Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 818 - Chương 714: Chém Địch Như Thái Dưa, Không Ai Địch Lại

Quoc vuong van tue Full
Chương 714: Chém Địch Như Thái Dưa, Không Ai Địch Lại
 

- Điều này là không có khả năng! Ngươi là ai? Rốt cuộc ngươi là ai? Vì sao ngươi biết ám kìm quyền hỏa diễm của Niang?

Trên thân Reveillere không có một chút thương thế thế nhưng trên mặt lại kinh khủng như vừa gặp tử thần, từng sợi yên khí hắc sắc từ ngũ quan của hắn chậm rãi phun ra, đây là tràng diện cực kỳ quỷ dị, giống như là từng sợi hỏa diễm đang thiêu đốt trong cơ thể hắn.

Một câu còn chưa nói hết, dị biến đáng sợ lại xuất hiện lần thứ hai.

Một trận gió thổi tới, trường bào hắc sắc trên thân Reveillere phiêu tán theo gió như tro tàn, lộ ra da thịt phía dưới, từng sợi yên khí hắc sắc từ lỗ chân lông toàn thân hắn rất nhanh biến thành tình trạng điên cuồng tỏa yên khí hắc sắc, giống như có một cỗ lực lượng đè ép bên trong thân thể hắn, rất nhanh cả người hắn đã bị yên khí hắc sắc bao phủ.

Ngắn ngủi không đến ba giây, yên khí hắc sắc giật tán hết.

Một màn vô cùng kinh khủng quỷ dị xuất hiện trong mắt mọi người…

Chỉ thấy quân đoàn trưởng quân đoàn Cụ Phong đế quốc Lyon, đường đường là một cao thủ Bán Nguyệt cấp thượng giai bát đoạn, trong nháy mắt yên khí tán đi, thế nhưng từ trên bầu trời phiêu đãng rơi xuống, như là một phiến lá rụng trong gió, dường như mất đi trọng lực.

Mọi người tỉ mỉ nhìn lại lần nữa mới phát hiện, thì ra Reveillere phiêu đãng trên không trung lúc này chỉ còn lại là một tấm da người hoàn chỉnh.

Toàn bộ nội tạng, huyết nhục và cốt cách của hắn đã sớm bị hỏa diễm lực thiêu đốt trở thành tro tàn, hiện tại chỉ còn lại một lớp da người mỏng manh.

Đây chính là tình trạng khi bị đấu khí kỹ “Hỏa diễm ám kình quyền” của cường giả Nguyệt cấp Niang đế quốc Lyon khi nãy hạ thủ với Tôn Phi, huyết nhục cốt cách toàn thân bị đốt thành tro bụi, lại có thể giữ lại một tấm da người hoàn chỉnh, là một đấu khí kỹ cực kỳ tàn nhẫn, làm người ta không lạnh mà run.

Reveillere chết không nhắm mắt.

Hắn nghĩ thế nào cũng không thông, vì sao đối thủ có thể tinh thông đấu khí kỹ của cao thủ bản phương?

Coi như là Niang tự mình xuất sử đấu khí kỹ này cũng sẽ không phải là đối thủ của mình, chớ nói chi là lấy đấy khí kỹ như vậy phá vỡ đấu khí kỹ cao giai “Đại địa chi kiếm”, sau đó bất tri bất giác đem hỏa diễm lực oanh nhập vào cơ thể mình, chỉ là trong nháy mắt ngắn ngủi đã đem chính mình đốt chỉ còn lại một tấm da người.

Đồng dạng cũng khó có thể tin vào cảnh tượng trước mắt chính là hàng vạn binh sĩ Lyon.

Bọn họ sùng bái vị quân đoàn trưởng đã từng vì đế quốc khai cương mà bách chiến bách thắng, thế nhưng lại chết trong tay một thanh niên đế quốc thấp cấp không chút tiếng tăm nào, đả kích như vậy khiến sĩ khí binh lính đế quốc Lyon dường như hòn đá nóng bị ném vào tòa băng sơn, nhanh chóng bị làm lạnh xuống.

Binh lính đế quốc Zenit thì ngược lại, từng binh sĩ kiên trì thủ thành hơn sáu mươi giờ, nhìn từng đồng đội quen thuộc ngã xuống, cả người ai cũng đầy vết thương, miệng đầy máu, viền mắt đen thui do không được ngủ và kiệt sức, lúc này nhất thời như được rót thuốc trợ lực, tinh lực cả người dồi dào, điên cuồng mà hoan hô hò hét lên.

Thanh âm này dường như sơn hô biển gầm, kích động trong thiên địa.

- Vô địch! Vô địch! Vô địch!

- Zenit vô địch! Hương Ba Vương vô địch! Vạn tuế vạn tuế vạn tuế! !!

Trên tường thành, từ quan quân đế quốc cho đến binh sĩ Zenit phổ thông, thậm chí là những dân phu vận chuyển tên trên tường thành vừa mới nơm nớp lo sợ, lúc này đều tay đặt lên lồng ngực mình, cùng ôm những người không quen biết bên cạnh, thỏa thích hoan hô, phát tiết hưng phấn kích động trong lòng mình.

Hương Ba Vương liên tiếp tứ chiến, chém rụng tam đại cường giả Nguyệt cấp đối thủ, chiến tích như thần thoại, rốt cuộc khiến các con dân Zenit bị coi là đế quốc thấp cấo, bị đối thủ áp chế, lúc này kiêu ngạo mà hò hét lên.

Tôn Phi sừng sững trong hư không.

