Cảm nhận được ánh mắt lạnh lùng xa xa, Tôn Phi cười cười khiêu khích, tay phải nắm chặt trong hư không, một thanh trường cung tạo hình kỳ dị xuất hiện trong tay hắn.
Cây cung này dài gần hai thước, vượt qua khỏi phạm trù mà người bình thường có thể sử dụng, lóe ra cảm xúc kim loại khiến tim người ta đập nhanh, cực kỳ áp bách, hiển nhiên là một cây trường cung hiếm có, cường giả bình thường muốn kéo dây cung cũng trắc trở vô cùng.
Tôn Phi bấm tay nhẹ nhàng kéo cung, một cây cự tiễn quanh thân lóe ra kim sắc hóa thành một đoàn quang diễm kim sắc bay đi.
Tiễn mang như điện, nhắm ngay công chúa hải tộc thân mang áo giáp hoàng kim bay đi.
- Vừa rồi làm ra âm hưởng lớn như vậy, thiếu chút nữa khiến cho lão tử không xuất ra được, hiện tại để lão tử hung hăng bắn cái mặt của ngươi đi!
Tôn Phi cặm giận nghĩ trong lòng.
Ngón tay trái buông lỏng, hưu một tiếng, cự tiễn hoàng kim biến mất trên dây cung.
Cùng lúc đó, cự cung trong tay Tôn Phi cũng khó có thể thừa nhận được lực lượng đáng sợ của mũi tên, gẫy nát hóa thành từng mảnh vỡ. Cây cung này là một đạo cụ ma pháp Tôn Phi lấy ra từ trong thế giới Diablo, thế nhưng nó cũng không chịu được lực lượng cường đại từ Tôn Phi, chỉ bắn một mũi đã hỏng triệt để.
Tốc độc của cự tiễn kim sắc xa xa vượt qua tốc độ của âm thanh.
Trong nháy mắt nó hoa phá trường không, xuyên qua màn đêm đen kịt, hóa thành một đạo lưu quang kim sắc, bắn về phía nữ nhân kiêu ngạo tay cầm quyền trường trên chiến hạm kia.
Hàng ngàn hàng vạn hải tộc, ở thời khắc này cũng không kịp phản ứng nữa.
Trên chiến hạm thanh đồng cổ xưa lóe ra từng đạo lực lượng rung động biển xanh, muốn đẩy mũi tên kim sắc của Tôn Phi ra, nhưng cũng chỉ chống đỡ được không đến không phẩy một giây đã bị lưu quang kim sắc đánh nát, trong lúc đó tốc độ của cự tiễn hoàng kim không có một chút suy giảm, tiếp tục hướng về phía mi tâm của nữ tử kiêu ngạo kia mà bắn tới.
Rất nhiều cường giả hải tộc bên người nàng, trên mặt chỉ kịp xuất hiện biểu tình kinh hoảng, muốn chặn lại nhưng căn bản đã không kịp.
Cũng đang lúc này, mâu quang dưới mặt nạ hoàng kim tinh xảo kia không một chút gợn sóng, phát ra một tiếng hừ nhẹ băng lãnh từ chóp mũi, nàng chậm rãi di động quyền trượng hoàng kim trong tay.
Động tác này thoạt nhìn thong thả đến cực điểm, giống như một nữ tử thong thả vuốt sợi tóc khiến người ta cảm thấy ưu nhã đến cực điểm.
Thế nhưng, chỉ có cường giả chân chính mới hiểu được, kỳ thực là mau tới cực điểm, trong đó càng ẩn chứa lực lượng pháp tắc thiên địa, thế cho nên từng đạo tàn ảnh của quyền trượng hoàng kim đã lừa gạt ánh mắt của mọi người, tưởng như tốc độ rất chậm.
Mà khi thời điểm huyễn ảnh còn chưa tán đi, trong thiên địa chợt vang lên một tiếng bạo hưởng giòn tan.
Cự tiễn hoàng kim bắn vào trên quyền trượng.
Lực lượng ba động kinh khủng muốn nổ tung lên, chiến hạm thanh đồng cổ xưa điên cuồng mà hoan động, các cao thủ bảo hộ bên người vương hải tộc đều rơi xuống nước, trên chiến hạm lóe lên một đoàn quang diễm kim sắc lóa mắt.
Giống như là đột nhiên xuất hiện một mặt trời trong đêm, tia sáng kịch liệt đâm vào mắt khiến tất cả mọi người phải nhắm mắt lại, trong nháy mắt màn đêm sáng trưng như ban ngày, phương viên trăm dặm đều bừng sáng!
- Nhân tộc đê tiện đáng thương, ngươi đang gây hấn với Hải Thần vĩ đại sao?
Âm thanh băng lãnh như hàn băng vạn năm không thấy ánh mặt trời vang lên rõ ràng trong tai mỗi người.
Đây là âm tiết ngôn ngữ cổ xưa thời đại Thần Ma, chỉ có rất ít người mới có thể nghe hiểu được hàn ý trong đó, đối với các chiến sĩ phổ thông Hương Ba thành mà nói, đạo âm thanh này giống như có ai đó đột nhiên đem một chậu nước đá đổ lên đầu mình, một loại hàn lãnh cực độ mọc lên từ trong lòng mỗi người.
