Lấy tốc độ hiện nay của Tôn Phi, khoảng cách ngàn dặm từ Hương Ba thành đến đế đô Saint Petersburg chẳng qua cũng chỉ là hơn mười phút mà thôi.
Tinh thần lực khuếch tán ra giống như thủy triều, Quốc Vương Bệ Hạ giống như một cái ra-da di động, sự phân hình tứ diện khiến mọi hình ảnh gió thổi cỏ lay từ Hương Ba thành tới Saint Petersburg đều nhìn rõ trong mắt.
Ngay từ đầu Quốc Vương Bệ Hạ đã suy đoán không sai, càng là tới gần Saint Petersburg thì thế lực liên quân lại càng cường đại, dọc theo đường đi thiết trí tầng tầng lớp lớp ngăn trở, ngăn cản cảnh nội đế quốc Zenit tới ứng cứu.
Trong vòng phương diện trăm dặm quanh đế đô Saint Petersburg đã hoàn toàn dưới sự khống chế của liên minh đế quốc Dortmund và đế quốc Lyon, trú quân và kỵ binh quy mô nhỏ cài răng lược phân bố ở giữa, khói lửa nổi lên trên đại địa, liệt hỏa thiêu đốt, tử thi chồng chất như một mảnh địa ngục, các đại quân trấn các cực thành Zenit và quân đội nước phụ thuộc từ ngàn dặm xa xôi tiến về đế đô, còn chưa tới gần đế đô đã bị phát hiện, lọt vào máu tanh vây kín.
Thế lực liên quân tựa hồ có ý tứ muốn vây đánh viện binh, dùng thủ đoạn này để không cho viện binh có cơ hội hội hợp một chỗ với đại quân đế đô, tiêu diệt từng bộ phận, một lưới bắt hết.
Điều khiến Tôn Phi thoáng yên tâm chính là, dọc theo đường đi không gặp quân đội Dortmund đi đến Hương Ba thành, tựa hồ người Dortmund còn đang vì một nguyên nhân nào đó mà trì hoãn trả thù, chưa bận tâm đến Hương Ba thành.
Dọc đường đi, Quốc Vương Bệ Hạ cũng không có khách khí, gặp cao thủ trên tứ Tinh cấp trong trận doanh của kẻ địch đều sẽ ra tay diệt trừ, không một chút lưu tình nào.
Hai nước giao chiến, không có chỗ cho sự nhân từ.
Tôn Phi trên không trung, vô hình vô tích, tinh thần lực như sóng biển dâng trào, thậm chí không cần xuất thủ, một khi gặp cao thủ quân địch, một luồng châm do tinh thần lực ngưng tụ trong nháy mắt đã xâm nhập trong đầu đối thủ, miểu sát đối thủ, dọc đường đi ít nhất cũng bốn mươi danh cao thủ liên quân bị ngã xuống, đối phương không cách nào biết được nguyên nhân của cái chết, lâm vào một mảnh hỗn loạn.
Đình lại một phen như vậy, tốc độ của Tôn Phi chậm đi rất nhiều.
Sau khoảng chừng một tiếng Quốc Vương Bệ Hạ mới tiến nhập vào khu vực sáu mươi dặm phụ cận đế đô Saint Petersburg.
Lúc này, số lượng liên quân trên mặt đất càng ngày càng nhiều, rậm rạp giống như kiến.
Thậm chí Tôn Phi có thể cảm giác được phương hướng đế đô Saint Petersburg xa xa truyền đến từng đạo ma pháp và đấu khí cực kỳ kinh khủng, hiển nhiên là cao thủ đấu khí và ma pháp đang tranh đấu, khí thế kinh khủng truyền ra xa tới hơn trăm dặm.
Hơn nữa mơ hồ trong lúc đó đã có thể nghe được từng đợt tiếng thảm giết kinh thiên động địa, mấy vạn người cùng chém giết một chỗ, một cỗ tiên huyết như mấy phóng lên cao, như là từng đạo thiên trụ, chính là huyết khí do đại quân chém giết mà ra, mấy ngày liền ánh mặt trời đều bị che lấp, trong thiên địa từng mảng mây huyết sắc chầm chậm trôi, giống như thời đại Ma Thần tận thế.
Đây là quy mô chiến đấu thời đại Thần Ma mới có thể sinh ra.
Cách thời điểm “Tín Phóng Bạn” hồi báo tin tức đế quốc kinh biến đã một ngày một đêm, lúc này phụ cận đế đô chắc hẳn đã là máu chảy thành sông, thi cốt như núi, cũng không biết là đã thảm liệt đến thế nào.
Tôn Phi đang muốn tăng tốc tiến lên, đột nhiên trong lòng khẽ động, cúi đầu nhìn liền phát hiện ra cái gì.
- Ân, là bọn nhị hoàng tử…Thì ra bọn họ cũng không chạy ào về đế đô, xem ra còn gặp một ít trắc trở.
Trên gò núi phía dưới đại địa, tiếng kêu rung trời.
