Nhìn thân ảnh hai người chạy trốn như chó nhà có tang, trong đôi mắt Tôn Phi hiện lên một tia tàn nhẫn, chợt mỉm cười, không hề đuổi theo mà từ trên bầu trời đáp xuống, rơi vào trong vòng vây quanh của mọi người.
- Đa tạ hai vị!
Tôn Phi hướng về phía hai người Btistuta và Hasselbaink mỉm cười biểu thị cảm tạ.
Tối nay nếu không phải có hai vị Tôn giả Đại Nhật cấp ngăn trở hai trưởng lão Thập Hiệt Giáo Phái, thắng bại chỉ sợ còn chưa phân.
- Vì bệ hạ cống hiến sức lực, là vinh hạnh của ta!
Hasselbaink khẽ gật đầu, số lần hắn lộ diện ở Hương Ba thành không nhiều lắm, Tôn Phi cũng không có chính thức giới thiệu hắn cho mọi người Hương Ba thành nên cũng không ai nhận ra hắn, tò mò quan sát, Tử Linh Ma Pháp Sư cũng không nhiều lời, thân hình lóe ra một cái, hóa thành một đạo lưu quang hắc sắc, tiêu thất phía sau núi Hương Ba thành.
Tôn Phi nhìn thần sắc đạm nhiên của Tử Linh Ma Pháp Sư, biết trong chiến đấu hôm nay mặc dù đối thủ là một trong trưởng lão của Thập Hiệt Giáo Phái, thực lực mạnh mẽ thế nhưng hắn không có làm bại lộ thân phận Tử Linh Ma Pháp Sư của mình, điều này khiến trong lòng Tôn Phi an tâm một chút.
Lần triệu hoán Hasselbaink ra ứng chiến lần này cũng là cử chỉ mạo hiểm bất đắc dĩ mà thôi.
“Hắc Y Thánh Điện” tuy rằng còn có nội tình, ngoại trừ hữu chấp sự Batistuta ra còn có đế tư đồ tháp Bahrton, tả chấp sự Crespo cũng là Tôn giả Đại Nhật cấp, thế nhưng hai người này vẫn chưa đén Hương Ba thành kịp, chỉ có thể khiến Hasselbaink xuất hiện, mạo hiểm đánh một trận.
- Ha ha ha, tối nay đánh một trận thật sự là thống khoái, nhìn ba tên chân sai vặt của Pura Boutini chạy trối chết, thật làm cho ta thỏa mãn những năm gần đây ác khí tích lũy, ha ha ha, thống khoái!
Batistuta uy mãnh thô kệch cười ha hả, mấy năm nay “Hắc Y Thánh Điện” bị các giáo phái khác nghiền ép, chưa từng uy phong như vậy bao giờ, hắn cười to nói:
- Alexander miện hạ, chuyện nơi đây đã kết thúc, thủ hạ tiếp tục đi đốc thúc tu kiến Thánh Điện!
Nói xong, thân hình hắn hóa thành một đạo lưu quang bạch ngân, cũng biến mất tại phương hướng Ngũ Kiếm Thiên Phong phía sau núi Hương Ba thành.
Hai đại cường giả rời đi, trên quảng trường mọi người nhất thời cảm thấy như tòa cự sơn đè trên ngực đã biến mất, rốt cục thở dài một hơi, bằng không, coi như hai người Batistuta và Hasselbaink đều là người một nhà, thế nhưng khí tức trong lúc hai người vô tình toát ra cũng đủ làm cho các cường giả cảm thấy áp lực trầm trọng.
- Alexander!
Tôn Phi bình an trở về, hai người Angele và Elena đều mang theo vẻ mừng rỡ, một trái một phải đứng bên cạnh Tôn Phi.
Lúc này hai vị Vương phi hoàn toàn không còn bộ dáng đằng đằng sát khí mà trở lại ôn nhu mỹ lệ, dường như chim nhỏ nép vào người Tôn Phi, khách nhân chỉ nhìn thôi cũng phải nuốt nước miếng, hâm mộ vô cùng đối với diễm phúc của Hương Ba thành.
Lúc này, đoàn quân ma thú siêu giai đã bị Angela lâm thời giải tán, đại hắc cẩu và ba đầu tiểu long điều khiển đoàn ma thú về lại phía sau núi rừng Hương Ba thành, thân hình tiêu thất, quảng trường Thiên An Môn tuy rằng là một đống hỗn loạn cũng không thể ngăn nổi tâm tình vui sướng của mọi người Hương Ba thành.
- Tham kiến Bệ hạ, tham kiến Vương phi điện hạ!
Những cao thủ Hương Ba thành đầu tiên đều phần phật quỳ xuống đất, mà các khách nhân khác, ngoại trừ những cao thủ Liên minh săn rồng đã bị bắt hoặc bị giết ra, nhị hoàng tử Domingos đế quốc Zenit dẫn đầu các sứ đoàn đế quốc cùng các thế lực khác, hầu hết mọi người đều quỳ xuống đất, trong miệng hô to “Quốc Vương vạn tuế”, dập đầu tham bái!
Một trận chiến tối nay thật là khiến tất cả mọi người đều chấn động.
