- Ngươi là…Ngươi là ai?
Một tên quan quân thân hình hơi mập mạp khoảng hơn ba mươi tuổi té ngã trên mặt đất, run giọng hỏi.
Thực lực của người này trên dưới lục Tinh cấp, đúng là không thấp, chỉ là một thân đấu khí của hắn bị Tôn Phi dùng một ngón tay đánh tan, kình khí kim sắc xâm nhập vào thông đạo ngăn lại đấu khí mà hắn sở hữu, dù hắn có giãy dụa thế nào cũng không thể nhúc nhích.
Bên cạnh hắn nằm một tráng hán thân hình cao lớn, một đầu tóc đen kết, vành mắt xanh đen như gấu trúc, ngoan ngoãn nằm không giãy dụa nữa, chỉ là tròng mắt hắn quay tròn loạn chuyển, giảo hoạt vô cùng, thực lực của hắn so với tráng hán bên cạnh còn cao hơn một bậc, đại khái ở lục Tinh cấp đỉnh phong, hiển nhiên cũng không phải là đèn đã cạn dầu.
Tôn Phi không để ý đến hai người này.
Dưới sự chỉ điểm của lão quân sư Ajren, Quốc Vương Bệ Hạ bước nhanh tới một chỗ nhìn có vẻ tầm thường trong khoang điều khiển.
Tinh thần lực tuôn ra, đại khái tốn tới một phút Quốc Vương Bệ Hạ mới chậm rãi thở ra một ngụm trọc khí, đóng một tòa ma pháp trận nhỏ bằng lòng bàn tay lóe ra hồng quang trên cửa lại, tiếp theo ngón tay nhẹ nhàng chụp thứ gì đó, lộ ra một hòn đá bạch sắc kỳ dị nhỏ bằng nửa bàn tay.
Trên hòn đá khắc vô số đường vẽ trận văn ma pháp nhỏ như sợi tóc, lóe ra quang diễm như tiên huyết.
- Không tốt!
Sắc mặt lão quân sư Ajren đại biến nói:
- Đã có người mở ma pháp trận tự hủy Huyền Khả…
Trên mỗi tòa Huyền Khả đế quốc Dortmund đều thiết trí trang bị ma pháp tự hủy, chuẩn bị cho khi bị rơi vào tay địch nhân. Tài liệu và kỹ thuật chế tạo Huyền Khả đều là chỉ một mình đế quốc Dortmund có, là cơ mật quan trọng nhất, tuyệt đối không thể bị địch nhân nắm giữ.
- Ha ha, chỉ bằng những tên thổ dân đê tiện các ngươi cũng muốn đạt được Huyền Khả? Nằm mơ đi!
Một tên quan quân bị Tôn Phi đánh ngã xuống đất nhìn thấy một màn này liền ha ha cuồng tiếu:
- Huyền Khả của đế quốc Dortmund vĩ đại, nếu như dễ dàng bị kẻ khác đạt được như vậy, vậy còn có thể xưng bá đại lục sao? Chết tâm này đi, thổ dân đê tiện, các ngươi chuẩn bị cùng Huyền Khả đồng quy vu tận đi!
Mấy câu nói đó khiến những thuyền nô ngã trên mặt đất đều biến sắc, vừa sợ vừa giận, liều mạng giãy dụa, loạn cả lên, thế nhưng lực lượng của Tôn Phi vô cùng cường đại, mặc cho bọn hắn giãy dụa thế nào cũng không được, căn bản là phí công.
Còn những tên quan quân Dortmund, trong lòng đã sớm biết hôm nay không cách nào có may mắn thoát khỏi, vẻ mặt đều là cuồng nhiệt hi sinh, giống như đồng quy vu tận với Huyền Khả là một loại vinh quang, quân sĩ tinh nhuệ đế quốc thất cấp đích thật là hung hãn không sợ chết.
Tôn Phi không nói gì, nhắm hai mắt lại.
Trong lúc vô thanh vô tức đó, tinh thần lực ngưng tụ như sợi tóc rất nhỏ, thong thả thâm nhập vào đường vẽ trận văn ma pháp trên hòn đá kỳ dị.
Tôn Phi thep nữ tu sĩ Akara và đại gia Kane học tập tri thức về các loại trận đồ ma pháp đã hơn một năm, cũng đã nghiên cứu chi thư “Bảo kiếm Ma Vương” vô số lần, hình thức Barbarian của Tôn Phi mặc dù không tinh thông ma pháp, thế nhưng ở phương diện kiến thức về vũ kỹ và trận đồ ma pháp, Tôn Phi cũng đã có thể coi như là một đại tông sư.
