Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 804 - Chương 700: Cừu Hận

Quoc vuong van tue Full
Chương 700: Cừu Hận
 

Cục diện nguy hiểm như thế, cả đám thuyền nô đều sợ hãi, sống chết giãy dụa ra.

Mà lúc này Tôn Phi đã có thể xác định, hai người này, bất luận là Jack hay Barbossa, đều rõ ràng là tiện nhân thật sự.

Quốc Vương Bệ Hạ vẫn không kinh hoảng, suy nghĩ một chút, thời gian cấp bách, cũng không đợi hai tiện nhân này đầu hàng, quyết định dùng thủ đoạn cưỡng chế.

Tâm niệm vừa động, một cỗ tinh thần lực vô thanh vô tức tuôn ra, chìm vào trong thân thể hai người này.

Tôn Phi vỗ vỗ tay, lúc này mới cười nói:

- Nếu không phải nhìn hai người các ngươi giống với hai lão bằng hữu trước đây của Bản Vương, lúc này mới ức chế sát tâm, cố tình thu phục các ngươi, bằng không…Ta biết hai người các ngươi đều là một bụng ý xấu, không phải thứ tốt đẹp gì, thế nhưng, ta khuyên các ngươi tốt nhất là nên thành thành thật thật, trong cơ thể các ngươi Bản Vương đã trồng xuống dấu vết tinh thần, coi như là các ngươi chạy trốn tới cuối đại lục ta cũng có thể dễ dàng tìm ra các ngươi, giết hai Vũ giả lục Tinh cấp, đối với Bản Vương mà nói không khác gì bóp chết một con kiến, đây là cơ hội cuối cùng, đừng nên khiêu khích kiên trì của Bản Vương!

Nói xong, thân hình nhoáng lên, quang diễm kim sắc chợt lóe, người Tôn Phi đã biến mất khỏi khoang điều khiển.

Hai người Jack và Barbossa nhất tề nhảy dựng lên, thế nhưng sau một lúc do dự, cũng không dám có động tác dị thường nào khác.

Hai tiện nhân này tuy giảo hoạt tàn nhẫn nhưng vẫn là bị thủ đoạn của Tôn Phi làm cho dọa sợ, trong khoảng thời gian ngắn cũng không dám vọng động.

Qua màn hình, tất cả mọi người đã thấy vị Quốc Vương trẻ tuổi, trong nháy mắt đã xuất hiện phía dưới Huyền Khả, chậm rãi vươn một tay ra, lòng bàn tay dán dưới đáy Huyền Khả, cũng không thấy hắn xuất lực làm sao, chiếc Huyền Khả lĩnh chủ cấp nặng mấy vạn cân đã ngừng lại, không còn rơi xuống nữa.

- Tê tê!

Trong khoang điều khiển là một mảnh âm thanh hút vào lãnh khí.

Cả đám thuyền nô bị một màn chính mình vừa nhìn thấy làm cho choáng váng.

Hai người Robben và lão Ajren đã sớm biết Quốc Vương Bệ Hạ của mình vũ dũng, đối với lần này cũng không lấy gì làm ngoài ý muốn.

Thế nhưng hai người Jack và Barbossa thấy một màn như vậy lại hoảng sợ nhìn nhau, thiếu chút nữa đã há hốc mồm ra, đế quốc Dortmund dùng võ lập quốc, nhiều cường giả trác tuyệt thực lực bất phàm, từ khi hai người trở thành thuyền nô tới nay, gặp qua không ít cường giả đế quốc Dortmund, thế nhưng chưa từng thấy cường giả nào đáng sợ như thiếu niên tóc đen này.

Bọn họ ở trên thuyền ngây người hơn mười năm, tự nhiên biết rõ về chiếc Huyền Khả lĩnh chủ cấp này, mặc dù là do thiết mộc có trọng lượng vô cùng nhẹ cấu tạo thành thế nhưng trọng lượng ít nhất cũng hơn vạn cân, thiếu niên tóc đen này ở trên hư không, không mượn lực đại địa lại dễ dàng nâng lên giống như một sợi lông chim, hoàn toàn dựa vào lực lượng tự thân, lăng không nâng chiếc chiến hạm này, thực lực như vậy…đã vượt qua cực hạn khả năng tưởng tượng của hai người họ.

Thiếu niên này, rốt cuộc là ai?

Một khu vực biên cương nho nhỏ, làm sao có thể xuất hiện nhân vật anh hùng khí khái như vậy?

Lúc này hai tiện nhân hung hăng giảo hoạt mới dập tắt tâm tư khác, triệt để thành thật.

