Lão Quốc Vương Phù Phong quốc ngẩng đầu nhìn Tôn Phi, trong ánh mắt lộ ra một tia thần sắc phức tạp.
Hắn biết, lúc sinh tiền con trai mình vẫn luôn xem Hương Ba Vương là đối thủ lớn nhất, sau khi luyện tập võ nghệ tác chiến đế quốc năm trước thì càng điên cuồng mà luyện kiếm, quả thực giống như là bị ma nhập, hy vọng có thể đột phá thực lực võ đạo, một lần nữa quật khởi đánh bại Hương Ba Vương.
Ai biết hôm nay nhi tử của mình bỏ mạng mơ hồ, người thay con mình cọ rửa oan khất thế nhưng lại chính là người đã từng là đối thủ võ đạo lớn nhất, trần thế như thủy trước, con người như nước, thế sự khó liệu!
- Đa tạ đại nhân đã cọ rửa oan khuất cho chủ nhân chúng ta!
Mấy tráng hán đang bị thi cực hình, cảm kích ân nghĩa của Tôn Phi mà quỳ trên mặt đất cảm tạ.
Tôn Phi vẫn chưa nói gì, duỗi ngón tay ra, đem hình cụ xuyên qua vai mấy tráng hán chặt đứt, chấn thành bột phấn, thế nhưng lại không có một chút thương tổn nào ảnh hưởng tới bọn họ, Quốc Vương Bệ Hạ chuyển đổi đến hình thức Paladin, phóng xạ ra một luồng thánh lực kim sắc, đem thương thế của mấy người trị liệu một phen, mặc dù không triệt để lành lại nhưng cũng không tính là nghiêm trọng, chỉ cần an dưỡng tốt trong vòng hai tháng là có thể khôi phục hoàn toàn.
Mấy người này đều là người trung nghĩa, ấn tượng của Tôn Phi đối với bọn họ đều rất tốt.
- Mau, mau qua đây, Tiểu Lộ Phi, mau tới đây cảm tạ Vũ Thánh đại nhân, mau cảm tạ ơn cứu mạng của Vũ Thánh đại nhân!
Thiếu phụ xinh đẹp không có suy nghĩ nhiều như lão Quốc Vương, thiên ân vạn tạ, quỳ trên mặt đất liên tục dập đầu, thấy nhi tử rốt cuộc có thể sống sót, có thể bảo trụ một tia huyết mạch của “Nhất Kiếm”, trong lòng thiếu phụ quả thực đã xem Tôn Phi như Thần Linh mà đối đãi.
Tôn Phi vừa đỡ hư không, một cỗ lực lượng vô hình đem phi tử của “Nhất Kiếm” đỡ lên.
- Ngài chính là Alexander thúc thúc? Cảm tạ ngài đã cứu gia gia, nãi nãi và mụ mụ, còn có Decca thúc thúc bọn họ, ngài là người tốt a!
Thân thể của Tiểu Lộ Phi có chút gầy yếu, da bị phơi nắng dưới ánh mặt trời thành hơi đen, mắt to đen lúng liếng ai nhìn cũng thương yêu, lúc nói chuyện âm thanh phát ra rất trẻ con thế nhưng lại làm bộ dáng tiểu đại nhân, rất có ý tứ.
Hắn tựa hồ không sợ Tôn Phi chút gì, lôi kéo góc áo Tôn Phi, thương cảm lắp bắp nói:
- Ba ba ta khi còn sống, thời điểm nói chuyện phiếm với ta thường hay nói Hương Ba Vương Alexander là một cường giả chân chính, là người mà ba ba ta muốn đánh bại nhất, nhưng cũng là người mà ba ba kính phục nhất…Alexander thúc thúc, ba ba không biết đã đi nơi nào, không bằng ngài dạy ta võ đạo có được hay không, Lộ Phi cũng muốn trở thành người giống như ba ba, còn có anh hùng như ngài vậy!
- Nga?
Tôn Phi thật không ngờ tới, sinh tiền “Nhất Kiếm” thế nhưng lại âm thầm đánh giá chính mình cao như vậy, có thể có được ca ngợi của đối thủ cũng xem như là một loại thành tựu đi?
Quốc Vương Bệ Hạ nhìn ánh mắt đầy chân thành và chờ mong của Lộ Phi, cuối cùng khóe miệng nở một nụ cười, gật gật đầu nói;
- Tốt, nếu như ngươi nguyện ý bái ta làm sư phụ, từ hôm nay trở đi, ngươi chính là môn đồ thứ hai của ta!
Tôn Phi cũng không phải là nhất thời hứng khởi mà thuận miệng đáp như vậy.
Hôm nay “Nhất Kiếm” đã tử trận, Chiến Sĩ tinh nhuệ Phù Phong quốc, thời điểm theo đại hoàng tử Arshavin nam chinh đế quốc Spartak đã tử thương hầu như không còn, lại gặp phải trọng phạt của đế quốc, danh vọng và thực lực tất nhiên là rơi xuống ngàn trượng, chỉ sợ khó mà duy trì được đẳng cấp nước phụ thuộc nhất cấp, ngay cả trở thành một nước phụ thuộc tứ, ngũ cấp cũng khó khăn.
