Thời điểm Tôn Phi trở lại “Thiên Không Chi Thành”, bồi bàn Thần Vương điện đã sớm chuẩn bị xong bữa sáng, phòng ăn tràn ngập hương thơm.
Quốc Vương Bệ Hạ chỉ nếm thử một miếng đã biết những món này đều là một tay Angela Vương phi làm, một loại vị đạo quen thuộc đến cực điểm, chỉ có người khéo tay như Angela mới có thể làm ra vị đạo khiến Tôn Phi say mê như vậy, bất quá trong phòng ăn không thấy hai người Angela và Elena, sau khi ngạc nhiên xong cũng không suy nghĩ quá nhiều, ăn bữa sáng thơm ngào ngạt xong thì mặt trời đã chiếu ánh sáng vàng rực qua đây.
Tôn Phi đi tới trước phòng tân hôn sớm đã được chuẩn bị tốt, lại bị hai thị nữ xinh đẹp chắn ngoài cửa.
Hai thị nữ này chính là Xuân Mị Và Hạ Thanh trong bốn tỳ nữ Xuân Hạ Thu Đông.
Hai người mang theo vẻ mỉm cười trên mặt, mặc váy lưu kim hồng sắc truyền thống đứng hai bên cửa, trong tay hai người cầm khay, bên trên khay bày một miếng ngọc, trên mặt ngọc đều điêu khắc hình uyên ương hí thủy như ở kiếp trước, thoạt nhìn trông rất đẹp mắt.
- Ngọc như ý? Đây là…
Tôn Phi ngẩn người, đột nhiên có chút minh bạch rồi.
Nhớ lại lúc trước, thời điểm nhàn hạ ở cùng với Angela, có mấy lần Tôn Phi vô tình hay cố ý miêu tả một ít lễ nghi hôn lễ truyền thống ở kiếp trước, lúc nói lên điều này Tôn Phi thường toát ra một ít thần sắc hâm mộ, Angela băng tuyết thông minh, thế nhưng đã đem những lời này của Tôn Phi ghi tạc trong lòng, tuy rằng một ít lễ tiết trước hôn lễ đều là dựa theo yêu cầu nghiêm ngặt của lão quý tộc Best mà tiến hành, thế nhưng ở phân đoạn động phòng Best không thể xen vào, Angela đã lặng lẽ chuẩn bị những thứ này, đáp ứng tâm nguyện của Tôn Phi.
Hai thị nữ nhu thuận mở cửa phòng ra, mang theo Tôn Phi đi vào.
Trên giường đá, hai vị Vương phi phong hoa tuyệt đại đã sớm thay lễ trang hồng sắc, trên đầu đội khăn trùm cô dâu hồng sắc, khẽ cúi đầu giống như tiểu tức phụ nhu thuận ở kiếp trước, cần cổ mảnh khảnh, bàn tay trắng nõn đặt trước người làm người ta sinh ra một cảm giác hít thở không thông, phảng phất như phong cảnh xinh đẹp nhất trên thế giới này.
Cô dâu khăn hồng!
Đây là tình tiêt cổ điển mà bất cứ nam nhân nào như Tôn Phi đều hướng tới ở kiếp trước.
Tôn Phi có thể cảm giác được, sau khi nghe tiếng cước bộ mình đi vào, thân thể mềm mại của Angela nhẹ nhàng mà run lên, đó là kích động, cũng là e thẹn, còn Elena vẫn lẳng lặng ngồi yên tĩnh, như một gốc tuyết liên sinh trưởng trên hàn phong vạn năm, có một loại khí tức cô độc và cao quý riêng!
Thấy hai vị Vương phi sóng vai ngồi trên giường, Tôn Phi ngẩn người, đột nhiên nổi lên một ý nghĩ…
- Lẽ nào…Lẽ nào đây là muốn…muốn song phi phải không?
Quốc Vương Bệ Hạ lập tức kích động.
Tuy rằng đã cùng cưới hai vị Vương phi phong hoa tuyệt đại, thế nhưng Tôn Phi còn không tưởng tượng qua chuyện tốt như vậy, nguyên bản phân ra “trách nhiệm” mỗi người theo ngày chẵn lẻ, thế nhưng bây giờ…loại chuyện song phi này…hai đại mỹ nhân tuyệt thế như vậy…Đây thực sự là…Thực sự là…Thực sự là vương đạo a!
Tôn Phi kích động run rẩy dùng hai tay nhẹ nhàng nâng khăn voan hồng của hai cô dâu ra.
Hai khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo mỹ lệ nhất thế gian xuất hiện trong tầm mắt của Tôn Phi.