Bọn họ tự biết, chính mình tuy rằng nhanh nhẹn dũng mãnh nhưng dù sao cũng chỉ là một tay sai bỏ mạng, thần phục dưới trướng cường giả cũng không tính là chuyện xấu.

Thấy một màn giống như Ma Thần trên bầu trời, không chỉ đám thuyền nô bên trong Huyền Khả, ngay cả con dân Hương Ba thành dưới mặt đất trong vòng bảo hộ ma pháp cũng đều nhất tề hô to “Quốc Vương Vạn Tuế”, tiếng hô như sơn hô biểm gầm.

Tôn Phi lăng không nâng Huyền Khả thật lớn lên, cũng không nóng lòng hạ xuống.

Tâm niệm Quốc Vương Bệ Hạ vừa động, lại trực tiếp nâng Huyền Khả thật lớn hướng về phía sau núi Hương Ba thành bay đi, trong nháy mắt đã đến gần Ngũ Kiếm Thiên Phong, rất nhanh đã tìm thấy một tòa cô phong cũng không tính là hiểm trở, một đạo kiếm quang ánh sáng ngọc phá không bay đi, đem đỉnh ngọn núi này trực tiếp chặt đứt, tạo thành một bình đài thật lớn phương viên hơn hai trăm thước.

Một màn này lại khiến cho đám thuyền nô càng thêm chấn động.

Tôn Phi chậm rãi hạ xuống, đem chiếc Huyền Khả đặt trên bình đài.

Toàn bộ quá trình, tất cả mọi người bên trong khoang điều khiển Huyền Khả đều nhìn thấy hết sức rõ ràng.

Hai người Jack và Barbossa, bất luận là về kiến thức hay tâm kế đều vượt xa đám thuyền nô còn lại, trong lòng họ quả thực đã sớm nhấc lên sóng gió, cường giả như vậy bọn họ còn chưa từng thấy qua. Vị Quốc Vương tóc đen anh tuấn này còn trẻ tuổi như vậy, con đường võ đạo bừng sánh, ai có thể đoán trước được, một nhân vật tuyệt thế như vậy, sau này còn có thể đạt được tới trình độ thế nào?

Những thuyền nô này đã khổ sở trên Huyền Khả nhiều năm, bao lâu chưa từng nhìn thấy ánh mặt trời, bởi vậy mỗi người đều là hạng người kiệt ngạo bất tuân, cực kỳ khát vọng tự do, từng người sớm đã thề trong lòng, chỉ cần có thể hít một ngụm khí mát mẻ bên ngoài, cảm thụ một luồng ánh nắng mặt trời, coi như là phấn thân toái cốt cũng nguyện lòng.

Bọn họ khát vọng tự do, không muốn bị ràng buộc.

Mấy năm nay, bọn họ thời thời khắc khắc đều vì tự do mà cố gắng giãy dụa.

Dưới sự tổ chức của hai gia hỏa gan lớn là Jack và Barbossa, tất cả thuyền nô hao tốn công sức mất mấy năm, âm thầm lén lút học cách điều khiển Huyền Khả xong, mưu cầu thời cơ thích hợp, nhân cơ hội cướp đoạt Huyền Khả, thoát khỏi sự khống chế của người Dortmund, cho nên thời điểm lúc đám người Dortmund chiến đấu với Tôn Phi mới bạo khởi, giết chết các điều khiển sư Huyền Khả, vốn trên cơ bản đã khống chế được Huyền Khả lại bị ba người Tôn Phi lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai tiến nhập khoang điều khiển, chiếm lấy Huyền Khả.

Vì vậy cả đám thuyền nô mới xuất hiện mâu thuẫn với Tôn Phi.

Thế nhưng hai người Jack và Barbossa lại nghĩ nhiều hơn. Kế hoạch nguyên bản của bọn họ chính là muốn sau khi cướp đoạt Huyền Khả, trốn xa vạn dặm, tiếp theo sẽ dùng tốc độ và lực lượng của Huyền Khả tổ chức một binh đoàn dong binh không đạo, từ nay về sau tiêu diêu tự tại, hoành hành thiên hạ. Hiện tại suy nghĩ lại một chút, sự tình chỉ sợ không đơn giản như vậy, không có đủ thực lực, làm sao có thể tránh thoát khỏi truy sát của người Dortmund và thế lực khắp nơi thèm thuồng Huyền Khả, một cường giả Nguyệt cấp đã đủ làm cho bọn họ ra bã.

Nếu có thể được vị Quốc Vương trẻ tuổi thực lực trác tuyệt trước mắt này chống đỡ và bảo hộ, tổ chức một binh đoàn dong binh không trung hoành hành thiên hạ thì dễ hơn.

