Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 806 - Chương 702: Mọc Rễ Nẩy Mầm

Quoc vuong van tue Full
Chương 702: Mọc Rễ Nẩy Mầm
 

Sự thực chứng minh, Tôn Phi vẫn còn xem thường Angela.

Thiếu nữ nhu nhược không chút vũ kỹ nào này, về phương diện năng lực thừa nhận dĩ nhiên chỉ có hơn Nữ Vũ Thần chứ không kém.

Thân thể của nàng rất mẫn cảm, Tôn Phi chỉ ôn tồn khiêu khích một phen, trên da thịt trắng nõn như dương chi bạch ngọc đã xuất hiện một tầng màu hồng nhạt, đây là phản ứng hiếm thấy của xử nữ lúc động tình, có thể thấy được là thiếu nữ thật lòng yêu Tôn Phi đến cực điểm.

- Ưm!

Thở nhẹ một tiếng, thiếu nữ đột nhiên xoay người, chăm chú ôm lấy Tôn Phi.

Nàng chúi đầu vào trong ngực Tôn Phi, mắt hơi nhắm lại, không chịu mở, thân thể mềm mại nhu nhược như không xương bởi vì vô cùng khẩn trương và hơi run rẩy, thế nhưng Tôn Phi lại có thể từ lực lượng của đôi tay ngọc ngà đang ôm ấp chính mình mà cảm giác được quyết tâm giao mình của thiếu nữ cho hắn, đôi khi còn vụng về phối hợp với động tác của Tôn Phi, hơi thở dốc gấp gáp.

Khác với thân thể tràn đầy sự mềm dẻo co dãn do tập luyện võ nghệ hằng ngày của Nữ Vũ Thần, thân thểm mềm nhẹ của Angela cấp cho Tôn Phi một loại cảm giác mềm mại khó có thể hình dung, ôm vào trong ngực giống như một khối mây không trọng lượng, vành tai và mái tóc chạm nhau, chỉ là nhẹ nhàng rên rỉ một tiếng cũng đủ để Tôn Phi hòa tan trong nháy mắt.

Thời điểm lần đầu tiên tiến vào, thiếu nữ phát ra một tiếng thét chói tai cao vút thật dài cực kỳ mê người.

Ngón tay mềm tinh tế chăm chú ôm lấy Tôn Phi, đôi gò bồng đảo đẫy đà dán trước ngực Tôn Phi, xúc cảm truyền đến một loại vị đạo khó nói nên lời, cả người dãy dụa không an phận, giống như là muốn tiến vào sâu trong thân thể Tôn Phi, khiến cho Tôn Phi thật không ngờ, Angela thoạt nhìn e thẹn nhu nhược thế mà trình độ phản ứng kịch liệt còn vượt xa Nữ Vũ Thần.

Trong nháy mắt thiếu nữ phảng phất như đã biến thành một con mèo hoang đầy dã tính, hoặc như một ngọn lửa điên cuồng thiêu đốt, cuồng nhiệt không gì cản trở, giống như trở thành một người khác, bình thường nhu thuận hiền dịu, đột nhiên trở nên chủ động dị thường.

Nàng không chút áp chế tiếng rên rỉ của chính mình, tiếng rên nhất thời vang vọng toàn bộ đại điện, thậm chí còn vọng lại từng đợt tiếng vang.

Khác với Nữ Vũ Thần tận lực đè nén lại vui sướng của chính mình, chỉ dùng mũi phát ra từng đợt rên rỉ và thở dốc thiêu hồn thực cốt, Angela hoàn toàn triệt để phát tiết, buông ra tất cả tiếng thét chói tai, tựa như nàng đem tất cả tâm tình và tình yêu của mình dành cho Tôn Phi, không chút nào che dấu, triệt để thể hiện mình trước mặt Tôn Phi, đem tất cả mỹ lệ đều dành cho Tôn Phi, không chút nào bảo lưu.

Loại tiếng hét chói tai cao vút tầng mây này giống như là thần dược thôi tình, khiến cho Tôn Phi lâm vào điên cuồng.

Biểu hiện ở trên giường của Angela khác hoàn toàn với biểu hiện yếu đuối ngày thường, phát hiện này khiến Tôn Phi cực kỳ thích thú, ngay cả linh hồn cũng bị hãm sâu trong hương ôn nhu không cách nào thoát ra.

Lúc này Tôn Phi thật ra đã có thể lý giải những quân vương “Không còn sớm triều”, việc tiêu hồn thực cốt bực này, chỉ sợ ngay cả người có tâm sắt đá nhất cũng đều không thể bỏ qua.

Cũng không biết qua bao lâu, rốt cục Tôn Phi gầm nhẹ, triệt để phát tiết ra.

Lúc này Angela giống như là bạch tuộc, thân thể mềm mại nhu nhược không xương chăm chú quấn trên thân Tôn Phi, phát ra một tiếng hét cao vút, thân thể mềm mại chấn động run rẩy, rốt cuộc vẫn là kiên trì không nổi, mang biểu tình thỏa mãn trên mặt lâm vào hôn mê thật sâu.

So về tinh lực và sự dẻo dai, ngược lại Angela mạnh hơn Nữ Vũ Thần rất nhiều.

Thiếu nữ vẫn mặc cho Tôn Phi lăn qua lăn lại, một lúc lại phản kích một trận, khi thì nàng lắc lắc phía dưới thân thể Tôn Phi, biểu hiện điên cuồng, quả thực giống như nữ kỵ sĩ rong ruổi trên lãnh thổ quốc gia, đôi môi đỏ hồng phát ra tiếng hét đầy dã tính, mái tóc mềm như tơ tung bay cuồng loạn, tóc dài hắc sắc và thân thể trắng noãn mềm mại tạo thành đối lập, nhãn thần mê ly, thở hổn hển khiến trong lòng Tôn Phi như bừng bừng hỏa sơn, muốn nổ tung ra.

