Cái gọi là cửu biệt thắng tân hôn chính là như vậy, tiểu phu thê ham muốn nhau, lần này Tôn Phi ra ngoài đã hơn nửa tháng, huống chi trên thực tế, hai người lúc này vẫn còn ở trong thời kỳ tân hôn.
Bình thường Angela là nữ hài tử phi thường nhu thuận ngượng ngùng, giống như là nước suối trong trẻo, một nụ cười, một cái liếc mắt của nàng đủ để tinh lọc linh hồn con người.
Bất luận khi nào, coi như là khi chỉ có hai người đơn độc, Angela cũng luôn nhu thuận bị động như một con tiểu bạch thỏ, mềm mại e lệ, là nữ hài tử thanh thuần giống như một tờ giấy trắng.
Thế nhưng, điều khiến Tôn Phi trăm mối vẫn không có cách lý giải chính là, một khi động tình, Angela sẽ lập tức tiến nhập vào một trạng thái cực kỳ kỳ dị, trở nên nóng bỏng và chủ động dị thường, mị nhãn như tơ, trong nháy mắt từ tiểu bạch thỏ e thẹn hóa thành nữ thần gợi cảm phong hoa tuyệt đại, toàn thân cao thấp tràn đầy mị hoặc khó nói nên lời.
Dưới loại trạng thái này, Angela chính là mị lực kinh người, thậm chí nàng không cần làm gì, chỉ cần một ánh mắt nhẹ nhàng đều có thể khiến thân thể Tôn Phi bén lửa, khiến Tôn Phi triệt để rơi vào trầm luân.
Mà lúc này, đã hơn nửa tháng không gặp, lúc này Angela lập tức động tình.
Bàn tay nhỏ bé trắng mịn dường như tạo từ ngọc thạch nhẹ nhàng từ trên vai Tôn Phi trượt xuống, trường bào bạch sắc của Quốc Vương Bệ Hạ bị cởi bỏ, lộ ra cơ thể rắn chắc, trong hai tròng mắt của Angela phiếm động nhu tình, tự mình cởi bỏ y phục lam sắc trên thân mình, nàng nhẹ nhàng nhảy lên hông Tôn Phi, hơi cúi người, tóc dài thơm mát như mực vân đổ xuống như thác nước, bay lượn trên không trung…
May là trướng bồng của Quốc Vương Bệ Hạ có hệ thống ma pháp cắt đứt tất cả âm thanh với bên ngoài, bằng không, tiếng rên rỉ của hai người truyền ra doanh địa đủ để lay động tâm tình của bất luận một nam nhân nào.
Đây cũng không phải là lần đầu tiên Tôn Phi và Angela làm với nhau. Thế nhưng cảm giác lại vẫn giống như là lần đầu tiên vậy.
Hơn nữa, mỗi lần làm cùng với Angela, Tôn Phi phi thường thả lỏng và thỏa mãn, bởi vì phần lớn thời gian đèu là Vương phi điện hạ chủ động tới phục vụ Quốc Vương.
Nữ thần ngày thường ôn nhu động lòng người trong lòng mọi người sau khi tháo xuống lớp phòng bị e thẹn, hóa thành một nữ thần nhiệt tình như hỏa diễm, nhảy qua ngồi lên hông Tôn Phi, thân thể mềm mại hoàn mỹ không tỳ vết như được tạo thành từ dương chi bạch ngọc, bởi vì động tình mà nổi lên một tầng màu hồng nhàn nhạt, thân thể mềm mại nóng hổi như thúc giục kỵ sĩ cuồn cuộn ngựa, trong miệng phát ra trận tiếng rên êm ái nóng bỏng.
Vòng eo mềm mại ra sức mà lay động kịch liệt, giống như là cuộn sóng lắc lư, tóc dài hắc sắc rũ xuống che đi hai má phấn hồng, như ẩn như hiện, theo thân thể phập phòng kịch liệt lắc lư là tiếng rên rỉ tuyệt vời.
Nhìn hai mắt mê ly, hàm răng trắng noãn nhẹ nhàng mà cắn đôi môi kiều diễm đỏ mọng của Angela, nhất là biểu tình vừa thống khổ lại vừa vui sướng, Tôn Phi chỉ cảm thấy cả người như muốn nổ tung, hạ thân được một mảnh ấm áp kia bao lấy, ngay cả thực lực của một Tôn giả Đại Nhật cấp cũng không thể ngăn được sức hấp dẫn này, đem linh hồn Tôn Phi đều hút vào trong đó.
Trong đại trướng, xuân sắc vô biên.