Angela bởi vì e thẹn mà hơi nhắm mắt lại, đầu hơi cúi, gương mặt trắng nõn đỏ ửng lên như rặng mây hồng, lông mi dài hắc sắc rung động, hiển nhiên tâm trạng của thiếu nữ lúc này rất khẩn trương, mà Nữ Vũ Thần Elena tuy là dũng cảm ngẩng đầu nhìn Tôn Phi, trên mặt mang theo vẻ mỉm cười, thế nhưng chỗ sâu trong mắt cật lực ẩn dấu vẻ khẩn trương đã bán đứng tâm trạng của Nữ Vũ Thần lúc này.
Đem khăn voan và ngọc như ý thả đến trong khay hồng, Tôn Phi cười dài ngồi nhìn hai vị Vương phi phong hoa tuyệt đại.
- Ách…Nếu như dựa theo trình tự bình thường mà nói, hắc hắc, kế tiếp hẳn là tới phân đoạn đẩy ngã rồi hả, chỉ là trước tiên nên đẩy vị Vương phi nào đây?
Trong lòng Tôn Phi có chút khó nghĩ, phất tay đuổi hai vị thị nữ ra, không chút khách khí giang tay ôm vai cả hai vị Vương phi kiều diễm vào trong lòng, lòng bàn tay truyền đến xúc giác tiêu hồn thực cốt khiến trong nháy mắt này Quốc Vương Bệ Hạ có ảo giác phiêu phiêu dục tiên.
Ngón tay Tôn Phi có thể cảm giác được hai cỗ thân thể mềm mại vô cùng mê hoặc, trong khoảnh khắc đó trong lòng Quốc Vương Bệ Hạ đột nhiên như có nai con chấn kinh chạy loạn, các loại tư vị khó nói nên lời.
Cửa lớn đóng lại, cửa sổ cũng đã đóng.
Một phòng cảnh xuân, đăng quang ma pháp hồng sắc làm cho cả thạch điện tràn đầy một loại mị hoặc khôn kể.
Tôn Phi đột nhiên nhớ tới lời tuyên bố của một số kẻ khoe khoang kinh nghiệm trên mạng ở kiếp trước, lúc này không nên do nữ hài tử chủ động, vì vậy điểm lo sợ trong lòng lúc trước đột nhiên tiêu thất, bàn tay nhẹ nhàng chậm rãi xẹt qua hai thân thể mềm mại nóng như cỗ lửa, bàn tay lướt đến dây buộc áo, trong nháy mắt mất đi ràng buộc, váy trên thân vây quanh Angela và Elena nhẹ nhàng chảy xuống.
Một trận hơi nóng rực và mùi thơm truyền đến.
Đồng thời còn truyền đến hai tiếng kinh hô.
Elena vẫn kiên trì bất động, thế nhưng Angela trong nháy mắt đã không thắng nổi sự xấu hổ, rặng mây đỏ trên mặt lan đến cổ, hai tay vô thức che lại phong hoa trước ngực, như là con mèo nhỏ nhảy dựng lên, liếc mắt nhìn Tôn Phi một cái, chui vào trong chăn thiên nga trên giường đá, chỉ lộ ra cái trán nhỏ…
Tôn Phi cười ha ha, cũng không đùa nàng nữa, đưa tay ôm Nữ Vũ Thần Elena, bàn tay không thành thật, rất nhanh đã đem quần áo trên thân Nữ Vũ Thần cởi bỏ sạch sẽ, lộ ra thân thể tuyệt mỹ.
Da thịt trắng nõn trơn tuyệt, bắp đùi thon dài đẫy đà, chân nhỏ mỹ lệ, độ cong duyên dáng, mắt cá chân tinh xảo, vòng eo nhỏ, còn có đôi gò bồng đảo trắng nõn đẫy đà, xương quai xanh tinh xảo mỹ lệ…
Tôn Phi cũng không phải là lần đầu tiên nhìn thấy thân thể của Elena, một năm trước bởi vì lần cứu người kia, Tôn Phi đã hợp thể chi hoan với Nữ Vũ Thần, thế nhưng lần đó vô cùng khẩn trương, Tôn Phi cũng không có thời gian thưởng thức thân thể mềm mại này, lúc này có cảm giác như bị lôi điện bổ trúng, từng đợt miệng đắng lưỡi khô truyền đến.
Nữ Vũ Thần cắn môi, lộ ra hàm răng trắng đều sạch sẽ, đột nhiên quay đầu nhìn Tôn Phi cười, cố nén ngượng ngùng trong lòng, như là một tiểu thê tử ôn nhu chân chính, nhẹ nhàng giải nút áo trước ngực Tôn Phi, mị nhãn cực kỳ điềm tĩnh cởi bỏ quần áo của Tôn Phi.