Điên cuồng trong phòng rốt cuộc cũng đến hồi dừng lại.

Lúc này Nữ Vũ Thần vẫn ở trong hôn mê thật sâu, không biết một trận điên cuồng vừa rồi có bị nàng nhìn thấy không.

Tôn Phi xoay người ngồi trên giường, chỉ cảm thấy một trận sảng khoái trước nay chưa từng có, tinh thần cả người phấn chấn mười phần, mệt mỏi đêm qua đấu trí đấu lực với cao thủ giáo đình cũng bị quét sạch.

Nhìn hai vị Vương phi phong hoa tuyệt đại say ngủ, trong lòng Tôn Phi có một trận hạnh phúc và cảm động trước nay chưa từng có.

Tôn Phi biết, từ nay về sau, chính mình coi như là đã chân chính mọc rễ nảy mầm ở thế giới băng lãnh tàn khốc này, không còn là một vị khách qua đường ngẫu nhiên nữa, hai nữ hài tử mỹ lệ tới cực điểm này đã cùng mình chia sẻ vui sướng và nước mắt, cùng mỉnh trải qua hỉ nộ ái ố, sinh mệnh và linh hồn đã hòa vào nhau, không thể tách rời.

Trên mặt mang theo nụ cười không tự chủ được, sau khi đắp chăn cho hai thân thể mỹ lệ trên giường, Tôn Phi tiện tay khoác một kiện trường bào, trần truồng xuống giường.

Mở cửa sổ, Quốc Vương Bệ Hạ đứng trước cửa, đưa mắt nhìn lại, lúc này mới phát giác, thế nhưng đã qua một ngày, hoàng hôn đã bao phủ toàn bộ “Thiên Không Chi Thành” và liên miên dãy núi phía xa, mặt trời chiều như máu, giang sơn như bức tranh, cảnh sắc ngoài cửa sổ thật sự là mỹ lệ tới cực điểm.

Hương Ba thành lúc này đương nhiên là một cảnh tượng bận rộn. Đại chiến đêm qua khiến Hương Ba thành ầm ầm rung động, hoàng tử Dortmund tử trận ở chỗ này, tướng lĩnh Piszczek kia chạy thoát đã tròn một ngày, tuy rằng hiện tại tất cả đều yên bình, thế nhưng bầu không khí đã khẩn trương tới cực độ, mỗi người đều hiểu, người Dortmund tùy thời đều có thể tới báo thù.

Trước khi người Dortmund đến, Hương Ba thành phải làm tốt công tác chuẩn bị chiến tranh.

Theo lý mà nói, thân là vua một quốc gia, Tôn Phi hẳn là phải nhanh chóng ở trong thành, chống đỡ, khởi dậy lòng tin của các con dân, thế nhưng quay đầu nhìn hai vị Vương phi đang say ngủ, Tôn Phi lại không chút do dự mà ở lại.

Bóng đêm thầm trầm buông xuống, hai người Angela và Elena từ trong mộng đẹp tỉnh lại. Hai người vô thức liếc mắt nhìn nhau, thần sắc Nữ Vũ Thần Elena vẫn là đạm nhiên như cũ, Angela mơ hồ nhớ tới một hồi điên cuồng của mình khi trước, lập tức mặt đỏ tới mang tai, nếu không phải là tỷ muội tình thâm với Elena, hai người đã sớm có ăn ý và cảm tình không giống bình thường, chỉ sợ lúc này ngay cả dũng khí liếc mắt nhìn Nữ Vũ Thần cũng không có.

- Ha ha ha, hai mèo lười, cuối cùng cũng tỉnh rồi hả, ta đã vì các nàng mà chuẩn bị xong nước nóng, mau tắm rửa đi rồi tới ăn cơm tối, nếm thử tay nghề của lão công các nàng xem thế nào, ha ha ha!

Tôn Phi mang trên mặt ôn nhu và yêu thương không thể che giấu, đứng ở cửa xa xa chào hỏi, mắt híp lên cười nói ba hoa.

Nhìn Tôn Phi ôn nhu mỉm cười như vậy, ngửi được hương thơm nhàn nhạt, không biết vì sao, trong nháy mắt này hai cô gái xinh đẹp thiếu chút nữa muốn rớt nước mắt.

Loại cảm giác này, thật tốt đẹp!

Thời điểm Tôn Phi đi tới trong Hương Ba thành đã là lúc nửa đêm.

Trong thành vẫn là một mảnh đèn đuốc sáng trưng như cũ.

Hầu như tất cả con dân Hương Ba thành đều đang khẩn trương, các sinh viên Đại học Văn Vũ, còn có quan viên các bộ, thân là lực lượng nòng cốt, ai nấy đều đỏ hồng mắt, không có chút nào nghỉ ngơi, trước khi có thông báo chính thức của Tôn Phi, con dân trong thành ai nấy đều tự tổ chức nhà cửa vườn tược nhà mình, không có một chút bối rối.

Cùng lúc đó, đủ loại vũ khí thần bí cũng được lắp đặt rậm rạp, lúc này Hương Ba thành đã tẩy đi duyên hoa, dưới vẻ ngoài mỹ lệ yểm hộ, yên lặng trở nên dữ tợn, giống như một con nhím thân đầy gai nhọn.

Bình Luận (0)
Comment