- Dám đả thương ta? Người Zenit đê tiện, toàn bộ chết hết cho ta!
Cường giả Nguyệt cấp đế quốc Lyon bị thụ thương, nổi giận trong nháy mắt.
Trong sự nổi giận, hắn lăng không khua ra một chưởng, một cỗ lực lượng khổng lồ bàng bạc như cổ sơn chấn động, khí lãng hỏa diễm hệ bành trướng cuộn trào mãnh liệt qua, trong nháy mắt đã đem toàn bộ lưu quang kim sắc trước người mình đánh bay, đơn giản phá giải đấu khí kỹ của Kỵ sĩ Thái Dương Hoàng Kim, từng sợi đấu khí kim hệ nhanh chóng bị đánh tiêu tán đi.
Mười sáu danh binh sĩ tinh nhuệ Zenit đang xông lên thoáng dừng lại động tác như đụng phải một bức tường vô hình, từng người miệng phun tiên huyết bay ngược trở lại.
- Lẽ nào chênh lệch thực sự lớn như vậy sao?
Một màn này khiến Chris Sutton nổi lên một nụ cười khổ trong lòng, thế nhưng hành động lại không có chút do dự nào, lao tới như một con thiêu thân.
Cho dù chết cũng phải kéo chân được tên địch nhân đáng sợ trước mắt này.
Về phần hai tên cường giả Nguyệt cấp đế quốc Lyon hướng về phía tường thành kia hắn đã không có cách nào ngăn cản được, nguyện chư thần trên cao phù hộ đế quốc Zenit, vượt qua tai nạn lần này!
Khí lãng đấu khí hỏa hệ đến trước mặt, nhấc lên tóc dài của kỵ sĩ anh tuấn.
…
…
Trên tường thành.
Hưu hưu hưu hưu! !!
Cự nỏ ma pháp ẩn chứa lực lượng kinh khủng bắn ra ngoài như bão tố.
Quang diễm ma pháp lóe ra ẩn chứa những khuôn mặt phẫn nộ kiên nghị của binh sĩ Zenit, mỗi binh sĩ đều hận không thể đem hai thân ảnh như ma quỷ kia xé nát thành trăm mảnh, đáng tiếc tốc độ của hai cường giả Nguyệt cấp Lyon thật sự quá nhanh, lóe ra vô cùng quỷ mị, không ngừng hoán vị, coi như là binh lính điều khiển cự nỏ có có thực lực ngũ Tinh cấp cũng khó khăn bắt được thân ảnh bọn hắn.
Đây là bi ai hiện tại của Zenit!
Không có cường giả Nguyệt cấp thuộc về mình kiềm chế cường giả Nguyệt cấp của đối phương, uy lực của cự nỏ tuy cường đại, liên tục bắn tên ra nhưng rất khó có thể bắn trúng đối phương, mỗi một mũi tên ma pháp chế tạo ra phi thường trân quý, số lượng có hạn, thế nhưng lúc này lại không thể dừng lại, chỉ có thể cắn răng tiêu hao, lấy uy lực của cự nỏ ma pháp khiến cho cường giả Nguyệt cấp đối phương không thể tới gần tường thành.
Quân thần Arshavin bỗng nhiên đứng dậy, áp chế không lộ ra thần sắc sốt ruột, kỳ thực trong lòng đã lo lắng vạn phần.
Cứ tiếp tục như vậy, cửa chính bị phá chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Chỉ cần tiễn ma pháp bị tiêu hao hết, lúc đó chính là lúc cửa thành bị phá.
Hắn quay đầu nhìn thoáng qua hoàng cung nguy nga trung tâm đế đô, trong lòng có một tia chờ mong, nhưng lại cũng cảm thấy khuất nhục.
Đế quốc đã bị buộc đến đường cùng, nếu như Yashin đại đế đang bênh nặng xuất thủ lúc này, dĩ nhiên có thể giải quyết nguy cơ trước mắt, có thể là địch nhân trong trận, cũng có thể là cao thủ chân chính vẫn chưa hiện thân, bọn họ vẫn đang chờ Yashin đại đế ra tay, phỏng đoán trạng thái của thiên tài võ đạo ngày xưa, một khi địch nhân đã thăm dò rõ ràng trạng thái của Yashin đại đế mới là thời điểm công kích kinh khủng nhất đến.
Ở thời khắc này, ma xui quỷ khiến, Arshavin đột nhiên nghĩ tới Hương Ba Vương, sâu trong nội tâm hắn chợt lóe một tia hối hận rồi biến mất, nếu như lúc trước không có chuyện huyên náo lớn như vậy, lúc này có một gia hỏa kiêu ngạo thực lực trác tuyệt như hắn ở đây sẽ đem lại nhiều hơn một phần bảo đảm cho đế quốc Zenit.
Bất quá cũng chỉ là sự tình trong nháy mắt mà thôi.
Hắn rất nhanh thì lắc đầu tự giễu, cười:
- Ta làm sao lại nghĩ đến gia hỏa ti tiện đáng hổ thẹn kia chứ, thời điểm như này, cái tên Hương Ba Vương thiển cận vô pháp vô thiên kia chỉ sợ là chế giễu còn không hết, như thế nào lại xuất hiện ở chỗ nguy hiểm như vậy! Hừ!
…
…
Phía trên đế đô, trong hư không.
- Được rồi, ngươi có thể ra tay rồi, trước tiên giết cường giả Nguyệt cấp đế quốc Lyon trước cửa chính phía dưới thành, sau đó trảm rụng hai tên ở trên.
Ma Nữ Paris vẫn quan sát ở trên, cuối cùng cũng mở miệng nói.
