như mọi khách nhân và sứ giả đến đây đều có cảm giác bị phá vỡ tâm tưởng.
Thì ra hai vị Vương phi Hương Ba Vương thoạt nhìn đều nũng nịu lại có trình độ đáng sợ như vậy, từ nay về sau, trong vòng phương viên trăm vạn dặm còn ai có thể chống lại phu thê ba người này?
Hương Ba Vương một quyền hoành thiên, hai vị Vương phi hồng bạch song kiêu!
Phu thê ba người này, chỉ sợ từ nay về sau đã đủ để hoành hành đại lục.
Các đế quốc và sứ giả các thế lực đều nghĩ lúc này phải mượn cơ hội, đem toàn lực hảo hảo nghĩ biện pháp đạt được hữu nghị với Hương Ba thành, Hương Ba nhân đại thế đã thành, lông cánh đầy đủ, từ nay về sau ai có thể chống đối!
Cũng đúng lúc này, trên bầu trời liên tục có tiếng rống giận như sét đánh làm vỡ nát bầu trời đêm.
Hai đạo nhân ảnh dường như vẫn thạch bị đánh xuống từ bầu trời vô tận, chính là hai đại trưởng lão Thập Hiệt Giáo Phái, một người bị đánh cho trọng thương, một thân đấu bồng hắc sắc bị đánh thành mảnh vụn, thiếu chút nữa là trần truồng mà chạy, chật vật không chịu nổi, bị hai đạo quang diễm một đen một trắng truy sát, chật vật đến cực điểm.
Đợi quang diễm một đen một trắng tán đi, mọi người mới nhìn rõ, chính là hai vị Tôn giả Đại Nhật cấp mà Alexander bệ hạ đưa tới.
Tình thế phi thường rõ ràng, hiển nhiên là hai vị trưởng lão Thập Hiệt Giáo Phái bị thua, chạy trốn qua đây.
Lúc trước hai người Batistuta và Hasselbaink đã nhận được ý bảo của Tôn Phi, vì vậy cũng không đuổi cùng giết tận, ngưng trệ hư không, đều tự đề phòng, bảo vệ mọi người trong Hương Ba thành, mà hai vị Tôn giả Đại Nhật cấp trưởng lão Thập Hiệt Giáo Phái cũng không khỏi nén giận, ở trên vòm trời tự vận hành tranh thủ thời gian trị liệu thương thế, đồng thời đảo qua mọi nơi, thấy cao thủ Hương Ba thành đã hoàn toàn chiếm thế thượng phong, trong lòng càng là vừa sợ vừa giận.
Lúc này, tất cả mọi người đều rất ăn ý chờ đợi kết quả chiến đấu giữa Hương Ba Vương và Giáo hoàng Hồng Sa Sensi.
Mọi người Liên minh săn rồng và hai đại trưởng lão Thập Hiệt Giáo Phái đều đem tia hy vọng cuối cùng toàn bộ ký thác vào trên thân Sensi, Giáo hoàng Hồng Sa Sensi dù sao cũng là cường giả lâu đời, lại có Á Thần Đấu Binh như “Hắc Tiều Thạch Chi Trượng” trong tay, nếu như hắn có thể đánh thắng Hương Ba Vương, như vậy cục diện hôm nay nói không chừng có khả năng lật ngược.
Sau mười phút, kết cục được công bố.
Trong bầu trời truyền đến một trận âm thanh không gian bị nghiền nát, từng đạo vết máu đột nhiên từ không trung rơi xuống, tiếp thep là hai đạo thân hình, một trong hai kinh hô một tiếng, trực tiếp hướng về phía dưới rơi xuống, Diar Johnson nhìn rõ ràng, người này chính là Giáo hoàng Hồng Sa Sensi, thế nhưng trọng thương đến mức ngay cả ngưng trệ hư không đều không làm được, hiển nhiên là thảm bại.
Đem Giáo hoàng Hồng Sa Sensi cứu trở về, hai vị trưởng lão Thập Hiệt Giáo Phái nhìn một mắt cũng biết Sensi thụ thương không nhẹ, quả thực vượt qua tưởng tượng của bọn họ, lại nhìn đến Hương Ba Vương lông tóc vô thương không tổn hao gì, trong lòng chấn động quả thực so với chính hai người họ còn thảm bại hơn nhiều.