Sau một khắc, Tôn Phi đột nhiên đứng dậy, hai tay hung hăng nắm lấy đôi gò bồng đảo không an phận, quay người lại, gần như là thô lỗ thỏa thích rong ruổi trên thân nữ tử tuyệt thế dưới thân mình, đang muốn cúi người…
Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến một trận tiếng nổ kinh thiên động địa, giống như có thiên quân vạn mã giẫm đạp lên đại địa, lại như biển gầm núi lở.
Thanh âm lớn như thế thậm chí xuyên thấu qua trướng bồng ma pháp.
Đại địa rung động, hải đảo gào thét, tựa hồ như muốn nổ tung.
- Con mẹ nhà nó, ta muốn giết sạch lũ tạp toái không hiểu phong tình này!
Tôn Phi nghiến răng nghiến lợi.
Trong nháy mắt hắn đã hiểu đây là có chuyện gì…Hải tộc chọn lúc này phát khởi công kích, lấy mười vạn hải tộc cấp thấp đồng thời công kích mọi hướng của hòn đảo cô độc, dùng đầu ngón chân suy nghĩ một chút cũng có thể biết, đây chính là cơ hội để kiểm nghiệm thực lực ứng phó với tình huống khẩn cấp của Hương Ba thành, thế nhưng lúc nào không chọn lại chọn đúng lúc này, hắn thật sự phẫn nộ rồi!
Con mẹ nhà nó, lão tử còn chưa xuất đâu?
Kích động khiến đầu óc thô tục của Tôn Phi xuất hiện, đang muốn làm chút gì đó, hai tay Angela đã quấn lấy cổ hắn, mị nhãn như tơ, phả khí vào mặt hắn, môi đỏ mọng hé mở:
- Tiếp tục…
…
…
Lúc Tôn Phi thần thanh khí sảng từ đại trướng Quốc Vương đi ra, chiến đấu trên bở biển đã tiến hành được ít nhất nửa giờ rồi.
Hải tộc cấp thấp vô cùng vô tận chen chúc nhau giống như châu chấu, phô thiên cái địa từ trong nước biển xuất hiện, hướng về phía doanh địa vọt tới, nương vào bóng đêm vô biên, gào thét và rít gào dữ tợn, giống như là cửa địa ngục mở ra, vô tận ác ma phủ xuống nhân gian, đại địa rung động, nước biển rên rỉ!
Quang diễm các màu đại tác doanh địa Hương Ba thành.
Lúc này, các loại bẫy rập và ma pháp trận trên bờ biển đã bị lũ hải tộc cấp thấp không biết sợ chết dùng thi thể của mình để che lấp, bất quá, bãi biển và giải đất giống như là ranh giới tử vong, mặc cho hải tộc có điên cuồng bao nhiêu cũng khó mà vượt qua được ranh giới.
Bởi vì ở nơi đây, từng đạo lực lượng kim sắc như nước lũ dường như xuyên qua từ thời không, thoáng hiện trong bầu trời đêm, bất luận là hải tộc thực lực cường đại cỡ nào, đụng vào quang diễm kim sắc này cũng sẽ hóa thành huyết bọt trong nháy mắt, biến mất trong thiên địa!
Dấu vết tinh thần của lực lượng Tôn giả Đại Nhật cấp!
Đây là sát chiêu mà Tôn Phi đã sớm bố trí.
Mặc cho những tên hải tộc cấp thấp có điên cuồng cỡ nào cũng chỉ như là thiêu thân lao vào lửa, khó tránh nổi cái chết.
So với lực lượng tuyệt đối, dựa vào số lượng cũng không thể bù đắp được.
Đồng thời ở đây, người của Hương Ba thành không chỉ cố thủ mà còn chủ động phát khởi công kích.
Tiểu đội Thành Quản tinh nhuệ Hương Ba thành chia làm các cánh quân có chức năng khác nhau, lấy mười người làm thành một đơn vị, dưới sự dẫn dắt của ba Thánh Đấu Sĩ Hoàng Kim Torres, Pires, Drogba và Oleguer, tiến hành giết chóc vô tình với đám hải tộc hung tàn.
Thành quả của sự huấn luyện quân sự nghiêm ngặt cùng với hệ thống vũ khí cường đại của Hương Ba thành, lúc này bày ra vô cùng nhuần nhuyễn.
Cả người tứ đại cường giả lóe ra quang diễm chiếu sáng trời đêm, như là bốn tảng đá ngầm sừng sững, mượn địa thế đồi núi đem đám hải tộc thấp cấp chia làm năm nhánh, thời điểm thân ảnh của tứ đại cường giả lướt qua năm nhánh hải tộc, chí ít cũng làm giảm đi hơn phân nửa nhân số, sau đó sẽ đụng phải tập sát của tiểu đội Thành Quản.
