Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 814 - Chương 710: Giả Heo Ăn Hổ

Quoc vuong van tue Full
Chương 710: Giả Heo Ăn Hổ
 

Là người một nhà!

Sau khi thấy một màn như vậy, một ý niệm trong nháy mắt hiện lên trong đầu Kỵ sĩ Thái Dương Hoàng Kim Chris Sutton.

Người này rốt cuộc là ai? Tại sao có thể có thực lực như vậy? Trong lúc nhấc tay có thể trị liệu thương thế cho mình, sau đó một quyền dễ dàng đánh bay một vị cường giả Nguyệt cấp, chỉ sợ là các cường giả trong viện nguyên lão đế quốc cũng không có thực lực như vậy đi?

Trong đế quốc Zenit khi nào lại xuất hiện một cao thủ thực lực siêu tuyệt như vậy?

Vô số cái tên của các cao thủ đế quốc lóe ra trong đầu hắn, rồi cuối cùng lại bị hắn loại trừ đi, chẳng lẽ là nội tình hoàng tộc?

Kỵ sĩ Thái Dương Hoàng Kim mừng rỡ trong lòng, hai chân vừa chạm đất đã nhanh chóng quay đầu lại.

Hắn muốn nhìn rõ cao thủ xuất hiện ở thời khắc mấu chốt này rốt cuộc là ai?

Một trận gió thổi qua người hắn, hắn chỉ có thể thấy được một bóng lưng.

Một sải bước tới, bóng lưng nguy nga như một tòa núi cao.

- Là hắn?

Mặc dù chỉ là một bóng lưng, thế nhưng đối với Chris Sutton mà nói cũng đủ để khắc cốt ghi tâm, vì vậy hắn liếc mắt đã nhận ra thân phận chân chính của bóng lưng này.

Hương Ba Vương “Một quyền hoành thiên”.

Dĩ nhiên là Hương Ba Vương “Một quyền hoành thiên” !

Trong nháy mắt này, cảm xúc trong lòng hắn vô cùng phức tạp, quả thực là khó nói nên lời.

Phản ứng đầu tiên là mình lại thua rồi!

Thực lực của Hương Ba Vương lúc này đã vượt xa tưởng tượng của mình, nửa năm qua hắn chuyên cần khổ luyện chẳng những không kéo gần lại khoảng cách giữa mình và Hương Ba Vương, trái lại còn đuổi theo không kịp, chênh lệch càng lúc càng lớn, lớn đến trình độ không cách nào bù đắp nổi.

Điều này làm cho tâm hiếu thắng của hắn cảm thấy vô cùng ảo nảo và thất bại.

Thế nhưng trong nháy mắt tiếp theo, hắn đột nhiên lại cảm thấy vô cùng cao hứng.

Hắn đột nhiên ý thức được, thực lực của Hương Ba Vương cường hãn thế nào, trong đế đô không ai là không biết, ngày ấy khí thế của hắn lên tận trời, hắn sừng sững trên hư không, gọi thẳng tên của đại hoàng tử, giống như Ma Thần, ngay cả lão quái vật trong viện nguyên lão cũng bị hắn một chiêu kích thương…Mà ở thời khắc mấu chốt như vậy, có Hương Ba Vương hung nhân tuyệt thế ra tay, có Hương Ba thành đứng trong trận phương khiến trong lòng Sutton dễ chịu hơn nhiều, giống như tường thành Saint Petersburg đột nhiên trở nên không gì phá nổi, vững như núi.

Sau khi cứu Kỵ sĩ Thái Dương Hoàng Kim, Tôn Phi bước ra một bước, liên tục đuổi theo như bóng với hình với tên cao thủ đế quốc Lyon kia.

Một bước bước ra chính là một quyền.

Đối diện, sắc mặt cường giả Nguyệt cấp đế quốc Lyon đại biến, cảm thụ được lực lượng kinh khủng trong quyền phong của đối phương, đã sớm mất đi dũng khí chống lại, hắn người trên không trung, sắc mặt hốt hoảng, liên tiếp lui về phía sau, muốn tách ra lại bị khí cơ của Tôn Phi tập trung, tránh cũng không thể tránh, biết rõ không địch lại nhưng lại không thể ra tay ngạnh kháng.