- Được!
- Hì hì, tiểu nam nhân, nhất định phải nhớ kỹ, không cần bộc phát toàn lực ra ngay từ đầu, đem thực lực áp chế chỉ bằng với đối thủ, trừ việc đó ra, biểu hiện càng kiêu ngạo càng tốt!
Tôn Phi liếc mắt nhìn Ma Nữ diêm dúa, nhất thời minh bạch ý nghĩ của tiểu yêu tinh này rồi.
Đúng thật là nữ nhân giảo hoạt đáng sợ!
…
…
Chris Sutton miệng phun tiên huyết, bay ngược lại như diều đứt dây.
Chỉ một chiêu, cao thủ Nguyệt cấp Lyon đã triệt để đánh bại hắn.
Lực lượng hỏa diễm bàng bạc nhất thời tập kích toàn thân hắn, mỗi thông đạo đấu khí và lục phủ ngũ tạng của hắn đều bị cỗ khí nóng hực hực thiêu đốt, chưa bao giờ hắn cảm thấy thống khổ như vậy, đau đớn khiến hắn chảy mồ hôi đầm đìa, miệng hộc máu.
Hắn biết, đây là ngoan ý mà đối thủ muốn hành hạ mình, muốn lấy lực lượng hỏa diễm làm mình chết cháy từ bên trong.
- Rốt cuộc ngày ấy phải đến sao? Vì quốc vong thân! Paris, người nhìn rồi chứ? Chris Sutton đã là một nam nhân chân chính, gánh vác vinh quang đế quốc, ta không làm mất mặt Kỵ sĩ điện, không làm mất mặt Vũ giả đế quốc Zenit, chỉ là…Paris thân ái, nếu như trước khi chết nàng có thể liếc mắt nhìn ta một lần, cho dù là liếc mắt thôi cũng thật tốt biết bao a!
Trong hấp hối, Sutton không sợ hãi cũng không có phẫn nộ, chỉ có một tia tiếc nuối.
…
…
Từ rất lâu trước đây, lần đầu tiên nhìn thấy Ma Nữ Paris, không biết vì sao kẻ được xưng là ngôi sao võ đạo như hắn, trong nháy mắt đã điên cuồng thích nữ tử hơn mình vài tuổi này, ngay từ đầu vốn cho là lấy danh dự và địa vị trong vòng đế quốc của mình, cùng với thực lực và vẻ ngoài anh tuấn, muốn truy cầu bất cứ nữ nhân nào đều dễ như trở bàn tay, đáng tiếc, hết lần này tới lần khác hắn đều bị Ma Nữ bỏ lơ.
Đối với hắn, Ma Nữ vẫn luôn xem hắn như tiểu đệ đệ, thương yêu cưng chiều, thế nhưng trong đôi mắt khuynh thế khuynh thành đó chưa bao giờ xuất hiện một chút ý nghĩ yêu đương nam nữ nào cho hắn.
- Hì hì, tiểu tử kia, ngươi vẫn là tiểu hài tử, tuổi trẻ khí thịnh, cái gì cũng đều không hiểu.
Mỗi lần đối mặt với biểu lộ của Sutton, lần nào Ma Nữ cũng nói với hắn như vậy.
Trước đây Sutton vẫn luôn không hiểu. Thế nhưng hơn nửa năm trước, nghe nói Ma Nữ Paris bị nhục ở Hương Ba thành, hắn lại bị lão Alpha lợi dụng, tiến về Song Tháp phong chặn đánh Hương Ba Vương, sau một trận chiến bại, trải qua hơn nửa năm thời gian tích lũy mới từ từ hiểu được một ít ý tứ trong lời nói của Paris.
…
…
- Ha ha ha, một con kiến hôi đê tiện, kẻ Zenit đáng thương, cũng dám thương tổn được ta? Ta muốn dùng phương thức thống khổ nhất dằn vặt ngươi, cho ngươi cháy sạch toàn thân không còn một tấm da, ha ha ha!
Đối diện, cường giả Nguyệt cấp Lyon nhe răng cười kinh tởm, hỏa diễm xích hồng tràn ngập lòng bàn tay, mang theo lực lượng không thể chống đỡ bắn qua.
Sutton hoàn toàn không đổi sắc, khóe miệng hắn lộ ra tia mỉm cười.
Hắn đã tận lực, đã tử chiến!
Đối với đế quốc, đối với hắn, đều không có gì thua thiệt.
Vì vậy, chết cũng không tiếc!
Ngay khi hắn nhắm mắt chờ chết, đột nhiên biến hóa ngoài dự liệu xuất hiện.
Một bàn tay ấm áp đột nhiên xuất hiện không có căn cứ, một cỗ lực lượng ấm áp dũng mãnh tràn vào thân thể hắn như hồng thủy, đem đấu khí hỏa hệ nóng rực đẩy ra trong nháy mắt, trong lúc điện quang hỏa thạch đó, thế nhưng triệt để trị liệu được thương thế trong cơ thể hắn.
Hắn mở mắt.
Chỉ thấy một quyền đầu, mang theo lưu quan kim sắc từ phía sau hắn đánh ra.
Không mang chút khí tức khói lửa nào, khinh khinh phiêu phiêu đối diện với một chưởng của cường giả Nguyệt cấp đế quốc Lyon.
Sau đó, Sutton thấy rõ ràng, dáng tươi cười dữ tợn của cường giả Nguyệt cấp Lyon đọng lại trên mặt, rất nhanh đã biến thành kinh hãi và bất khả tư nghị, cả người như bị cự chuy bắn trúng, phun huyết bay ngược ra ngoài.