Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 869 - Chương 765: Hải Tộc Đột Kích

Quoc vuong van tue Full
Chương 765: Hải Tộc Đột Kích
 

Quả nhiên, trong ngày kế tiếp, tình trạng này vẫn tiếp tục diễn ra.

“Quang Minh hào” liên tục đụng phải nhiều lần tập kích của các loại hải thú kỳ quái, quái thú thủy hệ nhìn thấy “Quang Minh hào” giống như là sài lang nhìn thấy thịt tươi, điên cuồng mà lao vào tập kích, vẫy động đuôi cũng có thể nhấc lên sóng lớn, xúc tua cự thú to lớn, có quái ngư có hàm răng sắc nhọn vô cùng như lưỡi cưa, có loài có thể nhảy lên mấy chục thước, bay loạn như mũi tên.

Thậm chí về sau còn xuất hiện một số ma thú có thể điều khiển nguyên tố thủy hệ.

Chúng có trí tuệ và tư duy nhất định, trong lúc đó có thể tương hỗ phối hợp với nhau, bày ra trận thế nghiêm chỉnh như quân đội được huấn luyện, có thể phun ra nuốt vào hàn khí đông lạnh, có thể khu động sóng lớn, hô phong hoán vũ.

Nguyên tố thủy hệ trên biển lớn dồi dào đến cực điểm, ma thú thủy hệ ta, tứ cấp dưới sự ủng hộ dồi dào của nguyên tố có thể phát huy ra uy lực ma pháp cấp năm, cấp sáu, cực kỳ kinh khủng.

Có mấy lần ma thú thủy hệ tập kích, thiếu chút nữa phá hủy cả “Quang Minh hào”.

Đương nhiên, các loại hải thú và ma thú thủy hệ đến tập kích cũng hầu như bị diệt toàn bộ.

Thậm chí Tôn Phi cũng không ra tay, có đại cao thủ như Torres tọa trấn, hơn nữa thực lực của các sinh viên đại học Văn Vũ Hương Ba thành cũng không thể khinh thường, mỗi lần ẩu đả tác chiến, trên mặt biển đều trôi dạt đầy xác của các loại hải thú.

Trong đó có một số loài hiếm thấy còn bị vớt lên, trở thành một phần nguyên liệu nấu ăn cho tiệc tối, vị đạo cũng không tệ.

Còn có một số hải thú mùi vị không tốt lắm thế nhưng hình thù kỳ quái cũng bị vớt lên, làm mẫu nghiên cứu. Trên phương diện nghiên cứu học tập, các sinh viên đại học Văn Vũ Hương Ba thành coi như cũng không sai.

Bất quá, càng đi xa, “Quang Minh hào” càng gặp áp lực lớn, thân tàu bắt đầu xuất hiện dấu hiệu tổn hại.

- Chuyện này tuyệt đối không phải là hải tông phổ thông hay thế lực nhân loại khác làm được, liên tục điều khiển nhiều hải quái và ma thú thủy hệ như vậy!

Sau khi có được một ít cơ hội thở dốc, chuyên gia hàng hải, Hán Vương Bạch Kim Loris bớt chút thời gian đi tìm Tôn Phi, sắc mặt ngưng trọng nói.

- Nga? Vậy ngươi nói xem là cái gì?

- Đây…Rất có thể là…là hải tộc!

Tôn Phi nghe vậy, trầm ngâm không nói.

Hải tộc…Suy đoán này của Loris nghe có chút hoang đường.

Từ sau khi kết thúc đại chiến Thần Ma, đại lục bước sang kỷ nguyên mới, cái danh từ này đã rất ít xuất hiện trong nhân loại, bởi vì thành viên hải tộc và các dị tộc khác trên đại lục đều đã biến mất vô tung.

Tuy rằng có người thường tự xưng thấy được tung tích của hải tộc, thế nhưng cuối cùng sự thật chứng minh, đây chẳng qua là một số người ngâm thơ rong cố tình truyền lộng mà thôi.

Thế nhưng, nếu không phải là hải tộc, như vậy trên đại lục Azeroth tựa hồ cũng không có thế lực nào có năng lực điều khiển đông đảo hải thú như vậy, đặc biệt đối với nhân loại mà nói, cho tới nay, biển sâu vẫn mãi là lĩnh vực không thể chinh phục.

Tuy rằng các đại đế quốc đều tự có hải quân, cũng được xưng là cường đại, thế nhưng khoảng cách đến nắm đại dương trong tay vẫn còn kém quá xa.

Chỉ cần một lần phong bạo không bình thường của biển lớn cũng đủ để một chi hạm đội hải quân khổng lồ táng thân nơi biển sâu.

Hạm đội nhân loại chỉ có thể hoạt động ở mép hải dương, dù là nội lục “Phiêu Hương Chi Hải” cũng là như thế, coi như là thủy thủ đoàn dày dặn kinh nghiệm nhất cũng biết, đi vào biển sâu chính là tự sát.

- Được rồi, coi như là hải tộc thì có thể thế nào?