Quang diễm kim sắc và hồng sắc điên cuồng mà va chạm, dật tán, nổ bắn ra.

Một quyền!

Hai quyền! !

Ba quyền! !!

Ba quyền vừa qua, tất cả phong khinh vân đạm, trở lại bình thường.

Tôn Phi dừng lại tại chỗ, khí tức như uyên, vững như núi.

Đối diện, cường giả Nguyệt cấp đế quốc Lyon thất tha thất thểu rơi trên mặt đất, cả người run rẩy, lung la lung lây, ngũ quan chảy máu, cánh tay giùng giằng giơ lên, chỉ vào Tôn Phi, khuôn mặt bất khả tư nghị, khàn giọng hỏi:

- Ngươi…là ai? Zenit đã không còn cao thủ, ngươi là ai?

- Ngươi không xứng biết.

Tôn Phi cũng không thèm nhìn hắn lấy một cái.

Nếu không phải Ma Nữ Paris kiến nghị mình áp chế lực lượng, kẻ yếu ớt như vậy, một tay Quốc Vương Bệ Hạ cũng có thể bóp chết mười người như hắn.

Hơn nữa, hắn còn phải biểu hiện ra rất kiêu ngạo.

Đây là phóng dây dài, câu cá lớn, chậm rãi dẫn quái, chậm rãi giết.

- Ngươi…Ngươi quá kiêu ngạo, ta đường đường là người của đế quốc Lyon, thân phận tôn quý…

Lời còn chưa nói hết, thân thể vị cường giả Nguyệt cấp Lyon này đột nhiên phun ra tiên huyết, mỗi một lỗ chân lông đều có tiên huyết trào ra, rất nhanh liền trở thành một huyết nhân.

Nếu không phải là sinh mệnh lực của cường giả Nguyệt cấp thật sự quá cường đại, chỉ sợ trong nháy mắt đã mất mạng.

- Cứu ta…

Vị cường giả Nguyệt cấp này nhất thời như chó nhà có tang, muốn chạy trốn, đồng thời hướng hai vị đồng bạn xin giúp đỡ, rất sợ Tôn Phi muốn lấy mạng hắn.

- Ha ha, cao thủ đế quốc Lyon chó má gì, còn không bằng một con chó, cút đi, ngày hôm nay lão tử không giết ngươi!

Tôn Phi cao giọng cười to, âm thanh cuồn cuộn như tiếng sấm, ở trên chiến trường vang vọng ra, thậm chí áp chế cả tiếng chém giết của mấy vạn đại quân.

- Con kiến hôi lại dám kiêu ngạo như thế, chết đi cho ta!

Một trong hai gã cao thủ đế quốc Lyon đang đối phó với cự nỏ ma pháp trên tường thành lúc này đột nhiên phát hiện tình hình phía dưới, thấy đồng bạn bị trọng thương chạy trối chết, lại nghe một kẻ Zenit kiêu ngạo như vậy, nhất thời giận tím mặt, thân hình hóa thành một đạo tàn ảnh, mang theo khí thế vô biên tập kích về phía Tôn Phi.

Trong mắt hắn, tên cường giả Nguyệt cấp đế quốc Zenit này tuy rằng có thể kích thương đồng bạn mình, thế nhưng vẫn chưa bày ra đấu khí ba động cường hãn, hơn nữa hắn tự nhận mình có thực lực lớn hơn đồng bạn của mình, vì vậy cũng không cho là mình sẽ thua.

Phanh! !

Tiếng nổ truyền tới, năng lượng đấu khí điên cuồng dật tán.

Hai bàn tay đụng vào nhau, trên mặt cường giả Nguyệt cấp đế quốc Lyon lộ ra thần sắc kinh ngạc.

