- Ngươi chán sống sao, dám ở sau lưng nghi vấn quyết định của công chúa điện hạ vĩ đại?
- Ta…cũng chỉ là nói một chút thôi mà!
- Được rồi, đừng ầm ĩ nữa, chuyện này là một phần hiệp nghị khiến phía kia trợ giúp hải tộc ta phá giải phong ấn, hắc hắc, huống chi giết mấy tên nhân tộc đê tiện thì tính là gì, chỉ cần người kia nói là sự thật, như vậy bộ tộc chúng ta có hy vọng đặt chân lên đất bằng rồi, ha ha ha!
- Ân, như thế không sai, nếu như sau hơn ngàn năm, hải tộc chúng ta có thể là người đầu tiên từ hải dương bước lên lục địa, đến lúc đó coi như là các tộc khác cũng phá vỡ phong ấn thức tỉnh, cũng không có cách nào tranh đoạt lục địa với chúng ta!
- Thế nhưng, chuyện trước mắt nên làm gì bây giờ? Nhân loại trước mắt có thực lực cường đại vượt qua dự tính của chúng ta, coi như là chúng ta đồng loạt ra tay cũng không thể giết hắn được!
- Thực sự là nghĩ không ra, mấy ngàn năm qua trong nhân loại vẫn có cao thủ cường đại như vậy, bỏ đi, không thể tự chủ trương, điều khiển mấy đám hải thú pháo hôi tiếp tục đi quấy rầy, mấy người chúng ta trở về bẩm báo cho công chúa điện hạ trước đi, đây là sự tình ngoài ý liệu, nàng sẽ không trách chúng ta vô trách nhiệm!
Nói xong, thân hình mấy bóng đen kỳ dị lóe lên, trong nháy mắt tiến nhập vào đáy biển, biến mất vô tung.
Động tác của bọn họ ở trong nước vô cùng linh hoạt, nhanh như thiểm điện, tự đầu đến cuối không kích khởi chút sóng gió nào, giống như là hòa vào làm một với nước biển mênh mông.
…
…
“Quang Minh hào” liên tục gặp tập kích liên miên không dứt.
Tình thế càng ngày càng không tầm thường.
Tới buổi chiều, rốt cục Tôn Phi bị làm cho tức giận, lần thứ hai xuất thủ.
Lực lượng cường đại quả thực chính là tàn sát, căn bản không gì có thể chống đỡ được dấu quyền của Quốc Vương Bệ Hạ, tròn hơn một tiếng, không biết đánh chết biết bao nhiêu hải quái, dưới sự nổi giận, thậm chí Tôn Phi còn truy sát ra mấy trăm dặm, đem toàn bộ sinh vật trong vòng phương viên mấy trăm dặm toàn bộ giết sạch sẽ.
Một giờ sau, ngoài khơi rốt cục yên tĩnh lại.
Phóng mắt nhìn lại, trên mặt biển là rậm rạp xác hải thú trôi lơ lửng, thi thể của chúng không được toàn vẹn, tứ chi thành từng khối, máu loãng hòa thành một thể với nước biển, một trận chiến này, có ít nhất mười vạn hải thú chết dưới quyền của Tôn Phi.
Phen giết chóc vô tình này, tựa hồ khiến tất cả lực lượng âm thầm phải lùi bước.
Ban đêm cùng ngày, không còn hải thú như thủy triều đến tập kích như ban ngày nữa.
Hệ thống động lực ma pháp của “Quang Minh hào” toàn lực khu động, trong một đêm đi được ít nhất mấy vạn dặm.
Theo lý thuyết thì phải cách đế quốc Lyon rất gần rồi, thế nhưng vẫn là không nhìn thấy ven đường biển như cũ, cũng không đội thuyền nào lui tới, xung quanh biển rộng vô tận chỉ có một mình thân ảnh của “Quang Minh hào”, sóng biển mênh mông phập phồng, tiếng thủy triều cuộn trào mãnh liệt, ngay cả một con hải âu cũng không có, giống như toàn bộ thế giới chỉ cồn lại một mình con thuyền này trên biển lớn mênh mông.
Tôn Phi ngồi trên ghế ở mũi thuyền, vẫn cười lạnh không nói gì, tựa hồ đang đợi bão tố đến.
Ai cũng đều thấy được, lúc này Quốc Vương Bệ Hạ chính là sạt cơ tuyệt đối.
Lúc này coi như là một con tôm tép nhảy ra từ biển sâu cũng sẽ bị lửa giận ngập tràn của Quốc Vương Bệ Hạ oanh giết thành cặn bã.
…
…
Ở chỗ sâu trong đại dương mênh mang.
Một tiếng phẫn nộ rít gào như muốn xuyên thủng trời đất, quấy gợn ngàn dặm nước, khiến vạn sinh linh phủ phục run rẩy dưới chân nàng.
- Giết tất cả nhân loại, không tiếc bất cứ giá nào, Vương tộc vinh quang, sau ngàn năm mở ra, tuyệt đối không bởi vì một tên nhân loại đê tiện mà hổ thẹn!
