Hưu hưu hưu hưu!
Tôn Phi bấm tay liên tiếp, từng đạo kiếm khí kim sắc gào thét hoa phá trường không, chặt đứt từng cái xúc tua dài đang quấn quanh người mấy thủy thủ, cứu bọn họ trở về.
Cùng lúc đó…
Hưu hưu hưu hưu! !! !
Từng đạo lưu quang lam sắc từ dưới cột chủ buồm chiếu xuống biển, như là lưu tinh rơi vào biển sâu, quang trụ lam sắc đem lượng lớn nước biển tách ra, giống như mặt biển đột nhiên xuất hiện một hố sâu đường kính hơn mười thước, thanh quang chìm sâu vào trong mặt nước.
Trong nháy mắt tiếp theo, dưới nước truyền đến từng đạo tiếng tru lên thảm thiết.
Mặt biển nguyên bản yên tĩnh nhất thời nhấc lên từng đạo ba nộ, giống như có quái vật đáng sợ đang điên cuồng giùng giằng dưới biển, làm nổi lên cơn sóng gió động trời, ngay sau đó là một cỗ huyết lãng hồng sắc từ dưới nước bắt đầu cuộn lên, đem phương viên ngàn thước nước biển nhuộm thành một màu đỏ tươi.
Trên boong tàu, Loris xuất hiện, lớn tiếng quát bộn tù binh, chỉ huy bọn họ một lần nữa trở về vị trí của mình, ra sức điều khiển “Quang Minh hào”, dưới sự nỗ lực của các tù binh, rốt cuộc chiến thuyền đã bắt đầu ổn định lại.
Mà lúc này đây, nước biển cuồn cuộn rốt cuộc dần dần yên tĩnh lại.
Năm, sáu thi thể cự thú khổng lồ từ dưới nước trồi lên, lõa lồ trên mặt nước.
Đây là một loại hải thú hình thể lớn kinh người, thân hình khổng lồ trên trăm thước, lớn hơn cả kích thước “Quang Minh hào”, da màu đỏ tươi, dịch thể sềnh sệch chảy ra, ngoại hình xem như là giống con bạch tuộc nhưng lớn hơn vô số lần, mỗi một con đều có hàm răng cực kỳ sắc bén, có mười sáu xúc tua dài đến trăm thước, vừa rồi chính là những cái xúc tua này đã cuốn những thủ thủy đoàn đi.
Những cự thú biển sâu này là sát thủ đáng sợ nhất đối với các thủy thủ đoàn, hàng năm không thiếu những người phải táng thân nơi đại dương mênh mông do những cự thú này gây ra.
Đáng tiếc ngày hôm nay, bọn chúng gặp ngay đoàn của Tôn Phi, kết cục cuối cùng là bị “Phong Chi Tử” Torres lấy lực lượng không gì sánh kịp và tiễn thuật kinh người, trong nháy mắt giết chết hết.
Torres nhảy lên xác của những cự thú này, tỉ mỉ quan sát một trận, giống như là phát hiện cái gì, kinh hô một tiếng, sau một lúc lâu lại nhảy trở về, nói:
- Những cự thú này tựa hồ cũng không có đủ lực lượng ma pháp và đấu khí đích thực, ngay cả ma thú cũng không bằng, chỉ là bởi vì trời sinh có thân thể cực lớn nên mới có lực lượng kinh khủng như thế, bất quá, ta phát hiện cái này ở trên người bọn nó…
Vừa nói Torres vừa đưa thứ trong tay ra.
Đó là một miếng giáp mày đồng xanh thật lớn, tựa hồ là bởi vì quanh năm suốt tháng bị ngâm ở trong nước, mặt trên đã bám một ít thủy sinh vật ký sinh, còn có một tầng lục tảo bám trên đó, có thể thấy được, những phiến ráp này rõ ràng là có người rày công tinh luyện từ kim loại chế thành, mặt trên còn có một số văn án đơn giản, mép xước măng rô, hẳn là dùng để thiết trí trên thân cự thú biển sâu.
- Chẳng lẽ là có người nuôi dưỡng những hải thú này?
Tôn Phi tự hỏi.
Ai có năng lực nuôi dưỡng những quái vật lớn như vậy?
Suy đoán như vậy tựa hồ có chút điên cuồng, thế nhưng phiến giáp thanh đồng trong tay Torres lại nói rõ sự tình như vậy.
Tôn Phi mang thep Louis, Pato, Bertrand và sáu sinh viên đại học Văn Vũ khác leo lên xác cự thú đang trôi nổi, tỉ mỉ quan sát một phen, phát hiện trên thân mỗi một con cự thú đều có ba, bốn miếng giáp thanh đồng như vậy, phân bố ở những bộ vị quan trọng bên ngoài cự thú, cực kỳ có quy luật, càng nói rõ những phiến giáp này tuyệt đối không phải là tự nhiên mọc ra.
