May là đối với cường giả như Tôn Phi mà nói, những độc trùng này đều không thấm vào đâu.
Sau khi thoáng thăm dò một trận, Tôn Phi liền bỏ qua ý niệm đi bộ trên mặt đất, tâm niệm vừa động liền xuất hiện hai cánh song kiếm hoàng kim thật lớn sau lưng, mang theo ba đệ tử phóng lên cao, xuyên qua tầng cây cao, đạp lên từng đỉnh cây mà phi hành!
Cánh rừng rộng mênh mông, liếc mắt không nhìn thấy giới hạn, lan tràn đến tới phía chân trời.
Từ trên cao nhìn xuống mới phát hiện càng nhiều.
Hải đảo này tựa hồ là dáng hình chữ nhật, mà bãi biển mà mọi người đóng doanh trại chỉ là một ngách của hình chữ nhật mà thôi, những nơi khác quả thật rộng vượt qua ấn tượng đầu tiên mà mọi người nhìn thấy về nó.
Lấy tốc độ của Tôn Phi, hao tốn hơn nửa canh giờ mới đi tới khu vực trung tâm hải đảo.
Đúng lúc này, đột nhiên biến hóa ngoài ý muốn xuất hiện…
Một cỗ khí tức lực lượng thô bạo, cực kỳ hung hãn phóng lên cao, đây là một cỗ lực lượng thú tính cực kỳ cuồng dã, tràn đầy nguyên thủy, nhân loại tuyệt đối không có khả năng có được.
Tiếp theo chính là một tiếng rít gào cuồn cuộn như sấm rền xuất hiện.
Mắt thường có thể thấy được, âm lãng thật lớn khuếch tán ra bốn phương tám hướng, nhấc lên một cơn lốc tàn sát bừa bãi, lấy nó làm trung tâm, không ít cây cổ bốn phía bị nhổ bật tung gốc, núi đá sụp đổ…
- Tựa hồ là một đầu ma thú sinh trưởng ở địa phương này, khí tức rất nguyên thủy, lực lượng của nó chí ít cũng đã ở trong cảnh giới Tôn giả Đại Nhật cấp…Ân, sinh trưởng trên một hải đảo ngăn cách, không bị nhân loại ảnh hưởng, đoán chừng là giống huyết mạch cực kỳ hiếm thấy, có lẽ là ma thú viễn cổ còn sót lại từ thời đại viễn cổ cũng không chừng!
Tôn Phi tự nghĩ, thế nhưng cũng không đi vào lãnh địa của đầu ma thú thần bí này.
Bị hải tộc đuổi giết không ngừng nghỉ đã rất phiền phức rồi, không cần phải đi chọc vào một đầu ma thú mạnh mẽ như vậy nữa.
Bỏ qua hồ nước trung tâm, lại bay về phía trước, rừng rậm tựa hồ thưa thớt dần đi, địa thế cũng bắt đầu trở nên bằng phẳng, lộ ra một mảnh địa hình tương tự với thảo nguyên, cỏ xanh mọc trên nham thạch bạch sắc, thoạt nhìn dị thường mỹ lệ, giống như là sao trên bầu trời đêm.
- Địa thế như vậy, thật ra rất thích hợp cho nhân loại sinh tồn…Ân? Không đúng, thế nào có mùi máu tươi nồng đậm như vậy?
Tôn Phi đột nhiên biến sắc.
Trong không khí truyền đến mùi máu tanh nồng nặc, tựa hồ vừa xảy ra một hồi giết chóc kinh khủng, mà nguyên tố thiên địa phía trước dị thường táo bạo, trong đó nguyên tố thủy hệ là rõ ràng nhất, mạnh mẽ mà lại thô bạo, chính là khí tức đặc thù của hải tộc, thế nhưng cỗ mùi máu tanh này rõ ràng không phải từ trên thân hải tộc, mà là…huyết khí nhân loại!
Có lượng lớn nhân loại vừa bị tàn sát!
Đây thật là kỳ quái, ở nơi hoang đảo này thế nhưng cũng có nhân loại tồn tại?
Tôn Phi tâm niệm vừa động, tốc độ đột nhiên tăng mạnh, trong nháy mắt đã đến địa phương phía trước nơi tỏa ra nồng nặc mùi máu tanh.
Không trung còn quanh quẩn một ít tiếng tru lên thê thảm, hiển nhiên chính là nhân loại ở trong tuyệt vọng gào thét, đồng thời còn có tiếng gầm rú và ồn ào náo động đặc thù của hải tộc, chỉ là tựa hồ giết chóc đã dần kết thúc, tiếng nhân loại chống lại và gào thét càng ngày càng yếu ớt đi, đến cuối cùng nhỏ đến mức không thể nghe được.