Trên đại địa dưới chân hắn là thi thể các binh sĩ và tiên huyết lan tràn ra bốn phương tám hướng, nhiễm đỏ tầm mắt mọi người.

Tóc đen dài của hắn bay trong gió, dường như thác nước từ hư không đổ xuống.

Giờ khắc này, tất cả binh sĩ Zenit thậm chí sinh ra một loại ảo giác, người đứng trước cửa thành Saint Petersburg kia không phải làm phàm nhân mà là một Chiến Thần bất bại!

- Ha ha ha, loại này mà cũng coi mình là cường giả đế quốc cao đẳng, thật sự là không đáng để ta đánh một trận! Đến đến đến, trong trận doanh đối diện, còn ai dám cùng Bản Vương đánh một trận?

Tôn Phi hét lớn.

Tiếng hét bá đạo này cuồn cuộn như tiếng Thần Linh gầm thét, nhấc lên khí lãng liên miên không dứt, âm lãng kinh khủng truyền đi xa, chấn cho mấy chục vạn binh sĩ đế quốc Lyon trên mặt đất tái mặt, thất tha thất thểu lui về phía sau, thậm chí cũng không dám ngẩng đầu nhìn.

Ngay cả trong doanh trại chỉ huy đế quốc Lyon xa xa cũng xuất hiện một hồi yên lặng ngắn ngủi.

Trong hư không.

Ma Nữ Paris lẳng lặng đứng trên “Loạn Thế Vương Tọa”, dựa vào “Loạn Thế Vương Tọa” thần thông mà nàng có thể ngưng trệ ẩn nấp trong hư không, coi như là Tôn giả Đại Nhật cấp cũng khó mà nhận ra được sự tồn tại của nàng, mà nàng lại có thể nhìn rõ ràng tất cả phát sinh phía dưới.

Không có ai bên cạnh, Ma Nữ bất tri bất giác tháo mặt nạ xuống, một đôi con ngươi phong tình vạn chủng bất giác lộ ra vẻ mê ly, nhìn tiểu nam nhân ở phía dưới giả heo ăn hổ, liên tục chém giết cao thủ đế quốc Lyon như chém dưa, không ai địch lại.

Đặc biệt là thấy tiểu nam nhân này hoàn toàn nghe theo đề nghị của mình, biểu hiện kiêu ngạo bá đạo, rồi lại áp chế thực lực của chính mình, trong lòng Ma Nữ thế nhưng bất tri bất giác xuất hiện một tia ngọt ngào.

Từ lần đầu tiên gặp hắn ở đỉnh Đông Sơn Hương Ba thành cho đến bây giờ, Ma Nữ trí kế như uyên cũng không có phát hiện, rốt cuộc là khi nào đối với tiểu nam nhân này lại nảy sinh tình cảm khác không giống mới những nam nhân bình thường.

Một trận gió thổi tới, phật động tóc dài của nữ tử phong hoa tuyệt đại.

Nàng nhẹ nhàng lắc đầu, đem những tình cảm kỳ quái mạnh mẽ khu trục ra khỏi lòng mình, nhất thời thanh tỉnh hơn không ít, Paris hiểu rõ, trải qua chiến đấu vừa rồi, người Lyon đã bắt đầu coi trọng tiểu nam nhân, chiến đấu chân chính giờ mới bắt đầu, tiểu nam nhân phải đối mặt với khiêu chiến càng thêm đáng sợ.

- Chiến đi, tiểu nam nhân, thời đại thuộc về ngươi sẽ đến!

Sau một lát trầm mặc, đối mặt với khiêu khích của Tôn Phi, người Lyon rốt cuộc cũng đáp lại.

Tiếng trống ùng ùng vang lên, nhịp trống như lôi bạo, muốn chấn vỡ hơi mù trên chiến trường, đây là trống trận hoàng thất, một lần nữa dấy lên khát vọng và lòng tin thắng lợi của người Lyon, kích phát sĩ khí binh lính Lyon.

Mỗi thời điểm binh lính gặp phải bối rối, trống trận hoàng thất sẽ vang lên.

Tiếng trống như sấm, mỗi một lần vang lên đều dẫn người Lyon một lần nữa hướng đến thắng lợi và vinh quang.

Rất nhanh, từ sâu trong đai quân đế quốc Lyon xuất hiện năm đạo lưu quang, hướng về phía trung tâm chiến trường bay vụt qua.

Lại xuất hiện năm cường giả Nguyệt cấp.

Lưu quang xẹt qua hư không mang theo cỗ khí tức kinh khủng, giống như trống trận triệu hoán ra cự thú viễn cổ từ vực sâu đáng sợ, phóng thích ra khí tức cường đại, khiến toàn bộ sinh sinh trên chiến trường run sợ.

Đây chắc chắn là năm cường giả Nguyệt cấp thực lực cực kỳ cường đại.

Ngũ đại cường giả xuất hiện, trong nháy mắt đã đến trước trận, bọn họ không nói một chút lời vô ích, cũng không dừng lại chút nào, như là mãnh hổ vồ về phía con mồi, đồng loạt vọt tới chỗ Tôn Phi, đem Tôn Phi vây kín vào giữa, một thân thực lực thoáng nở rộ, tùy thời đều có thể kích phát ra một kích trí mạng.

- Không biết xấu hổ, thế nhưng một lúc xuất ra nhiều cao thủ như vậy, lấn áp chúng ta!

Trên tường thành Saint Petersburgs, tiếng mắng chửi truyền ra xa.

Bình Luận (0)
Comment