Thực lực của mỗi chiến sĩ Thành Quản đều trên dưới tam Tinh cấp. Áo giáp hắc sắc trên người bọn họ nở rộ quang huy, tạo hình kỳ lạ, phù hợp với vận động, bảo vệ mỗi bộ phận trọng yếu trên người họ, coi như là lợi trảo hay binh khí của hải tộc trực tiếp đánh trúng mục tiêu cũng chỉ là lưu lại một đạo vết xước bạch sắc nông, khó có thể bị cắt đứt, đồng thời cũng có thể có lực phản chấn nhất định.
Các chiến sĩ Thành Quản ở trong trạng thái chiến đấu, trên mặt không một chút biểu cảm, dưới sự âm trầm của tiên huyết và chiến hỏa, dị thường kinh khủng, giống như là trở thành tử thần, chỉ lộ ra đôi mắt lãnh tĩnh và đằng đằng sát khí, huy động binh khí trong tay, từng đạo thiểm điện hắc sắc vô thanh vô tức xẹt qua bầu trời đêm, trong lúc đó bọn họ phối hợp với nhau vô cùng ăn ý, rất nhanh đã thu hái được sinh mệnh của đám hải tộc.
Mỗi mười Thành Quản môn tập hợp thành một tổ, mười loại binh khí, mười loại phương thức chiến đấu, phối hợp lại với nhau, lực chiến đấu chân chính thế nhưng cũng không kém hơn cường giả cửu Tinh cấp là bao nhiêu.
Đây là một loại hiệu suất thu hái sinh mệnh cực kỳ kinh người.
Biểu hiện của bọn họ xa xa vượt qua tưởng tượng của Tôn Phi, dưới trùng kích của đại quân hải tộc, bọn họ đem chín mươi chín phần trăm địch nhân toàn bộ đều chặn lại trước ranh giới, đám hải tộc cấp thấp chen chúc mà lên giống như là đậu hũ, bị bọn họ nghiền nát!
Các sinh viên đại học tạm thời không tham gia chiến đấu.
Dù sao bọn họ cũng không phải là chức nghiệp quân nhân, không có trải qua cường độ huấn luyện cao, vội vàng tham gia chiến đấu sẽ bị tổn thất rất lớn, dưới sự an bài của Torres, bọn họ chỉ là ở cách làn dấu vết quyền ý tinh thần của Tôn Phi một khoảng cách nhất định để quan sát cuộc chiến.
Thi thể hải tộc chồng chất lên giống như gò núi.
Ngắn ngủi không đến một giờ, có ít nhất hơn một vạn hải tộc cấp thấp bị chết ở chỗ này, tiên huyết lục sắc thẩm thấu đại địa, tàn chi hắc sắc tung tóe khắp nơi chảy xuôi theo đất như bùn nhão, theo chỗ trũng chảy về tới biển…
Mỗi phút mỗi giây đều có lượng lớn hải tộc dáng dấp kỳ dị các loại chết ở ngoài trận doanh của Hương Ba thành.
Thế nhưng bọn chúng vẫn từ trong nước biển nhảy ra, vô cùng vô tận.
Đây là chỗ đáng sợ của hải tộc!
Bọn họ hoàn toàn có thể hi sinh rất nhiều, dùng số lượng để bù đắp cho sự thiếu hụt của thực lực cá thể và phương diện kỷ luật tổ chức, lấy số lượng vô cùng vô tận để nghiền áp cường giả.
Thế cho nên Tôn Phi bắt đầu hoài nghi, rốt cuộc dị tộc có thể hủy diệt cả một nền văn minh ghi chép trong “Nhật ký ngày diệt vong” của Hoàng đế tộc Ải nhân, đến cùng có phải là hải tộc hay không?
Một giờ sau.
Tứ đại cường giả Nguyệt cấp Torres vẫn thoải mái và tàn sát hải tộc chen chúc mà đến như trước.
Mà Thành Quản môn phía sau bọn họ, mặc dù là có áo giáp thần kỳ bảo hộ, không có thụ thương gì, thế nhưng cũng sắp kiệt sức, loại chiến đấu cường độ cao này cực kỳ tiêu hao thể lực và tinh lực.
Trong tiếng quân hào chỉnh tề, đợt Chiến sĩ Thành Quản môn thứ hai từ trong doanh địa bước ra, tiếp nhận vị trí của đồng đội mình, bắt dầu một vòng giết chóc mới.
