Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 833 - Chương 729: Vũ Thánh Lệnh

Quoc vuong van tue Full
Chương 729: Vũ Thánh Lệnh
 

Trong một mảnh tiếng mắng chửi tức giận, hoàng thất Phù Phong quốc bị áp giải qua.

Dẫn đầu là một ông lão tóc trắng xóa, chính là Quốc Vương hiện tại của Phù Phong quốc, cha ruột của “Nhất Kiếm”.

Lúc này trên thân lão Quốc Vương không còn là vương bào mà là y phục tù nhân, trên mặt còn có mấy dấu tay người, cước bộ có chút phù phiếm, đầu tóc lộn xộn một mảnh, chỉ có trong cặp mắt loáng thoáng có vài phần uy nghi chợt lóe rồi biến mất, thần sắc buồn bã đến cực điểm.

Phía sau lão Quốc Vương là mẹ đẻ của “Nhất Kiếm”, một phụ nữ trung niên khoảng năm mươi tuổi, có vẻ bảo dưỡng dung nhan rất tốt, da trắng nõn, trên mặt rất ít nếp nhăn, đồng dạng cũng mặc trang phục tù nhân, lúc này thần tình tan vỡ, tay chân đều mang theo xiềng xích nặng nề, ngay cả đứng cũng không vững, nếu không phải là nhờ lão Quốc Vương và bên cạnh nàng có một thiếu phụ xinh đẹp chừng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi đỡ, chỉ sợ lúc này vương hậu Phù Phong quốc đã sớm té ngã rồi.

Thiếu phụ xinh đẹp cũng mặc y phục tù nhân, tay chân xiềng xích, tinh thần thoáng khá hơn một chút, dung mạo tú lệ, là một nữ tử rất mỹ lệ, bên người nàng dắt theo một tiểu hài tử năm, sáu tuổi, trong đôi mắt to tròn tràn đầy khiếp sợ, túm lấy góc áo mẫu thân, chăm chú theo sát bên người, mặt mày cực giống “Nhất Kiếm”, hẳn là nhi tử của hắn.

Phía sau hẳn là các thành viên khác của vương thất Phù Phong quốc, còn có một ít hộ vệ vương quốc, những người này hẳn là lúc trước không được đãi ngộ gì tốt đẹp, phàm là người có một ít vũ lực, toàn bộ sẽ bị móc sắt qua xương vai, vết máu loang lổ, những người này cũng là hán tử chân chính, tuy rằng đã đau đến cắn môi tím bầm nhưng vẫn kiên trì không mở miệng kêu một câu.

- Đánh chết bọn họ, đánh chết bọn tạp toái Phù Phong quốc chó chết!

Đoàn người hò hét một trận, mang hòn đá nhỏ, đồ ăn hỏng, trứng thối ném tới tới tấp như mưa, thành dân đối với những kẻ phản quốc cực kỳ phẫn nộ, kỳ thực đã tích lũy tới cực điểm, lực lượng quần chúng nhân dân vô cùng vĩ đại, chỉ một kích động nhỏ, tùy thời có thể hủy diệt đối phương.

Lúc này quần chúng nhân dân phẫn nộ tới cực điểm, con mắt mỗi người đều đỏ au, ngay cả tiểu nam hài năm, sáu tuổi đang sợ hãi kia trên trán cũng đầy vết đập, thế nhưng nước mắt cũng không rơi xuống, được mẹ của hắn chăm chú ôm vào lòng, dùng thân thể gầy yếu của một nữ tử không chút vũ kỹ, vì hài nhi của mình mà chặn mọi tập kích, rất nhanh cả người đã toàn là trứng thối, cũng bị những hòn đá đập khiến thân thể đầy thương tích.

Rất nhanh nhóm tù nhân Phù Phong quốc đã bị áp giải lên pháp trường.

- Hoàng tử “Nhất Kiếm” Phù Phong quốc phản quốc đi theo địch, dẫn liên quân thập đại đế quốc xâm lấn lãnh thổ đế quốc, dẫn đến sáu thành phía nam đế quốc lưu lạc, đế đô gặp nạn…

Thầy ký quân đội lớn tiếng tuyên đọc văn kiện tuyên án của quân đội đế quốc, đoàn người Phù Phong quốc toàn bộ bị chấp hành hình phạt treo cổ, lập tức thi hành, nam nữ già trẻ, tổng cộng ba mươi mốt người, sau khi chết bêu đầu thị chúng.

