Trên Huyền Khả, kiến trúc và cơ sở vật chất về cơ bản là giống với những chiến thuyền hàng hải thật lớn, lại có chút cải biến, cột buồm cao vút thoạt nhìn khí thế sâm nghiêm, lâu vũ điêu các, cực kỳ đẹp đẽ quý giá.
Trên boong tàu, khắp nơi đều lưu chuyển ký hiệu ma pháp, mấy trăm danh binh sĩ trên người mặc áo giáp dũng mãnh chạy tới chạy lui, mồ hôi đầm đìa, bận rộn làm việc của mình.
Nơi hạm thủ có hơn mười tên quan quân đứng trước đại pháo hắc sắc đang kịch liệt thương nghị chuyện gì đó.
Mà ở bên cạnh bọn hắn là hơn mười tên đại hán thân thể cao hơn hai thước, trên thân xích lõa, hạ thân chỉ mặc quần ngắn, thân thể tràn đầy lực lượng và thú tính đang cố sức điều khiển đại pháo hắc sắc, dựa theo quân mệnh không ngừng điều chỉnh góc độ cao thấp của đại pháo.
Tiếp đó là bốn gã Ma Pháp Sư hỏa hệ thất Tinh cấp đang không ngừng thêm hỏa lực vào cự pháo hắc sắc, ma lực làm thôi động từng khối ma pháp thạch và trận đồ ma pháp trên thân pháo, một khi cự pháo ở góc độ hoàn hảo sẽ triệt để thôi phát ma pháp trận, phát ra một kích trí mạng.
Thấy địch nhân có thể thoải mái như vậy đột phá vòng năng lượng bảo hộ của Huyền Khả, nhìn thấy ba người Tôn Phi trên boong tàu, tất cả mọi người đều ngẩn ngơ, vài tên quan quân kịp phản ứng trước tiên, gầm lên liên tục:
- Mau bắt mấy tên thổ dân này!
Vừa nói vừa rút trường kiếm, chỉ huy binh sĩ ào qua như thủy triều.
- Bảo vệ tốt phụ thân ngươi.
Tôn Phi quát một tiếng bên tai Robben, thân hình chợt lóe, đã hạ khỏi “Loạn Thế Vương Tọa”, nhảy vào trong đám người đang nhào tới.
Thực lực của hắn mạnh mẽ thế nào, binh lính bình thường sao có thể là đối thủ của hắn được?
Một quyền đánh ra giống như núi cao nghiền áp xuống, hơn hai mươi danh binh sĩ tinh nhuệ đế quốc Dortmund đứng mũi chịu sào, nổ bang bang như khí cầu bị nổ bạo, hóa thành một đoàn huyết vụ, hài cốt không còn.
Cả người Tôn Phi lóe ra quang diễm kim sắc đẹp đẽ quý giá, uy mãnh không gì sánh được, giống như hổ lạc giữa bầy dê, không kẻ nào địch lại được, trong lúc giơ tay nhấc chân, tất cả đám binh sĩ bay ra như diều đứt dây, kêu gào thảm thiết rơi ra khỏi boong tàu, từ độ cao ngàn thước rơi xuống.
- A, không tốt, tên thổ dân này thật lợi hại!
- Mau mau mau, gặp quỷ, nhanh đi thỉnh cao thủ đến, nhanh đi thỉnh cao thủ tới giết cái tên thổ dân này!
Bọn lính liên tục kêu gào thảm thiết.
Mấy tên quan quân cũng là sắc mặt đại biến, thực lực của bọn họ đều là trên dưới cửu Tinh cấp, cũng coi như là cường hãn, thế nhưng còn chưa kịp xuất thủ đã bị khí tức mênh mông như đại dương của kẻ địch chấn cho liên tục thổ huyết, hồn phách bay lên trời, vốn cho chỉ là một cường giả Nguyệt cấp phổ thông mà thôi, vài người hợp lực lại là có thể bắt được, không nghĩ đến cái tên thổ dân trẻ tuổi này lại hung hãn như vậy, từng tên đều bị chấn động mãnh liệt.
Có một tên Cung Thủ đứng phía xa, giương cung trong tay lên bắn lén.
Thế nhưng mũi tên ma pháp đủ để xuyên thủng đấu khí hộ thể của một cường giả Nguyệt cấp thế nhưng còn không thể xâm nhập vào bán kính hai mươi thước quanh thân thể tên thổ dân tóc đen đã bị quang diễm kim sắc làm cho nứt ra từng khúc thành bột phấn, thậm chí có mũi tên bay ngược về, ong ong bay nhanh đem tên Cung Thủ bắn lén trực tiếp chấn thành huyết vụ.
- Ta nhổ, nói ai là thổ dân!
Tôn Phi giết hết sức hứng khởi, liên thanh cười to, trong nháy mắt đã đi tới trước mặt đạo pháo to lớn, giơ tay bắn ra mười đạo kiếm khí như bão tố, mười tên tráng hán điều khiển cự pháo còn chưa kịp phản ứng đã bị chém thành hai đoạn.
Tôn Phi thi triển thủ đoạn lôi đình, nhất cử giết chết người điều khiển đạo pháo, cũng không cần lo lắng Hương Ba thành phía dưới lại bị oanh tạc, trong tiếng cười lớn, một lần nữa sát nhập vào trong đám người, cuộc chiến này bắt đầu mà không báo trước khiến cho Hương Ba thành gặp tổn thất to lớn, vì vậy Tôn Phi không có chút lòng thương hại nào, xuất thủ vô tình, trong lúc thoáng qua đã trảm rụng mấy trăm danh cao thủ trên Huyền Khả.
