Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 807 - Chương 703: Trợ Giúp Đế Đô

Quoc vuong van tue Full
Chương 703: Trợ Giúp Đế Đô
 

Tôn Phi đi trong thành một vòng, trong lòng hơi cảm thấy thỏa mãn.

Trở lại trung tâm hành chính, triệu tập các quan quân, đem tiến độ phòng thủ thành trong một ngày nay tổng hợp lại một chút, tiếp theo lại sắp xếp một ít hạng mục công việc cần chú ý, ngẫm lại tựa hồ không còn quên gì nữa, lúc này mới rời khỏi Hương Ba thành, đi tới nơi đặt Huyền Khả phía sau núi Hương Ba thành.

Mặc dù ngọn núi cũng không phải là quá cao, thế nhưng Vũ giả dưới lục Tinh cấp và Ma Pháp Sư tam Tinh cấp vẫn là vô pháp dựa vào lực lượng cá nhân mà đào tẩu được, vì vậy Huyền Khả thật lớn và hơn trăm danh thuyền nô tạm thời vẫn bị vây ở đây.

Thời điểm Tôn Phi đến, đỉnh núi đã sớm được lắp ráp một tòa truyền tống trận ma pháp đơn giản. Đây là thành quả nghiên cứu mới nhất của nữ tu sĩ Akara và đại gia Kane, binh lính bình thường biết một chút ma pháp là có thể lắp ráp ra được, do ma pháp thạch khu động, nhìn bên ngoài chỉ là một đài nhỏ lóe ra quang thải kỳ dị, quang diễm lóe khởi ra cao hơn ba thước, một lần có thể cho phép bốn người đồng thời ra vào.

Chỉ là bên cạnh ma pháp trận có năm, sáu danh thuyền nô nằm đó, thụ thương không nhẹ, bị trói gô lại một chỗ.

- Chuyện gì xảy ra?

Tôn Phi khẽ nhíu mày.

Robben còn chưa trả lời, hai người Jack và Barbossa đã vội vã đi tới, cẩn thận cười lấy lòng, cợt nhả nói:

- Bệ hạ, a ha, thật là không có nghĩ đến a, thì ra ngài chính là Hương Ba Vương đại danh đỉnh đỉnh a, ha ha, chúng ta thật sự là quá vinh hạnh, phải biết rằng thời điểm ta ở Dortmund cũng đã nghe qua đại danh của ngài, ngay cả người Dortmund thượng võ đều truyền bá vinh quang của ngài, a ha, chúng ta thật sự là quá có duyên…

- Nhiều lời vô ích, trực tiếp trả lời vấn đề của ta!

Tôn Phi nhịn không được nhíu nhíu mày, một cỗ khí thế sắc bén phóng ra không hề che đậy.

Jack há mồm, còn đang suy nghĩ xem nên nói thế nào, Barbossa cũng đã cười hì hì chạy qua, nịnh nọt trả lời:

- Không có gì, mấy vị huynh đệ này tính tình không tốt lắm, xảy ra một ít xây sát nhỏ với binh lính trong thành, bị binh sĩ trong thành trói lại, bệ hạ ngài yên tâm, chỉ cần ta cùng Jack giáo huấn một chút, khiến mấy tên khốn khiếp này chịu khổ sở, bọn họ nhất định sẽ trở nên phục tùng…

Tôn Phi lắc đầu, cũng không nghe hắn tiếp tục dong dài nữa, trực tiếp nhìn về phía Robben.

- Mấy người thuyền nô này vừa rồi đột nhiên xuất thủ, muốn cướp ma pháp trận, đánh lén các binh sĩ canh giữ truyền tống môn để thoát đi, bị ta ra tay bắt được, đợi bệ hạ ngài xử lý!

Robben nói chuyện luôn luôn tóm tắt đơn giản rõ ràng, đem chuyện vừa xảy ra nói ngắn gọn lại một lần.

Những thuyền nô này đích thật là hạng người hung hãn, mỗi một người đều không dễ dàng chịu phục tùng như vậy, không những không nghĩ tới ân huệ của Quốc Vương Bệ Hạ mà còn bạo khởi làm khó dễ, tuy rằng Thành Quản Hương Ba thành có thực lực bất phàm thế nhưng bị bất ngờ không có đề phòng, thật đúng là thiếu chút nữa đã bị bọn họ đắc thủ, có Thành Quản còn bị trọng thương, may mà cứu chữa kịp thời, không có nguy hiểm đến tính mạng.

Trong lòng Tôn Phi đã từ từ tràn ngập sát ý.

Hắn đột nhiên ý thức được, bản thân hắn cũng đã phạm vào một sai lầm.

Hôm nay Hương Ba thành đối mặt với khảo nghiệm nghiêm trọng, tình thế nguy cấp tùy thời đều có thể phải đối mặt với người Dortmund, đối đầu với kẻ địch mạnh mà chính mình lại vì thói quen dưỡng tài cổ quái nhất thời mà đem đám thuyền nô hung hãn khó huấn luyện này giữ lại trong Hương Ba thành, chuẩn bị trong thành mà lại bỏ quên những thuyền nô đều là nhân tố bất ổn này, ở thời khắc mấu chốt tạo ra nhiễu loạn, chỉ sợ chiến cục nhất thời bị phá vỡ, rơi vào thế hạ phong.

Là vua một quốc gia, ở trong loạn thế, sự tình mình suy nghĩ đã không thể đơn giản là xuất phát từ sở thích cá nhân.