Đầu quân dưới trướng Hương Ba Vương, chắc chắn là lời hơn so với tự mình làm gấp mấy lần.

Nghĩ tới đây, hai tiện nhân liếc mắt nhìn nhau, đều tự hiểu ý nghĩ của đối phương.

Trong nháy mắt hai người lại trở nên thấp thỏm, chỉ sợ lúc nãy hai người bọn họ chống đối và vô lễ, chọc giận Quốc Vương trẻ tuổi kia, chỉ sợ hắn sẽ không cần nhóm người mình nữa.

Nhân tâm, chính là như vậy. Đôi khi chỉ bởi vì một ý nghĩ đơn giản mà trong nháy mắt phá vỡ kiên trì bao nhiêu năm.

Một giây trước không thèm ngó tới, một giây sau lại sợ mất đi.

Dưới sự trông giữ của lão Arjen và Robben, hơn trăm danh thuyền nô từ trong Huyền Khả đi ra.

Vừa bước ra cửa khoang, từng người giống như là phát điên bước lên quỳ gối trên boong thuyền vừa khóc vừa cười, tham lam ngửi gió đêm, nhìn ánh sao sáng khắp bầu trời, hô hấp từng ngụm không khí tươi mát, lệ rơi đầy mặt.

Hai người Jack và Barbossa tuy rằng đã tận lực khắc chế tâm tình của mình, thế nhưng hơn mười năm chưa từng nhìn thấy ánh mặt trời, thời khắc này cũng là lệ nóng rơi đầy mặt.

Những thuyền nô bình thường không nghĩ quá nhiều như hai người Jack và Barbossa, ý nghĩ của bọn họ đã sớm thay đổi, ngày hôm nay nếu không nhờ có đám người Tôn Phi, cả đời bọn họ cũng không có khả năng chốn ra khỏi tầng dưới cùng Huyền Khả, không thể thấy được ánh nắng mặt trời, không thể ngửi được gió đêm tươi mát, nói không chừng kết cục cuối cùng chính là giống như rất nhiều thuyền nô trước kia, biến thành một khối xương khô, ý nghĩ của bọn họ phi thường mộc mạc, đối với Tôn Phi còn có một loại tâm lý cảm ơn.

Cho nên thời điểm Tôn Phi xuất hiện trên boong thuyền, đám thuyền nô phổ thông đều quỳ trên mặt đất hô to tạ ơn.

Tôn Phi cũng không muốn dây dưa ở chỗ này, lại đe dọa hai tiện nhân Jack và Barbossa một lần nữa, đem nhiệm vụ trông coi Huyền Khả giao cho Robben, căn dặn một phen sau đó mang theo lão Arjen về nội thành Hương Ba thành.

Lúc này tình trạng thương vong đã được báo cáo lên.

Tường thành bị Huyền Khả công kích lần thứ nhất, tử trận ba mươi sáu danh Thành Quản, bảy danh Thánh Đấu Sĩ thấp giai, tổn thất hai cự nỏ bắn long, tổn hại tổng cộng sáu tọa phòng ốc, thạch điện, hệ thống cung cấp điện ma pháp, hệ thống cung cấp nước uống ma pháp, hệ thống thoát nước ma pháp phía tây rơi vào trạng thái tê liệt, nếu như quy đổi ra kim tệ, ít nhất cũng tổn hại trên sáu vạn mai kim tệ.

Sắc mặt Tôn Phi ngưng trọng.

Kỳ thực nếu như chỉ tổn hại về kiến trúc và tài vật thì Hương Ba thành vẫn coi như là chiếm tiện nghi, giá trị chế tạo ra một chiến thuyền Huyền Khả lĩnh chủ cấp không thua trăm vạn kim tệ, hơn nữa còn là có tiền cũng không mua được, thiên kim khó cầu, thế nhưng bốn mươi ba Chiến Sĩ Hương Ba thành đã hi sinh, tổn thất thảm trọng như vậy, thật sự đau lòng.

Sau khi Tôn Phi quật khởi, trong khoảng thời gian ngắn Hương Ba thành luân phiên trải qua đại chiến, hầu như là không có thương vong, đây là lần đầu tiên tổn hao nhiều người như vậy, nhìn di thể của bốn mươi ba Chiến Sĩ, bên cạnh là phụ mẫu, thê tử, hài nhi của họ khóc lóc thảm thương, trong lòng mỗi người như bị đao đâm, cừu hận đối với người Dortmund cũng không ngừng tăng lên trong lòng mỗi người dân.