Hắn đã nhìn thấu thực lực của đối thủ, vốn cho là chí ít một quyền này cũng làm cho đối thủ thụ thương, ai biết khi hai quyền chạm nhau, lực lượng từ tay đối thủ truyền đến lại khiến hắn ăn chút thiệt, đấu khí bị kích động trở về chấn tới thông đạo đấu khí trong cơ thể hắn.

- Ha ha ha, lại là một con chó của đế quốc Lyon, ngày hôm nay lão tử mở đại hội giết chó thôi!

Tôn Phi cười ha hả, kiêu ngạo cực điểm, thân hình chợt lóe, nắm tay dường như gió táp mưa sa, hướng về phía đối thủ mà oanh kích.

Oanh!

Oanh!

Oanh!

Oanh!

Cường giả Nguyệt cấp cũng không có hoảng loạn, từng quyền từng quyền nghênh đánh tới.

Hắn tu luyện đấu khí hỏa hệ, một thân tu vi võ đạo toàn bộ đều nằm trên nắm tay, mỗi một quyền đánh ra, trên tay đều lượn lờ hỏa diễm hồng sắc, cả người hắn đều bao phủ trong ngọn lửa, hắn nắm giữ một loại đấu khí kỹ cực kỳ bí mật, có thể trong lúc chiến đấu với đối thủ mà vô thanh vô tức đánh hỏa diễm vào trong cơ thể đối thủ, đốt hủy đi thông đạo đấu khí của đối thủ, thâm độc vô cùng.

Trước đây hắn đã dùng loại thủ đoạn này đánh ngã biêt bao nhiêu cường giả.

Thậm chí đã từng có một vị cường giả Nguyệt cấp thực lực cao hơn hắn nhiều cũng bị hắn dùng loại bí kỹ này làm thiêu rụi lục phủ ngũ tạng, đốt cháy cả người từ trong ra ngoài, cuối cùng chỉ còn lại một tấm da người.

Lúc này đây, tuy rằng hắn đã nhận thấy ngoài ý muốn, cao thủ Zenit tóc đen trẻ tuổi trước mắt này có thực lực cao hơn chính mình, thế nhưng hắn cũng không cảm thấy sợ hãi chút nào, thấy Tôn Phi công kích qua thì càng mừng rỡ hơn, trong lúc đụng từng quyền đó đã vô thanh vô tức sử dụng bí kỹ hỏa diễm.

Thế nhưng…

Oanh!

Oanh!

Oanh!

Trong nháy mắt không biết đã giao bao nhiêu quyền, từ lúc mới bắt đầu hắn còn vô cùng giận dữ, càng về sau càng thầm giật mình, đến cuối cùng là kinh hãi, hắn dần dần phát hiện tình huống không đúng.

Đã đụng nhau mấy trăm quyền, lẽ ra đối thủ nên bị đốt thành một tấm da người, thế nhưng hiện thực lại ngược lại, đối thủ càng lúc càng mạnh, lực lượng ẩn chứa trong quyền càng lúc càng cường hãn, chấn đến hai tay hắn tê dại, từng sợi tiên huyết từ trong mũi miệng của hắn không nhịn được mà trào ra.

- Đáng chết, tiểu tử này giả heo ăn hổ!

Cường giả Nguyệt cấp đế quốc Lyon chỉ cảm giác mình rơi vào trong quang diễm kim sắc vô tận, tùy thời đều có nguy hiểm bị một quyền oanh bạo, lập tức nổi giận gầm lên một tiếng, bạo khởi lực lượng toàn thân, đánh ra hai quyền.

Oanh!

Khí lãng và kình phong kinh khủng bắn ra bốn phía, cường giả Nguyệt cấp đế quốc Lyon rốt cuộc đã không chịu nổi tiết tấu của đối phương.

Lúc này hắn chỉ cảm thấy cốt cách và huyết nhục toàn thân đều bị chấn vỡ ra, lực lượng đối thủ nắm trong tay kinh khủng tới trình độ bất khả tư nghị.

- Không đúng, ngươi là ai? Ngươi rốt cuộc là ai?

Hắn khó khăn mở miệng hỏi:

- Khi nào Zenit lại xuất hiện một cao thủ như vậy?

Bình Luận (0)
Comment