Tôn Phi lấy tốc độ nhanh nhất, mang theo ba người Louis, Pato và Oscar rơi xuống địa điểm nơi phát ra sự việc.
Đây là một thôn trang nhân loại phi thường nguyên thủy mộc mạc.
Thôn trang đại khái có thể dung nạp được hơn hai ngàn người, liếc mắt nhìn lại, đại đa số phòng ốc đều do củi dựng thành, còn có một số nhà tranh thưa thớt, bốn phía quanh thôn trang là hàng rào gỗ, phân bố một ít tiễn bảo và trạm gác, toàn bộ thôn trang giống như một đầu nhím, bảo vệ mọi người trong thôn.
Trong thôn có một mạch giếng nước, xa xa là thổ địa đã được khai khẩn, trên bờ ruộng có một ít cây nông nghiệp không biết tên, sinh cơ bừng bừng, còn có một số thực vật như cây ăn quả, phân bố chỉnh tề sau nhà, tán cây phiêu bãi trong gió nhẹ, hơi có vài phần khí tức đạm nhiên thế ngoại đào nguyên.
Đương nhiên, hết thảy đây chỉ là dáng dấp nguyên bản của nó.
Lúc này, giết chóc vô tình đã hủy diệt tất cả.
Nhìn thi thể của nhân loại rậm rạp trên mặt đất, có tàn chi máu tanh không trọn vẹn, người già, phụ nữ, trẻ nhỏ đều bị hành hạ đến chết, nội tạng và thịt văng khắp nơi, thi thể của nhân loại hầu như không ai còn hoàn chỉnh, còn có một số hải tộc cấp thấp du đãng cùng một chỗ, cắn gặm thi thể nhân loại còn tồn lại.
Đây là một màn tội ác vô cùng thê thảm.
Tràng cảnh trước mắt khiến Tôn Phi có thể tưởng tượng được đại khái tràng diện kinh hồn xảy ra ở đây hơn một tiếng trước…
Ác Ma hải tộc xuất hiện không hề có dấu hiệu báo trước, diện mạo dữ tợn từ biển đi ra, đột nhiên phủ xuống diệt vọng cho thôn trang này, các thôn dân không có một chút phòng bị, ngày đêm làm bạn với bờ biển mỹ lệ, đột nhiên xuất hiện Ác Ma trí mạng, tiến hành giết chóc vô tình trong thôn trang.
Rất hiển nhiên, thôn trang cũng có một ít vũ lực nhất định, ngay từ đầu khi gặp tập kích cũng đã tiến hành chống lại quyết liệt, thế nhưng đối mặt với hải tộc kinh khủng với số lượng vô cùng vô tận, chống lại như vậy cuối cùng cũng là thất bại!
Tường gỗ và cửa lớn của thôn đều bị phá hủy, khó mà chống lại được độ tàn bạo của hải tộc, ác ma từ biển sâu bò ra, như là thủy triều tràn vào, thôn dân mặc dù liều mạng chống lại nhưng cũng không thể ngăn được cơn sóng dữ!
Trong tuyệt vọng và thê thảm, toàn bộ thôn trang biến thành địa ngục nhân gian, tất cả mọi người đều bị giết chóc vô tình!
Lúc này, toàn bộ thôn trang hầu như không còn người sống sót, mà lượng lớn ác ma hải tộc cũng không có tán đi mà vui sướng gặm nhấm thi thể ấm áp của nhân loại, âm thanh nghiền nát, xé rách huyết nhục truyền đến, giống như là quỷ dữ địa ngục cuồng hoan.
Bốn người Tôn Phi đến, hiển nhiên làm rối loạn trận cuồng hoan của những ác ma hải tộc này.
Khí tức nhân loại lập tức đưa đến sự chú ý của đám ác ma khát máu này.
- Tê tê, tê tê, nhân loại, lại có đồ ăn mới!
Một con hải tộc thấp cấp dáng vẻ như một đầu hải xà đứng gần bốn người nhất phun ra cái lưỡi đỏ tươi, phát ra tiếng gầm nhẹ.
Nó cao chừng hơn ba thước, nửa người dưới đong đưa như thân rắn, nửa người trên tương tự với hình người, xà văn che lấp da thịt trên thân, khóe miệng chảy máu tươi sềnh sệch, gầm lên dữ tợn, trong miệng phát ra một ít âm tiết cổ xưa, hướng về phía bốn người Tôn Phi điên cuồng mà đánh tới.