Hơn nữa rèn luyện tinh thần lực từ “Chi Thư Kỹ Năng Tử Sắc” là độc nhất vô nhị, vận dụng kỹ năng tinh thần lực quỷ dị tinh xảo đến cực điểm, phá giải trận văn ma pháp như vậy, đối với Tôn Phi mà nói, chỉ cần đủ thời gian thì cũng không tính là khó khăn.
Sau hơn mười giây, dưới ánh mắt kinh ngạc bất khả tư nghị của đám quan quân Dortmund, mặt trên hòn đá kỳ dị điên cuồng lóe ra quang diễm ma pháp đỏ như máu rồi dần dần bị dập tắt đi.
- Điều này là không có khả năng!
Sắc mặt những quan quân Dortmund xám như tro tàn.
- Cảm tạ trời đất, cảm tạ chư thần, ha ha, chúng ta sống sót rồi, ha ha ha…
Một tên thuyền nô mắt như gấu trúc phá lên cười, biểu tình trên mặt đê tiện dị thường.
Lúc này Tôn Phi mới có thời gian tỉ mỉ quan sát tình hình bên trong khoang điều khiển Huyền Khả.
Đây là một gian phòng hơn trăm thước vuông, tứ diện vách tường đều khắc đủ loại trận văn ma pháp, Tôn Phi chỉ nhìn thoáng qua đã biết công dụng của những trận văn ma pháp này, có cái là để gia cố tường, có cái là để truyền động lực, cũng có cái là dùng để truyền mệnh lệnh, thậm chí ở cánh đông khoang điều khiển còn có một quang mạc ma pháp cao hai thước, thần dị cực điểm, giống như đĩa CD ở kiếp trước, có thể nhìn thấy rõ ràng tình hình bên ngoài Huyền Khả khiến cho Tôn Phi vô cùng kinh ngạc.
Ngoại trừ trận văn ma pháp còn có một ít các loại ma pháp thạch đặc thù để khởi động trang bị, cơ quan ma pháp, cùng với một ít máy móc trạng bị thuần túy, tất cả đều lóe ra quang mang các màu.
Thiết mộc có tính chất tương đương cương thiết, ở trên Huyền Khả phát huy công dụng vô cùng nhuần nhuyễn, sàn nhà và tường trơn bóng giống như làm từ cương thiết, làm cho cả khoang điều khiển nhìn vừa mộng ảo vừa chắc chắn.
Lúc này đột nhiên cả khoang khống chế xuất hiện một trận lắc lư kịch liệt.
Trong nháy mắt tiếp theo, mỗi người đều có thể cảm giác được toàn bộ Huyền Khả đều đang rung lên, lung lay như hán tử uống rượu say, qua màn hình ma pháp có thể thấy Huyền Khả thật lớn đang rơi xuống dưới đất.
Lão quân sư Ajren biến sắc.
Hắn bước nhanh tới trước đài điều khiển, từ trong rương ma pháp thạch nhiều màu, hai tay liên tục biến hóa, không ngừng khảm nạm ma pháp thạch vào các lỗ lõm xuống, lại rút đi một ít ma pháp thạch nguyên bản đang ở trên đài, quang diễm màu xanh bắt đầu lóe ra, Huyền Khả rơi chậm lại thế nhưng vẫn chưa dừng lại.
- Bệ hạ, vẫn không được, phải nhanh nghĩ biện pháp, chiếc Huyền Khả cấp lĩnh chủ này cần ít nhất trăm người điều khiển trận văn ma pháp và máy móc mới có thể đảm bảo bình thường, hiện tại những người điều khiển trong khoang hầu như đều bị thuyền nô phản loạn giết sạch rồi, không có điều khiển sư điều khiển, một mình ta không cách nào triệt để khống chế Huyền Khả, sớm muộn gì nó cũng sẽ rơi!
Lão quân sư Ajren mang sắc mặt nghiêm trọng nói với Tôn Phi.
- Uy, tiểu tử, mau thả chúng ta, chúng ta có thể điều khiển chiếc thuyền này, thực sự, bằng không chúng ta cũng không dám giết sạch đám Dortmund chó má này…
Thuyền nô mắt như gấu trúc kêu la ầm lên, âm điệu có chút ẻo lả, không có chút nào hung hãn uy mãnh như tướng mạo của hắn, tên mập mạp bên cạnh hắn cũng kêu to lên.
Hai người phối hợp rất tốt, điệu bộ như kết hợp làm việc xấu với nhau.
Tôn Phi vừa nhìn tên thuyền nô mắt như gấu trúc đã biết hắn có tâm không tốt.