Giọng nói vừa hạ xuống, trong thiên địa khôi phục lại màu đen nguyên bản.
Hải tộc cấp thấp và Thành Quản môn Hương Ba thành bị luồng ánh sáng kim sắc ban nãy kích thích, từng người điên cuồng mà xoa mắt mình, ở trong một mảnh tiếng kinh hô, tầm nhìn cũng từng chút từng chút được khôi phục, rốt cục có thể mơ hồ nhìn thấy vật.
Chỉ thấy trên chiến hạm thanh đồng cổ xưa, dưới sự phụ trợ của áo giáp hoàng kim, thân thể vua hải tộc giống như một nữ nhân tuyệt thế, thân thể lả lướt lồi lõm đang chậm rãi phiêu phù lên.
Cả người nàng nở rộ quang diễm kim sắc đẹp đẽ quý giá, nghiêm nghị không gì xâm phạm được như là thần linh, mái tóc tử sắc cũng gió tự bay, sợi tóc nhu thuận khuếch tán về bốn phương tám hướng, xòe ra như đuôi khổng tước phía sau nàng, mặt nạ hoa lệ tinh xảo lộ ra băng lãnh, ai cũng không biết dưới mặt nạ là bộ dạng gì, thế nhưng ánh mắt màu tím kia như là hai thanh lợi kiếm vô tình đâm rách hư không, gây cho người nhìn cảm giác hít thở không thông.
- Hiện tại, nhân tộc đáng thương, nô lệ đê tiện, hãy đón nhận phẫn nộ của Hải Thần đi!
Giống như là lời tuyên bố của tử thần, âm thanh băng lãnh đến cực điểm vang lên lần thứ hai, vua hải tộc bay lên tới vài trăm thước, nhìn bao quát đại doanh Hương Ba thành, một đôi con ngươi tử sắc đáng sợ chăm chú nhìn thẳng Tôn Phi, sau đó nhẹ nhàng mà điểm xuống quyền trượng trong tay.
Động tác vẫn là ưu nhã đến cực điểm như trước, thong thả mà lại rõ ràng.
Nhưng theo quyền trượng hoàng kim nghiêng, đại dương mênh mông phía sau nàng cuồn cuộn nổi lên.
Đột nhiên, một đạo quang trụ kim sắc hoàng diễm đường kính hơn một thước nhanh chóng nổ bắn ra từ đỉnh quyền trượng.
Loại uy thế này khó có thể hình dung nổi, giống như là chư thần đem đêm đen cắt đứt thành một khe hoàng kim, đón chỗ phương vị Tôn Phi mà cắn nuốt qua, nơi quang trụ đi qua, bất luận là hải tộc hay là chiến sĩ Hương Ba thành trên mặt đất đều bị ép tới bất động nằm thiếp trên mặt đất, giống như là một kích này là muốn đem toàn bộ hải đảo “Huyết tội” nhấn chìm vào trong biển lớn mênh mông!
Thực lực vua hải tộc này xa xa vượt qua cảnh giới Tôn giả Đại Nhật cấp triêu dương, thâm bất khả trắc, đáng sợ đến cực điểm.
Càng thêm đáng sợ chính là, quang trụ còn mơ hồ mang theo một loại khí tức thần tính, giống như là thần nộ hạ phạt, làm cho người ta chưa chiến đã khiếp sợ.
Hàng ngàn hàng vạn hải tộc trên mặt biển xa xa phát ra một trận hoan hô mãnh liệt.
Những năm tháng xa xưa trước đây, bọn họ đã vô số lần chứng kiến qua Hải Hoàng Phán Xét Chi Quang, ở trong tay công chúa điện hạ không biết đã giết bao địch nhân cường đại, nó đại biểu cho sự cường đại, lòng tin và vinh quang của hải tộc!
Thế nhưng trận hoan hô này rất nhanh đã im bặt.
Bởi vì trong trận doanh nhân tộc kia, cái tên “Cuồng ma nhân tộc” giết chóc vô số hải tộc kia, không biết khi nào trên thân hắn đã phủ thêm áo giáp tràn đầy khí tức thần ma, không chút né tránh nào, trái lại còn chủ động tiến lên nghênh đón, chiến chuy hình thù kỳ lạ trong tay hắn hiện đầy ký hiệu cổ xưa mà chủng tộc vừa thức dậy sau ngàn năm bọn hắn phải run sợ, huyết quang lưu chuyển, cự chuy chỉ là nhẹ nhàng vung lên, đã đem quang trụ kim sắc như thần diệt thế của công chúa điện hạ bọn hắn dễ dàng đánh tan!
Quang trụ kim sắc hóa thành từng khối mảnh vỡ, giống như là hồ điệp nhu nhược mỹ lệ bay múa đầy trời, dần dần biến mất!
Nhân tộc này, thế nhưng đã chặn đứng trừng phạt của Hải Thần?
Đây, làm sao có thể?
Trên bầu trời xa xa, dưới mặt nạ hoàng kim tinh xảo, trong mâu quang tử sắc lạnh lùng kia rốt cuộc nổi lên một tia hơi rung động.