Trong đám người bao vây xung quanh vang lên một mảnh tiếng hoan hô.

- Không! Chúng ta là bị oan uổng, chúng ta chết không nhắm mắt a…

Thiếu phụ xinh đẹp vẫn im lặng đột nhiên kêu to, điên cuồng mà giãy dụa, chăm chú ôm hài nhi nhỏ tuổi của mình vào lòng, đau khổ cầu khẩn nói:

- Chúng ta thật sự không biết sự tình vương tử phản quốc, chúng ta không có thông đồng phản quốc, vương thất Phù Phong quốc đối với đế quốc vẫn trung thành và tận tâm, đại hoàng tử viễn chinh nam cương, Phù Phong quốc tổng cộng sáu ngàn nam nhân tùy quân, hoàng tử “Nhất Kiếm” chém giết mười tên cao thủ Spartak, người bị hơn hai mươi vết thương, sáu ngàn người thì tử trận ba ngàn bảy trăm tám mươi mốt người, năm trăm bốn mươi người…

Thiếu phụ xinh đẹp này chính là vị vương tử duy nhất của “Nhất Kiếm”.

Mà tiểu hài tử năm, sáu tuổi kia chính là huyết mạch duy nhất của “Nhất Kiếm”, tên là Lộ Phi.

Thế nhưng tiếng cầu xin tha thứ thương cảm của thiếu phụ rất nhanh đã bị tiếng tức giận phẫn nộ của đám người lấp đi.

Lúc này, ai còn tâm suy nghĩ lại nhiều sự tình như vậy, “Nhất Kiếm” phản quốc theo địch là sự thực mà vô số người tận mắt nhìn thấy, một màn hắn mặc chiến giáp tướng quân Dortmund vẫn vững vàng trong lòng các tướng sĩ thủ thành.

- Van cầu các ngươi, van cầu các ngươi, chúng ta chết rồi không sao, tha cho Tiểu Lộ Phi đi, nó vẫn còn nhỏ, nó cái gì cũng không hiểu…

Thiếu phụ xinh đẹp lệ rơi đầy mặt, chăm chú cầu xin quan hành hình, hy vọng có thể van xin buông tha cho hài nhi, nhìn cái cổ nhỏ của nhi tử trên đài chém mà trái tim nàng tan nát.

- Tha cho nó đi, nó là huyết mạch duy nhất của vương thất Phù Phong quốc a, nhìn những anh linh các chiến sĩ Phù Phong quốc tử trận mà tha cho Lộ Phi đi!

Âm thanh thê thảm, đặt ở bình thường tuyệt đối là nghe mà lệ rơi. Trong đám người không khỏi có một số người thương cảm, đáng tiếc quan hành hình lãnh khốc lắc đầu, mệnh lệnh là của quân bộ đế quốc và quân thần đế quốc liên hợp hạ lệnh, đoàn người Phù Phong quốc tuy rằng có thể không liên quan, thế nhưng “Nhất Kiếm” phản quốc chính là sự thực, hoàng thất, quân bộ cùng bình dân đều vô cùng phẫn nộ, cần phải có người gánh chịu việc này, trong vòng đế quốc đã không còn người nào có thể cứu được Phù Phong quốc.

Vì vậy tù nhân Phù Phong quốc đều bị áp lên hình phạt treo cổ.

Dưới chân tù nhân là một tấm ván gỗ có trang bị cơ quan, cổ buộc một sợi dây cố định, chỉ cần thầy ký ra lệnh hành hình một tiếng, cơ quan chuyển động, tấm ván gỗ buông ra, dưới chân tù nhân mất đi chống đỡ, cũng sẽ trực tiếp bị treo lên cao, đây là một loại hình pháp tương đối tàn khốc, sợi dây cứng rắn thô ráp đem người treo lên, tù nhân sẽ cảm nhận được rõ ràng đau đớn thống khổ trong quá trình tử vong!