Tôn Phi suy nghĩ một lát, không ra kết luận gì, vì vậy cũng không suy nghĩ thêm nữa, lệnh cho Loris toàn lực ứng phó chỉ huy “Quang Minh hào”, hướng về phía đế quốc Lyon mà đi.

Loris nghe vậy, không biết nên nói cái gì thêm nữa.

Nếu bị như thế thật, nghĩ ngợi nhiều hơn cũng là vô dụng.

Mặc kệ là thế lực gì, chỉ cần bọn họ tiếp tục tập kích “Quang Minh hào”, sớm muộn gì cũng có lúc sẽ lộ diện, cùng lắm là đại sát một hồi, lẽ nào Quốc Vương Bệ Hạ còn phải sợ sao? Cảm giác bị xúc phạm mãnh liệt của Dã Nhân lại bắt đầu phát tác rồi.

Sáng sớm ngày thứ hai.

Tôn Phi từ trong thế giới Diablo độ khó địa ngục đi ra.

Sắc mặt của Quốc Vương Bệ Hạ hơi khó coi. Tròn tám tiếng trong thế giới trò chơi, hắn và Nữ Vũ Thần Elena liên hợp lại thế nhưng cũng không giết được BOSS cuối cùng của “The Arcane Sanctuary”, trong thời gian hơn tám giờ, hai bên chiến đấu ngươi chết ta sống, cả hai đều bị thương không nhẹ.

Cứ theo khuynh hướng thế này, chỉ sợ phải mất hai ngày mới có thể giết chết được nó, chuyện này so với những gì Tôn Phi dự tính khi trước thì dài hơn gấp hai lần.

- Độ khó của thế giới hắc ám đúng là càng ngày càng cao!

Thời điểm Tôn Phi bước ra khỏi cửa khoang, bắt đầu tự hỏi mình có nên tạm thời dừng việc thăng cấp hình thức Barbarian trong thế giới trò chơi lại không, cái gọi là dục tốc bất đạt, dưa xanh hái không ngọt chính là như vậy…Ân, hẳn là nên đem thời gian trong trò chơi phân bổ cho việc thăng cấp cho các đại chức nghiệp khác một chút đi.

Vừa lúc đó…

- Lại tới rồi, mau mau mau, mau chuẩn bị!

Trên boong thuyền truyền đến tiếng hét lớn của Loris, tiếp theo là một mảnh tiếng bước chân dồn dập vang lên.

Chỉ thấy ngoài xa mấy trăm thước, trên mặt biển hiện lên từng bóng đen như đá ngầm, tiếp theo là mặt nước cuồn cuộn kịch liệt lên, nguyên tố thủy hệ trong không khí bắt đầu trở nên xao động… Những con hải quái này tựa hồ giết vĩnh viễn cũng không hết, lần này lại tới rồi!

Dưới sự chỉ huy của Hán Vương Bạch Kim, lúc này bọn họ không có thời gian hoảng loạn, dựa theo sự phối trí vị trí, thao tác của bọn họ nhanh tới cực điểm, hết sức chuyên chú điều khiển chiến thuyền, sự tình giết địch tự nhiên có người của Hương Ba thành làm, không liên quan gì đến bọn họ.

Chiến đấu bắt đầu một lần nữa.

Chỉ là lúc này đây, đám hải quái đáng thương gặp đúng Tôn Phi lúc này tâm tình đang rất không tốt!

Quốc Vương Bệ Hạ đứng ở đầu thuyền, không làm bộ gì cả, chậm rãi đánh ra từng quyền, lực lượng vô hình như là núi sụp đổ, tiếng kêu thảm vang lên, trong lúc thoáng qua đó đã tàn sát hơn một ngàn đầu thủy thú, thậm chí bọn chúng còn chưa kịp tới phạm vi trăm thước quanh thân thuyền, toàn bộ đã hóa thành từng khối thịt nát.

Kiên trì không đến mười phút, hải thú chen chúc mà đến rốt cục bắt đấu xuất hiện tràng diện bôn đào chạy trốn tứ tán.

Dưới lực lượng không gì chống lại được của một vị Tôn giả Đại Nhật cấp, những súc sinh tựa hồ không sợ sinh tử này rốt cục cũng cảm thấy sợ hãi.

Cùng lúc đó, ở ngoài xa năm, sáu ngàn thước.

Mấy sinh vật nửa trên hình người, nửa dưới lại là đuôi cá, trong con ngươi bọn họ là một màu huyết sắc đỏ tươi, oán hận nhìn chằm chằm vào “Quang Minh hào” phía xa xa.

- Nhân loại đáng chết, đã vậy còn quá cường đại!

- Làm sao bây giờ? Mặc dù những thủy thú này chỉ là pháo hôi, thế nhưng cũng khiến chúng ta tổn thất không ít!

- Cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là biện pháp, công chúa điện hạ sẽ giáng tội xuống chúng ta, sự tình đã không còn dễ dàng nữa…

- Ta muốn nói, bộ tộc chúng ta vừa mới từ trong phong ấn thức tỉnh lại, công chúa điện hạ đã vội vàng nhắm tới nhân tộc hiện nay đã là bá chủ đại lục, có phải là quá vội vàng và nguy hiểm hay không?

Bình Luận (0)
Comment