Trong quân đội Thành Quản bị thay thế, sau khi trải qua một phen đại chiến tự nhiên khó tránh khỏi có người bị thương, bất quá cũng không nghiêm trọng, hơn nữa không có người tử trận, các sinh viên đại học và các y sư của vương quốc nhanh chóng trị liệu cho các chiến sĩ.
Những thứ này đều là Tôn Phi đã sớm an bài từ trước.
Tất cả đều được tiến hành đâu vào đấy.
Thế cục tạm thời nằm ở trạng thái cân đối.
Bất quá, theo thời gian trôi qua, dần dần đại quân hải tộc số lượng đông đảo tựa hồ đang chiếm thế thượng phong.
Ngoại trừ chiến đấu chính diện, lượng lớn hải tộc còn đánh bọc từ tứ phía qua, đem doanh địa Hương Ba thành bao vây lại, đồng thời cũng có các tổ đội Thành Quản dựa theo phương thức cũ trấn giữ bốn phía doanh địa, đem hải tộc ngăn trở ở ngoài ngàn thước.
Không biết khi nào, trên mặt biển xa xa thế nhưng xuất hiện từng chiếc chiến thuyền cổ xưa.
Những chiếc chiến thuyền này hiển nhiên cũng có công năng như Nghịch Kình Chiến Hạm của Hương Ba thành, có thể lặn dưới đáy biển, phá vỡ mặt nước đi lên, thoạt nhìn những chiếc chiến thuyền này đều cổ xưa đến cực điểm, thân thuyền loang lổ rỉ sét, giống như là ngâm trong nước mấy vạn năm, vẫn còn giắt một ít hải tảo chỉ nơi biển sâu mới có!
Trên chiến hạm đứng đầy các loại thân ảnh lớn nhỏ.
Phần lớn thân ảnh của những chiến hạm này đều tương tự nhân loại, hiển nhiên là hải tộc cao cấp, trên thân từng tên dâng trào lực lượng khí tức cường đại, tu vi cảnh giới “Hải lực” toàn bộ đều đạt tới cảnh giới Nguyệt cấp của nhân loại, khiến người ta cực kỳ sợ hãi.
Những thân ảnh này dường như đều vây quanh một thân ảnh nữ tính yểu điệu.
Cái thân ảnh nữ tính này cực kỳ giống nhân loại, thân hình xinh xắn, tiền đột hậu kiều, nóng bỏng đến cực điểm, nàng khoác trên người chiến y bó sát, tay càm một cây đinh ba dài hơn ba thước, tóc dài tử sắc kéo dài tới đất, trên mặt mang theo mặt nạ hoàng kim tinh xảo, nở rộ quang mang băng lãnh chỉ nhân loại mới có, tỏ rõ nàng là một hải tộc cao đẳng có huyết mạch cao quý!
Cao tầng hải tộc, rốt cuộc xuất hiện rồi!
Trên chiến hạm thanh đồng xa xa, nữ nhân tay cầm đinh ba hoàng kim như quyền trượng này giống như thần linh quan sát xuống, hai tròng mắt nàng bắn ra quang trụ tử sắc, xuyên qua thời gian và khoảng cách không gian, không thèm nhìn chiến đấu, cũng không thèm nhìn vô số thi thể của hải tộc thấp cấp, mâu quang như điện, xuyên thủng qua dấu vết quyền ý tinh thần của Tôn Phi, phóng mắt nhìn thân ảnh Tôn Phi!
Tôn Phi có điều phát hiện, mày kiếm hắn xéo lên, tâm niệm vừa động, trong đôi mắt bắn ra quang trụ hoàng kim sắc, đón ánh mắt màu tím kia.
Trong nháy mắt, ánh mắt hai đại vương giả đối diện nhau nơi màn đêm đen nhánh.
Kim sắc và tử sắc gặp nhau, nhất thời ma sát nổi lên vô số hỏa hoa.
Khóe miệng Tôn Phi nổi lên một tia độ cung.
Cái nữ nhân mang mặt nạ hoàng kim ngạo thị thiên hạ này hẳn là công chúa điện hạ địa vị cao nhất trong hải vực Phiêu Hương Chi Hải theo như trong trí nhớ của tên hải tộc cuồng sa kia, nghĩ không ra vương giả hải tộc thống trị hải vực Phiêu Hương Chi Hải này lại là một nữ nhân thoạt nhìn không quá già như vậy, bất quá, nếu như đổi ra tuổi của nhân loại, gia hỏa này chí ít cũng đã mấy ngàn tuổi đi?
Cũng tốt, ngày hôm nay sẽ là một hồi gặp mặt với vị vương giả hải tộc này.