Người Phù Phong quốc đã tuyệt vọng.

Thiếu phụ trẻ tuổi lệ rơi đầy mặt, vẫn đau khổ cầu xin như trước….

Thầy ký hành hình giơ tay của mình lên, dưới sự giục giã và kêu la của đoàn người phía dưới, đang muốn cao giọng hô to hai chữ “Hành hình” …

Vừa lúc đó, đột nhiên trong đám người truyền đến một âm thanh rõ ràng, đè lại âm ĩ của đoàn người…

- Chờ một chút!

Một thanh niên anh tuấn tóc đen dài từ trong đoàn người đi ra, ngăn cản quá trình hành hình.

- Người nào? Dám nhiễu loạn pháp trường, thật là lớn mật!

Lập tức có binh sĩ tiến lên ngăn cản thanh niên tóc đen, khuôn mặt của thầy ký hành hình nhìn thanh niên nhân có vẻ không tốt, nhìn một chút, phát hiện thanh niên này chỉ mặc một bộ trường bào vải thô phổ thông, trên thân không có áo giáp hay cái gì chứng minh thân phận nên không để trong lòng, lớn tiếng quát.

Ai biết…

- “Nhất Kiếm” vô tội, vương thất Phù Phong quốc vô tội, thả bọn họ đi!

Người trẻ tuổi kia vừa mở miệng chính là long trời lở đất, cũng dám coi thường thiên hạ nói ra câu như vậy, hắn cho rằng mình là ai, không sợ bị dân chúng phẫn nộ sao?

Quả nhiên, lời vừa nói ra, người xunh quanh nhất thời đều vô cùng phẫn nộ rồi.

- Con mẹ nó ngươi là ai, sao dám vì tên tạp toái “Nhất Kiếm” mà nói hộ?

- Gia hỏa này là kẻ điên rồi, nhất định là cùng một ruột với “Nhất Kiếm”, đen hắn bắt lại, treo cổ hắn!

Tiếng chửi rủa thành một mảnh, ánh mắt mọi người nhìn thanh niên tóc đen trẻ tuổi tràn đầy căm thù.

Thầy ký hành hình phất tay ý bảo binh sĩ tiến lên đem thanh niên tóc đen này bắt lại, dám nói lời như vậy, nếu để cho hắn chạy, quân bộ đế quốc và đại hoàng tử tất nhiên sẽ tức giận, đến lúc đó chính mình sao có thể chịu nổi.

Ai biết đúng lúc này, mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt, bóng người lóe ra, thanh niên tóc đen trong nháy mắt đã xuất hiện trên đài hành hình, tùy ý đưa tay, hơn ba mươi sợi dây hành hình đồng thời đứt gẫy, từ cổ các tù phạm Phù Phong quốc đứt xuống.

- Ngươi…Có ai không, bao vây lại cho ta, dám cướp tù, người này nhất định là gian tế đế quốc Lyon, bắt lại, bắt lại, dám phản kháng, giết chết không cần luận tội!

Thầy hành hình đã quá sợ hãi rồi.

Rất nhanh lượng lớn binh sĩ đã ào qua đây, đem đài hành hình bao vây lại, mấy trăm ma pháp tiễn lóng lánh nhắm ngay thanh niên tóc đen và tù phạm Phù Phong quốc, một khi có bất kỳ dị động sẽ khai cung.

Thế cục hết sức căng thẳng.

Leng keng!

Đúng lúc này, một khối lệnh bài hắc sắc bị ném rơi dưới chân thầy ký hành hình, thanh niên tóc đen anh tuấn cũng không quay đầu lại mà nhàn nhạt nói:

- “Nhất Kiếm” vô tội, ai cũng không được phép giết người của Phù Phong quốc!

- Ngươi tính là cái thá gì…

Thầy ký hành hình vô thức mắng to, thế nhưng khi hắn cúi đầu nhìn lệnh bài màu đen, nhất thời cả người đều sợ ngây người, một chữ đều nói không ra, sắc mặt trắng bệch, run rẩy hỏi:

- Vũ Thánh lệnh…Ngài…Ngài là…

Bình Luận (0)
Comment