- Bệ hạ, ta muốn báo thù cho ba ba!

Một tiểu nam hài tầm ba, bốn tuổi chạy đến bên người Tôn Phi, quỳ trên mặt đất lớn tiếng nói.

Trong đôi mắt to đen nháy hồn nhiên lúc này tràn đầy cừu hận, lửa giận hừng hực thiêu đốt.

Tôn Phi đem tiểu nam hài ôm vào trong ngực, môi hôn lên trán của đứa bé.

Đón ánh mắt của người thân các Chiến Sĩ chết trận, Quốc Vương Bệ Hạ lớn tiếng nói:

- Các Chiến Sĩ hi sinh thân mình để bảo vệ Hương Ba thành đều đạt được danh hào liệt sĩ, từ nay về sau, thân nhân mỗi người bọn họ đều do Vương thất Vương quốc phụng dưỡng, hài tử của họ đều được giáo dục tốt nhất, kế thừa vinh quang phụ thân, mà phụ mẫu của bọn họ cũng đều là phụ mẫu vương quốc, là phụ mẫu của mỗi con dân Hương Ba thành, Alexander ta đảm bảo, bọn họ sẽ không phải chịu bất luận một đối đãi không công bằng nào!

Quy hoạch hành chính Hương Ba thành, pháp luật Hương Ba thành đã sớm phi thường hoàn chỉnh, chế độ liệt sĩ dưới sự đề nghị của Tôn Phi cũng đã sớm hoàn thành.

Ngày hôm nay chính là lần đầu tiên truy phong danh hiệu liệt sĩ trong lịch sử Hương Ba thành.

Thân nhân các Chiến Sĩ tử trận đều quỳ xuống đất hô to vạn tuế và mang ơn, mà trong mắt các Chiến Sĩ khác đều đốt lên vẻ sùng bái, chế độ và đảm bảo như vậy khiến mỗi Chiến Sĩ Hương Ba thành đều cảm nhận được vinh quang và đảm bảo, từ nay về sau bọn họ không cần lo lắng nữa, có thể liều mạng bảo vệ Quốc Vương Bệ Hạ và gia viên.

Quốc Vương Bệ Hạ vốn có tâm hư vinh, thế nhưng ở thời khắc này lại không thể cao hứng nổi.

Đi tới thế giới này đã hơn một năm, bản thân Tôn Phi cũng dần dần dung nhập vào luật rừng của đại lục này, vô tận giết chóc khiến giá trị quan của Tôn Phi đã có xu hướng dựa vào thế giới này, mặc kệ giết bao nhiêu binh sĩ địch nhân đều không cảm thấy gì, thế nhưng mỗi một giọt tiên huyết người của mình đều khiến Quốc Vương Bệ Hạ phẫn nộ, không thể ngăn được lửa giận trong lòng.

Bốn mươi ba mạng người này khiến cừu hận của Hương Ba thành cùng với đế quốc Dortmund là khó có thể hóa giải được.

Đối với người Dortmund cũng là như vậy đi. Một hoàng tử đế quốc ngã xuống ở một thành nhỏ, đối với bọn hắn mà nói cũng là cừu hận khó có thể tha thứ.

Hương Ba thành chính thức phải đối mặt với một địch nhân khổng lồ.

Không còn cách nào khác, đó chính là kết quả của chiến cuộc hôm nay.

Nhìn thi thể của bốn mươi ba Chiến Sĩ, Tôn Phi tựa hồ đã thấy lúc này đế đô Saint Petersburg đang phải đối mặt với dạng huyết chiến thế nào, người Dortmund và người Lyon liên quân vây công đế đô, nội ngoại thành tất nhiên là núi thây biển máu, binh sĩ giống như những con kiến hối hả, tùy thời sinh mệnh đều có thể hóa thành tro bụi…

- Không biết đế đô còn có thể chống đỡ được bao lâu, mặc kệ Yashin đại đế tính toán thế nào, đối với đế quốc Zenit mà nói, lần này chính là một khảo nghiệm cực kỳ đáng sợ, một khi đế quốc Zenit chiến bại, Hương Ba thành độc lập chống đối với liên quân là không thể nào, xem ra sớm muộn gì ta cũng phải đi đế đô một chuyến.

Tôn Phi đã quyết định chủ ý, thân hình khẽ động, hướng về phía Ngũ Kiếm Thiên Phong bay đi.

Đêm tân hôn, xuân tiêu một khắc đáng giá ngàn vàng.

Nghi thức đại hôn đã hoàn tất, còn chưa kịp trò chuyện với hai vị tân nương.

Bình Luận (0)
Comment