Hắn muốn giết sạch địch nhân trên Huyền Khả, đem chiếc chiến hạm này đoạt lấy.
Đối mặt với Tôn Phi cường thế vô địch, chỉ chống đỡ chưa được năm phút đồng hồ thì binh sĩ trên Huyền Khả đã chạy trốn tứ tán, hoàn toàn đánh mất tâm chống lại.
Xa xa, năm, sáu chục người đang vây công Robben và lão Arjen, đáng tiếc hai người đứng ở trên “Loạn Thế Vương Tọa”, một vòng bảo hộ bạch ngân đem hai người bảo vệ trong đó, căn bản không mảy may bị thương tổn đến, không biết “Loạn Thế Vương Tọa” đã hấp thu bao nhiêu năng lượng ma pháp thạch, lại hầu như nuốt vào một nửa năng lượng của “Thế Giới Chi Thạch” độ khó phổ thông, ngay cả tên Thích Khách có thực lực nửa bước tới Tôn giả Đại Nhật cấp cũng không thể công phá vòng bảo hộ, trái lại còn bị phản chấn cho trọng thương, huống chi những tên lính Tinh cấp bình thường này.
Tôn Phi cũng không quản hai người, thân hình lóe ra, một bước giết mười người, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
Tôn Phi mang tâm đoạt hạm, xuất thủ đúng mực, lực lượng khống chế phi thường tốt, chỉ giết người, không hủy hạm.
Trong nháy mắt Tôn Phi đã tới gần cột buồm chủ, một quyền đánh ra, đem mười tên lính chắn phía trước trực tiếp chấn thành bọt huyết. Mấy người thân mặc trang phục Hoàng tộc quý giá đã đi tới ban công, bọn hắn giương mắt nhìn Tôn Phi, bất quá trên mặt những người này không có chút nào hoảng loạn, trong ánh mắt nhìn Tôn Phi còn mang theo vẻ trêu tức mỉa mai.
Tôn Phi cười lạnh một tiếng, đang chuẩn bị ra tay, đúng lúc này thì dị biến nổi lên.
Đột nhiên một đạo kiếm quang ánh sáng ngọc từ bậc thang trước mặt chém tới.
Đạo kiếm quang này tới cực kỳ đột ngột, trước đó không có bất kỳ dấu hiệu báo trước nào, mang theo một cỗ ma tính không gì sánh kịp, khiến người ta có một loại cảm giác không thể chống đối, trong nháy mắt làm tan rã ý chí chống cự.
- Ha ha, tới tốt, đã sớm chờ ngươi!
Chỉ là thoáng nhìn qua đạo kiếm quang khi trước đánh bại Oleguer thế nhưng cũng để lại cho Tôn Phi ấn tượng rất sâu sắc, bởi vậy từ lúc đầu bước chân lên Huyền Khả hắn đã lưu ý tới tung tích của cường giả có kiếm thuật cao siêu này, lòng mang đề phòng, sớm đã có chuẩn bị, trong tiếng cười lớn ha ha, giơ tay lên đánh ra một quyền, đụng vào đạo kiếm quang kia.
Oanh!
Kình khí bạo tràn khắp nơi.
Tôn Phi biến sắc, trong đạo kiếm quang này quả nhiên có kỳ quái.
Kiếm quang tuy đã bị đánh tan thế nhưng để lại một cỗ khí tức âm trầm cực kỳ sắc bén, xuyên thấu quang diễm kim sắc tập kích về phía yết hầu của Tôn Phi, quỷ lạt dị thường, lại cực kỳ bí mật, lực lượng thuộc tính tinh thuần.
Tôn Phi bị ép lui về phía sau.
Hai tay hắn tìm tòi hư không, “Immortal King’s Stone Crusher” đã nắm trong tay.
Một búa khua ra, thiên địa phong vân biến sắc.
“Immortal King’s Stone Crusher” được xưng là không gì không thể phá hủy quả nhiên bất phàm, thoải mái mà phá hủy lực lượng cấm kỵ đầy bí mật này.
Trong nháy mắt tiếp theo, Tôn Phi còn chưa dứt phản kích, trước mắt đã dày đặc một mảnh kiếm quang ngân sắc, dường như bão táp liên miên không dứt cuồn cuộn qua đây, tốc độ nhanh tới cực điểm.
Tôn Phi huy động cự chuy chiến tranh, từng bước lui về phía sau, đem màn kiếm quang đánh nát sạch.
Loại cục diện này nguy hiểm đến cực điểm, dường như xiếc đi trên dây, một chút không cẩn thận sẽ bị kiếm quang ẩn chứa lực lượng cấm kỵ này làm cho nguy hiểm đến tính mạng.
Trong nháy mắt Tôn Phi đã lui đến vị trí hạm thủ, kiếm quang ma tính vẫn còn liên miên không dứt như gió táp mưa rào, giống như vô cùng vô tận không có kết thúc.
Tôn Phi bất đắc dĩ buộc phải rời khỏi Huyền Khả, vừa lui đến ra ngoài vòng bảo hộ lam sắc xung quanh Huyền Khả.
Cho đến lúc này kiếm quang liên miên không dứt mới ngừng lại.