Ánh mắt Quốc Vương Bệ Hạ xẹt qua năm, sáu danh thuyền nô đang bị trói một chỗ, nhìn thấy mấy gia hỏa hung thần ác sát biểu hiện ra vẻ ngoài thuận theo nhưng sâu trong đôi mắt lóe ra quang mang cừu hận, mỗi một kẻ đều là sói, lập tức cười lạnh một tiếng:

- Giết hết cho ta!

- Không được…

- Không a!

- Không được giết huynh đệ của chúng ta!

Hai người Jack và Barbossa cùng một ít thuyền nô sợ hãi kêu lên, thế nhưng lời còn chưa nói hết, ánh đao đã lóe lên, loan đao trong tay Robben khua ra, đầu năm, sáu danh thuyền nô phóng lên cao, tiên huyết bắn ra như bão tố, không để lại một người còn sống.

- Ngươi…

Tuy rằng không quá quen thuộc với mấy người vừa bị giết, cũng không có bao nhiêu cảm tình, thế nhưng Jack và Barbossa vẫn có một loại cảm giác đồng cảm với huynh đệ bao nhiêu năm.

Bọn họ còn muốn nói điều gì, đột nhiên sắc mặt đại biế, cả người run rẩy lên.

Bởi vì vừa lúc đó, bọn họ đột nhiên thấy ánh mắt Hương Ba Vương đang xẹt qua người bọn họ, trong mâu quang sắc bén ẩn chứa vô tận sát ý, so với lúc trước đã hoàn toàn thay đổi vị đạo, không có chút loại vị đạo giả vờ đe dọa nào mà là sát cơ trần trụi.

Hai gia hỏa này đều là người cực kỳ thông minh, nhất thời minh bạch, hiển nhiên là bởi vì sự tình mấy thuyền nô phản loạn mà khiến cho vương giả trẻ tuổi này một lẫn nữa suy nghĩ lại cách xử lý với đám thuyền nô bọn họ.

Hai người bọn họ đều hiểu, vận mệnh của bọn họ chỉ nằm trong một ý niệm của Hương Ba Vương.

Lúc này, trước tử vong, hai người Jack và Barbossa rốt cục đã triệt để sợ hãi.

Phù phù một tiếng quỳ trên mặt đất, hai người run rẩy, ngay cả một câu nói dư thừa cũng không dám, chỉ là sống chết quỳ gối dập đầu trên mặt đất.

Giờ khắc này, hai gia hỏa kiệt ngạo bất tuân rốt cuộc cũng triệt để đầu hàng, dập tắt mọi ý niệm khác trong lòng, đối với vị Quốc Vương trẻ tuổi trước mặt này đã sợ hãi đến cực điểm, không còn một chút tâm tư muốn chống đối nào nữa. Các thuyền nô khác thấy một màn như vậy cũng ý thức được tình huống không ổn, lãnh ý nhè nhẹ trên thân vị Quốc Vương trẻ tuổi này làm cho bọn họ kinh hồn táng đởm, nhất tề quỳ rạp xuống đất.

Sắc mặt Tôn Phi cuối cùng cũng hòa hoãn một ít.

Chung quy hắn cũng không phải là một ma đầu giết người như ngóe, có thể vì giận dữ mà thi cốt thành núi, nhưng lại không thể vì một ý niệm vội vã nhất thời mà tùy ý chém giết trăm người.

- Tăng mạnh phòng thủ trên núi, lệnh cho hai người Drogba và Pires đóng giữ ngọn núi này, huấn luyện đám thuyền nô, đem luật pháp Hương Ba thành nói cho bọn họ, cũng nói cho bọn họ rõ ràng, Hương Ba thành không muốn lưu lại bọn họ, để cho bọn họ lập tức cút đi, tống xuất cách xa bốn mươi dặm Hương Ba thành, còn dám bước vào Hương Ba thành nửa bước, lập tức giết không tha, những binh lính Hương Ba thành ở lại đây, lập tức cho họ uống “Dược tề Lục Cự Nhân”, nếu như còn có người dám phản kháng, lập tức giết tuyệt đám thuyền nô này đi cho ta!

Robben gật đầu, lập tức phái hai người đi truyền đạt mệnh lệnh.

Tôn Phi suy nghĩ một chút, thời gian hôm nay vội vàng, cũng không có tiếp tục tốn công phu và thời gian vào sự tình này, tâm niệm vừa động, một cỗ quang diễm kim sắc như biển lóe ra dựng lên, đem Huyền Khả thật lớn nâng lên, thân hình chợt lóe, người và Huyền Khả tiêu thất trong nháy mắt, chìm vào trong Ngũ Kiếm Thiên Phong phía xa xa.

Ngày thứ hai, mặt trời một lần nữa mọc lên phía chân trời.

Tôn Phi đứng ở trước đại điện Thần Vương điện trung tâm “Thiên Không Chi Thành”, nhìn về phía chân trời xa xa, than thở một phen, cùng hai vị thê tử mỹ lệ dùng bữa sáng, sau khi ôn tồn một phen mới rời khỏi Ngũ Kiếm Thiên Phong, cũng không có tới Hương Ba thành mà thân hình hóa thành một đạo lưu quang, bay thẳng đến phía nam.

Hắn muốn đi đến đế đô Saint Petersburg.

Đây là lần thứ hai trong vòng một tháng hắn một mình độc hành đi đế đô.

Bất quá lúc này đây hắn là đi trợ giúp đế đô đang bị đại quân vây khốn trong tuyệt cảnh.

Bởi vì nơi đó, dù sao cũng có rất nhiều bằng hữu của Hương Ba thành.

Chuyến đi này, núi thây biển máu, bạch cốt buồn thiu, một tướng công thành vạn cốt khô, uy danh Hương Ba thành giống như mặt trời mọc đằng đông rủ xuống ánh sáng.

Bình Luận (0)
Comment