- Đây không phải là tài liệu thanh đồng bình thường, là đồng hải mã, một loại kim loại chỉ có thể tìm thấy ở nơi cực sâu dưới biển mà thôi.
Một trong những sinh viên đại học Văn Vũ sau khi tỉ mỉ quan sát một phen liền bẩm báo cho Tôn Phi một cách cực kỳ chắc chắn.
Tên của hắn là Oscar, từ nhỏ hắn đã không thích đấu khí và vũ kỹ, nhưng lại si mê với luyện kim thuật và một số lý luận cổ quái, ở trong đại học Văn Vũ Hương Ba thành, luyện kim và diễn sinh sử học là hai môn chương trình học mà sinh viên tương đối ít, đồng thời hắn cũng coi như là người có thiên phú cực kỳ xuất sắc, được nữ thợ rèn Fara và hai cuồng nhân ma pháp bác gái Akara và đại gia Kane thưởng thức, coi như là một tiểu cuồng nhân ma pháp.
- Loại hải mã đồng này chỉ ở biển sâu mới có, nhân loại bình thường rất khó đến được độ sâu như vậy, hơn nữa nghe đâu chỉ có trong biển hỏa diễm mới có thể rèn được hải mã đồng, hỏa diễm bình thường trên lục địa căn bản khó có thể hòa tan nó.
Rốt cục cũng có cơ hội biểu hiện năng lực mình trước mặt Quốc Vương Bệ Hạ một phen, Oscar hưng phấn dị thường, nhanh chóng nói hết.
…
…
Oscar góp nhặt hơn mười phiến giáp hãi mã đồng hoàn chỉnh, muốn thực nghiệm một số bí phương luyện kim, đồng thời cũng nghiên cứu chú văn trên mặt những phiến giáp này, chí ít có thể suy đoán ra một số lai lịch.
Trì hoãn khoảng chừng một giờ, lúc này “Quang Minh hào” mới tiếp tục thong thả đi tiếp.
Ai biết tới đêm khuya, một hồi bão tố đột nhiên kéo tới, mây đen bao phủ toàn bộ bầu trời, từng đạo thiểm điện sắc bén hoa phá bầu trời, mang đến một tia sáng thoáng qua, trừ những lúc đó ra, khắp nơi là một mảnh đen kịt, nước mưa dội xối xả, phảng phất như cả bầu trời đều sụp đổ phân nửa.
“Quang Minh hào” rốt cuộc gặp phải khảo nghiệm uy lực thiên địa.
Lúc này đây, Hán Vương Loris từng là một trong thống soái hải quân, hiển nhiên thường gặp trường hợp như vậy, hắn chỉ huy các tù binh Lyon khác điều khiển chiến thuyền đâu vàod dấy, rốt cuộc khi mặt trời sắp mọc cũng sống sót qua trận bão tố thình lình này.
Bất quá vẫn là có xảy ra thương vong. Sáu thủy thủ bị cơn sóng gió động trời cuốn đi, biến mất vô tung, lại có mười tên may mắn được Torres ra tay cứu về đúng lúc, thế nhưng va chạm thụ thương không nhẹ, tạm thời mất đi năng lực lao động, chỉ có thể ở trong khoang thuyền dưỡng thương.
Người của Hương Ba thành rốt cuộc thấy được uy lực của biển sâu.
Trải qua một đêm lăn qua lăn lại, từng người bị hoảng thất điên bát đảo, tuy rằng đều có thực lực không tầm thường, nhưng cũng bị hoảng đến nôn ra mật vàng, mỗi người nằm trên giường không dậy nổi, trong đó chỉ có mỗi Oscar tựa hồ không bị ảnh hưởng gì, khi các bạn học khác đang ở mép thuyền nôn ra mật xanh mật vàng thì hắn ở bên cạnh cầm những phiên giáp đồng nghiên cứu say mê.
Ai cũng không ngờ tới, đến buổi trưa, lần thứ hai “Quang Minh hào” gặp phải tập kích của cự thú biển sâu.
Lúc này đây số lượng cự thú đạt tới hơn hai mươi con, bạo khởi làm khó dễ, hầu như đem “Quang Minh hào” trực tiếp phá tan, nếu không phải là thời khắc mấu chốt Tôn Phi đột nhiên ra tay, một chiêu miểu sát hơn mười đầu cự thú biển sâu, chỉ sợ mọi người đã không thể vượt qua nổi.
Còn lần tập kích này, rốt cuộc khiến mọi người xác định, đây tuyệt đối không phải là trùng hợp gì. “Quang Minh hào” hẳn là bị một lực lượng thần bí trong biển sâu theo dõi.