Bởi vì lúc sinh tiền “Nhất Kiếm” đối nhân xử thế lãnh ngạo, giao tế bất thiện, đã từng đắc tội qua nhiều thế lực và tập đoàn quý tộc lớn trong vòng đế quốc, chính mình ngày hôm nay tuy rằng cứu mọi người trong vương thất Phù Phong quốc thế nhưng sau này khó tránh khỏi nhiều người mượn cớ sinh sự, làm khó Phù Phong quốc, làm khó dễ một tia huyết mạch duy nhất của “Nhất Kiếm” còn lưu lại trên thế giới này, ở nơi thế giới băng lãnh tàn khốc này, sự tình như vậy cũng không phải là không có phát sinh.
Tôn Phi cũng không có khả năng mãi mãi đều ở bên Tiểu Lộ Phi bảo vệ hắn được.
Thế nhưng nếu như thu Tiểu Lộ Phi làm môn đồ, tiểu gia hỏa kia một bước trỏe thành đệ tử của Vũ Thánh hộ quốc, thân phận địa vị lên thẳng mây xanh, lấy thực lực và danh vọng của Tôn Phi, còn có tính tình bao che khuyết điểm cho người của mình nữa, từ nay về sau, phóng mắt nhìn trong vòng đế quốc Zenit, không còn ai có thể làm khó dễ Lộ Phi, tin tưởng rằng cũng không ai dám đánh chủ ý lên môn đồ của Vũ Thánh hộ quốc.
Một câu nói của Tôn Phi khiến trong mắt của lão Quốc Vương Phù Phong quốc nổ ra thần quang, trong mắt hắn là thần sắc kích động khó có thể che giấu, sau này Lộ Phi sẽ không cần phải lo nghĩ gì nữa rồi.
Mà thiếu phụ xinh đẹp mừng như điên, là một người mẹ, việc đầu tiên nàng nghĩ tới chính là tương lai và tiền đồ của nhi tử, có thể trở thành môn đồ của Vũ Thánh hộ quốc cảnh giới Tôn giả Đại Nhật cấp, đó là ước mơ của vô số người mà nằm mơ cũng không dám nghĩ tới, coi như là tử đệ hoàng tộc đế quốc hay những thiên tài trong môn phiệt quý tộc cũng không dám hy vọng đi!
- Mau, hài tử, Tiểu Lộ Phi, mau bái sư hành lễ, mau mau mau, mau quỳ xuống gọi sư phụ đi!
Thiếu phụ xinh đẹp kích động đến không biết nói gì cho phải, nhịn không được mà rơi nước mắt, rất sợ Vũ Thánh đại nhân lại đổi ý, nhanh chóng kéo hài tử của mình qua, cơ hồ là áp cái đầu nhỏ của nhi tử cúi đầu bái sư hành lễ.
- Sư tôn ở trên, đệ tử Lộ Phi nguyện ý từ nay về sau bái nhập dưới trướng sư tôn, từ nay về sau nhất tâm phụng dưỡng sư tôn, nghe sư tôn giáo huấn, chuyên cần tu luyện võ đạo, tranh thủ sớm ngày trở thành siêu cấp cường giả giống như sư tôn, tuyệt đối không để cho lão nhân gia ngài mất mặt!
Tiểu tử kia hiển nhiên cũng rất hưng phấn, nhanh chóng cung kính bái sư, quy củ quỳ trên mặt đất dập đầu, dáng dấp tiểu đại nhân khiến người ta yêu thương.
Tôn Phi cũng bị bộ dáng của hắn làm cho vui vẻ, nhìn tiểu gia hỏa này cũng rất khả ái.
Một màn này khiến bao nhiêu người chứng kiến xung quanh đều phải ghen tỵ.
Mỗi người đều than thở, hài tử của “Nhất Kiếm” này thật đúng là vận khí thiên đại rồi, dễ dàng bái nhập thành môn đồ của Chiến Thần vô thượng đế quốc như vậy, thật sự là gặp họa được phúc, từ nay về sau tiền đồ vô lượng, sau này trong vòng đế quốc Zenit còn ai dám trêu chọc hắn nữa.
Không ít thanh niên xung quanh ở thời khắc này cũng động tâm bái sư, đáng tiếc vừa nhìn thân ảnh uy nghi mười phần của người trên đài kia rồi lại không dậy nổi một tia dũng khí, trong lòng đánh trống lớn, biết tư chất của mình thật sự quá kém, Vũ Thánh đại nhân sao có thể thu nhận mình làm môn đồ.
- Ân, từ nay về sau ngươi chính là môn đồ thứ hai của Bản Vương, ngươi còn có một vị sư huynh là Filippo Inzaghi, sau này sẽ được hội kiến. Được rồi, ngày hôm nay cứ như vậy, hiện tại ngươi và gia gia, nãi nãi còn có mụ mụ đi thu thập một phen, hướng thân nhân bằng hữu của ngươi cáo biệt, trưa mai đến Vũ Thánh sơn tìm ta!
Tôn Phi đem Vũ Thánh lệnh trong tay thầy ký hành hình giao cho Tiểu Lộ Phi, nói xong thân hình chợt lóe, một đạo lưu quang kim sắc xẹt qua trời cao, cả người tiêu thất trong nháy mắt.
Trong đám người bộc phát ra một mảnh hoan hô, thật lâu sau mới yên tĩnh lại.
Trên mặt mỗi người đều mang theo thần sắc kích động, nhanh chóng đem kỳ ngộ ngày hôm nay nói cho thân bằng hảo hữu, ha ha, thật là không nghĩ đến, chỉ là xem một hồi quá trình hành hình thế nhưng gặp được Vũ Thánh truyền kỳ đế quốc, đây thật là quá hạnh phúc rồi!