Kế tiếp…
Sự thực chứng minh, loại chuyện lăn lộn trên giường này, đích thật là không cần thiên phú và kinh nghiệm.
Thời điểm Tôn Phi tiến vào Elena liền cảm nhận được loại xúc cảm tê dại, tiêu hồn chưa từng được trải qua, thoáng ma sát, Nữ Vũ Thần chăm chú nhắm hai mắt lại, trên mặt tựa hồ xuất hiện vẻ thống khổ, ngay cả nước mắt đều chảy ra, điều này làm cho Tôn Phi tiêu hồn thực cốt, lại có chút kỳ quái và không đành lòng: rõ ràng phía dưới đã rất ướt át, thế nhưng vì sao Nữ Vũ Thần lại một mực biểu tình như vậy, chẳng lẽ là động tác của mình quá kịch liệt? Hay là…
Tựa hồ cảm nhận được biến hóa của Tôn Phi, Nữ Vũ Thần mở mắt nhìn người trong lòng một chút, đôi chân thon dài chăm chút quấn lấy vòng eo của Tôn Phi, hơi nhíu mày, trong miệng liên tục phát sinh tiếng rên tiêu hòn thực cốt, cắn răng chậm rãi giải thích:
- Đau nhức, thế nhưng rất thoải mái…
Cảm nhận được sự nhiệt tình của thân thể ngọc ngà dưới thân mình, Tôn Phi một lần nữa trở nên chủ động hơn.
Trên giường lớn, Nữ Vũ Thần cắn môi, đôi mi thanh tú bừng bừng anh khí nhíu mày, dùng một loại rên rỉ thoải mái cực kỳ cường điệu mà căn bản ngày thường không thấy được, đôi chân thon dài như ngọc dán lên eo Tôn Phi, kiều diễm và mị hoặc khó nói nên lời.
Nam nhân tóm lại đều là sinh vật có tâm hư vinh rất mạnh, nhìn Nữ Vũ Thần uy chấn tứ phương, thần tiễn vô địch trong loạn chiến, lúc này lại uyển chuyển hầu hạ dưới thân mình, Tôn Phi chỉ cảm thấy tinh lực vô cùng, cả người giống như muốn bùng nổ…
Cũng không biết qua bao lâu thời gian, Nữ Vũ Thần đã ở trạng thái bán mê man, thân thể ướt ái kiều diễm vô song, Tôn Phi nhớ kỹ, Nữ Vũ Thần đã dùng âm điệu khoa trương nhất cao giọng gọi tên hắn bốn lần, nàng lúc này, hai chân đã vô lực buông lỏng ra, bất kham chinh phạt…
Mà tiểu đệ đệ của Tôn Phi vẫn cứng như sắt như cũ.
- Đây thật kỳ quái, lẽ nào sau khi xuyên qua, dưới hình thức Barbarian, ngay cả loại chuyện này cũng trở nên tinh lực vô cùng?
Tôn Phi vừa buồn bực lại vừa kinh hỉ.
Hắn quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một đạo ánh mắt từ trong chăn he hé lén nhìn mình, sau khi nhìn thấy mình lập tức chui trở lại trong chăn giả bộ ngủ, Tôn Phi nở nụ cười, nháo ra động tĩnh lớn như vậy, cô gái như Angela sao có thể ngủ được?
Khóe miệng lộ ra một nụ cười xấu xa, Tôn Phi nhẹ nhàng đắp chăn cho Nữ Vũ Thần đã hôn mê, sau đó tiến vào trong chăn của Angela, sờ soạng thiếu nữ lén nhìn đến đỏ mặt.
Sợ soạng thân thể mềm mại trắng nõn, bàn tay cầm đôi gò bồng đảo còn muốn đẫy đà hơn so với Nữ Vũ Thần, ôn ngọc hiếm thấy, Tôn Phi cảm thấy một trận tư vị khó nói nên lời.
Angela chính là hợp thể của một người có khuôn mặt thanh thuần khả ái và vóc người ma quỷ.
Trong nháy mắt này, Tôn Phi có thể cảm giác được thân thể mềm mại của thiếu nữ đột nhiên căng cứng lên, chịu đựng khiêu khích của mình mà không một chút phản kháng, thậm chí Quốc Vương Bệ Hạ có thể cảm nhận được quyết tâm của thiếu nữ như tiểu bạch thỏ này.
Nhẹ nhàng cười cười, Tôn Phi chăm chú ôm lấy thân thể mềm mại của thiếu nữ, cũng không sốt ruột động tay động chân.