Sự đoàn Zenit đến đại hôn vẫn chưa qua được phong tỏa của liên quân, lúc này lâm vào khốn cảnh, bị ép rút vào gò đỉnh núi, mượn thế đất, khó khăn lắm mới tổ chức được một hàng phòng ngự, lúc trước có hơn ba trăm người, hiện tại còn không đến một trăm, xung quanh chí ít cũng có mấy vạn liên quân đang vây công bọn họ.
Từ trên cao quan sát xuống, đối thủ đã dần dần bao trọn khối đá.
…
…
- Giết!
“Hồng Hồ Tử” Granero nổi giận gầm lên một tiếng, thanh trường kiếm trong tay phiêu phiêu, một luồng kiếm quang kim sắc bắn ra như bão tố.
Kiếm pháp hắn tinh tuyệt, dường như hạt mưa phiêu dật, một kiếm chém ngang yết hầu mấy cao thủ đế quốc Lyon.
Cùng lúc đó, bởi vì dùng quá nhiều sức mạnh mà vết thương bên hông dài hơn hai mươi phân vừa có dấu hiệu khép lại liền băng ra tiên huyết, nhuộm đỏ cả áo choàng, đau đớn kịch liệt khiến hắn nửa quỳ trên mặt đất, trường kiếm chống đỡ thân thể để không có ngã xuống, như là con cá bị mang ra khỏi nước, há to miệng kịch liệt hô hấp không khí đầy vị đạo máu tanh.
Lúc này Granero đâu còn phong thái không giận tự uy của người nắm trong tay trị an của đế đô, bộ dạng chật vật vạn phần.
Trên người hắn có không dưới hai mươi đạo vết thương lớn nhỏ, tuy rằng đều bị hắn cẩn thận tránh đi được những bộ vị trọng yếu, thế nhưng vết thương tràn ra, lộ ra bạch cốt, một thân nhuyễn giáp ma pháp cũng bị chém nát…
Tiên huyết nhiễm đỏ thân thể hắn, mệt mỏi rã rời bất kham, môi biến thành màu đen, trên cổ hắn có một vết thương sâu thấy xương, nếu không phải hắn né tránh đúng lúc thì có thể tưởng tượng được kết quả của một kiếm đó sẽ thế nào.
Granero dùng trường kiếm chống đỡ thân thể mình, cật lực đứng lên.
Trước mắt biến thành màu đen, hắn lắc lư vài cái, miễn cưỡng đứng vững, quan sát mọi nơi, phát hiện binh sĩ tinh nhuệ bên người nhị hoàng tử đã hao tổn hơn hai phần ba, những người còn lại hầu như mỗi người đều mang vết thương, vũ khí trong tay cũng đều gãy hỏng…
“Ma Nữ Paris” nguyên bản một thân y phục trắng phiêu dật như tiên tử, lúc này toàn thân đẫm máu, y phục trắng thành váy đỏ, cánh tay và bắp chân còn có nhiều vết thương loang lổ, lúc này đang bị vây trong vòng vây địch nhân, coi như là Ma Nữ Paris có trí kế thông thiên cũng không có bất kỳ cách nào thoát được.
Nơi trung tâm phòng ngự, nhị hoàng tử Domingos cũng không khá hơn chút nào.
Mặc dù tình thế chật vật như vậy nhưng Domingos vẫn duy trì phong phạm anh tuấn như trước, trên mặt hắn mang theo tia mỉm cười, chỉ huy binh sĩ chống đỡ thế tiến công của địch nhân, vết thương trên thân nhìn thấy mà giật mình, đau đớn kịch liệt cũng không thể khiến khuôn mặt anh tuấn của hắn lộ ra chút vẻ đau đớn nào.
Hoàng tử điện hạ vẫn giữ khí thế trấn định tự nhiên như vậy khiến những binh sĩ may mắn sống sót có lòng tin gấp trăm lần.
Trong mắt quân lính nhìn hoàng tử điện hạ đầy sùng bái và điên cuồng, hung hãn không sợ chết ngăn trở thế tiến công của địch nhân, mặc dù binh khí trong tay đã bị chém đứt, coi như là dùng huyết nhục thân thể cũng phải ngăn trở địch nhân, chỉ cần còn một hơi thở cũng phải bảo hộ hoàng tử điện hạ.
- Điện hạ, các huynh đệ sắp không chống đỡ được, không bằng chúng ta phá vòng vây xông ra, với lực lượng hiện tại của chúng ta cũng ko thể xông vào đế đô được, ko bằng rút lui bảo toàn tính mạng!
Granero đã vọt tới trước vòng tuyến, cùng với những binh lính còn may mắn sống sót chống lại thế tiến công của người Lyon, một kiếm chém xuống chém bay đầu sáu gã binh sĩ Lyon, hét lớn một tiếng.
Hơn ba trăm binh sĩ là binh sĩ tinh nhuệ điều từ sở trị an đế đô, đều là cao thủ đấu khí, trung thành và tận tâm, chiến lực mạnh mẽ, trong vây công của vô tận địch nhân, mỗi binh sĩ đều có ưu thế tác chiến riêng, dọc theo đường đi hao tổn hơn hai trăm người, chỉ cần suy nghĩ một chút cũng làm cho trái tim Granero như bị đao cắt.