Biểu tình trên mặt Loris trắng bệch.
Hải tộc chen chúc mà đến từ bốn phía đã khiến trong lòng hắn chấn động đến cực điểm, mà cỗ lực lượng đột nhiên xuất hiện này càng làm cho hắn hết hồn, loại khí tức cường đại, hủy thiên diệt địa, tràn đầy bạo ngược, như muốn tiêu diệt tất cả sinh cơ, hiển nhiên cũng không phải là lực lượng thiện lương gì, thân là cao tầng đế quốc Lyon, tự nhiên hắn minh bạch, một cỗ lực lượng như vậy nếu quả thực là xuất hiện trong thiên địa sẽ có ý vị như thế nào đối với sinh linh đại lục.
- Đây rốt cục là tồn tại gì?
Loris điều động đấu khí trong thân thể chính mình, nhanh chóng thích ứng với lực lượng cơ thể vừa được khôi phục, một đằng nhìn Tôn Phi:
- Hương Ba Vương, ngươi nói cho ta biết, máy ngày nay rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Tôn Phi cũng không để ý tới hắn.
- Nhanh như vậy? Dựa theo ký ức của tên cường giả hải tộc kia, cái hung thần này chí ít cần nửa năm mới có thể phá vỡ phong ấn đi ra, thế nhưng vì sao hiện tại đã sắp xuất thế rồi?
Tôn Phi thì thào nói nhỏ, nhìn phía xa trăm dặm, ngoài đại dương mênh mông xuất hiện một cỗ khí tức hắc hồng sắc dũng mãnh, như là một đạo thiên trụ, quỷ dị đứng sừng sững trong thiên địa, hắn đã hiểu xảy ra chuyện gì, biểu tình ngưng trọng cực điểm.
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Hương Ba Vương? Một trăm tám mươi bốn Chiến Sĩ đế quốc Lyon đâu rồi?
Loris nhìn quanh khắp đại doanh, thấy khắp nơi chỉ là vắng vẻ, nghĩ thời điều gì, nhất thời biểu tình kích động hét lên:
- Ngươi giết bọn họ? Ngươi đem bọn họ đưa tới cho hải tộc hung tàn? Ngươi cái tên quái tử này, ác ma chết tiệt, ngươi…
- Được rồi!
Tôn Phi nhịn không được mà cắt ngang, nói:
- Thế nào? Thân vương điện hạ, ngươi bây giờ bắt đầu quan tâm tới vận mệnh của những tù binh kia? Trước đây không lâu không phải là ngươi muốn để cho bọn họ và Bản Vương cùng chết trên biển rộng mênh mông sao?
Loris nhất thời nghẹn lời.
Không sai, tám ngày trước, ngay từ đầu khi phát hiện ra sự xuất hiện của hải tộc, trong lòng Loris đã lên một kế hoạch điên cuồng, hắn muốn mượn đao giết người, khiến Hương Ba Vương Alexander chết trong tay hải tộc, cứ như vậy, có thể không cần tốn một binh đế quốc Lyon cũng có thể diệt trừ được một đại địch sinh tử.
Vì thế, coi như là hi sinh mạng sống của chính mình và gần hai trăm danh binh lính Lyon cũng sẽ không tiếc.
Vì vậy, một đường tới nay, hắn lấy mồm miệng kiệt xuất của mình và uy vọng trong quân vi, thành công thuyết phục gần hai trăm tên lính, giấu diếm Tôn Phi và những người trong Hương Ba thành khác, cố ý để “Quang Minh hào” đi lệch khỏi quỹ đạo hải tuyến, cũng không phải là hướng về đế quốc Lyon mà là đi vào trong biển sâu, sẽ có càng nhiều hải tộc.
Ngay từ đầu, tất cả đều dựa theo kế hoạch của Loris mà tiến hành.
Cao thủ trong hải tộc càng ngày càng nhiều, đến cuối cùng ngay cả cường giả Hương Ba thành như vậy cũng khó mà bảo vệ được chiến thuyền “Quang Minh hào”, đoàn người chật vật không chịu nổi.
Thế nhưng sau lại xuất hiện hải đảo “Huyết tội” làm rối loạn kế hoạch của Loris.
Hắn thất vọng, liền lén đánh thủng kho lương thực và nước ngọt vứt vào biển sâu, muốn phá hư trạng thái của Tôn Phi và cao thủ Hương Ba thành, cấp tiện lợi cho hải tộc, khiến Tôn Phi bị hãm sâu vào tử địa, vô lực đào tẩu.
Đáng tiếc sau khi lên đảo không lâu, tiểu cô nương tóc đỏ Louis kia đã phát hiện một ít đầu mối, Loris và hơn một trăm danh binh sĩ Lyon toàn bộ đều bị giam giữ cắt đứt với bên ngoài, sau khi xảy ra chuyện, Loris bất lực, mỗi ngày hắn đều ở trong lều vải cầu khẩn những tên hải tộc hung tàn này sẽ phá tan được phòng tuyến của Hương Ba thành, đem Hương Ba Vương, kể cả nhóm người của mình đánh nát, như vậy có thể vì đế quốc Lyon mà diệt trừ được đại địch.
Hắn vốn cho là Tôn Phi không biết những sự tình này.
Bây giờ lại bị Tôn Phi một ngụm nói toạc, hiển nhiên là Hương Ba Vương đã biết kế hoạch của hắn từ lâu.
Điều này làm cho hắn có chút xấu hổ, không biết nói gì cho phải.