Đột nhiên, các cao thủ, quan viên, học sinh Thánh Đấu Sĩ và Thành Quản môn Hương Ba thành trên mặt đất đã không kiềm chế được kích động và điên cuồng trong lòng chính mình, phát ra tiếng hô vang như sơn hô biển gầm.
Thanh âm này như cơn lốc, che mất đi tất cả âm thanh trong thiên địa!
Nhìn đạo thân ảnh anh tuấn thẳng tắp, phong thần như ngọc, tóc dài như thác nước phiêu tán trong gió, mỗi một Hương Ba nhân đều cảm thấy nhiệt huyết trong mạch máu sôi trào, linh hồn như thiêu đốt, mỗi một tế bào đều đang nổi cuồng phong!
Nếu như không có Alexander Vương, kết cục tối nay tuyệt đối là ở một cục diện khác!
Thậm chí vận mệnh như vậy phủ xuống một ít đại đế quốc, chỉ sợ ngay cả các hoàng đế đại đế quốc cũng phải nén giận, đem Vương phi tân hôn của mình ngoan ngoãn dâng lên, từ nay về sau chính là nỗi sỉ nhục trên đại lục…
Ngoại trừ Hương Ba Vương, còn ai có thể chống lại Thần Thánh Giáo Đình như vậy?
Tự hào, kiêu ngạo, kích động, điên cuồng, nhiệt huyết sôi trào, bộc phát hoan hô, rống giận…
Sóng âm sơn hô biển gầm che mất thiên địa, quảng trường Thiên An Môn như một tòa núi lửa phun trào, mà toàn bộ Hương Ba thành như một đầu cự long ẩn núp trong đó, ở thời khắc này phát ra rống giận chấn động đại lục!
- Hương Ba Vương, ngươi thật độc tâm, lại dám làm Giáo hoàng Sensi miện hạ trọng thương như thế, ngươi chờ đó, nhất định ngươi sẽ phải trả giá thật đắt!
Remoitt thẹn quá hóa giận:
- Ngươi sẽ vì hành động tối nay mà trả giá thật nhiều! Thập Hiệt Giáo Phái và Pura Boutini miện hạ tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi!
- Đừng tưởng rằng ngươi nhất thời chiếm thế thượng phong thì thắng, bản tọa tuyệt đối sẽ không buông tha cho bất cứ người nào Hương Ba thành!
Johnson đồng dạng cũng âm trầm uy hiếp.
- Cút!
Trong mắt Tôn Phi phụt ra sát cơ, quát lạnh:
- Hai tên lão cẩu ngu xuẩn bất kham các ngươi, chỉ sợ là tu luyện trong thần đường đến mục nát rồi hả, đừng tưởng rằng người người đều e sợ Thập Hiệt Giáo Phái, cũng đừng tưởng rằng Bản Vương thật sự không dám giết ngươi! Cút! !!
Một tiếng “Cút!” cuối cùng hạ xuống, sóng âm cuồn cuộn như sấm, hai đạo quyền diễm kim sắc bay ra, khiến hai tên trưởng lão Thập Hiệt Giáo Phái vội vàng lui về phía sau, một đạo đồ đằng hư ảnh vương giả Barbarian cao tới trăm thước xuất hiện phía sau Hương Ba Vương, khí tức dã man như đại dương mênh mông che mất hai người, Tôn Phi không chút nào dấu đi sát cơ, nhất thời khiến sắc mặt hai vị trưởng lão Thập Hiệt Giáo Phái kịch biến, rốt cuộc ý thức được đối thủ trước mắt này không như người bình thường, nhất thời kinh khủng vạn phần!
Hét lên một tiếng, thân hình lóe lên một cái, chạy trối chết như chó nhà có tang, trong tiếng cười ha hả của Tôn Phi, đầu cũng không dám ngoái lại, chạy trốn vun vút trong bầu trời xa xăm!