Mặc dù rất nhiều người đều không muốn thừa nhận, thế nhưng đây đều không thể ngăn nổi sự nổi tiếng, quật khởi của Hương Ba thành.
Tất cả mọi người đã bắt đầu tiến hành đếm ngược thời gian Hương Ba thành trở thành một đại đế quốc độc lập, thực lực đáng sợ như vậy, một cái đế quốc Zenit nho nhỏ tất nhiên đã không còn cách nào tiếp tục quản hạt Hương Ba thành, thậm chí rất nhiều người còn cho rằng, chỉ cần Hương Ba Vương nguyện ý, hắn có thể một ý niệm phá vỡ đế quốc Zenit, tự lập làm một đại đế!
Trong đám người, nhị hoàng tử Domingos hơi híp mắt, cũng không biết hắn đang suy nghĩ gì.
Mà ở bên cạnh hắn, Ma Nữ Paris cũng là cảm khái ngàn vạn lần.
Nhớ một năm trước, Hương Ba Vương vẫn còn là một tiểu nhân vật không quan trọng, vì cầu được trữ hàng vương quốc, không thể không giả chết trên đỉnh Đông Sơn mới lừa gạt được trưởng công chúa cùng mình, hao tổn tâm cơ mới may mắn được một hồi thắng, mà bây giờ hắn đã trở thành một đại đầu sỏ không ai có thể sánh được, một ý niệm của hắn đủ để cải biến vận mệnh của vô số đế quốc và các cường giả!
“Hồng Hồ Tử” Granero tuy rằng cũng nổ lực làm cho mình không có vẻ ngoài chấn động, thế nhưng kỳ thực đã mất đi năng lực ngôn ngữ.
Nhớ kỹ nửa năm trước, Hương Ba Vương cũng chỉ có thể xem là ưu tú trong số các nhân tài mới xuất hiện của đế quốc mà thôi, trong đêm dong binh đổ máu, hắn đại diện cho hoàng tử điện hạ Domingos tiếp kiến mọi người Hương Ba thành, lần đầu gặp gỡ Hương Ba Vương, khi đó Hương Ba Vương tuy rằng kiêu ngạo ương ngạnh nhưng vẫn là không cách nào đối kháng với hoàng tử hoàng thất đế quốc, thế nhưng hôm nay…
Granero đã bắt đầu tự hỏi, nếu như vạn nhất Hương Ba thành và hoàng thất đế quốc phát sinh mâu thuẫn, rốt cuộc ai là người thắng, suy đi tính lại, kết quả cuối cùng lại để cho hắn càng lâm vào chấn động sâu hơn.
…
…
Hiệu suất làm việc của Hương Ba nhân thật sự là kinh người. Trải qua một phen long tranh hổ đấu, quảng trường Thiên An Môn bị phá hư rối tinh rối mù, thế nhưng ngắn ngủi không đến nửa giờ sau, trải qua tu chỉnh của đội công binh Thành quản Hương Ba thành, mặt đất gồ ghề rất nhanh đã được san bằng, vết máu và tàn chi trên mặt đất cũng được thanh lý không còn với tốc độ nhanh nhất.
Quang diễm ma pháp một lần nữa dấy lên bốn phía, đem quảng trường chiếu xạ rõ ràng trong màn đêm.
Các đại biểu và sứ giả đến từ các đế quốc và thế lực lớn một lần nữa lại ngồi xuống, Thành quản môn áp giải các cao thủ thực lực Nguyệt cấp đang bị phong ấn của Liên minh săn rồng tới phía bắc quảng trường, tất cả đều bị ép quỳ xuống đất, Thánh Đấu Sĩ Hazard đi trước áp giải tới trước mặt Quốc Vương Bệ Hạ, hai tròng mắt hắn nhìn Quốc Vương tràn đầy thần sắc sùng bái điên cuồng, cao giọng xin chỉ thị:
- Bệ hạ, thỉnh ngài cho biết, nên xử lý những tù phạm này như thế nào ạ!
Ánh mắt Tôn Phi xẹt qua thân các cường giả Liên minh săn rồng.
Lúc đến là hơn ba mươi danh cường giả Nguyệt cấp, hiện tại còn lại không đến mười lăm tên, mặt nạ trên mặt đã sớm bị kéo xuống, lộ ra diện mạo chân chính, đại đa số Tôn Phi cũng không nhận ra thế nhưng trong đám người có ba gia hỏa mặc thần bào giáo đình cực kỳ dễ thấy, chính là đám người Denisov.
- Alexander, ta khuyên ngươi tốt nhất nên thả chúng ta ra, hừ, Pura Boutini miện hạ sẽ không bỏ qua chuyện hôm nay đâu!
Cảm nhận được ánh mắt Tôn Phi phóng qua, Denisov thế nhưng lại không biết sống chết, dám lên tiếng đe dọa.
- Hương Ba Vương, tội danh giết nhốt một cường giả giáo đình, ngươi và Hương Ba thành không gánh nổi đâu!
Sokratis đồng dạng cũng mang theo nụ cười nhạt trên mặt, hắn không tin Hương Ba Vương dám làm gì mình, đến lúc này vẫn là không chút e sợ nào.