Vô số sinh linh hải tộc tỉnh lại từ trong trầm mê, dưới khu sử của thanh âm này, từng cái phát ra tiếng rít gào phẫn nộ, chỉ một thoáng, toàn bộ hải dương đều bởi vì sự phẫn nộ của bọn chúng mà sôi trào, hải vực yên tĩnh không biết được bao lâu, trong nháy mắt này giống như là cự thú tiền sử mở mắt, lộ ra hồng mang năm tháng dữ tợn đáng sợ.
Một thế lực mới, sau ngàn năm ngủ say đang bắt đầu quật khởi!
Một thời đại mới, trong nháy mắt này, chính thức mở ra!
Nhân loại, từ hôm nay trở đi đã gặp phải một đối thủ vô cùng đáng sợ!
Ngàn năm luân hồi, vạn năm túc địch, đại lục Azeroth mở ra một thời đại hỗn loạn nhất từ trước tới nay!
…
…
Một ngày sau đó.
Theo thời gian trôi qua, “Quang Minh hào” càng lúc càng gặp áp lực lớn hơn.
Rốt cục mọi người đã có thể triệt để xác định được thân phận của đối thủ phía sau.
Là hải tộc!
Hải tộc trong truyền thuyết!
Một chủng tộc hung danh hiển hách trong lịch sử, đã từng vô cùng huy hoàng, được một số hiền giả nói rằng, nếu không phải bởi vì hải tộc không cách nào rời nước lên bờ được, bằng không chủng tộc này đã sớm chinh phục toàn bộ đại lục rồi…Chính là hải tộc!
“Quang Minh hào” mặc dù có cao thủ như Tôn Phi tọa trấn, thế nhưng cũng gặp phải phiền phức rồi.
Bởi vì đến buổi trưa, sáu vị cao đẳng hải tộc cực kỳ khủng bố rốt cục cũng lộ diện!
Sáu vị cao đẳng hải tộc này hiển nhiên là cùng một chủng loại, toàn thân chúng là màu chàm sắc kỳ dị, ngay cả gương mặt cũng đều là loại ánh sáng mày quái dị này, mang theo lân giáp tinh tế, thân có sáu tay, khí lực không gì sánh kịp, mỗi tay nắm các loại binh khí kỳ dị…hiển nhiên là đấu binh chế tạo từ kim loại quý hiểm nào đó nơi biển sâu, có lực lượng ma tính.
Càng đáng nói chính là, bọn chúng đã có đại thể hình thể nhân loại, mặc dù chỉ là thực lực trên dưới Mãn Nguyệt cấp trung giai nhưng ở nơi đại dương này, trong nháy mắt có thể phát huy thực lực vượt qua thực lực Nguyệt cấp đại viên mãn.
Thiên phú huyết mạch cùng kỹ năng thần thông khiến chúng giỏi hơn so với các Vũ giả nhân loại cùng giai.
Sáu tên cường giả hải tộc dĩ nhiên là không phải lên hòa giải với Tôn Phi, ác chiến ước chừng ba giờ, Quốc Vương Bệ Hạ mới chậm rãi thích ứng với phương thức chiến đấu của hải tộc, trong lúc đó năm tên bị thương nặng, lúc này mới đem hải tộc đang cuộn trào mãnh liệt đẩy lui lại.
Mà trong lúc Tôn Phi bị cao thủ hải tộc quấn lấy, đám người Torres phải đối mặt với công kích như thủy triều của hải tộc khác, ứng phó có chút không dễ dàng, số lượng của bọn chúng thật sự quá nhiều, Torres bắn tên ra như mưa, các học sinh đại học Văn Vũ cũng sử dụng hết tuyệt kỹ, thậm chí ngay cả các loại vũ khí bí mật lấy từ hai cuồng nhân ma pháp cũng bị mang ra sử dụng hết mới miễn cưỡng bảo vệ được “Quang Minh hào” không bị hủy diệt!
Đây là lần công kích nghiêm trọng nhất từ khi “Quang Minh hào” xuất hải tới nay phải trải qua, khiến cho hệ thống động lực ma pháp cũng bị phá hủy.
Sau này nếu như không thể sử dụng hệ thống động lực ma pháp, mặc dù là trên đường không bị hải tộc quấy rầu, muốn đến đế quốc Lyon cũng phải mất hơn hai mươi ngày, đối với người trên “Quang Minh hào” mà nói, đây quả thực là chuyện không thể chịu đựng được.
Lông mày của Tôn Phi nhăn lại. Cao đẳng hải tộc xuất hiện, đối với chính Quốc Vương Bệ Hạ mà nói, mặc dù có khiêu chiến nhất định, nhưng là tuyệt đối không gặp nguy hiểm, bất quá muốn bảo hộ những người khác trên chiến thuyền thì có chút khó khăn, lúc này đây “Quang Minh hào” đã xuất hiện hao tổn, nếu như sau này còn có cao thủ hải tộc khác xuất hiện, còn không biết là nguy hiểm gì đang đợi “Quang Minh hào” nữa!
- Phải nghĩ biện pháp khác!