Lúc này, Tôn Phi thu hồi ánh mắt từ trên biển về, nhìn hắn một cái, nhàn nhạt nói:
- Nguyên bản nên đem những tù binh này lưu lại làm một phần khẩu phần lương thực cho hải tộc, cũng là một lựa chọn tốt, đáng tiếc, Bản Vương dụng tâm, cuối cùng cũng không thể vứt bỏ tính mạng của hơn trăm người như vậy, vì vậy Bản Vương đã sai người đưa bọn họ dẫn đến một địa phương an toàn rồi.
Loris ngẩn ngơ, có chút lúng túng đưa mắt chuyển qua bên kia, sau một hồi lâu mới thở dài một hơi:
- Cảm tạ!
Trên mặt Tôn Phi xuất hiện một tia tươi cười nghiền ngẫm, nói:
- Ngươi tuy rằng dụng tâm thâm độc giảo hoạt một ít, tay cũng dính không ít sinh mệnh binh sĩ đế quốc Zenit, thế nhưng đứng trên lập trường một quân nhân đế quốc Lyon lại không hổ với hoàng thất và đế quốc Lyon, lúc hấp hối không tiếc lấy thân mình để tranh một tia sinh cơ cho đại quân, vì diệt trừ Bản Vương mà nhiều lần không tiếc vây hãm bản thân mình vào chỗ chết, cũng coi là một nam nhân thiết cốt lẫy lừng, chỉ bằng điểm này, Bản Vương không giết ngươi, hiện nay hải đảo đã bị hải tộc vây khốn tứ diện, phú quý tại trời, sinh tử có mệnh, ngươi đào mệnh đi thôi, có thể sống sót từ tay hải tộc vây công, ngươi có thể trở lại đế quốc Lyon.
- A?
Loris thật không ngờ Tôn Phi sẽ nói như vậy, nhất thời ngẩn ngơ.
Hắn vô thức nhìn hải tộc chen chúc tứ phía giống như thủy triều, nhìn xa xa là từng đạo cột sóng phóng lên cao, trong lòng cũng dần dần minh bạch, thế cục lúc này thực tế đã nguy cấp đến cực điểm, chỉ cần vừa ra khỏi dấu vết quyền ý tinh thần của Hương Ba Vương sẽ đụng phải công kích của ngàn ngàn vạn vạn hải tộc.
Lấy thực lực của chính mình, muốn an toàn thoát hiểm cũng không dễ dàng.
- Vậy còn ngươi? Ngươi đi đâu vậy?
Loris đột nhiên nghĩ tới cái gì, nhìn Tôn Phi, không tự chủ được mà hỏi.
Sau khi hỏi xong, Loris lại lâm vào hoàn cảnh xấu hổ, ngay cả chính hắn cũng không biết tại sao mình lại hỏi như vậy.
- Ta?
Tôn Phi đột nhiên cười ha ha:
- Tự nhiên là phải diệt cái tồn tại kinh khủng kia trong biển sâu rồi.
Trong nháy mắt tiếp theo, thân hình hắn đã hóa thành một đạo lưu quang kim sắc, hướng về phía ngoài khơi xa bay đi, khí tức cường đại, nơi bay qua, hải tộc phía dưới đều hóa thành bột mịn.
Bang bang phanh!
Tiếng nổ kinh thiên động địa liên tiếp vang vọng thiên địa.
Xa xa, từng đạo cột nước cao trăm thước từ trên mặt biển rút lên, từng tên cao thủ hải tộc người mặc chiến giáp cổ xưa, tay cầm binh khí kỳ dị sừng sững trên cột nước, cả người lóe ra quang diễm, hợp thành trận thế kỳ dị, mơ hồ vây kín, muốn đem Tôn Phi chặn lại, lại bị Quốc Vương Bệ Hạ không nhanh không chậm đánh ra từng quyền, không ai có thể chống đối được lực lượng vô địch kia, đem tất cả cao thủ hải tộc oanh bạo!
Đây quả thực là một màn tàn sát nghiêng về một phía!
Hải tộc hung tàn bá đạo, đụng phải Quốc Vương Bệ Hạ càng thêm hung tàn hơn, không có lực giãy dụa.
Trong lòng Loris vừa nhảy, không có bất kỳ do dự nào, cơ hồ là vô ý thức hóa thành một đạo lưu quang, chăm chú đi theo sát phía sau Tôn Phi, hướng về phía chỗ khí tức bạo ngược hủy thiên diệt địa ngoài biển sâu kia mà bay đi.
Thực lực của hắn chẳng qua cũng chỉ là Mãn Nguyệt cấp hạ cấp mà thôi, so với Tôn Phi quả thực chính là chênh lệch trên trời dưới đất, bất quá đối với những hải tộc phổ thông này cũng không kém hơn, hơn nữa Tôn Phi đại hiển thần uy đã đem những cường giả hải tộc thực lực Nguyệt cấp oanh giết toàn bộ, vì vậy một đường không gặp chút hiểm nguy nào.
Trong nháy mắt, hai người đã đến ngoài trăm dặm ngoài mặt biển.
Loris chậm rãi đến gần bên người Tôn Phi, theo ánh mắt của Tôn Phi cúi đầu nhìn lại, nhất thời há to miệng, khó có thể che giấu thần sắc kinh hãi trong mắt chính mình, bởi vì phía dưới đang bắt đầu phát sinh một màn bất khả tư nghị.